Đời đã nhúng chàm, thôi để cho em đi…
Chỉ có như thế anh mới hạnh phúc được. Còn cô, cô không có cơ hội và cũng không dám bên anh khi đời mình đã nhúng chàm…
Đứng tần ngần trước ngôi nhà 2 tầng khang trang, nước mắt Tâm không ngừng tuôn rơi. Cô cảm thấy một nỗi đớ.n đa.u không thể nào dịu đi nổi mỗi khi nhìn thấy hình ảnh thân thương này. Nhưng trách ai được khi mọi chuyện đã trở nên quá muộn màng.
- “Tâm, có phải em không?”
Chỉ cần nghe giọng thôi Tâm cũng biết đó là ai. Bao năm qua,giọng nói đó vẫn không hề thay đổi, vẫn trầm ấm và thân thương. Đó là Huy – người mà hơn 2 năm trước cô còn gọi anh là chồng. Nhưng giờ thì mọi thứ đã đổi khác. Tâm trở thành kẻ không thuộc về ngôi nhà ấy, không thuộc về người đàn ông đang đứng trước mặt cô chỉ vì sự tham lam, ích kỉ của mình.
Phải đắn đo rất nhiều Tâm mới quyết định đặt chân vào ngôi nhà mà cô đã từng khăng khăng phải “ra khỏi nơi địa ngục này”. Mỗi bước chân đi quanh ngôi nhà là một nhát dao cứa vào lòng cô. Ngày ấy sao mà cố tối mắt, tối mũi chỉ vì đồng tiề.n. Cô đã vứt bỏ tất cả để chạy theo một gã đàn ông giàu có đem lòng yêu cô. Cuộc sống kim tiề.n làm cô lóa mắt:
- “Em giờ thế nào rồi?”.
Tâm cứ nghĩ có ngày gặp lại thế này, chắc chắn anh sẽ tát vào mặt cô những cái tát trời giáng. Chuyện dơ xấu mà cô đã làm với anh không chỉ khiến anh xấu hổ với mọi người mà còn buộc anh phải gánh một khoản nợ quá lớn. Những tội lỗi đó làm sao có thể dễ dàng bỏ qua. Vậy mà anh vẫn đối xử tốt với cô, vẫn hỏi han, quan tâm như hai người bạn cũ:
- “Em ổn, cảm ơn anh!”
Tâm cố nói ra những điều đó để không phải xấu hổ và không khiến anh thêm bận tâm về mình. Nhưng đôi mắt cô không giấu được nỗi buồn:
Video đang HOT
- “Có phải anh ta bỏ em rồi không?”
Tâm không nói gì, cô thấy nhụ.c nh.ã vô cùng. Chính cô là người đã rời bỏ anh, cuỗm theo cả đống tiề.n để chạy theo trai vậy mà giờ đây quay về anh vẫn tử tế với cô. Sự tử tế này càng khiến cô không còn mặt mũi nào để đối diện với anh.
***
Hơn 2 năm trước, cô không bằng lòng với cuộc sống vợ chồng bình thường nên đã bỏ anh khi có một gã đàn ông dỗ ngon, dỗ ngọt yêu hắn. Lúc đó cô thấy hắn giàu có, sang trọng, những gì hắn mua cho cô đắt tiề.n, có giá trị nên cô bị mờ mắt. Đồng tiề.n đã làm cho trái tim cô hóa đá. Ngày cô ra đi, anh chạy theo níu tay vợ cầu xin ở lại nhưng cô vẫn lạnh lùng. Cô mơ mộng về một chân trời màu hồng với người tình nên dứt bỏ mọi tình nghĩa với người chồng tội nghiệp của mình.
Mang theo cả đống tiề.n thôi chưa đủ, trước khi đi cô còn vay mượn khắp nơi để lấy tiề.n vốn riêng cho mình sau đó để mặc anh một mình trả nợ. Cô biết mình tàn nhẫn nhưng đồng tiề.n không tha cho lương tâm của cô. Cô đã đối xử với người chồng yêu thương mình theo một cách tàn độc nhất.
Nhưng ở đời, gieo nhân nào gặt quả ấy.Chỉ hơn 1 năm sau khi sống phè phỡn với người tình cô bị hắn phụ bạc. Hắn thực chất chỉ là một tên lười lao động, chuyên lừ.a gạ.t người khác bằng vẻ ngoài sang chảnh giả tạo của mình. Hắn ta tiêu hết số tiề.n mà cô mang theo để phòng thân, quất ngựa truy phong xong rồi bay biến. Lúc đó cái thai trong bụng cô cũng bước sang tháng thứ 3.
Một mình thân gái nơi đất khách quê người, không thân thích, không bạn bè, không tiề.n bạc… Tâm đành chấp nhận bỏ đi đứ.a b.é và làm cái nghề bán thân nuôi miệng để tồn tại qua ngày. Mỗi lần tiếp những gã đàn ông ham của lạ, thân xác cô nhơ nhớp, bẩn thỉu lại khiến cô muốn chế.t đi cho hết một kiếp đời lầm lạc. Nhưng vì nghĩ đến anh ở quê, nghĩ đến người đàn ông đã yêu mình, khốn khổ vì mình cô lại phải cố gắng.
