Độc thân không cô đơn
Hãy mỉm cười khi mỗi sớm mai thức dậy thấy mình độc thân nhưng không cô đơn. Dành tặng những người độc thân không cô đơn !
Độc thân
Độc thân lâu rồi, nên mãi cũng thành quen
Chẳng thèm ghen khi bạn bè có gấu
Chẳng mong một người ăn cơm do mình nấu
Mặn chát hay nhạt phèo mà vẫn cứ khen ngon.
Độc thân lâu rồi nên chẳng sợ cô đơn
Chẳng bận tâm ai có người đưa đón
Một mình đi về thản nhiên hôm sớm
Người ta môi kề tay nắm kệ người ta.
Độc thân lâu rồi nên chẳng phải lo xa
Ngày nọ ngày kia người ta đi đâu mất
Chẳng còn lo âu người ta không chân thật
Một mình mình là vui nhất đó thôi.
Độc thân lâu rồi nên thấy thế thật vui
Có nhiều thời gian ngủ vùi trong chăn ấm
Có nhiều thời gian cùng bạn bè tụ tập
Chẳng phải buồn vì ánh mắt ai kia.
Độc thân lâu rồi nên thấy thật bình yên.
Khi bạn có một mối quan hệ chẳng thể đặt tên.
Là khi bạn khóc nấc lên sụt sùi đau khổ vì tình cũ thì anh ấy kịp thời xuất hiện ôm bạn vào lòng và vỗ về an ủi..
Là khi bạn gặp rắc rối stress nặng nề với công việc anh ấy như một vị cứu tinh nói những câu chuyện không đầu không cuối tưởng chừng như chẳng liên quan nhưng thực chất là đang đánh lạc hướng bạn để đầu óc bạn được thảnh thơi..
Là khi bỗng dưng bạn điên rồ muốn lang thang đây đó một mình buổi đêm, anh ấy kịp thời nhắn một tin – rất vô tâm – ” đi vui vẻ” nhưng thực chất lại đang quanh co lo lắng không biết mấy giờ bạn sẽ về..
Là khi bất chợt trời mưa và bạn thì lại dở chứng muốn đi chơi trong điều kiện thời tiết như vậy, không phản đối như anh người yêu cũ, anh ấy còn cổ súy cho hành động mà – hầu- hết-đàn-ông-đều-ghét, mặc áo mưa và chụp ảnh điên cuồng cùng bạn.
Là khi anh ấy chê ỏng chê eo món ăn mà bạn nấu nhưng vẫn đánh chén một cách no nê tất cả vì anh ấy trân trọng tình cảm của bạn đặt vào món ăn. Và tương tự như thế, khi bạn gieo mầm một cái cây và tặng anh ấy sẽ chẳng thể tưởng tượng nổi – một người không hứng thú với cây cảnh- lại chăm sóc cho nó một thời gian dài – cẩn thận- mặc dù cuối cùng nó cũng chết..
Là khi anh ấy đi một quãng đường rất dài và xuất hiện trước cửa nhà bạn trong lúc bạn đang khóc nấc lên vì sinh nhật cô đơn – chỉ để nói Happy birthday..và thực tế câu chúc mừng anh ấy đã nói cách đó 1 tuần và ngày nào cũng lặp lại như thế chỉ để bạn không- cố tình quên sinh nhật như mọi năm.
Là khi bạn buồn, bạn cô độc, bạn không ổn..dù là nửa đêm anh ấy cũng webcam và đàn cho bạn nghe một bài hát -trông rất ngố- chỉ để bạn bật cười và có thể ngủ ngon
Là khi một người không thích nắm tay bạn qua đường vì theo anh ấy đó thể hiện sự thân thiết nhưng lại bất chợt hôn bạn mà không vì lý do nào cả..
Chẳng ai có thể định nghĩa được tình yêu và nắm bắt được cảm xúc của chính mình. Và nhất là khi bạn có một mối quan hệ nửa vời giữa tình yêu và tình thương. Bạn có quyền ảo tưởng anh ấy thích bạn nhưng đừng mặc định anh ấy sinh ra để dành cho mình. Vì thực tế, tôi tin mỗi một người đến với cuộc đời bạn đều có một lý do nào đó, một sứ mệnh cần hoàn thành và đến một thời điểm nhất định người cần ở lại sẽ ở lại thôi còn sự ra đi luôn là một điều không tránh khỏi.
