Đoạn phim lật mặt nữ nhân viên dâm đãng
“Tôi vừa đẩy cửa bước vào xin chữ ký, bắt được quả tang sếp và con Liễu đang ôm nhau say đắm”. Cả phòng ồ lên cười. Một đứa hất hàm dọa: “Cái sự vào phòng sếp không gõ cửa cũng đủ quy tội tự tiện xâm phạm tài sản của người khác. Phạt từ 20 triệu đến đuổi việc”. Thao “ối giời” một cái rồi ngồi thụp xuống ghế nhăn nhó: “Khổ quá, tôi vô tình chứ có cố ý đâu. Ai ngờ con quỷ cái lẻn vào phòng sếp trong giờ làm việc thế chứ…”.
Cả phòng đang yên lặng làm việc bỗng cái Thao chạy vào cười hí hí: “Cả nhà ơi! Khiếp quá. Phen này tôi chết thật rồi….”. “Cái gì mà chết thật?”. Mọi người vội hỏi và Thao thì thào: “Tôi vừa đẩy cửa bước vào xin chữ ký, bắt được quả tang sếp và con Liễu đang ôm nhau say đắm”. Cả phòng ồ lên cười. Một đứa hất hàm dọa: “Cái sự vào phòng sếp không gõ cửa cũng đủ quy tội tự tiện xâm phạm tài sản của người khác. Phạt từ 20 triệu đến đuổi việc”. Thao “ối giời” một cái rồi ngồi thụp xuống ghế nhăn nhó: “Khổ quá, tôi vô tình chứ có cố ý đâu. Ai ngờ con quỷ cái lẻn vào phòng sếp trong giờ làm việc thế chứ…”.
Một lúc sau, Liễu trở về phòng. Nó tỉnh bơ ngồi vào bàn làm việc như chẳng có chuyện gì xảy ra. Từ sau hôm ấy, cái Thao cứ lo mình sẽ bị sếp “đánh” nhưng rồi vẫn “yên lành cành táo”. Các buổi chiều sau giờ làm việc, sếp vẫn ở trên phòng muộn về, Liễu vẫn tiếp tục thì thọt vào ra phòng sếp. Cuối năm ấy, cơ quan họp kiểm điểm xét bình bầu thường kỳ. Cả phòng bầu sếp thuộc diện chiến sĩ thi đua cấp cơ sở và tôi là cá nhân xuất sắc. Nhưng không ngờ sếp xin rút danh hiệu và đề nghị bầu thêm cái Thao là cá nhân xuất sắc. Trong lập luận bầu Thao sếp nói như dạy chúng tôi: “Chúng ta phải lấy chất lượng công việc làm thước đo chính. Những cá tính lập dị, những sinh hoạt cá nhân, những quan hệ tình người… không ảnh hưởng đến tập thể và công việc của cơ quan thì bỏ qua, đừng coi hệ trọng. Và chúng ta cũng nên sống có văn hóa, đừng tò mò thóc mách chuyện người khác…”. Thế là rõ. Quan điểm của sếp coi quan hệ tình ái nơi công sở giữa sếp và nhân viên là sinh hoạt cá nhân không ảnh hưởng đến ai.
Nhưng “tưởng” thế thôi chứ thực ra vô cùng ảnh hưởng. Đầu tiên là nàng Liễu ghen với nàng Thao. Ngay trong buổi họp, Liễu đã phê phán Thao gay gắt, trong đó có tội làm việc không khoa học, tùy tiện trình báo cáo. A thế mới lòi cái đuôi thù dai tội Thao vào phòng sếp bắt quả tang 2 người. Nhưng lại không phải thù dai. Tan cuộc họp, mọi người không thấy Liễu ở phòng liền cử một tên lượn lên phòng sếp. Tên đó áp cái điện thoại vào khe cửa ghi âm được đoạn băng mang về khoe cả phòng. Lời Liễu: “Anh thấy nó trắng trẻo, chân dài váy ngắn thì thích nó chứ gì? Anh định bao giờ cho nó thay thế tôi đây?”. Lời sếp: “Em đừng suy diễn vớ vẩn? Cô Thao có năng lực, làm việc tận tụy, viết báo cáo rất hiệu quả. Điều đó xứng đáng xuất sắc chứ không phải vì trắng trẻo, chân dài”. Lời Liễu: “Anh nên đưa cái Trang vừa lùn vừa xấu làm thư ký tổng hợp thay cái Thao ngay. Tôi không thích con Thao làm nữa. Nó suốt ngày mặc váy ngắn lên phòng thủ trưởng trình báo cáo tôi không chịu được”. Lời sếp: “Hay em làm thay Thao? Như thế chúng ta có điều kiện gần gũi hơn?”. “Anh sao ngốc thế? Muốn cặp kè nhau thì phải tránh xa chứ?”. Lời Liễu vừa nói đến đó thì sếp có điện thoại. Tên thám tử của phòng cũng biến về phòng luôn. Đoạn băng ghi âm ấy trở thành thời sự nóng giãy của cả phòng, nhất là Thao và Trang. Cả hai nàng cảm giác bị xúc phạm ghê gớm. Không biết có phải vì thế không mà mấy hôm sau, một sự vụ kinh hoàng đã xảy ra.
