Đời cha ăn mặn, đời con khát nước
Thế mới hiểu sao hay có câu: Tu nhân tích đức cho con cháu nhờ bởi đời cha ăn mặn, đời con khát nước”.
Ông Khang nổi tiếng là kẻ ăn ở chẳng biết trước biết sau, không được nhiều người quý mến bởi bản tính coi thường người khác, nhẫn tâm với dân làng.
Lần có người vay tiền ông chưa trả được đúng hẹn do hoàn cảnh nghèo túng, ông hằm hằm đến nhà họ, dỡ mất cánh cửa để ngôi nhà dột nát thêm lành phành vì gió…
Ông có ba người con trai và một cô út tên Lợi không được lanh lẹn như con người ta, chỉ lầm lũi cả ngày, học hết ba năm lớp hai thì về làm ruộng do dốt quá.
Anh con cả tên Tấn lấy vợ nhưng chẳng ở nổi với nhau nên họ ly hôn, để lại đứa con gái cho anh nuôi. Anh đi bước nữa với một cô cũng đã có chồng và một đứa con gái. Họ có chung với nhau một đứa con gái nữa là ba, sau đó thì vợ anh cứ có thai đến tháng thứ ba là hỏng, bác sỹ khuyên đừng cố nữa khi vợ anh cứ ngày một héo hon, bệnh tật.
Anh thứ hai đã bỏ đi vào Miền Nam, hơn hai chục năm không có một chút tin tức, chẳng biết sống chết thế nào.
Anh ba chưa vợ và đã có thâm niên nghiện ngập mười lăm năm nay. Trộm cắp của hàng xóm liên tục, vào tù ra tội như cơm bữa. Lúc anh ba sắp chết, nhà ông Khang đến xin về, hơn tháng sau thì “đi”. Bác trưởng thôn đọc điếu văn xong nhìn xuống chẳng thấy có ai khiêng quan tài, anh Tấn vênh mặt lên: “Nó chết thì đem chôn quách đi cho sớm, lại còn kèn trống, điếu văn với chả điếu thơ, tôi đếch khênh nữa đấy, các ông khỏe ra mà khênh”. Hàng xóm cũng chẳng thấy ai, vì họ ghét quá, lúc sống cứ trộm cắp, chửi bới người ta, anh em ruột thịt mà còn thế nữa là… Hai ông già đành lọ mọ khiêng và nhờ mấy người trong đội kèn hộ một tay.
Video đang HOT
Ông Khang “nằm” với con gái út để rồi nó có thai (Ảnh minh họa)
Năm nay lại thêm chuyện động trời nữa, đó là: Ông Khang “nằm” với con gái út để rồi nó có thai. Nghe kể mọi người phải doạ dẫm mãi cô Lợi mới khai là “người nhà”, ông trưởng họ bực quá thét: “Người nhà là ai, là thằng Tấn à, hay thằng bố mày?”. Mắt cô dáo dác, sợ sệt rồi gật đầu, cả nhà điếng người, bà Khang run rẩy, khẽ thều thào: “Mang ngay đến bệnh viên, mang ngay cho họ chích thuốc cho nghiệt chủng ấy chết đi”, nhưng chẳng bệnh viện nào dám nhận giết người, ra bác sỹ tư cũng không dám nhận, ông bác sỹ già từ tốn nói, đã bảy tháng nó đâu khác gì con người, tôi chỉ có thể tiêm thuốc cho đẻ non, rồi sinh nó ra nuôi được thì nuôi không thì tuỳ…
Thằng bé ra đời, mấy người quay mặt đi khi nhìn cái miệng nó tóp tép đòi ăn. Cô Lợi ôm vào lòng, nó rúc, đòi ăn lấy ăn để… Nhưng rồi người nhà không cho cô nuôi nó, gọi người làng bên, đưa ba triệu đồng bảo mang đi đâu hộ thì mang. Nghe đồn, anh này đã bán thằng bé cho đôi vợ chồng hiếm muộn ở mạn Hải Dương.