Tôi luôn nghĩ, khi mình có mối quan hệ như thế tốt nhất nên tránh để bản thân mình không tổn thương, vì xét cho cùng nó chỉ mang lại một vòng tròn luẩn quẩn giữa yêu thương và dửng dưng. Nó giống như một bản nhạc vậy, có nốt cao nốt thấp, sẽ có lúc bạn và người ấy như những đôi tình nhân quấn quýt bên nhau, nhưng cũng có lúc như người xa lạ đến một tin nhắn cũng im lìm. Nhưng con người mà sống để yêu thương có sự quan tâm cứ mặc nhiên đón nhận. Có thể là ngốc nghếch nhưng nếu có một liều thuốc an thần loại nhẹ dỗ dành trái tim tại sao chúng ta không thử? Thay vì hành lý trí với hàng đống suy nghĩ: yêu hay không? Là tình cảm gì? Tại sao chúng ta không đón nhận – một mối quan hệ không rõ ràng như là món quà của thượng đế. Hãy mỉm cười khi mỗi sớm mai thức dậy thấy mình độc thân nhưng không cô đơn.
Vũ Phương Mai
Ba mươi hai tuổi, cái tuổi Quý Hợi, ai cũng bảo tôi sướng về hậu vận, sướng lắm ấy, tôi nghe và biết là chưa đến hậu vận ấy, ba mười hai năm với những thăng trầm sẽ làm nền cho cái hậu vận ấy chăng?
Ba mươi hai tuổi, tôi bước sang trang mới của cuộc đời, hành trang ba mươi hai với lưng chừng hạnh phúc và vơi đầy những muộn phiền.
Ba mươi hai tuổi, tôi có một hạnh phúc lớn nhất của cuộc đời, đó là một thiên thần luôn chờ tôi sau mỗi giờ tan sở, tôi yêu thiên thần ấy đến ngần nào, là tất cả trong lòng tôi, là nghị lực và niềm tin để tôi có thể vượt qua mọi thử thách của cuộc đời, dẫu biết rằng nếu đã không vì thiên thần ấy, tôi đã dễ dàng buông tay.
Ba mươi hai tuổi, tôi có nhiều tâm trạng, ngổn ngang chất chứa trong lòng. Tôi không biết bắt đầu từ đầu, không biết sẽ nói với ai, kể cho ai nghe… Ba mươi hai năm đi qua, tôi trải qua nhiều cung bậc cảm xúc của cuộc đời, hồn nhiên, hạnh phúc, đau khổ, tự hào lẫn thất vọng. Những ký ức trở thành quá khứ, những ngày tháng dần xa trở thành kỷ niệm, những lần bước đi trở thành những dấu ấn của cuộc đời. Ba mươi hai năm đâu là gì nhỉ mà cuộc đời lắm nỗi sân si.
Ba mươi hai tuổi, không biết bao lần tôi tự định nghĩa về hạnh phúc.Tôi từng nghĩ hạnh phúc là tự do mỗi con người cảm nhận, thấy cần và đủ thì đã là hạnh phúc. Tôi an ủi bản thân rằng mình hơn khối người chỉ để được tạm yên lòng với hạnh phúc đang có.
Ba mươi hai tuổi, tôi muốn ngược một chút nắng, ngược một chút gió để trở về với miền cổ tích, ở nơi ấy, chỉ có những điệu cười trong vắt như pha lê, tôi cứ hoài niệm và vương vấn.
Ba mươi hai tuổi, rồi tôi bắt đầu thấy nhớ. Tôi nhớ giọt nước mắt chảy dài của Mẹ và âm thanh thở dài của Ba khi thấy tôi trở thành mẹ đơn thân, tôi nhức nhối ánh nhìn yêu thương của họ. Tôi nhớ Ngoại với món món cá rô đồng kho măng đầy những ớt làm nước mắt nước mũi chảy dài mà vẫn thấy ngon, nhớ cả mùi khói làm mắt cay xè vì củi tươi của Nội. Tôi thấy mọi thứ ngày xưa sao thân thương nhẹ dịu, giận thời gian đưa người ta đi nhanh quá, chưa kịp trở về đã thấy xa xôi.
