Độc thân có thực sự là đáng sợ?
Nếu chưa đến ngày được sống bên nửa kia của mình, thì hãy cứ chấp nhận cuộc sống độc thân vẻ này. Chẳng có gì khó khăn nếu như bạn không tự cảm thấy chán nản.
Tất cả mọi việc đều phải tự tay làm một mình
Đi học cũng tự mình đi. Đi làm mệt mỏi đến đâu cũng chỉ mình mình biết. Thật ra, sau một ngày dài như thế cũng thầm ghen tị với những người được người yêu đưa đón chở đi dạo phố, cùng tâm sự tỉ tê cả một ngày dài mà quên cả mỏi mệt. Đi ăn cũng chẳng cảm nhận được trọn vị ngon của món ăn khi bên mình chỉ chiếc ghế không người ngồi.
Chúng ta ai cũng biết cách tự chăm sóc bản thân nhưng đi đâu, làm gì cũng chỉ có một mình, xem ra chẳng dễ chịu mấy
Dần dần bản thân học được cách mạnh mẽ như người mà mình muốn được ở cạnh bên, cũng không biết là việc nên vui hay nên buồn nữa khi tất cả những sự mạnh mẽ mà ta có đều được xây dựng bằng một nỗi cô đơn vô định mà chính bản thân cũng khó lòng chấp nhận.
Những ngày lễ không hề ưu ái cho người độc thân
Những ngày lễ, đối với họ cũng như những ngày thường, có chăng là tần suất chứng kiến những cặp đôi vui vẻ bên nhau dày đặc hơn mà thôi. Những ngày mà bất cứ cặp đôi nào cũng hoan hỉ diện đồ đôi cùng nhau dạo phố rồi thưởng thức món ăn cả hai cũng thích, ghé những nơi cả hai cùng muốn đi qua. Có lẽ vì đó mà những người độc thân cũng hình thành nên những thói quen ở nhà vào những ngày lễ hay thu mình vào một quán cà phê ít người biết đến để chọn cho mình một cảm giác an yên, không chen chúc, không xô bồ. Tự mình tận hưởng một không gian bình an của chính mình.
Những câu hỏi trải dài không hồi kết
Những câu hỏi tưởng chừng đơn giản nhưng lại như những mũi dao xoáy thẳng vào những góc khuất trong lòng của người độc thân bởi lẽ sẽ chẳng ai trong chúng ta chọn phải cô đơn khi mà mình có sự lựa chọn là bên cạnh một ai khác khiến mình hạnh phúc cả.
Video đang HOT
Tình cảm vốn dĩ là thứ không thể gượng ép hay rào trước đón sau. Khi nào đến thì nhất định sẽ đến. Những câu hỏi cứ lần lượt xuất hiện từ những người xung quanh khiến đôi khi ta phải hoài nghi chính bản thân mình rằng liệu mình không đủ tốt để được yêu thương? Rằng trên đời liệu có ai sinh ra để dành cho mình hay không?
Những câu hỏi cứ như một sức ép vô hình lên định nghĩa về tình yêu của mỗi người, ai mà không muốn được yêu thương? Ai mà chẳng muốn được cuộn mình trong vòng tay của người mình yêu? Chỉ là… họ vẫn chưa xuất hiện thôi mà, thật tâm sớm mong tìm được đáp án cho cuộc đời mình.
Nỗi buồn miên man, sự hoang mang và cô đơn trống trải vẫn đôi khi bủa vây lấy mình
Có người đã từng nói rằng, tình yêu không phải là tất cả, nhưng liệu cuộc đời này còn ý nghĩa gì nữa không nếu không có tình yêu? Tất cả những điều chúng ta làm, dù nhỏ bé hay lớn lao đều cần đặt ít nhiều tình yêu vào mới có được một thành quả trọn vẹn. Và dù rằng ta đã tự nhủ mình đã quen với cô đơn, đã quen với một mình nhiều đi chăng nữa, chẳng qua cũng chỉ là những tự huyễn hoặc cho những ngày tháng bình yên mà quá đỗi đơn độc của riêng mình.