Cô Lợi chính thức điên từ đó, ông Khang cũng ngây dại không dám bước chân ra khỏi nhà… Tất cả cứ lung tung hết cả lên. Người làng bảo đó là ngôi nhà ma ám, rồi lại chêm thêm câu: “Quả báo đấy! Thế mới hiểu sao hay có câu: Tu nhân tích đức cho con cháu nhờ bởi đời cha ăn mặn, đời con khát nước”.
Theo Dân trí
Yêu phải gã "bóng"
Tôi nào đâu biết được rằng, anh ngỏ lời yêu tôi chỉ vì muốn tiếp cận cậu bạn thân nhất của tôi...
Khi cánh cửa mở toang, tôi choáng váng đầu óc khi trước mắt tôi là cảnh hai gã đàn ông trần truồng không một mảnh vải che thân, họ quấn quýt lấy nhau như những cảnh quay trong các phim đồng tính.
Tôi là một cô gái xinh, thông minh và có công việc ổn định trong một tập đoàn lớn. Công việc của tôi phải giao tiếp nhiều nên cuộc sống luôn tràn ngập những điều mới mẻ. Và tình yêu của tôi cũng bắt đầu từ những cuộc gặp vì công việc như thế...
Huy là người yêu tôi, anh gặp tôi khi chúng tôi có một hợp đồng kinh doanh khá lớn. Anh hút hồn tôi bởi ánh mắt rất sáng, nụ cười ấm áp và một khuôn mặt thật nam tính. Khi hợp đồng đã hoàn thành, chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau để đi uống cà phê hay vào bar giải trí. Huy luôn cho tôi thấy anh là một người đàn ông mạnh mẽ, luôn sẵn sàng chở che cho phụ nữ.
Và chỉ sau 2 tháng quen nhau, trong một tối cuối tuần đẹp trời, tại một quán cà phê quen thuộc, Huy đã ngỏ lời yêu tôi. Tình yêu đến với tôi thật ngọt ngào và bất ngờ ở cái tuổi sắp &'băm'. Một cô gái trưởng thành như tôi bỗng hóa ngây dại như các thiếu nữ tuổi teen khi nhận được lời tỏ tình.
Huy nhẹ nhàng đặt lên tay tôi một bông hồng, một con gấu bông thật đáng yêu và vẫn cho tôi nhìn thấy nụ cười đẹp đó. Tôi hân hoan đón nhận tình yêu của Huy trong niềm hạnh phúc.
Và rồi ngay đêm hôm đó, tôi đã khoe với Tuân, cậu bạn thân từ thưở nhỏ của mình về chuyện tôi đã có người yêu. Cậu bạn thân vui vẻ chúc mừng: "Rất vui khi bạn của tớ đã tìm thấy người đàn ông ở phía cuối con đường". Đêm đó là một đêm thật hạnh phúc!
Tôi choáng váng đầu óc khi trước mắt tôi là cái cảnh hai gã đàn ông trần truồng không một mảnh vải che thân
Tôi thường rủ Tuân đi chơi với tôi và Huy, và mỗi lần như thế, Tuân luôn ca ngợi tình yêu đẹp của chúng tôi khiến tôi ngập tràn trong niềm hạnh phúc... Nhưng đôi lúc tôi cảm thấy có một điều gì đó gờn gợn trong mắt. Tôi không biết cảm giác của mình ra sao nhưng ánh mắt của Huy thỉnh thoảng nhìn Tuân. Cái nhìn khiến tôi phải rùng mình.
Nhưng vì quá yêu Huy, tin Tuân, tôi đã không cảnh giác để rồi nỗi đau bất ngờ ập đến đè nát trái tim tôi. Hôm sinh nhật của Tuân, vì muốn cậu bạn thân của mình bất ngờ, tôi đã chuẩn bị một món quà thật ý nghĩa và mang đến nhà tặng cậu ấy.
