Đời có 2 điều không nên nhìn, 3 điều không nên quản, 4 điều không nên cho, 5 điều không nên đợi
Cuộc đời một con người vốn thay đổi như bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông vậy. Đời người mơ mà thực, thực mà mơ. Chúng ta sẽ bị cuốn vào vòng xoay lẩn quẩn với những chuyện không thể lường trước được.
Kiếp người vốn xoay vần, luân chuyển như bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Mùa xuân gieo hạt, mùa hạ vun xới, mùa thu hái quả, mùa đông cất giữ. Hãy sống thật trọn vẹn, nắm giữ những khoảnh khắc đẹp. Hãy nhớ thật kỹ những điều dưới đây:
Thứ nhất: Điều không nhìn
Chúng ta vẫn hay nhìn bằng hai con mắt. Vậy thì sao chúng ta không thử mở một mắt, nhắm một mắt xem sao. Biết đâu nó sẽ tốt hơn. Đừng có chuyện gì cũng tỏ ra quá thông minh, tính toán được tất sẽ có lúc rước họa vào thân mà thôi.
Cuộc sống là của mỗi người, chọn cách sống sao cho “đúng” là quyền tự do của họ. Đừng quá quan tâm đến rồi chỉ trích hay cố nghĩ cách thay đổi người khác theo ý của mình. Sẽ chẳng được như điều mình muốn đâu, chỉ chuốt cái khổ vào mình mà thôi.
Biết buông bỏ để cuộc sống bạn thoải mái hơn.
Thứ hai: Việc không quản
Dù thế nào đi nữa thì trái đất vẫn cứ quay; mặt trời vẫn mọc đằng Đông lặn đằng Tây; vẫn chiếu sáng mỗi ngày và mọi người vẫn sống. Vậy nên, đừng quản quá nhiều thứ sẽ khiến bạn mệt mỏi. Hãy buông “quyền”, bạn sẽ thấy thật sự thoải mái với cuộc sống.
Đừng quên:
Video đang HOT
“Ích kỷ” cho bản thân mình một xíu. Để tâm đến sức khoẻ, niềm vui, những việc cần làm, dành thời gian cho bản thân mình nhiều hơn và nhiều hơn nữa.
Cố gắng chăm sóc tốt cho mình, đừng để phiền lụy đến người khác.
Hãy sống sao cho đừng tiếc nuối, đừng hối hận khi nhìn lại.
Thứ ba: Điều không cho
Đến độ tuổi xế chiều, nhất định phải giữ lại cho mình một chút vốn. Tự chi trả những gì mình có thể. Đừng cho khi không thể cho, đừng chi khi không thể chi.
Cho càng ít con cháu càng hiền minh.
Con cháu sẽ quen “ há miệng chờ sung” nếu thứ gì cũng cung cấp đủ đầy cho chúng. Hãy để chúng có cuộc sống bình thường, tập thành thói quen tự lực cánh sinh.
Đừng cho con cháu quá nhiều.
Thứ tư: Không chờ đợi
Đợi nghỉ hưu, đợi tiền tiết kiệm, đợi con cái ổn định yên bề gia thất… chữ “đợi” sẽ dần hại chết chúng ta, cho đến khi ta nhận ra “hẳn” đã muộn.
“Đợi” luôn nằm trong tiềm thức, để rồi cuối cùng chúng ta cũng đợi được, nhưng mà đợi cử hành lễ tiễn biệt của chính bản thân mình.
Đời người ai cũng phải trải qua một lần. Đời mà có sướng, có khổ, có những khó khăn, gian khổ,… thế mới trưởng thành được.
Hãy sống sao để từng tiếc nuối, đừng hối hận.
Ai cũng sống cho đến hết kiếp người, sống trọn một cuộc đời dù là ngắn hay dài. Hãy sống sao cho đừng tiếc nuối, đừng hối hận khi nhìn lại. Làm điều mình muốn, đừng chờ đợi. Nhất định phải sống thật tốt và hưởng thụ một cách trọn vẹn mỗi ngày của cuộc sống.
Bài học ý nghĩa cho cuộc sống.
Hãy sống với một chút ích kỷ cho bản thân, một chút vô tâm với cuộc đời, một chút lạnh lùng với cuộc sống. Tập trung vào việc làm cho mình hạnh phúc, bạn sẽ cảm thấy dễ chịu hơn. Hãy nhớ rằng hạnh phúc tự mình tạo ra luôn bền vững hơn hạnh phúc mà người khác mang đến.
Theo bestie.vn
Tôi muốn níu kéo người đàn ông có vợ mà anh lảng tránh
Tôi 36 tuổi, làm buôn bán, đã lập gia đình và có 2 con, cuộc sống bình thường, thậm chí có phần nhàm chán.