Tận sâu trong lòng ta vẫn mong mỏi có ai đó sẽ đến và yêu mình hơn cả cách mình đang yêu mình của hiện tại
Có những ngày lại buồn những nỗi buồn vô định, nhớ những nỗi nhớ không tên và mường tượng ra một hình dáng mà có lẽ cũng sẽ xuất hiện trong cuộc đời mình, chỉ là chưa phải hôm nay, chưa phải ngay lúc này. Chính vì sự cô đơn cứ mải mê chạy sau lưng nên mới dần dần nhận ra rằng hóa ra mình không hề mạnh mẽ như mình tưởng, hóa ra mình có những nỗi buồn khó sẻ chia cùng ai và rồi mình lắm khi cũng chỉ cần một cái ôm vỗ về ấm áp mỗi khi mệt mỏi nhưng từng ấy yêu thương xem ra cũng thật xa xỉ.
Rồi bỗng nhiên ta nhận ra rằng, tình bạn kì thực vẫn chưa đủ
Những người bạn họ cũng có công việc riêng, có một cuộc sống và vô vàn những điều khác đang chờ họ. Chúng ta, ở một giai đoạn nào đó trong cuộc đời, người bạn khi xưa sẽ không còn là sự ưu tiên trước nhất của mình nữa và ngược lại cũng vậy. Bản thân nếu không giúp ích gì được nhiều thì cũng không muốn trở thành gắng nặng cho họ, khiến họ phải bận lòng vì sự cô đơn của bạn.
Tình bạn vốn dĩ cũng đã khác tình yêu rất nhiều. Chẳng có một người bạn nào có thể gửi cho ta cái ôm thân mật như người yêu, cũng chẳng có một người bạn nào có thể trao cho ta một nụ hôn ngọt ngào lãng mạn cả. Đến một độ tuổi nào đó, người ta muốn dành trọn đời mình không phải chỉ đơn thuần được ở bên cạnh bạn bè hay gia đình nữa mà là người có thể sẵn sàng yêu thương ta bằng một tình yêu nhiệt thành nhất từ họ.
Cho dù có nhiều bạn bè đi chăng nữa thì mối quan hệ ấy vẫn không thể khỏa lấp đi những khoảng trống về tình yêu được
Một mình thật ra cũng không quá tệ, một mình đôi lúc chẳng hề cô đơn nhưng chẳng ai lại chọn độc thân một mình khi sau lưng có vô vàn tình yêu theo đuổi cả. Chúng ta vẫn luôn cần tình yêu để sống, để cảm thấy mình được sống trọn vẹn nhất, để yêu và để được yêu hết mình.
Những người độc thân cũng có những ngày thật vui vẻ và tràn trề nhựa sống, nhưng mỗi khi đối mặt với khó khăn và những điều quá sức với họ thì họ rất dễ bị đánh gục bởi những phút giây cô đơn chỉ có một mình. Nhưng mỗi ngày họ vẫn luôn tin rằng thế giới ngoài kia, nhất định sẽ có người sinh ra để dành cho mình, thích hợp với mình và thương mình hơn cả cái cách mà mình thương họ.
Vậy nên, chỉ cần chờ đợi và đừng thôi hi vọng.
Tình yêu sẽ tìm đến chúng ta, dù sớm hay muộn thôi mà…
Theo Khoevadep
'Vừa già, vừa xấu như chị, chỉ là món ăn lạ, anh ấy thích thử thôi!'
Cô gái trẻ nhìn tôi rồi nói những lời khinh bỉ. Tôi thấy vừa ê chề, nhục nhã vừa tuyệt vọng, cô đơn...
Hơn 30 tuổi, lần đầu tiên tôi biết thế nào là yêu thực sự. Đáng tiếc là tôi đã yêu, một người mình không được phép. Tất cả chỉ vì chàng trai kém tuổi tôi và cậu ta đã có người yêu.
Tôi không xấu, không dốt, càng không đểu... Ấy vậy mà 34 tuổi tôi chưa từng có người yêu. Thực ra cũng có một vài chàng trai theo đuổi nhưng tôi không rung động trước ai cả. Tôi cứ thế sống một mình, mặc cho đám bạn bằng tuổi, lấy chồng, sinh con, thậm chí có đứa còn lấy tới chồng thứ hai. Tôi lao vào làm, kiếm tiền và hưởng thụ cuộc sống độc thân.
