Độc thân kiêu hãnh
Kiêu hãnh là lúc không đổ lỗi nỗi buồn của mình cho người khác. Không có hoàng tử, công chúa vẫn cứ là công chúa!
Sự kiêu hãnh sẽ giúp phụ nữ độc thân cải thiện hình ảnh của mình trong mắt phái mạnh (Ảnh minh họa)
Gần đây, những chương trình tôi trò chuyện với bạn nghe đài Bình Dương đều xoay quanh vấn đề tìm người yêu, làm sao cho khỏi ế? Tôi không biết những gì tôi chia sẻ có giúp được một cô nàng rụt rè nào đó thoát được cái vỏốc mặc cảm đơn độc không? Hay những cảm giác về sự mong manh của hạnh phúc sẽ càng làm cho họ hoảng hốt hơn, khi cô đơn đi giữa trời xuân nắng đẹp như thế này, mỗi cuối tuần vẫn rời nhà máy một mình về ôm gối trong căn gác trọ?
Chờ đợi tình yêu là một thứ vô vọng của t.uổi thanh xuân. Chúng ta trải qua nó theo những cách khác nhau, chúng ta có điểm đến là tình yêu. Nhưng hành trình đi tới nó, ta nên rẽ trái hay rẽ phải? Ai biết tình yêu chờ ta sau góc phố nào?
Chuyện chờ đợi tình yêu khiến tôi nhớ đến một câu chuyện nhỏ, nó làm thay đổi gần như toàn bộ quan điểm sống của tôi. Đó là lần tôi hẹn gặp một người con trai. Chàng trai đến chỗ hẹn trước, gọi điện cho tôi, tôi nói rằng tôi đang bắt đầu đi xuống lầu, và chừng năm phút nữa, tôi sẽ đến chỗ hẹn. Thế nhưng khi tới đó, tôi chỉ nhìn thấy chiếc ô tô đỗ dưới tán cây mà không hề thấy người bạn đâu!
Một phút sau người bạn tôi chạy tới, mỉm cười, và nói anh đã thay giầy để tranh thủ chạy bộ vài vòng quanh cái sân bóng ngay cạnh đó. Chạy bộ tốt cho sức khỏe, anh vẫn chạy bộ hàng ngày. Và kể cả khi chỉ rảnh ra năm phút trống, thay bằng ngồi chờ đợi, anh dành thời gian để làm việc anh ưa thích!
Sau này, mỗi khi hẹn gặp, đi chơi, đi học, đi gặp đối tác hoặc đi họp, chúng tôi thường không quên xách theo bộ quần áo và đôi giày để tranh thủ chơi bóng rổ với nhau chừng nửa tiếng trước khi chia tay. Anh bạn tôi cũng nói rằng, đồng nghiệp và bạn gái của anh rất nhiều, nhưng chơi thể thao với anh chẳng mấy cô nàng.
Cho đến giờ đó vẫn là một trong những hình ảnh đẹp đẽ nhất mà tôi nhìn thấy từ một người đàn ông. Họ yêu hoạt động, họ không chờ đợi bất cứ thứ gì, mà họ biết tranh thủ thời gian để làm cho bản thân tốt đẹp hơn, khỏe hơn hoặc thú vị hơn. Từ đó, tôi cũng đã hoàn toàn bỏ thói quen chờ đợi một điều gì đó tới từ tương lai, và biết biến ngày hôm nay của mình trở nên bận rộn.
Video đang HOT
Một trong những thứ khiến bạn trở nên yếu đuối, đó là chuyện, bạn để ý quá nhiều đến xung quanh. Người có lứa đôi dập dìu trên phố quá nhiều khiến bạn bất an với sự lẻ loi của bản thân. Những vụ tỏ tình g.ây s.ốc trên mạng khiến bạn ước mong một lần là mình. Những đám cưới xa hoa và ảnh cưới ngọt ngào khiến bạn thấy mình khiếm khuyết, không có người yêu dường như là lỗi của chính bạn, bạn đã thiếu một điều gì đó để được hạnh phúc!