Vợ chồng sống với nhau có lẽ do thói quen, tình nghĩa và vì các con, chứ tôi không còn cảm thấy sự quan tâm, yêu thương như hồi mới cưới. Trong một lần về quê chơi, tôi tình cờ gặp lại người yêu cũ. Hiện tại, anh thành đạt trong sự nghiệp và có gia đình hạnh phúc. Sau đó, chúng tôi thỉnh thoảng liên lạc hỏi thăm nhau và dần dần nảy sinh tình cảm. Từ khi nói chuyện với anh, tôi cảm thấy mỗi ngày trôi qua có ý nghĩa hơn. Tôi có người để chia sẻ vui buồn, chờ đợi tin nhắn, cuộc gọi của anh hàng ngày cũng là một niềm hạnh phúc. Một tháng chúng tôi hẹn gặp nhau khoảng 2-3 lần mỗi dịp anh đi công tác.
Tính đến giờ chúng tôi qua lại đã được 2 năm. Từ khi quen anh, căn bệnh trầm cảm nhẹ của tôi cũng hết. Tôi không còn suy nghĩ lung tung và tiêu cực như trước nữa. Tuy nhiên, khoảng hơn một tháng gần đây, anh bỗng dừng liên lạc với tôi, thậm chí tôi gọi anh cũng không nghe máy, nhắn tin thì toàn bảo bận. Tôi biết anh cố tình lảng tránh chứ không phải bận nên gặng hỏi nguyên nhân, nhưng anh không trả lời. Tôi đã nhắn tin rất nhiều cho anh, nói lên suy nghĩ, cảm xúc của mình nhưng vẫn không nhận được hồi đáp. Thời gian này tôi cảm thấy rất chán nản, suy sụp. Sắp tới là sinh nhật anh, tôi không biết có nên bắt xe lên chỗ anh làm, tìm gặp, chúc mừng sinh nhật và hỏi anh lý do không? Tôi vẫn biết mình đang sai và nên dừng mối quan hệ này lại nhưng không làm được, cả ngày tôi chỉ chờ tin anh, chẳng thiết tha làm gì nữa. Mong chuyên gia và mọi người cho tôi xin lời khuyên.
Lan
Chuyên gia tâm lý Vũ Thu Hằng gợi ý:
Chào Lan,
Yêu và cưới người chồng hiện tại là do bạn tự nguyện và quyết định. Khi đã ràng buộc nhau trong mối quan hệ vợ chồng thì mỗi người đều phải có trách nhiệm với gia đình nhỏ và con cái. Bạn đã sai khi không làm chủ cảm xúc bản thân, phản bội chồng, qua lại với người đàn ông khác. Không những thế bạn còn là người xen vào hạnh phúc gia đình của người khác. Vì vậy, trước tiên bạn nên nghĩ tới việc đưa ra quyết định chấm dứt mối quan hệ sai trái này.
Kết hôn nhiều năm, cảm xúc của các cặp đôi bao giờ cũng không còn được nồng nàn, say đắm như hồi mới cưới, đó là điều hết sức bình thường. Khi qua lại với người cũ, đó là người bạn từng yêu nhưng vì không đến được với nhau nên bao giờ cũng tồn tại cảm giác tiếc nuối. Ngoài ra, mối quan hệ lén lút luôn khiến người ta nảy sinh cảm giác mới lạ, thú vị. Bạn đã để cảm xúc dựa dẫm, phụ thuộc vào người tình quá nhiều, nên khi anh ta lạnh nhạt, bạn trở nên chán nản, hụt hẫng.
Có thể có nhiều lý do khiến anh ta cắt đứt liên lạc với bạn, ví dụ: bị vợ phát hiện; không muốn tiếp tục sai trái; quen biết người phụ nữ khác... Dù là lý do nào thì cũng không quan trọng trong một mối quan hệ sai trái cần dừng lại. Vì vậy, khi anh ta chưa nói rõ lời chia tay, bạn bên nói trước và dứt khoát. Làm vậy để bạn có cảm giác mình nắm quyền chủ động và dễ cân bằng cảm xúc hơn. Ngoài ra là để giữ lại một chút tôn nghiêm cuối cùng trước mặt anh ta, thay vì tìm mọi cách níu kéo.
Việc lên cơ quan anh ta tìm và chúc mừng sinh nhật là không nên. Anh ta đã có vợ con, bạn bè, đồng nghiệp chúc mừng rồi. Bạn nên quay về với cuộc sống thực tại của mình trước khi quá muộn. Hãy vì con mà suy nghĩ lại và dứt khoát. Chúc bạn mạnh mẽ.
Theo VNE
Vợ hay tỏ thái độ dù tôi đã nhẫn nhịn nhiều Tôi lập gia đình đến nay đã được 4 năm, có 2 cô con gái, ban đầu cuộc sống bình thường, từ khi tôi bỏ công việc nhà nước về gần gia đình làm việc, anh em và vợ cũng khuyên nên về gần nhà làm thì việc của tôi bị xáo trộn. Tôi chưa thích nghi ngay với môi trường doanh nghiệp...