Con đường đến trường chắc không còn những cỏ, những ổ gà, tuổi học trò đi vội vã, kỷ niệm rồi ai kia cũng quên, bỏ lại những mối tình đầu chưa ngỏ. Trang lưu bút, nét chữ đã mờ dần ngày, tháng, những cái hứa hẹn đã trở thành quên lãng, để rồi mỗi năm họp lớp chưa năm nào đầy đủ gương mặt thân quen, lý do thì chính đáng, mà giận thì giận thôi. Nghĩ lại rồi đã có bao nhiêu cái hẹn, hẹn rồi lỡ hẹn, cuộc đời này chẳng phải thế sao.
Ba mươi hai tuổi, tôi nhớ về những mối tình, nhớ như in cái run nhẹ khi bàn tay thằng bạn thuở hàn vi chạm phải, nhớ những người đi qua đời tôi như những chuyến tàu,đến rồi đi để lại sân ga bao giờ cũng vắng. Tinh khôi, bất chợt, nồng nàn, hạnh phúc và cay đắng. Những trái tim ấm áp, gần rồi lại xa, gieo vào đời nhau những cái duyên không trọn vẹn. Cái nắm tay ngày xưa chỉ còn là kỷ niệm. Bờ môi nào rồi cũng lãng quên… Tình yêu không hứa, dang dở chia tay, tình cờ là thế, vì suy cho cùng, lỗi có chăng chỉ là định mệnh.
Ba mươi hai tuổi, tôi trở về với đời thường, đối diện với thực tại. Với tay ôm lấy thiên thần vào lòng, hôn lên đôi má phúng phính và cái miệng còn thơm mùi sữa, yêu biết bao. Từ ngày được thiên chức ấy, tôi đã dường như mạnh mẽ hơn.
Suy cho cùng, con người ta vùi đầu vào công việc và guồng quay của cuộc sống cũng chỉ để mưu cầu hạnh phúc, mà chẳng có hạnh phúc nào là trọn vẹn, chỉ có biết cách chấp nhận và hài lòng với hạnh phúc mà thôi.
Ba mươi hai tuổi, tôi thấy tôi đang hạnh phúc!
Theo blogradio.vn
Ta luôn mơ một giấc mơ bình yên giữa dòng đời bão tố
Nhiều hơn một lần trong khoảng thời gian gần đây, bạn đã nghĩ đến chuyện mình muốn được bình yên? Và dĩ nhiên, hơn một lần trong những lần nghĩ suy đó, bạn không biết làm sao để có được nó, hay giữ nó thế nào?
Bình yên là... khi bạn cảm thấy mình cô đơn nhìn về một phía nào đó, không có ai cả, nhưng bạn biết rằng rồi sẽ có một người nào đó của riêng bạn, đặc biệt đang đứng chờ bạn ở đó.
Bình yên là... ngủ một giấc dài, để khi tỉnh dậy cảm thấy thật nhẹ nhàng, rồi bỗng nhiên quên đi tất cả những gì vừa diễn ra, quên không phải vì nó là những chuyện khó chịu, mà quên là vì mình cần xóa bộ nhớ mỗi ngày, để chừa trống một khoảng không chờ bình yên tìm đến.
Bình yên là... lúc làm được một điều tốt cho một người không quen biết, để thấy mình vẫn còn có ích với cuộc sống. Hay đơn giản chỉ là mình dừng xe lại, tấp vào lề đường mua cho bà cụ bán hàng đã già lắm, mắt đã mờ rồi vẫn không ngơi nghỉ để lo cho đứa cháu.
Bình yên là... lúc nhận sự quan tâm, chăm sóc của một ai đó, cảm giác như mình to lớn đến nhường nào dù chỉ là lúc để sẵn kem đánh răng trên bàn chải và nấu cho họ một bữa cơm trứng chiên giản dị.
Bình yên là... ở mọi ngõ ngách mình bước đi qua.
Bình yên là... khi nằm dài giữa bãi biển, ngắm trời đêm thoáng đãng, nghe sóng vỗ ào ạt, chẳng ngâm mình xuống làn nước ấy đâu, chỉ cần hơi thở được hòa vào mùi biển, để cuộc sống thêm mặn mà.
