Định ‘qua đường’, tôi lại say đắm người tình
Bên vợ 10 năm và có con trai 3 tuổi, tôi bỗng dưng điên loạn, hụt hẫng khi cô gái ban đầu chỉ định ‘vui vẻ’ có thai và bỏ đi.
Tôi yêu vợ đến giờ là 10 năm, lấy nhau được 3 năm. Tôi chưa bao giờ có lỗi gì với vợ. Mặc dù trong lúc yêu nhau, cũng có cãi cọ nhưng vì yêu lâu quá nên đến khi cưới cũng nghĩ là, yêu người ta lâu như vậy, bỏ cũng không đành. Yêu lâu, giờ chẳng có chuyện gì nói với nhau, cả ngày gần như không có việc thì chẳng nói câu nào.
Chỉ có điều, vợ tôi không thích đi làm, gia đình có điều kiện nên chỉ thích ở nhà chơi. Vợ tôi cái gì cũng rành rọt, từ cờ bạc đến chơi bời, chỉ có một điều là rất chăm con trai tôi, cháu 3 tuổi.
Tôi đang công tác ở một cơ quan nhà nước. Mọi chuyện sẽ chẳng là gì đến khi có sự xuất hiện của một người con gái khác trong đầu tôi. Lúc đầu, khi quen cô gái đó, tôi chỉ định vui chơi qua đường. Nhưng vì ý định hèn hạ đó trong đầu tôi, giờ nhìn người con gái đó, tôi thấy xấu hổ.
Video đang HOT
Cô ấy là một cô gái vui vẻ, trong sáng, thẳng thắn, thậm chí điều đó rõ ràng đến nỗi tôi giật mình. Không đòi hỏi tôi một điều gì, không yêu cầu tôi bỏ vợ, thậm chí khi tôi cãi nhau với vợ, cô ấy còn khuyên tôi không nên thế. Cô ấy đến với tôi vô điều kiện.
Lúc đầu, tôi nghĩ cứ vui vẻ thôi, rồi một ngày khi cô ấy gọi điện, vợ tôi có chút nghi ngờ. Tôi có nói với cô ấy: “Vợ anh nghi ngờ”. Và tôi rất lo lắng (đây là lần đầu tiên tôi có người con gái khác sau 10 năm yêu vợ tôi). Cô ấy nói không gặp nhau nữa, không muốn tôi khó xử. Thế nhưng tôi không muốn, tôi nhớ cô ấy.
Không biết từ lúc nào, cô ấy đã ám ảnh trong đầu tôi. Từ đầu tôi nghĩ đó là một cuộc chơi và tôi đang lợi dụng người con gái đó. Nhưng giờ thì tôi yêu người đó mất rồi. Tôi bối rối, phân tâm, không làm được gì, thậm chí không muốn gần vợ mình. Tôi tìm đến cô gái đó, nói muốn cô ấy, nhớ nhung… Rồi chuyện của chúng tôi cũng kéo dài được 1 năm.
Cô ấy giống như một cái bóng, chỉ đứng sau tôi và nhìn. Còn tôi, vẫn là người chồng, người cha tốt với vợ mình. Rồi đến cách đây 2 tuần, cô ấy biến mất. Tôi điên loạn, hụt hẫng vì chẳng có lý do, không lời giải thích gì. Rồi đến ngày hôm nay, tôi biết được sự thật. Cô ấy có thai với tôi được 2 tháng và không muốn ảnh hưởng đến tôi nên mới làm thế.
Tôi thật không biết làm thế nào, khổ tâm vô cùng. Tôi là người có tội. Tôi cần cô ấy, cần đứa con của hai chúng tôi nhưng cũng không biết làm thế nào với vợ mình. Tôi thương con nên không muốn gia đình tan nát hết. Giờ tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Mẹ chồng mật ngọt...
Cuộc sống của cô con dâu bà Sen không có gì là hạnh phúc, đúng như những gì cô dự đoán.
Trong làng, bà Sen nổi tiếng là người mẹ biết cưng chiều con dâu và có cách sống hiện đại, biết điều. Thế nhưng đó chỉ là cái vỏ bọc bên ngoài, mấy ai biết được cuộc sống bên trong gia đình bà lục đục và phức tạp thế nào.
Con trai bà Sen đi xuất khẩu lao động mới về. Trong nhà có ít của cải nên bà đã thay đổi ra mặt. Bà muốn kén chọn cho con mình một cô vợ hiền, có học có hành để còn có nghề ngỗng, cho oai với thiên hạ và bà cũng nghĩ con mình xứng được như thế. Bao nhiều lần tuyển chọn nhưng mà bà chưa ưng được cô nào. Vì từ lâu bà đã nhắm nhé cô con gái của bà bạn bên hàng xóm, đi học xa nhà, thi thoảng có về chơi. Nhìn thấy đứa con gái xinh xắn lại nghe phong thanh nó đang có ý định về quê dạy học, bà mừng ra mặt. Bà định sẽ xin cưới nó cho con trai mình.
Và đúng là cầu được ước thấy bởi cái miệng của bà Sen thì nổi tiếng là dẻo và ngọt. Bà đi đâu cũng phô ra một cách khéo léo rằng, cậu con trai đi "Tây" về, có nhiều tiền vốn liếng. Và bà định cho con lập một quán hàng, kinh doanh và mua cho vợ chồng nó mảnh đất ra ngoài ở cho chúng tự do. Bố mẹ ở tạm căn nhà trong này để lo cho con cái.