Chiều đó, sau khi mọi người đã về hết, nàng Liễu liền lẻn lên phòng sếp như mọi khi. Vừa lúc cả hai cùng say đắm thì một tiếng thét vang lên cùng với tiếng đạp cửa đến rầm. Bà vợ sếp xuất hiện với một cái gậy to tướng trong tay. Tức thì cái gậy cứ tìm thân thể Liễu mà phang. Sếp đã liều mạng che chở cho cô bồ non nhưng không lại được với chiếc gậy của vợ. Vì thế Liễu đã bị đánh ngất lịm, còn sếp phải quỳ xuống lạy van, bà vợ mới ngừng tay. Nhưng cũng vừa hay công an ập vào lập biên bản. Bà vợ Sếp bị trói nghiến mang đi tạm giam vì tội đánh người gây thương tích và Liễu được xe cứu thương chở đi bệnh viện ngay lập tức. Chuyện vỡ lở to tướng. Báo chí nhảy vào đưa tin giật gân. Sếp tôi được nghỉ việc làm kiểm điểm, có nguy cơ mất chức.
Chuyện đáng ra dừng ở đây vì nó kết cục như bao chuyện tình khác của các nàng nhân viên công sở. Nhưng bất ngờ hôm tòa xử tội đánh người của bà vợ sếp. Vì sợ quá nên bà ấy tông tốc khai người đã báo cho bà đến đánh ghen là Thao. Lời Thao khi gọi điện đã dặn bà: “Phải cầm theo một cái gậy to. Khi đạp cửa xông vô, chị cứ vụt thật lực vào thân thể con Liễu. Nó đã bòn rút rất nhiều tiền và tình của chồng chị”. Lập tức Thao được gọi đến hầu tòa. Thao chối bay chối biến. Nhưng thật không ngờ. Phút chót, Liễu mới đưa ra một cuốn băng video clip và đề nghị tòa mở ngay cho mọi người cùng xem. Tòa đồng ý. Thì ra một cuốn băng quay cảnh làm tình của sếp và Thao có lẽ do Liễu đặt máy quay trộm. Trong đó đáng kể nhất là lời của Thao nói với sếp: “Anh cứ đú đởn với con Liễu nữa đi, thế nào cũng có ngày tôi điện cho vợ anh đến bắt quả tang 2 người, đánh cho nó một trận nhừ tử”.
Theo VNE
Video đang HOT
Đau khổ khi người cũ bạc tình bạc nghĩa
Tôi sốc vì anh nghĩ tôi hèn hạ phá hoại gia đình anh, rằng tôi nhắn tin cho vợ anh là tôi đang cặp bồ với anh.
Tôi muốn kể câu chuyện của mình để thức tỉnh những ai đang là người thứ 3, hãy yêu lấy bản thân mình trước khi yêu người có vợ vì cuộc đời còn dài, đừng như tôi phí hoài tuổi đẹp nhất của đời mình một cách không xứng đáng.
