Định mừng 500, thấy cỗ bé, mừng 300
Nói ra thì đúng là &’vạch áo cho người xem lưng’, chuyện cười cho thiên hạ nhưng thật là phải nói.
Mà đã nói thì nhất định phải nói thật chua cay, thật ác liệt để những người đọc được phải thay đổi ngay cách suy nghĩ của mình về đám cưới. Có quá nhiều người mang đám cưới, hạnh phúc cả đời của người thân ra làm việc kinh doanh, kiếm lời. Và khách khứa đến dự thì quá ư là bức xúc vì cỗ cưới mà nhìn như cơm nhà, thậm chí chất lượng không ngon bằng cơm nhà, bữa cơm bình thường, vào một ngày bình thường, của một người rất bình thường nấu, với số tiền quá ư là ít.
Tôi nói như vậy vì tôi đã dính phải quá nhiều đám cưới như thế. Tôi đích thị là &’siêu cao thủ đám cưới’ vì gần như tới tuổi này, khi đã 30, tôi đã đi tới cả trăm đám cưới. Bạn bè cấp 2, bạn bè cấp 3, bạn bè đại học bốn phương, bạn bè công việc và còn nhiều mối quan hệ này nọ, đích thị là tôi đã đi quá nhiều. Nhưng trong những đám cưới ấy, phải liệt kê được cả chục tá các đám cưới có ý đồ kinh doanh.
Hôm rồi về quê, có cậu bạn đi ăn cưới cùng tôi. Vì là cùng đoàn chơi với nhau, dù không quá thân nhưng đám cưới vẫn được mời. (ảnh minh họa)
Các bạn nhầm, không phải cứ mở ra ở một nơi sang trọng mà đòi thu được tiền nhiều đâu nhé. Bây giờ người ta cũng tính toán lắm, đi đám cưới cũng phải tính tới chất lượng cỗ bàn. Nên những đám cưới có ý kinh doanh thì lỗ là đương nhiên rồi, không phải bàn luận.
Hôm rồi về quê, có cậu bạn đi ăn cưới cùng tôi. Vì là cùng đoàn chơi với nhau, dù không quá thân nhưng đám cưới vẫn được mời. Chúng tôi dự tính là đi 300 nghìn cả vì mức độ chơi cũng bình thường. Thế là cả đội góp tiền vào cho một người bỏ vào phong bì. Thế nhưng, khi đến nhà gái, cỗ được bày ra, anh bạn này ngán ngẩm bảo, rút lại mỗi người một trăm. Chuyện nghe hài hước nhưng đúng là thế, anh bạn tôi khó chịu về việc tổ chức tiệc cưới, giống như một hình thức kinh doanh, nhìn mà bực không muốn gắp. Nghĩ lại đám cưới trước, cũng của cậu bạn cùng nhóm, ăn đến phát ngán mà vẫn thừa đầy. Cỗ ở đây mỗi người một gắp là hết, nghĩ mà nản. Nhìn cỗ cưới quá nhạt, chẳng thấy tí hương vị cưới xin nào, mà giống như một đám cỗ mở ra để kinh doanh.
Video đang HOT
Thế là hôm sau, cậu bạn tôi bảo mang số tiền thừa đi uống cà phê. Nghe thì có vẻ buồn cười nhưng đúng là thế. Đi ăn cỗ, bỏ ra đồng tiền mừng, nếu như không phải quan hệ thân tình, nhất là các ông bà lớn tuổi, họ sẽ tính toán rất chi ly. Đừng tưởng rằng, làm cỗ bịp thiên hạ mà xong đâu.
Với những đám cưới có mục đích kinh doanh, nhiều người thu lời lớn đấy, nhưng kết quả sau đó là gì? (ảnh minh họa)
Món xào mực thì toàn độn rau, mỗi người gắp một gắp là hết. Thịt bò xào thì đúng là khỏi nói, chỉ có cần tây xào bò chứ không phải bò xào cần tây. Thịt bò ba miếng bên trên, bên dưới toàn rau củ độn vào. Ở quê người ta không chuộng hình thức hoa hoét để trang trí, chỉ cần tháy cỗ ngon là người ta thích, nhất là mấy cụ mấy ông. Thế nên, tính chuyện kinh doanh cỗ ở quê thì hơi bị nhầm, vì chẳng ai có tiền mà bỏ ra từng ấy đồng đi ăn một bữa cỗ không ra gì.