Hơn 1 năm làm việc, cô dành dụm được một khoản tiề.n lớn để quay về quê. Gặp lại anh hôm nay là điều cô đã chuẩn bị tâm lí từ trước nhưng sao vẫn thấy đắng cay:
- “Em về rồi, hãy ở lại với anh. Thực sự anh vẫn yêu em nhiều lắm, chưa bao giờ anh hết yêu em cả. Chuyện cũ đã qua thì cho qua luôn em ạ. Em đợi anh đi chợ, mua chút đồ về nấu cơm nhé”.
Anh đi rồi, cô biết những lời anh nói là thật tâm nhưng biết làm sao được khi con người cô không còn xứng đáng với tình yêu đó. Tâm đặt lên bàn số tiề.n lớn mà cô dành dụm được, coi đó như một sự trả ơn với anh:
- “Anh nghĩ tôi thích ăn mấy món nhà quê mà anh nấu chắc. Vì chán ngấy cái sự nghèo nàn này mà tôi ra đi nên giờ càng khó khăn thì tôi lại càng không quay về. Tôi sẽ tìm một người đàn ông khác giàu hơn, lo được cho tôi hơn chứ sao lại quay về bên anh chứ? Thật nực cười. Số tiề.n này là trả lại cho anh vì năm xưa tôi nợ. Đừng từ chối vì anh cũng cần nó!”
Lời lẽ bức thư sao mà cay nghiệt. Nhưng Tâm phải làm thế để anh quên cô. Hi vọng rằng trong trái tim anh sẽ có một chữ “Hận” thật lớn sau sự ra đi lần 2 này của cô. Chỉ có như thế anh mới hạnh phúc được. Còn cô, cô không có cơ hội và cũng không dám bên anh khi đời mình đã nhúng chàm…
Theo Guu
Chế.t điếng vì dòng tin nhắn trong điện thoại của chồng sau đêm tân hôn
Điện thoại của Phong rung lên, tin nhắn đến. "Hai đêm vừa qua thật tuyệt. Cám ơn anh!", dòng chữ hiện lên trên màn hình khiến Hân chế.t lặng...
Hân được nhận vào thực tập trong phòng kinh doanh của một công ty tư nhân có tiếng ở thành phố. Ngay ngày đầu đến đây, cô đã bị ấn tượng bởi vẻ lãng tử, hào hoa của Phong - anh trưởng phòng lớn hơn cô cả chục tuổ.i.Có chút nhan sắc, cộng với lý do cần xin số liệu, học hỏi kinh nghiệm, Hân dễ dàng tiếp cận Phong. May thay, cô cũng được anh chỉ bảo nhiệt tình, còn dẫn đi gặp đối tác trong một vài mối quan hệ làm ăn. Hân cảm nhận được rõ ràng đối phương cũng để ý đến mình, nên chẳng hề giữ ý. Hân nhanh chóng trở thành cô nàng bé bỏng, lẽo đẽo theo chân Phong suốt cả ngày.
Ảnh minh họa
Phong tỏ ra là một người đàn ông từng trải, rất chiều chuộng người yêu bé nhỏ của mình. Anh dẫn Hân đi dạo trong các trung tâm thương mại, chi tiề.n cho những món đồ hiệu mà Hân từng chỉ biết ước ao. Phong cũng không quên thổi vào tai Hân những lời có cánh, đại loại như:"Chưa có người con gái nào khiến anh say mê như em". Hâ ngỡ như đã gặp được bạch mã hoàng tử của cuộc đời mình. Và không ngại dâng hiến.
Sau một tháng say men tình, Hân lại được Phong đài thọ một chuyến đi Đà Nẵng nghỉ mát cùng hội bạn độc thân của anh. Cô hào hứng tham gia, dù có chút lạ kỳ khi những anh chị đi cùng sống khá buông thả, đa phần các cặp đôi đặt phòng ở với nhau dù chưa kết hôn.
Nhưng Hân vẫn tặc lưỡi cho qua, bởi chính cô và Phong cũng không là ngoại lệ. Rồi một tối, khi Hân đang nằm xem ti vi, đợi Phong tắm. Bỗng thấy chiếc điện thoại của Phong vứt ở giường rung lên, báo có tin nhắn đến. Hân liếc nhìn sang, thì vừa hay dòng chữ: "Gặp em ở chỗ cũ, 20 phút nữa" hiện lên. Cô rụng rời tay chân, cố tình cầm điện thoại lên để xem, nhưng vì không biết mật khẩu nên không thể mở được. Cô cố giữ vẻ mặt bình thản, đợi xem mọi chuyện tiếp theo như thế nào. Khoảng 5 phút sau thì Phong bước ra, kiểm tra điện thoại, mặc quần áo và bảo với Hân: "Đêm nay mấy gã hẹn nhau đán.h bà.i. Nếu anh về muộn thì em cứ ngủ trước đi nhé!".Ruột gan Hân rối bời khi nghe vậy, nhưng vẫn phải giả vờ dạ vâng. Rồi khi Phong vừa đi được một lúc, thì Hân cũng vội đi luôn lén theo dõi Phong.