Có thể rằng, giấc mơ bình yên rất khó định nghĩa. Nó mang ý nghĩa riêng của từng cá thể, từng con tim, từng hoàn cảnh, từng ngôi nhà... nhưng nó đều mang một điểm chung là khó hiểu và đôi khi là cả vô lý.
Bình yên có thể đến từ việc ta cho đi không mong nhận lại như khi ta tham gia những hoạt động thiện nguyện, giúp đỡ những số phận kém may mắn hơn mình. Có thể là nhận lại, được người khác giúp đỡ khi ta gặp khó khăn. Nhưng quan trọng hơn cả vẫn là tự bản thân ta đem lại sự bình yên cho chính mình.
Bạn để ý thử xem, khi bạn buồn nhất, thất vọng nhất, đó chính là lúc bạn cảm thấy mình ít bình yên nhất có đúng không? Bạn biết tại sao không? Tại vì chính những lo toan khiến bạn buồn, thất vọng, mệt mỏi, khổ đau, cầu toàn... làm bình yên trong mỗi con tim bị hạn hẹp... Khoảng trống của tâm hồn rất nhỏ, chỗ nào nữa để chứa đựng bình yên?!
Cho nên khi bạn thấy thất vọng và buồn bã với mọi thứ đó, bạn dẹp bỏ nó đi, thế là bình yên vui mừng lắm vì được quay trở về với bạn. Dù không gian có chật hẹp, dù cái tôi trong mỗi người có to bằng cái bánh xe bò thì ở giữa sự vô hạn và hữu hạn, bạn sẽ nhìn thấy chính mình.
Bình yên chỉ có chung một điểm là khó hiểu.
Có thể bình yên sẽ trở về lúc cô đơn, buồn phiền, hạnh phúc...
Ở mỗi hoàn cảnh, bình yên mang một chiếc áo với họa tiết khác nhau, có lúc sặc sỡ, có lúc trầm ngâm.
Dòng đời vạn biến, cuộc sống khó khăn, ấy là điều không thay đổi được. Nhưng tâm thức là bất biến, thứ duy nhất ta có thể rèn luyện được đó vẫn là chính mình.
Ảnh minh họa
Nghe những câu chuyện của những con người lao động thật thà, bình dị, ta có thể mỉm cười vì cuộc sống ngoài kia đâu có khó khăn như ta nghĩ. Vẫn có những người không giàu sang, không chức quyền vẫn sống một cuộc đời hạnh phúc, đầy bình yên đấy thôi.
Đừng nhìn lại sau lưng với một đôi mắt buồn. Những thứ không đạt được, chúng ta sẽ luôn cho rằng nó đẹp đẽ, chính vì bạn hiểu nó quá ít, bạn không có thời gian ở chung với nó. Nhưng rồi một ngày nào đó khi bạn hiểu sâu sắc, bạn sẽ phát hiện nó vốn không đẹp như trong tưởng tượng của bạn đâu, bạn thân yêu ạ!
Một trong những cách để bạn không hoang mang, lo lắng tất tả chạy đi vội vã tìm kiếm bình yên đó là dành một góc nhỏ mỗi ngày để ngồi yên lặng; hoặc chỉ để nhìn mông lung; hoặc chỉ để theo dõi một chú kiến đang bò; hoặc chỉ để nhìn dòng sông lặng sóng... Tất cả những lúc nhỏ nhặt đó sẽ là lối dẫn đường cho bình yên về lại với mình.
Bạn thấy đấy, cuộc sống này như một ly nước, đầy hay vơi chỉ là do chúng ta quyết định.
Theo Phununews
Trắc nghiệm hay: Bạn có thích hợp với cuộc sống độc thân lâu ngày? Độc thân tuy rất tự do và cũng đang là "xu hướng" của những người trẻ hiện nay. Nhưng nói vậy không có nghĩa là ai cũng thích và chịu được cuộc sống thiếu người bầu bạn. Thử bài trắc nghiệm sau để biết bạn có thích hợp với việc cô đơn trong suốt thời gian dài không nhé. 1. Hiện tại bạn...