Và đúng là cầu được ước thấy bởi cái miệng của bà Sen thì nổi tiếng là dẻo và ngọt.
(ảnh minh họa)
Ai cũng hết lời khen ngợi bà biết nghĩ cho con cháu nên cũng tỏ vẻ có ý tác thành cho cô con gái của bà hàng xóm. Đúng là "xứng lứa vừa đôi" bởi với cái làng ấy, đi nước ngoài đã là ghê gớm lắm rồi. Thế rồi, cầu được ước thấy. Hàng xóm tác động, lại nghe nhà người ta có của cải, cũng mong cho con gái được ổn định, sung sướng, mẹ của cô gái đồng ý động viên để con theo chàng trai kia về nhà làm vợ.
Cuộc hôn nhân quả thật diễn ra linh đình trước mắt bà con hàng xóm. Ai cũng mừng cho đôi trẻ, chỉ có cô dâu là hơi buồn vì chồng cô quá hiền và nhu nhược. Nhưng thì cũng chẳng biết lấy ai vì nếu dành thời gian tìm hiểu nữa thì cũng quá lứa nhỡ thì. Lấy anh chàng gần nhà có khi lại hiểu nhau hơn, còn người ngoài chẳng biết ai xấu nên cô cũng đành "ngậm bồ hòn làm ngọt", chỉ sợ chẳng may lấy phải anh chàng đểu.
Cuộc sống của cô con dâu bà Sen không có gì là hạnh phúc, đúng như những gì cô dự đoán. Anh chồng hiền lành đến nhu nhược, chỉ biết chăm chăm nghe lời mẹ, của cải bao nhiêu năm đi lao động về đều do mẹ anh giữ và quản lý chi tiêu. Nói là xây cho hai vợ chồng một căn nhà riêng để làm ăn buôn bán nhưng thật lòng, giờ đây, cả hai vẫn sống chật chội trong khúc ngõ hẻm ấy, chả có nhà, chả có cửa hàng và cũng chả có chút quyền hành nào.
Con dâu bà Sen vẫn đi làm quần quật để nuôi gia đình. Cuộc sống vất vả lại thêm khó nhọc, một thân một mình cô phải nuôi nấng cả gia đình. Tiền dành được, bà Sen không chịu mang ra chi tiêu, cứ giữ khư khư như của riêng mình. Ức chế lắm nhưng biết làm sao được bởi dù sao thì cô cũng chẳng muốn cái cảnh con dâu, mẹ chồng.
Sống với bà bao nhiêu năm nay, khi có đứa con lớn rồi mà cô con dâu vẫn chưa nhận được một đồng nào từ tay mẹ. (ảnh minh họa)
Rồi mà Sen lại lấn lá đến gần con trò chuyện: "Mẹ là mẹ giữ cho chúng mày chứ giữ gì cho mẹ. Mẹ già rồi, tiền nong cũng chẳng để nhiều làm gì, chỉ sợ các con còn trẻ, không biết giữ lai tiêu pha hết thì lấy gì mà lo sau này". Ấy thế mà bà chẳng chịu đưa tiền cho con trai làm ăn, lại cứ ôm lấy đống của ấy để làm gì, trong khi con dâu mà thì quần quật như một ô sin". Thì đi đâu bà Sen cũng nói thế vì tìm cách chặn họng cô con dâu, sợ cô sang nhà mẹ đẻ nói này nói nọ. Đó người ta gọi là "mật ngọt chết ruồi". Rồi ai cũng cho rằng bà Sen khéo ăn, khéo ở, có ai tin cô con dâu vốn hiền lành, ngoan ngoãn kia.
Sống với bà bao nhiêu năm nay, khi có đứa con lớn rồi mà cô con dâu vẫn chưa nhận được một đồng nào từ tay mẹ. Ông chồng thì suốt ngày chỉ biết lầm lũi cày cuốc, chẳng có chính kiến, chẳng có lập trường khiến cho vợ con phải khổ sở. Cái gì bà Sen cũng vẫn một lý lẽ: "Tất cả là vì các con, mẹ chẳng tiếc gì cả". Cũng chẳng buồn nói, cô chỉ biết về nhà than vãn với mẹ đẻ, có nói ra thì cũng có ai tin. Vì bà Sen đã sớm lường trước được sự việc, bà sợ con dâu cầm tiền của bà đi cho bố mẹ nên đành giữ khư khư như thế.
Được cái đi đâu bà cũng khen con dâu ngoan ngoãn hiền lành, vậy thử hỏi, có ai dám nghĩ, bà đối xử không ra gì với con cái. Nhưng biết đâu rằng, đằng sau những lời đường mật ấy là cả một tâm địa đầy toan tính. Con dâu bà cũng không biết phải làm sao, đành mặc kệ. Thôi thì số phận phải vậy, cam chịu để nuôi con ăn học thành người. Mong rằng, có ngày bà Sen sẽ hiểu ra mọi chuyện mà chia sẻ cho hoàn cảnh của các con bà.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hết tiền, trả nợ bằng... sex "Em không có đồng nào trả cho anh cả. 10 năm nữa cũng chưa có. Còn mỗi thân em đây để anh xiết nợ thôi", con nợ xinh đẹp nói với chủ nợ. Cũng vì khó từ chối những lời ngọt ngào và những cái liếc mắt đưa tình của Xuân, cộng với việc thấy cửa hàng của cô cũng đông khách nên...