Đồ ngốc, anh đang cầu hôn em đấy à
Nếu em không thấy phiền thì bốn mươi, năm mươi năm nữa anh vẫn muốn ở bên em. Anh muốn gặp em nhiều hơn mỗi ngày, anh muốn là người đầu tiên thấy em vào mỗi sáng…
ảnh minh họa
Tôi và anh quen nhau được 3 năm. Quãng thời gian đó không đủ để hiểu về một người, nhưng tôi nghĩ, sau này dù có ra sao tôi cũng sẽ không hối tiếc vì đã nhận lời cầu hôn của anh. Bởi tôi đang rất hạnh phúc.
Chúng tôi quen nhau trong lớp dạy võ karatedo. Anh là thầy giáo, còn tôi là học sinh. Năm đó tôi học năm ba đại học, còn anh đã ra trường đi làm 2 năm. Vì niềm đam mê nên anh mở lớp học võ trong khuôn viên ký túc xá đại học. Tiền học anh chẳng lấy bao nhiêu. Thậm chí ai thích đưa thì đưa, không đưa anh cũng chẳng nói một lời. Không biết như vậy có phải thiếu thực tế không nhưng tôi nghĩ tôi đã cảm mến người đàn ông này mất rồi.
Gia đình anh nghèo, bố mẹ ở dưới quê làm ruộng. Bản thân anh cũng chỉ là một nhân viên bình thường lương ba cọc ba đồng. Đã vậy anh luôn phải ăn tiêu tiết kiệm để gửi về cho gia đình. Ban đầu hai đứa quen nhau bố mẹ tôi phản đối dữ lắm, thậm chí mẹ tôi còn gặp riêng anh để nói chuyện. Chúng tôi cứ chia tay rồi nối lại. Chuyện tình của chúng tôi không được mấy người chúc phúc.
Hôm đó là tháng ba. Trời mưa phùn liên miên nên con người ta cũng dễ cáu kỉnh và bực bội. Tôi cứ luôn phải chùi vết bùn bắn trên giày. Tâm trạng anh hôm đó cũng không khá hơn. Khi chúng tôi gặp nhau, anh có vẻ bồn chồn và sốt ruột. Nói thật, lúc ấy tôi cứ nghĩ là công ty anh giảm biên chế, thời điểm này thất nghiệp nhan nhản. Anh kêu một ly cà phê đá 8.000 đồng, tôi sinh tố xoài dầm 15.000 đồng. Cái quán đó nhỏ thôi, chúng tôi đã thỏa thuận với nhau chỉ hẹn hò mấy chỗ như thế để tiết kiệm ngân sách. Vì anh cũng không bao giờ để tôi trả tiền.
- Em có tưởng tượng được cuộc sống 10 năm nữa của em sẽ như thế nào không?
Video đang HOT
- Em mong sẽ có công việc ổn định, cuộc sống thoải mái, ở trong một ngôi nhà có vườn, tự tay em sẽ chăm bón cho chúng. Vào mùa đông, em muốn ngồi đọc sách bên lò sưởi. Và một bé con xinh xắn với nước miếng luôn nhểu quanh miệng. Dĩ nhiên lúc đó em hy vọng anh vẫn luôn ở bên cạnh em.
Anh đỏ mặt:
- Anh không chắc mình có thể cho em một căn nhà có vườn và lò sưởi, kể cả khi anh cố gắng hết sức. Nhưng anh có thể cho em một căn nhà nhỏ ở ngoại ô thành phố, anh có thể mua tặng em những chậu cây mà em thích, anh cũng có thể ngồi nghe em đọc sách vào mùa đông. Và anh nghĩ thứ duy nhất anh hoàn toàn cho em được là một bé con xinh xắn với nước miếng nhểu quanh miệng. Nếu em không cảm thấy phiền thì bốn mươi, năm mươi năm nữa anh vẫn muốn ở bên cạnh em. Anh muốn gặp em nhiều hơn mỗi ngày, anh muốn là người đầu tiên thấy em vào mỗi sáng, anh thích khi hai tụi mình cùng ngồi ăn tối. Anh yêu em. Em lấy anh nhé?
Anh lôi ra một chiếc hộp nhỏ màu đỏ hướng về phía tôi. Tôi bật khóc vì quá sung sướng và cảm động.
- Đồ ngốc, anh đang cầu hôn em đấy à?
Anh gật đầu.
- Lựa một quán như thế này? Lại không có gì lãng mạn cả? Anh nghĩ người phụ nữ nào sẽ đồng ý chứ? Ngốc quá đi.
Mặt anh đỏ lên tận mang tai, tay anh run run, chiếc hộp rơi “cạch” xuống bàn. Tôi nhặt lên, cầm lấy chiếc nhẫn đeo vào ngón áp út và mỉm cười với anh.
- Em cũng không cần một căn nhà có vườn và lò sưởi nếu người đàn ông em lấy không phải là anh.
Bạn biết không, ly sinh tố ngày hôm đó là ly ngon nhất tôi từng uống trong đời, mặc dù tôi chẳng còn nhớ mùi vị của nó. Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi lấy được người mình yêu và tình cảm của chúng tôi đều đến từ hai phía. Tôi cũng biết chặng đường phía trước rất gian nan, nhưng chỉ cần chúng tôi vẫn còn nắm tay nhau thì sẽ không có gì làm tôi sợ hãi nữa.