Chưa bao giờ đến nhà Tuân tôi phải gõ cửa, và lần này cũng như thế. Nhưng rồi... khi cánh cửa mở toang, tôi choáng váng đầu óc khi trước mắt tôi là cái cảnh hai gã đàn ông trần truồng không một mảnh vải che thân, gã nọ đè lên gã kia quấn quýt như những cảnh quay trong các phim đồng tính. Hai gã hôn nhau, riết chặt lấy nhau mãi mới buông ra khi biết tôi đứng trân trối nhìn hành động ghê tởm của gã. Hai người ấy không ai khác, chính là Huy và Tuân. Đau đớn thay từ lúc yêu nhau đến giờ tôi chưa bao giờ được Huy ôm hôn mãnh liệt, nồng nàn như thế! Trái tim tôi thắt lại, cào xé trong nỗi đớn đau...
Tôi đã ngất lịm đi trước cú sốc đó... Sau một ngày mê man trong bệnh viện, tôi tỉnh dậy thì thấy Tuân ngồi đó, đôi mặt cậu sưng húp vì cậu khóc quá nhiều. Tôi mệt mỏi quay mặt vào tường vì vì cảm giác đau đớn xen lẫn sự ám ảnh về những hình ảnh của hai gã quấn quýt lấy nhau ấy...
Tuân nức nở: "Tớ xin lỗi Liên, tớ đã giấu cậu mọi chuyện. Tớ không phải là thằng đàn ông bình thường. Tớ yếu đuối như con gái, cậu thấy đấy khi nào cậu cũng là bờ vai che chở cho tớ. Cậu luôn chia sẻ với tớ mỗi lúc tớ buồn, lau nước mắt cho tớ. Lần này, tớ với anh Huy có tình cảm rất đặc biệt với nhau. Tớ xin cậu, xin cậu hãy tha thứ và đừng yêu anh ấy".
Ở cái tuổi gần 30 này, tôi mới cảm nhận được sự cay đắng của tình yêu!
Từng lời nói của Tuân làm cho tôi uất nghẹn. Thì ra bao lâu nay, tôi không hề nhận ra bạn thân mình là gay... Nước mắt tôi trào ra trong nỗi uất hận... và tôi đã hét toáng lên để đuổi Tuân về.
Đang lim dim trong giấc ngủ thì bỗng tôi có điện thoại, đó là của Huy. Tôi định sẽ không nghe máy nhưng sao tôi vẫn muốn nghe cái giọng nói quen thuộc, ấm áp ấy.
- Em à! Chúng mình chia tay nhé, anh không xứng đáng với em. Anh đã lừa dối em vì anh không yêu em mà thực lòng, anh yêu Tuân. Anh tỏ tình với em chỉ để tiếp cận Tuân mà thôi.
Chiếc điện thoại rơi xuống, rồi lạc vào trạng thái "tút tút", tôi câm lặng, ánh mắt vô hồn... Tôi còn biết làm gì đây khi tình thế đã không thể cứu vát? Dù tôi vẫn còn yêu Huy nhiều lắm nhưng tôi không thể níu giữ bất cứ thứ gì cho mình khi hai người đàn ông tôi yêu thương và quý mến nhất đều là gay.
Ở cái tuổi gần 30 này, tôi mới cảm nhận được sự cay đắng của tình yêu, sự phản bội, lừa dối của tình bạn... Có lẽ, tôi nên dừng lại để cho họ có cơ hội được ở bên nhau, được sống trong niềm hạnh phúc thật sự của chính mình!
Duyên Duyên (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Bị thầy giáo cưỡng hiếp... đến tâm thần Có những đêm lạnh buốt, cậu trở dậy với áo quần mỏng manh và bỏ đi đến sáng mới về. Có những đêm lạnh buốt, cậu trở dậy với áo quần mỏng manh và bỏ đi đến sáng mới về. Có những lúc đang ngủ, cậu tỉnh dậy cào cấu, la hét ầm ĩ... rồi khóc lóc van xin "tha cho tôi, cứu...