Vì thế nên một trong những bí quyết khiến bạn trở nên kiêu hãnh, đó là hãy tự tin rằng, bản thân bạn rất ổn, rất xứng đáng để yêu và được yêu thương. Chỉ là hạnh phúc của bạn chậm chân hơn hạnh phúc của người khác vài tháng, vài năm mà thôi. Nhưng ta sẵn sàng trở nên tuyệt vời hơn trong thời gian đi tới hạnh phúc và yêu thương ấy. Bởi ta chẳng chờ đợi, mà ta luôn bận rộn, luôn có say mê, luôn có háo hức tìm kiếm. Ta quá bận rộn để không hề cảm thấy lẻ loi, và ta đủ say mê để không phải mượn lấy bờ vai ai sát bên thì mới thấy ấm áp. Sự kiêu hãnh của những cô nàng độc thân đủ lấp lánh để ngay cả những cô nàng đã yêu, đã cưới cũng phải thèm muốn. Vấn đề là, bạn có biết cách tự tỏa sáng hay không!
Nếu bạn rất thích quán bar, nhưng rất sợ vào đó một mình, thì phải hiểu rằng, thực ra nỗi sợ ấy là vì, bạn không biết nhảy, bạn đỏ mặt ngay từ ngụm cocktail hay ly bia lạnh đầu tiên, bạn thiếu tự tin khi một mình đỗ xe trước cậu bảo vệ ngoài cửa. Có gì đâu, hãy bắt đầu bằng một lớp học sexy dance và rủ cả lớp vào quán bạn thích. Vào bar gọi bất cứ đồ uống nào bạn thấy tuyệt vời nhất, và có thể chỉ cần uống mùi hương và màu sắc cùng không gian thôi mà, ai bắt bạn sẽ phải dốc tận đáy một ly B52 đang cháy lửa xanh tím trước mặt! Hoặc, hãy chọn một chiếc taxi để dừng tận cửa quán bar! Và rất nhiều nàng đồng nghiệp, thực ra rất muốn được bạn rủ tới một nơi họ cũng (vì ái ngại, vì một mình) chưa từng bước chân tới.
Kiêu hãnh là lúc không đổ lỗi nỗi buồn của mình cho người khác. Không có hoàng tử, công chúa vẫn cứ là công chúa!
Nếu bạn đi qua một quán cà phê tuyệt đẹp và lãng mạn, có giàn hoa leo trên tường rất dễ thương, chỗ ngồi với góc nhìn ra mặt hồ ngọt ngào vô cùng, rồi nghĩ thầm: Bao giờ mình có người yêu sẽ dẫn nhau vào đây cầm tay, uống một ly cà phê lãng mạn chiều thứ 7, thì bạn nhầm rồi đấy! Cứ nghĩ thế thì bạn sẽ độc thân cho tới lúc cái quán đó đóng cửa và đổi chủ. Và bạn gặm nhấm sự chua chát của nỗi cô đơn không người yêu suốt thời gian đó!
Hãy mang theo cuốn sách bạn yêu thích, rồi chiều thứ Bảy nào tới cái quán xinh đẹp đó, ngồi chỗ bạn thích, gọi thứ đồ uống lãng mạn nhất, và nhâm nhi hạnh phúc của mình đi! Nếu chưa ai yêu bạn, không có nghĩa là bạn không có quyền yêu chính bản thân mình! Và dành cho bản thân mình điều ngọt ngào nhất trên đời!
Độc thân, còn cô đơn, không có nghĩa là không có quyền được sung sướng, ngọt ngào, lãng mạn. Chờ người khác yêu chi bằng hãy yêu lấy chính bản thân mình trước đã!
Theo VNE
Sao cứ phải đẹp mới được quyền diện váy?
Tôi nghe nhiều cô bạn nói với nhau thế này: người có đẹp đâu mà mặc váy! Ô kìa, vậy là cứ phải đẹp, cứ phải hoàn hảo từ đầu tới chân mới được quyền diện váy hay sao?