Nếu tính ra một đám cưới như thế, chỉ cần mỗi người mừng 200 nghìn cũng lãi to, chứ đừng nói gì tới chuyện lỗ. Ở quê, các cụ thường đi ít hơn so với thành phố, thế nên cái đám mà chúng tôi đi thực sự họ đã tính toán rất kĩ càng rồi. Xem ra đó đúng là một hình thức kinh doanh nhanh để thu lợi.
Với những đám cưới có mục đích kinh doanh, nhiều người thu lời lớn đấy, nhưng kết quả sau đó là gì? Sẽ là tiếng cười, những lời đàm tiếu của thiên hạ rằng: ‘nhà ông ấy cỗ bé thế’, ‘nhà ấy làm ăn mất khách’, hay ‘biết thứ mừng 200 thôi, cỗ không ngửi được’. Cái quan trọng là phải biết giữ chữ tín, để người ta nghĩ mình thật sự có lòng vì người thân, vì hạnh phúc của con cái. Và có lòng với bà con lối xóm, mong họ đến chung vui chứ không phải chuyện mời họ đến chỉ để nhận cái phong bì. Có lòng thì con cái mới hạnh phúc vẹn toàn được.
Theo VNE
Nhờ mừng cưới hộ, mãi không thấy trả
Câu chuyện này rất thực tế, tôi tin là rất nhiều anh chị em rơi vào hoàn cảnh giống như tôi lúc này. Chỉ là không muốn nói ra, hoặc ngại nói ra mà thôi.
Vì trong số những người nhờ ấy, đa số là những người bạn có chơi lâu dài. Ấy vậy mà, tình cảm lại tỉ lệ nghịch với sự sòng phẳng đấy bà con ạ.
Xin thưa, nói ra điều này không có nghĩa là tôi ki bo, tủn mủn. Vì ai cũng vậy thôi, phải sòng phẳng về kinh tế thì mới dễ dàng chơi với nhau. Có phải là cứ nhờ xong thì lại quên béng, không nghĩ tới chuyện trả đâu. Nhờ ra nhờ, mượn ra mượn mà xin ra xin. Tôi luôn quan điểm rõ ràng, bạn bè là phải sòng phẳng. Anh chị em nợ nhau cũng phải trả chứ đừng nói là bạn bè.
Bạn tôi, có người nhờ mừng tới cả triệu bạc mà mãi không trả. Phải tới nửa năm sau cũng không thấy tín hiệu gì. Mình thì đâu phải giàu sang, ai cũng đi làm, cũng kiếm tiền chật vật. 1 triệu đâu giống như 2 trăm, và dù là 2 trăm, 3 trăm cũng là mồ hơi nước mắt. Thế nên, thiết nghĩ, ai cũng vậy, nên sòng phẳng rõ ràng với nhau.
Vả lại, nhờ phải tùy đối tượng. Mình không phải người giàu có gì, nên 1 triệu với mình đôi khi là một khoản quá lớn, cứu sống được cả tháng tiền ăn của mình ấy chứ. Giả sử như cưới vào cuối tháng, bạn không có tiền nhiều, trong khi bạn cũng phải mừng cưới tới cả triệu, vậy thì có người nhờ thêm vài trăm hay triệu bạc nữa, cộng thêm tiền đi lại thì cũng tầm 2 triệu 5 rồi, khi đó bạn có tiền mà tiêu hay không?
Mỗi lần về cưới, lo ngay ngáy vì có người nhờ (ảnh minh họa)
Người nhờ phải đặt địa vị của mình vào người khác để hiểu, thông cảm và nghĩ cho họ. Có người vì quá nể bạn mà phải đi vay người khác, hi vọng sau khi mừng xong, bạn mình sẽ hoàn trả. Nhưng đợi dài cổ không thấy đâu và dù có gặp nhau vài lần cũng không thấy người kia nhắc gì.
