Đố cậu biết vì sao tớ thích cậu?
Vì tất cả những điều giản dị cậu vẫn làm, thế thôi!
Trong mắt tớ, cậu không hề hoàn hảo, không đẹp trai, cũng không ga lăng. Thế nhưng tớ lại thích cậu.
Vì chiếc khăn len cậu đã đan trong hơn một tháng để tặng tớ. Chỉ vì tớ bảo: Con gái đan khăn là chuyện thường, con trai làm được mới phi thường. Dù chiếc khăn không đẹp nhưng tớ vẫn cảm động vô cùng vì tớ biết đó là tấm lòng của cậu.
Tớ thích cậu bởi khi tớ khóc, thay vì an ủi tớ đừng khóc nữa, cậu ngồi lặng yên để tớ thoải mái trút nỗi lòng. Khi nước mắt thấm ướt vai cậu, cũng là lúc tớ ngưng khóc. Cậu chỉ cười xòa mắng tớ “đồ mít ướt”.
Khi tớ gắt gỏng cậu cũng không “bốp chát” lại ngay. Đợi đến khi tớ hạ hỏa, cậu nhẹ nhàng phân tích đúng sai. Và chỉ khi đó tớ mới biết nhận lỗi và hiểu ra nổi nóng chẳng giải quyết được gì.
Tớ thích cậu vì cậu bảo con trai rất ghét ăn vặt, nhưng cậu lại biết tất cả những quán ăn, ngõ ngách có những món tớ “kết”. Hay mỗi khi giận nhau, cậu lại giúi vào tay tớ một bịch ngô cay, hay túi xoài dầm… thay cho lời xin lỗi.
Video đang HOT
Tớ thích những cái cau mày của cậu mỗi khi phải giúp tớ dọn dẹp nhà. Cậu luôn nhắc nhở tớ phải gọn gàng, ngăn nắp, mắng tớ vì sự bừa bộn, nhưng lại sẵn sàng xắn tay dọn dẹp cùng.
Ảnh minh họa
Cậu cứ luôn nghiêm khắc, gay gắt phản đối việc tớ copy bài kiểm tra, cốc đầu mỗi khi tớ ngủ gật? Chẳng qua là để lấy cớ kèm giúp tớ môn Toán, chỉ cho tớ môn Anh phải không? Khi tớ đạt được kết quả cao trong các cuộc thi, sau câu chúc mừng cậu luôn nói: “Tớ tin cậu còn làm được nhiều hơn thế”. Đó là cách cậu buộc tớ không thỏa mãn với những gì đang có.
Có lần, tớ đứng nói chuyện với anh lớp trên, cậu hậm hực cả buổi. Vậy mà khi tớ hỏi cậu ghen à, cậu lặng im không đáp. Nhưng nhìn khuôn mặt cậu đỏ bừng lên, tớ biết cậu thích tớ đến mức nào.
Tớ thích cậu bởi tấm lưng luôn ướt đẫm mồ hôi khi đón đưa tớ tới trường. Cậu mê đá bóng và không ngần ngại để tớ trông thấy những vệt đất lấm lem trên áo, không như những cậu con trai khác luôn sạch sẽ, tinh tươm trước mặt bạn gái.
Và một ngày mưa tầm tã, khi tớ đang loay hoay không biết về thế nào thì cậu xuất hiện, nhét vội vào tay tớ chiếc áo mưa. Cậu có biết trái tim tớ loạn nhịp.
Tớ thích cậu, vì những gì cậu dành cho tớ luôn thật ngọt ngào!
Theo VNE
Sợ chồng đòi 'yêu', tôi bỏ trốn về nhà mẹ đẻ
Trong thời gian ở nhà mẹ đẻ tôi phải lòng Hiếu. Anh góa vợ sớm nên rất thông cảm cảnh tình của tôi. Anh chu đáo, lo lắng quan tâm tôi từng chút một.
Có pháp luật nào bảo vệ gã chồng như anh không? Nếu nhờ pháp luật can thiệp thì tôi có được bảo vệ không? (Ảnh minh họa)
Thương nhau từ thời còn ở quê, dù cha mẹ can ngăn vì anh hay rượu chè bê tha nhưng tôi vẫn quyết cưới. Nghĩ khi có gia đình yên ấm, anh sẽ chí thú làm ăn, cáng đáng để trở thành trụ cột gia đình. Nào ngờ anh chứng nào tật nấy, đã không chỉnh đốn lại tư cách mà ngày càng quá quắt, hư hỏng hơn.