Trong ánh sáng lờ mờ, Hân bàng hoàng sửng sốt khi thấy Phong đang cố ôm ghì lấy một cô gái, dù cô ta giãy giụa phản kháng. Xong như sợ bị phát hiện, Phong ép cô gái ấy phải đi cùng mình ra phía bờ biển.Hân chế.t lặng, không dám tin vào những gì mình vừa nhìn thấy nữa. Cô vỡ tan, nhưng vẫn muốn đi đến cùng, nên lặng lẽ leo sau họ. Rồi từ giãy giụa, cô gái ấy bỗng hóa ngoan hiền đi theo Phong, hai người nhanh chóng biến mất vào một nhà nghỉ nhỏ ở gần đó.
Một mình chế.t lặng bên ngoài, Hân hiểu chuyện gì đang diễn ra đằng sau ô cửa sổ có ánh đèn vừa tắt phụt ấy. Phong đẩy cửa nhẹ nhàng, khi đoán chừng Hân đã ngủ. Gã lên giường, đưa tay vòng qua eo Hân. Hân bất ngờ đẩy tay ra, vùng dậy, gào lên: "Anh định lừa dối tôi đến bao giờ nữa? Đồ bỉ ổi!". Phong vờ như không hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng Hân đã nhanh chóng kể lại những gì mình vừa chứng kiến, khiến Phong không tài nào chối cãi được nữa.
Ấy vậy mà, Phong chỉ mất khoảng độ mười lăm phút để giải thích. Rằng cô gái vừa nãy là Ngọc, người yêu cũ của Phong. Cô ta đã bỏ Phong để chạy theo Hoàng, bạn thân của Phong vì hắn ta giàu có hơn. Và khi thấy Phong có người yêu mới, thì cô ta lại tức tối, hẹn Phong ra gặp để sỉ vả anh bạc tình. Những gì Phong làm lúc nãy là để cô ta có thể bình tĩnh lại. Chuyện ở nhà nghỉ cũng chẳng có gì, hai người vào đó chỉ là để tránh mặt mọi người và giải quyết ân oán mà thôi. Mọi chuyện đã chấm hết. Còn Phong bây giờ chỉ có Hân.
Bao nhiêu những phẫn nộ của Hân lúc nãy, nay theo Phong mà biến đâu hết. Cô chẳng hiểu sao lại có thể tin được những lời ấy. Phong gạt nước mắt cho Hân, khiến cô lại như một con mèo ngoan hiền, nằm gọn trong lòng Phong, nhẹ nhàng an ủi chàng người yêu có nỗi đau bị phụ tình.
Ít lâu sau, Phong chế.t điếng người khi nghe Hân thông báo tin có bầu. Anh nhất mực bắt Hân phải bỏ thai đi. Nhưng Hân tuyệt nhiên không nghe, phần vì không muốn làm điều tội lỗi, phần vì cũng muốn được cưới Phong. Phong vừa đẹp trai, đàn ông, lại giàu có - cô gái nào mà không muốn được làm vợ của anh chứ, Hân tự nhủ. Rồi khi Phong không đồng ý, Hân liền nói với bố mẹ. Bố mẹ Hân ngay lập tức tìm đến tận nơi, ép Phong phải làm đám cưới, nếu không sẽ làm cho anh bẽ mặt, sự nghiệp tan tành.Phong buộc lòng phải làm chú rể.
Nhưng đêm tn hôn, khi Hân mệt nhọc tự mình cởi áo cưới, gỡ những món đồ trang điểm trên người ra, thì Phong lại xách vali đã chuẩn bị từ trước, bước ra khỏi cửa. Phong quay ngoắt thái độ, lạnh lùng nói với Hân: "Tôi đi công tác hai ngày. Hãy tự lo cho mình!". Hân khóc như mưa khi bị bỏ lại một mình trong căn phòng tân hôn. Cô gọi cho Phong, nhưng điện thoại của anh đã ngoài tắt.
Sau hai ngày, Phong quay trở về vẹn nguyên, nhưng hầu như chẳng nói với Hân lời nào. Hân lặng lẽ soạn vali áo quần ra cho Phong trong khi anh đi tắm, thì điện thoại của Phong lại rung lên, báo tin nhắn đến. "Hai đêm vừa qua thật tuyệt. Cám ơn anh!", dòng chữ hiện lên trên màn hình khiến Hân lại thêm một lần nữa chế.t lặng...
Theo Afamily
Kết cục của người đàn ông ham tình một đêm với đồng nghiệp Tôi bàng hoàng thời gian trùng khớp với ngày chúng tôi đã quan hệ. Là thằng đàn ông tôi phải chịu trách nhiệm cho hành động của mình. Năm nay tôi đã 30 tuổ.i, tôi đã từng có một tình yêu đẹp và mặn nồng. Tôi và em đã dự định tổ chức lễ cưới vào cuối năm. Em vui và hạnh phúc...