Đấy là nói về khoản 1 triệu. Còn với khoản 5 trăm, bạn tôi nhờ khá nhiều. hôm rồi tôi đi ăn cưới, cô bạn cũng bảo ghi cho phong bì 5 trăm. Khi đó mình tiết kiệm chi tiêu, hạn chế thêm ít thì có đủ tiền đi lại và mừng cho cô ấy. Tiền tiêu thì mình lại phải vay bạn bè, đập vào. Vì tính ra, lương không cao, vài triệu một tháng, sống ở Hà Nội, thuê nhà, đủ thứ, rồi lại thêm tiền cưới, quá khó khăn. Tôi cũng chỉ tính được tiền mừng của mình, nào ngờ có người nhờ. Không giúp thì ngại mà giúp thì đúng là mình phải đi vay. 5 trăm với người làm lương thấp cũng đã được cả nửa tháng tiền ăn chứ đâu phải ít. Nhưng mà đúng là, vì ngại nên chẳng dám đòi, thế nên cứ là phải &'chờ dài răng' không thấy cái gì tên là &'trả nợ'ở đây.
Còn một khoản nhỏ hơn như 2 trăm, 3 trăm thì cứ bảo ghi hộ nhưng mà không dám nghĩ tới ngày người ta sẽ trả mình. Bây giờ, dù mình không có tiền nhưng bạn bè, ai dám đòi nhau. Vài trăm thì coi như cho, mặc dù mình cũng đói đấy, cũng không có tiền mà tiêu ấy. Nhiều khi nghĩ ngại, tâm lý là: "Thôi khi nào nó trả thì trả, biết đâu lâu ngày không trả, tự nhiên đưa lại có tiền tiêu, thích quá còn gì". Thật ra, đó chỉ là động viên mình thôi chứ với những người không có tiền thì đúng là, vài trăm cũng là quá quý.
Hôm rồi, cô bạn gọi điện nhờ mừng hộ 3 trăm tiền cưới con bạn học cùng lớp cấp 3 vì cô này đi lấy chồng. Nhưng cô bạn không quên xin số tài khoản, và chuyển vào cho tôi.(ảnh minh họa)
Đến nay, tính ra, tôi cũng phải có tới vài triệu tiền bạn bè nhờ mừng cưới, nhưng chẳng ai trả lại cho mình. Nghĩ mà buồn mà lâu quá nên không thể hé răng ra mà đòi được. Có khi người ta con đàn cháu đống rồi, mình vẫn không thể đòi tiền họ được. Thế là coi như cái đám cưới đi 5 trăm thì thành ra đi triệu rưỡi, vì có tới mấy người nhờ mừng hộ.
Nghĩ lại thấy mà phiền hết cả lòng. Tôi tin chắc rằng, rất nhiều bạn bè rơi vào hoàn cảnh giống như tôi, nhiều khi có đám cưới, chẳng buồn nhấc điện thoại của mấy người cũ. Nhất là những người từng có chồng, có vợ, vì biết ngay là họ sẽ nhờ mừng rồi lại không bao giờ hoàn trả. Nghĩ mà chán nhưng mà nể quá, cứ phải làm thôi.
Hôm rồi, cô bạn gọi điện nhờ mừng hộ 3 trăm tiền cưới con bạn học cùng lớp cấp 3 vì cô này đi lấy chồng. Nhưng cô bạn không quên xin số tài khoản, và chuyển vào cho tôi. Tôi cũng lấy làm vui, thật ra, giá như ai cũng làm được như cô ấy, thì có phải tốt không. Thời đại nào rồi, chỉ cần ngồi một chỗ cũng chuyển được tiền, nói gì phải đi tận đâu, phải gặp nhau thì mới có thể trả. Có lẽ, cái quan trọng là người ta có thật sự muốn trả mình hay không mà thôi!
Theo VNE
Cãi nhau vì lương không đủ tiền ăn cưới Mới đầu tháng đã nhận được 3 cái thiếp mời và 5 cuộc điện thoại của người thân, bạn bè. Đầu tháng đã 5 đám cưới Dạo này, vợ chồng tôi đau đầu vì chuyện tiền mừng cưới. Mới đầu tháng đã nhận được 3 cái thiếp mời và 5 cuộc điện thoại của người thân, bạn bè. Toàn là những người đã...