Sau cưới được 3 tháng, anh đòi lấy vàng cưới mang bán để đi hùn hạp làm ăn với bạn. Anh hứa chắc như đinh đóng cột là sẽ mang về gấp đôi số đó để tôi hậu hữu. Hỏi làm việc gì thì anh úp úp mở mở không nói. Tôi bảo công việc không rõ ràng thì không giao vàng ra, vì vợ chồng chỉ có nhiêu đó để làm của sau lo cho con cái, mất đi thì xem như cả đời trắng tay. Anh chẳng chịu, chửi rủa đủ điều còn trong lúc cáu tiết, bạt tai tôi trước mặt cha mẹ ruột. Tưởng xong chuyện, ai ngờ một hai bữa anh lại uống say, về chì chiết, lăng mạ tôi ham tiền, có của cất khư khư không tạo điều kiện cho chồng làm ăn. Quá mệt mỏi, tôi đưa tiền ra để anh muốn làm gì thì làm cho xong. Anh ôm tiền bảo đi 10 ngày rồi mang cả vốn lẫn lãi về cho tôi sáng mắt!
Chưa đến ngày thứ 10 đã thấy anh thất thểu lê bước về nhà trong bộ dạng lếch thếch như gã hành khất. Vào nhà, ngồi bệt xuống sàn, anh báo "mất hết rồi!". Thì ra anh mang tiền cùng gã bạn mua thuốc lá từ biên giới Campuchia chở về Việt Nam, trên đường, xe tải chở thuốc bị công an tóm gọn và tịch thu tất cả. 30 triệu theo mây khói đi mất, anh chỉ còn cái xác khô quay về nhà. Mất của tiếc một, mất lòng tin mới khiến tôi chán nản. Chưa hết, kể từ ngày đó anh chẳng chịu tìm việc làm mà bê tha rượu chè, lại còn tập tành đánh số đề với mộng trúng số có tiền khỏi lao động vất vả!
Tôi chỉ là cô thợ may với mỗi ngày kiếm chưa đến 100.000 đồng nhưng tiền làm ra được bao nhiêu cũng bị anh về "cào" sạch mang nướng vào rượu. Quá sức chịu đựng cảnh nuôi gã chồng hư hỏng lại hành hạ vợ con, tôi đâm đơn đi dị nhiều lần nhưng anh không chịu ký. Mỗi ngày anh đều kiếm cớ hành hạ và nhiếc móc tôi đủ điều nào là khinh anh nghèo, vô dụng nên muốn bỏ anh. Anh sẽ không cho tôi toại nguyện. Nhiều lần sau khi say xỉn về anh còn bắt tôi hầu hạ trên giường như nô lệ. Tôi chống cự thì anh bạt tay, dùng chân đá... Sợ hãi, tôi trốn về nhà mẹ đẻ ở.
Trong thời gian ở nhà mẹ đẻ tôi phải lòng Hiếu. Anh góa vợ sớm nên rất thông cảm cảnh tình của tôi. Anh chu đáo, lo lắng quan tâm tôi từng chút một. Chúng tôi đã đi quá giới hạn và tôi mang thai. Trong lúc giải quyết chuyện ly dị để tôi danh chính ngôn thuận về với Hiếu thì chồng cũ hay tin, tìm đến gây sự. Ba mẹ tôi đuổi anh ta về vì không chấp nhận một người con rể nát rượu, suốt ngày hành hạ vợ. Nhiều lần tòa mời cả 2 ra giải quyết nhưng anh đều không đến, vì thế tôi được đơn phương ly hôn. Vậy mà đến khi tôi sinh con xong, vừa từ bệnh viện về thì anh ở đâu xộc vào nhà bảo đó là con anh, anh phải đem về nuôi! Mặc ai khuyên can đủ thứ anh cũng không chịu bình tĩnh lại càng cố tình làm dữ. Anh bảo sẽ đi thưa vì tội không cho anh nhận con. Cứ thế cách vài ba hôm anh lại đến nhà chửi rủa làm cuộc sống của mẹ con tôi và Hiếu loạn cả lên.
Có pháp luật nào bảo vệ gã chồng như anh không? Nếu nhờ pháp luật can thiệp thì tôi có được bảo vệ không? Tôi chỉ sợ làm lớn chuyện, một người mất hết lý trí và cư xử lỗ mãng như anh sẽ làm điều gì đó khó lường với gia đình tôi! Tôi mới vừa đón nhận được hạnh phúc, không muốn vì sự thiếu cản trọng mà đánh mất để đáng tiếc cả đời. Bản thân anh Hiếu - chồng hiện tại của tôi cũng sợ rằng một người chẳng có gì để mất như chồng cũ của tôi không ngại liều mạng để gây tai họa cho chúng tôi. Thế nên chúng tôi cứ nhún nhường ngày qua ngày mà chưa biết làm gì để được yên thân...
Theo VNE
Chán nản vì bị bạn gái từ chối nụ hôn đầu Sau 2 tuần đi chơi với nhau, tôi quyết định trao nụ hôn đầu tiên nhưng Huyền không chấp nhận. Từ đó trở đi chúng tôi ít nói chuyện với nhau hơn. ảnh minh họa Tôi 20 tuổi, có tình cảm với bạn gái cùng tuổi tên Huyền. Chúng tôi biết nhau được 2 năm khi du học tại Anh, sau một thời...