Sau khi tốt nghiệp ra trường tôi được nhận vào làm ở một công ty ở Hà Nội. Được cái thích nghi tốt, tôi nhanh chóng hòa đồng vào công việc, đồng nghiệp. Với tính cách của mình tôi được lòng mọi người không khó chút nào. Ngày ấy, tôi là người làm trực tiếp với anh nhiều nhất - Sếp tôi lúc bấy giờ. Đúng là lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, anh ngỏ lời yêu tôi. Tôi và anh không lâu sau đã thành một đôi. Được bạn bè ủng hộ chúng tôi càng yêu nhau hơn. Khi tình yêu tốt đẹp nhất cũng là lúc anh thông báo với tôi một tin động trời rằng: "Anh sắp lấy vợ vì làm người cũ có bầu". Tôi như kẻ điên dại, ngày đêm khóc, đau khổ vật vã vì không tin vào sự lừa dối ấy. Cũng may nhờ có bạn bè anh giúp tôi vượt qua, nỗi đau ấy dần nguôi ngoai...
Gần một tháng sau ngày hỏi vợ, anh gọi cho tôi nói "Anh hối hận vì đã lấy vợ, anh yêu em, ngày đêm khóc vì nhớ em". Tôi trả lời "Anh hối hận ư, anh yêu em thì đã không để em khổ như thế?"...
Giá mà tôi không mụ mị tin rằng những lời nói ấy là sự thật. Bạn bè anh cũng nói rằng cuộc hôn nhân ấy là sai lầm, là ngoài ý muốn, và rằng anh yêu tôi chứ không yêu vợ, anh mệt mỏi với cuộc sống gia đình ấy. Anh làm mọi cách để tôi tin. Tôi bắt đầu thương anh vì nghĩ rằng chị ta đã gài bẫy để "úp xọt". Anh vẫn rất yêu tôi. Chúng tôi lại lao vào nhau như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Nhưng sau những lần gặp như vậy, tôi lại rất ân hận vì mình là người không ra gì dù gì cũng là người thứ ba. Tôi quyết định xa anh một thời gian.
Anh rất hiểu tính tôi nên tìm cách hẹn gặp và níu chân tôi khi nói rằng "Anh không biết đó có phải con anh không nữa. Anh nghĩ rằng mình đang bị lừa đối". "Em không biết được đâu anh có nỗi khổ tâm, giờ em còn rời xa anh, anh sống làm sao được". Anh luôn lặp đi lặp lại một điệp khúc "Anh yêu em, anh chỉ yêu có mình em mà thôi"...
Lần này, tôi cũng tin lời anh nói vì nghĩ rằng ngay cả con đẻ của mình mà anh còn dám mang ra để níu chân tôi. Tôi nghĩ giữa vợ chồng anh có chuyện gì mờ ám thật.
Bất chấp sự can ngăn của bạn bè, tôi vẫn luôn bên anh, ủng hộ công việc, sát cánh cùng anh trong những lúc khó khăn nhất. Anh nói: "Em là tri kỷ của cuộc đời anh". Tôi thấy mình hạnh phúc trong vòng tay anh.
Không lâu sau đó, vợ anh hạ sinh được một cậu con trai, phải nói là nó giống anh như đúc. Lúc này tôi biết là mình cần phải làm gì. Tôi lại rời xa anh. Nhưng anh không can tâm, anh lại níu chân tôi bằng câu chuyện "Sáu tháng nữa vợ chồng anh không ở với nhau nữa". Rồi tôi lại ngu ngốc tin vào điều đó.
Cú sốc này lớn hơn rất nhiều cú sốc ngày anh phản bội tôi đi theo người ta (Ảnh minh họa)
Anh thể hiện cho bạn bè thấy rằng anh yêu tôi biết chừng nào. Đi bất kể đâu anh cũng luôn đưa tôi đi cùng. Tôi hạnh phúc và bạn bè của chúng tôi cũng luôn nói rằng anh yêu tôi nhiều quá. Hạnh phúc thì rất nhiều nhưng tôi luôn sống trong tội lỗi, dằn vặt bản thân. Tôi luôn chủ động nói lời chia tay anh mặc cho anh dọa nạt: "Em rời xa anh, anh sẽ chết cho em xem". Và anh làm thật, không chỉ một lần, mà rất nhiều lần. Dường như anh nắm được điểm yếu của tôi. Tôi lại ở lại bên anh.