Theo VNE
Vợ cũ của anh thường xuyên đến nhà chơi
Câu chuyện nói ra thì đúng là khiến tôi đau lòng khôn tả. Vì lúc này, tôi chỉ có suy nghĩ và lo lắng, sống trong nhà chồng mà cảm giác không yên chút nào.
Dù là chồng tôi chưa thể hiện cái gì thái quá, nhưng sự ghen tuông, đố kị của phụ nữ thật sự là quá lớn trong tôi, tôi không thể nào kìm được lòng, không thể sống thoải mái được.
Tôi và anh kết hôn khi anh vừa li dị vợ. Đó là người phụ nữ hơn anh 3 tuổi. Hai người lấy nhau do mai mối của người họ hàng nhưng không hề có tình yêu. Chỉ là ngày đó, cả hai cần có nhau, có điều kiện tốt lại thấy hợp tuổi nên là mới xác định hôn nhân. Nhưng suốt 5 năm làm vợ chồng, cả hai không bao giờ tỏ ra tình cảm với nhau. Nhất là khi họ chưa có con, không có sợi dây ràng buộc nào nên cuộc sống càng trở nên buồn tẻ.
Anh và vợ xảy ra nhiều xích mích trong quá trình sống, nhất là khi chị ấy nghi ngờ anh này kia. Vì đàn bà ở với chồng lâu mà không có con thường hay ngờ vực. Vì vậy, vợ chồng càng trở nên căng thẳng, khó chịu với nhau. Sau nhiều lần như vậy, chị ấy quyết định ly dị và đòi phân chia tài sản. Thì anh đồng ý chuyện đó vì anh biết, hôn nhân của anh không xuất phát từ tình yêu nên không có gì phải níu kéo cả.
Và họ chia tay nhau, sau đó anh đến với tôi, yêu thương tôi thật lòng và hi vọng tôi sẽ sinh cho anh mấy đứa con. Tôi cũng yêu anh và vui vẻ nhận làm vợ anh, bỏ qua mặc cảm, bỏ qua rào cản anh là người đã có vợ. Giờ thì tôi đã sinh cho anh một đứa con trai, giống như anh mong ước. Cuộc sống tưởng thế là viên mãn hạnh phúc, vui vẻ, vì lúc nào chồng cũng chiều tôi, nhưng mà anh lại làm tôi buồn.
Anh và vợ xảy ra nhiều xích mích trong quá trình sống, nhất là khi chị ấy nghi ngờ anh này kia. Vì đàn bà ở với chồng lâu mà không có con thường hay ngờ vực. (ảnh minh họa)
Vì gần đây có một chuyện khiến tôi thực sự mệt mỏi đó là, vợ cũ của anh hay đến nhà chơi, hay qua lại thăm hỏi mẹ của anh. Dù là trước đó họ đã dứt tình. Nhưng không hiểu sao, sau khi anh và vợ chia tay, tình cảm của họ có vẻ tốt đẹp hơn. Dù là anh không còn yêu cô ấy nữa, người anh yêu là tôi nhưng thái độ niềm nở, sự tiếp đón nhiệt tình của anh khi cô ấy tới nhà làm tôi chạnh lòng. Cô ấy vẫn đến thăm mẹ, vẫn nói chuyện vui vẻ với tôi, thăm tôi khi tôi sinh con. Còn mẹ và cô ấy nói chuyện với nhau rất tình cảm. Thực ra, cái cảm giác cô ấy cướp lại chồng của tôi thì hoàn toàn không có, với lại, cô ấy cũng không sinh được con. Tôi cũng biết cô ấy chỉ muốn tới thăm mẹ, có tình cảm với mẹ chồng, coi như đó là tình nghĩa bao năm chung sống nhưng tôi vẫn thấy ấm ức.
Tôi ghen với vợ cũ của chồng (ảnh minh họa)
Phụ nữ là thế, dù là biết không có gì nhưng chẳng ai thích chuyện vợ cũ của chồng tới nhà thường xuyên thế. Có thể là chị ta có ý tốt thật, nhưng mà, người mới ở nhà đó vẫn không hài lòng, không thể nào yên tâm. Giữa phụ nữ với nhau, giữa hai người vợ với nhau, có ai thoải mái được chuyện này.
Thế nên, từ ngày cô ấy tới nhà chơi, lúc nào tôi cũng sống đau khổ, không yên. Tôi mệt mỏi, lo sợ chồng sẽ xiêu lòng, hoặc là anh sẽ vì tiếc tình cũ, hoặc là vì anh sẽ không muốn làm tổn thương tình cũ mà anh nhạt nhòa với tôi. Thử hỏi, nếu như các chị là những người như tôi thì các chị có chịu đựng được chuyện này không, chứ đừng nói là tôi! Là phụ nữ, ai chẳng thế, chẳng muốn người mình yêu chỉ là của mình?
Theo VNE
Hận chồng, tôi đi phá thai Trước khi đến với nhau, tôi biết, anh đã từng có mối tình sâu đậm với người con gái đó. Nhưng quá khứ chỉ là quá khứ, nên bỏ qua thì mới sống được với nhau. Tôi và anh đã bỏ qua mọi chuyện để đến với nhau dù tôi biết, lòng anh còn thương nhớ người cũ. Nhưng tôi chấp nhận vì...