Thuở thơ bé cắp sách tới trường, chiếc váy đồng phục màu xanh tím là món đồ quý giá nhất, nữ tính nhất của những đứa con gái trường làng tóc lúc nào cũng hoe hoe vì nắng gió. Sau này lớn lên, khi biết ngắm, biết điệu, có biết bao nhiêu chiếc váy đến và đi trong đời, nhưng hình ảnh về chiếc váy nhỏ lúc còn thiếu thốn đủ bề chẳng khi nào rời xa được.
Tôi nghe nhiều cô bạn nói với nhau thế này: người có đẹp đâu mà mặc váy! Ô kìa, vậy là cứ phải đẹp, cứ phải hoàn hảo từ đầu tới chân mới được quyền diện váy hay sao?
Nếu có một trang phục mà dễ dàng khiến bạn đẹp lên trong chốc lát, giấu đi mọi ưu phiền về thân hình không được chuẩn lắm trong nháy mắt, chắc chắn đó chỉ có thể là những chiếc váy.
Lẽ tất nhiên, đẹp hoàn hảo cần cả một chặng đường dài cố gắng nhưng con gái mặc váy lúc nào cũng đẹp!
Cứ phải đẹp mới được mặc váy hay sao?
Tôi có cô bạn gái, thời đi học, cái tên của cô ấy được gắn với chữ "béo". Khỏi phải nói, đó là sự động chạm to lớn đến nhường nào đối với mọi đứa con gái dù đã hay chưa ý thức được mình là con gái và mình cần phải đẹp. Ấy thế mà tôi chưa bao giờ nghe cô ấy phàn nàn nửa câu về thân hình của mình, ngoại trừ đôi bàn chân hơi lớn khiến cô ấy rất khó chọn giày vừa size.
Lên đại học, đi học xa, vào miền Nam nhiều nắng, tôi lại thấy những hình ảnh cô ấy cập nhật hàng ngày trên mạng, kể về những chuyến đi không dứt, những trải nghiệm mới nơi đất lạ và dĩ nhiên, cả những chiếc váy mới cô ấy chẳng ngại diện lên và chụp lại để khoe với bạn bè.
Đó thực sự là người con gái tôi thầm ngưỡng mộ!
Cách đây một, hai thế kỷ, ở nhiều nước phương Tây, người ta cho rằng đã là con gái thì phải mặc váy, dù là cô bé con dưới 10 t.uổi. Nếu thay vì mặc váy mà ham thích những trang phục như quần của con trai, cô gái ấy lập tức bị nhìn với ánh mắt khác lạ.
Bản thân tôi không cho rằng quần là thứ trang phục không dành cho nữ giới nhưng nếu một cô gái từ tấm bé tới lúc trưởng thành chưa có lấy một chiếc váy đẹp, tôi thầm nghĩ, ôi thật đáng tiếc!
Lúc chúng ta còn nhỏ, mẹ cha dù khó khăn đến đâu cũng cố gắng sắm soạn cho đứa con gái yêu vài chiếc váy long lanh nhất có thể. Dù đứa con gái ấy có xinh xắn trắng trẻo khiến ai cũng muốn bế bồng hay gầy nhom và đen nhẻm như rất nhiều đ.ứa b.é gái thôn quê tôi từng gặp.
Vậy thì cớ gì những cô gái trưởng thành, khi t.iền bạc đã không còn là rào cản lại không mang về nhà những chiếc váy thật ưng ý?
Không chỉ là mặc cho thiên hạ trầm trồ đâu các cô gái ạ, mặc để cho mình thấy mình đẹp, để mình được ngẩng cao đầu trong gương và bước đi kiêu hãnh khi có dịp xuất hiện trước chốn đông người.
Đôi khi chỉ thế là đủ!
Mặc cho bản thân ta thấy đẹp là đủ!
Theo VNE
Không muốn phải hối hận Anh hẹn sau giờ làm việc chiều nay sẽ bàn với chị về chuyện phân chia tài sản. Họ sẽ ra tòa một cách nhẹ nhàng nhất có thể. Chị nhìn đồng hồ, càng gần đến giờ chị càng hồi hộp. Chị thấy xấu hổ khi phải đối diện với điều này. Chị ước gì mình đủ giàu có để kiêu hãnh dắt...