Hơn một năm sống trong tội lỗi ấy, tôi bị suy nhược cơ thể, sút 5 ký liền, ai cũng thương xót cho tôi. Bạn thân nhất của anh đã gặp và nói với tôi: "Bằng mọi cách phải rời xa anh, vì tôi xứng đáng có được hạnh phúc thực sự chứ không phải khổ sở như thế này. Anh sẽ không bao giờ bỏ vợ để lấy tôi."
Tôi quyết định rời xa anh, mặc cho anh van xin, níu kéo. Lần này tôi kiên quyết vì hạnh phúc của gia đình anh.
Vì rất yêu anh, vì còn nặng tình, tôi vẫn luôn âm thầm theo dõi cuộc sống của anh từ xa. Tôi biết rằng không còn tôi bên cạnh thì anh lại ấm êm bên gia đình. Cũng thể hiện cho mọi người thấy rằng anh yêu vợ rất nhiều. Tôi cảm thấy mình may mắn vì quyết định ngày hôm đấy. Vì sự lừa dối ấy đã ngay từ đầu mà tôi không hề hay biết.
Một thời gian dài sau, anh liên lạc với tôi qua facebook. Chuyện cũ đã qua, tôi gạt sang một bên mong rằng chúng tôi vẫn có thể làm bạn tốt. Vợ anh add face của anh. Tôi biết và lẳng lặng hủy kết bạn với anh, với bạn bè anh mong rằng anh không bị khó xử.
Nếu không vì cuộc nói chuyện ngày hôm qua có lẽ tôi vẫn luôn nghĩ tốt về anh, dù sao còn tình còn nghĩa với nhau.
Sms của anh: "Em nói cái gì thế, em đang làm trò gì thế?"
Tôi ngô nghê không hiểu: "Trò gì?"
Anh nói: "Em hãy tỉnh lại đi và tự hỏi những việc em làm sẽ giải quyết được việc gì hay không? Em có biết em gây ra chuyện gì không? Cuộc đời còn dài em ạ. Hãy nghĩ đến tương lai của bố mẹ em, anh trai, em trai và nhất là của em!!!"
Mắt tôi nhòe đi, tôi gọi lại cho anh hỏi chuyện gì đang xảy ra. Tôi sốc, sốc vì anh nghĩ tôi hèn hạ phá hoại gia đình anh. Rằng tôi nhắn tin cho vợ anh là tôi đang cặp bồ với anh. Tôi tự hỏi tôi làm gì sai, để sự hy sinh gần ba năm qua giờ là vô nghĩa, vì hạnh phúc của anh tôi đã tự rút lui để anh toàn tâm toàn ý với gia đình ấy. Vì ai mà tôi cắt đứt hết mối liên quan đến anh để anh quên được tôi. Vì ai mà giờ tôi vẫn chưa thể mở lòng yêu được ai, vì ai mà đến giờ tôi vẫn luôn dày vò mình là kẻ tội đồ vì quãng thời gian tăm tối ấy. Đúng là nhìn gia đình anh hạnh phúc trên sự đau khổ của tôi. Tôi thừa nhận mình đau khổ, chạnh lòng nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ mình có thể hại được ai. Tôi không nghĩ rằng vì bảo vệ gia đình ấy anh không còn tỉnh táo khi nghĩ về tôi, anh nguyền rủa tôi cũng được. Vì có đau khổ nào mà tôi chưa trải qua đâu. Nhưng anh không có quyền nguyền rủa bố mẹ tôi.
Tôi sốc, cú sốc này lớn hơn rất nhiều cú sốc ngày anh phản bội tôi đi theo người ta. Vậy là đã hết. Tôi chỉ trách tôi ngu dại quá nhiều.
Qua câu chuyện của tôi, tôi muốn khuyên các bạn ai đang là người thứ ba- kể cả là vì tình yêu đi chăng nữa, hãy tránh xa ra các bạn. Rồi đến lúc đau như tôi có lẽ khó mà vực dậy nổi.
Theo VNE
Tôi có điên đâu mà phải chung chồng với người khác? Bây giờ anh không đòi "giữ nguyên hiện trạng" nữa mà cho biết sẽ cắt đứt với người phụ nữ kia, chỉ cấp dưỡng nuôi con, mong tôi cho anh một cơ hội... Tôi có điên đâu mà bảo phải chung chồng với người đàn bà khác? ảnh minh họa Nếu tính cả những năm tháng học phổ thông thì chúng tôi đã...