Tôi lao vào làm, kiếm tiền và hưởng thụ cuộc sống độc thân. (Ảnh minh họa)
Tuổi thanh xuân ngày một qua đi khiến tôi già đi trông thấy. Tôi bắt đầu nhận ra sự nghiệt ngã của thời gian. Tôi khao khát yêu thương và muốn kiếm cho mình một người đàn ông để gắn bó. Nhưng có lẽ càng nhiều tuổi, người ta càng trở nên khó tính. Những người đàn ông tôi được giới thiệu đa phần đều không khiến tôi có đủ rung động. Tôi đã nghĩ hay là nhắm mắt yêu họ nhưng tôi không làm được.
Thế rồi tôi yêu... một chàng trai kém mình tới 9 tuổi. Cậu ấy vừa ra trường được 2 năm, đi làm cùng cơ quan với tôi. Xét về vẻ bề ngoài, cậu ấy trẻ hơn tôi nhiều tuy nhiên tính cách thì rất chững chạc, chín chắn... Có lẽ vì thế mà tôi không thấy được khoảng cách quá lớn giữa chúng tôi. Cậu ấy điển trai, ăn nói có duyên, lại luôn tìm cách tiếp cận tôi khiến tôi thích từ bao giờ không biết.
Chuyện tình chị em của chúng tôi tiến triển khá nhanh chóng. Tôi cũng không kiểm soát được mình nữa. Mọi người trong cơ quan đồn đại, bán tín bán nghi về tình cảm "phi công trẻ, máy bay già" của chúng tôi. Nhưng đúng là khi đã yêu, con người ta trở nên mù quáng và bất chấp. Tôi cứ thế bị cuốn vào cuộc tình này dù biết cậu ấy đã có bạn gái.
Tôi và cậu em kém tuổi đó đã cùng nhau đi nhà nghỉ, làm "chuyện ấy". Tôi điên cuồng lao vào cuộc tình một cách mất kiểm soát. Cho tới khi, người yêu của cậu ấy phát hiện. (Ảnh minh họa)
Tôi và cậu em kém tuổi đó đã cùng nhau đi nhà nghỉ, làm "chuyện ấy". Tôi điên cuồng lao vào cuộc tình một cách mất kiểm soát. Cho tới khi, người yêu của cậu ấy phát hiện.
Cô bé mới là sinh viên năm cuối nhưng khá đáo để. Họ yêu nhau được hơn 2 năm rồi. Cô gái đến tận cơ quan tôi làm ầm ĩ lên. Cô ta ném lên sàn nhà những tấm ảnh của tôi và cậu ấy, cô ta còn nói tôi vừa già, vừa xấu, chẳng qua chỉ là một món ăn lạ nên người yêu cô ấy mới thử thôi. Từng lời nói, từng câu đay nghiến của cô bé làm tôi xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu.
Cả cơ quan đồn ầm lên chuyện tôi bị cô bé ranh con đánh ghen. Cậu ấy vì quá xấu hổ nên cũng đã chia tay cô bé đó. Tôi từ một người được bao người tôn trọng phút chốc trở nên đáng khinh bỉ khi qua lại với cậu em kém cả chục tuổi để rồi bị đánh ghen.
Giờ thì cậu ấy đã chia tay, tôi mang tiếng là yêu phi công trẻ... Tôi tự hỏi không biết mình có nên bất chấp tất cả để tiến tới tình yêu này hay không? Dù sao cũng mang tiếng rồi và rất lâu tôi mới tìm được người hợp mình như thế. Tôi phải làm gì đây?
Theo Trang Ngọc (Khám phá)
5 lý do khiến bạn dù xinh xắn đẹp trai đến đâu vẫn ế như thường Có những người rõ là nam thanh nữ tú, nhưng quanh năm suốt tháng lại chẳng thấy họ trong tay với mối quan hệ yêu đương nào. Người ngoài nhìn vào thì thường trêu đùa là "ế" ẩm, nhưng sự thật có phải họ "ế" đến nỗi không có nổi một người thương? 1. Chưa dứt tình cũ Có những người đã từng...