Đôi chân anh đã để lại trên vùng đất ấy
Năm em mười tám tuổi, ba má mang cau trầu sang xin cưới em cho con trai họ. Mẹ đồng ý nhưng bảo phải chờ anh xong nghĩa vụ mới cho làm đám cưới. Mẹ nói ngắn gọn: “Thanh niên làm xong nghĩa vụ rồi thì mới yên thân ở nhà mà lo cho vợ con”. Em rất thích anh nhưng vẫn vùng vằng: “Con còn nhỏ xíu mà chồng con gì?”.
Mẹ nói, không lấy chồng chẳng lẽ bắt mẹ nuôi suốt đời?
Đúng rồi, lấy chồng để chồng nuôi. Mấy chị cùng xóm đã lấy chồng hết. Chị nào cũng sung sướng, phởn phơ; không phải làm gì động móng tay. Cứ chiều chiều lại bế con ra mé sông ngồi tám chuyện dưới đất trên trời. Trong khi đó, mấy anh phải làm quần quật từ sáng đến tối; làm ở nhà không đủ thì tranh thủ đi làm ăn xa để vợ con được sung sướng, đủ đầy.
Em chờ đợi 3 năm. Nhưng xong nghĩa vụ mà anh vẫn chưa về. Đúng hơn là anh không về nhà mà từ chiến trường K về thẳng trại an dưỡng thương binh. Đôi chân anh đã để lại vùng đất ấy và để cả lời hẹn thề với người vợ đã hứa hôn.
“Giờ anh như thế này, thân mình còn lo không nổi, làm sao mà lo lắng cho em?”. Anh nói vậy rồi ôm mặt khóc. Ừ nhỉ, đôi chân anh không còn làm sao ra đồng thăm ruộng, tát ao bắt cá, chèo xuồng giăng câu? Đôi chân không còn, anh phải ngồi một chỗ, giỏi lắm thì cũng chỉ tới lui trong nhà trên chiếc xe lăn hoặc bò lê dưới đất… sao có thể nuôi vợ, nuôi con?
Video đang HOT
Đến lúc ấy em mới chợt nghĩ ra: Sao cứ phải bắt người ta nuôi mình? Đã là vợ chồng thì phải có trách nhiệm chăm sóc nhau. Anh giờ đã không còn đôi chân thì em sẽ nối dài đôi chân mình ra để đi đứng, làm lụng thay anh. Không thử thì làm sao biết mình có làm được hay không?
Và giờ thì em biết, tình yêu có sức mạnh vô biên. Nó đã biến một người phụ nữ chân yếu tay mềm thành một bà chủ gia đình, biến một người đàn ông không còn đôi chân có thể đứng thẳng lên mà sống.
Hai mươi lăm năm rồi, em đã sống với tình yêu ấy. Và sẽ mãi yêu anh như vậy…
Theo VNE
Đào bung nở trên đỉnh Cao Sơn
Mùa xuân như đang về trên đỉnh Cao Sơn, xã Lũng Cao, huyện miền núi Bá Thước, Thanh Hóa.
Vùng đất Cao Sơn là tên gọi chung của ba bản: Son, Bá, Mười, thuộc xã Lũng Cao, huyện miền núi Bá Thước. Nơi đây có độ cao gần 2.000m so với mực nước biển. Vùng đất này còn được mệnh danh là "Sa Pa của xứ Thanh".
Xã Lũng Cao nằm trong vùng lõi Khu bảo tồn thiên nhiên Pù Luông, quanh năm có khí hậu ôn hòa. Để đến được với vùng đất Cao Sơn này phải vượt qua những con dốc cao, chạy men theo sườn núi. Từ trung tâm xã vào đến những bản làng nơi đây phải mất khoảng 3 tiếng đồng hồ đi bộ.
Bản làng Cao Sơn được bao bọc bởi những dãy núi cao ngút ngàn, những ngày này về với Cao Sơn, từ xa, có thể ngắm nhìn những cây đào phai nở hoa khoe sắc, men theo các con đường quanh bản, đâu đâu cũng thấy những cây đào phai nở hoa, khoe sắc.
Hoa đào nơi đây bắt đầu nở từ tháng 10 dương lịch cho đến tháng 3 năm sau.
Theo bà con dân bản nơi đây, cứ bắt đầu từ tháng 10 dương lịch, những cánh hoa đào bắt đầu hé nụ rồi bung nở bên những sườn núi. Từ xa trên những ngôi nhà sàn của đồng bào dân tộc Thái nơi đây, có thể ngắm nhìn những cây đào đua nhau khoe sắc. Hàng năm, đào bắt đầu nở từ dịp tháng 10 cho đến hết tháng 3 năm sau.
Những cây đào mới lớn cũng bắt đầu cho hoa.
Trần Lê
Theo Dantri
Trực thăng hải quân Mỹ rơi gần Tokyo Một trực thăng hải quân Mỹ đã bị rơi gần Tokyo, Nhật Bản vào hôm nay 16/12 sau khi hạ cánh khẩn bất thành. 2 trong 4 người trên khoang đã bị thương. Hình ảnh trên truyền hình cho thấy chiếc trực thăng màu xám nằm lệch nghiêng trên vùng đất trống, với cánh quạt và phần đuôi bị hỏng. Vụ tai nạn...