Định mệnh
Tôi yêu biển, tôi yêu hoa hồng và tôi yêu trăng. Yêu vô cùng biển Nha Trang chiều dậy sóng, yêu say đắm những bông hồng Đà Lạt dưới ánh trăng lung linh, mờ ảo. Tôi cũng không hiểu sao mình lại yêu tha thiết đến thế – tình yêu với thiên nhiên hoa mộng.
Từ thời còn là một nữ sinh, tôi đã nghĩ rằng nếu trước sóng biển bao la, dưới ánh trăng đêm rằm mà có một chàng trai ngỏ lời yêu tôi cùng một cành hoa hồng đỏ thắm thì có lẽ cũng đủ để làm yếu mềm trái tim tôi. Bởi lẽ, nếu người ấy hiểu được những gì tôi yêu thích có lẽ người ấy cũng rất yêu tôi. Cái suy nghĩ ấy tôi đã ấp ủ và mang theo suốt những tháng năm qua. Thời gian thấm thoắt, vậy là đã 72 mùa trăng trôi qua và vô vàn cành hồng đã lặng lẽ khoe sắc rồi lại lụi tàn. 6 năm – một thời gian không ngắn, thậm chí còn khá dài với người con gái yếu mềm như tôi để sống và chờ đợi. Chờ đợi một ngày tình yêu tìm đến, đồng điệu và đầy trân trọng.
Tôi đã có 6 năm với hai mối tình, để đến khi kết thúc là những khổ đau và nước mắt, những tổn thương và hối tiếc. Tôi không hối tiếc vì mình đã yêu mà chỉ thấy tiếc vì đã vội quên đi chính bản thân mình – một cô bé yêu biển, hoa hồng và trăng. Bao khó khăn, sóng gió của tình yêu cũng không thể làm chùn bước trái tim yêu nồng nàn, mãnh liệt của tôi. Sự thiếu trân trọng và chia sẻ đã đẩy tôi đi xa hai người đàn ông mà tôi từng rất yêu thương. Người ra đi buồn tủi bao nhiêu thì người ở lại dằn vặt, khổ đau bấy nhiêu. Vậy nhưng tôi vẫn quyết định ra đi. Không phải chờ đợi ước mộng tình yêu có biển, trăng và hoa hồng mà tôi muốn một lần được sống cho chính mình. Và nếu một lần nữa được yêu, tôi sẽ đến với người hiểu và sẵn sàng chia sẻ cùng tôi mọi buồn vui trong cuộc sống. Khi tôi chia tay mối tình thứ hai, một mối tình đã lấy đi của tôi quá nhiều nước mắt thì tôi có dịp quay về với biển.
Biển Nha Trang vẫn mênh mông và bất tận. Sóng biển càng dạt dào hơn, sắc biển càng mê đắm hơn dưới ánh trăng đêm rằm. Thật trùng hợp vì tôi đã đi biển rất nhiều lần nhưng chưa lần nào được đi vào mùa trăng tròn. Lần này khi trái tim đang thổn thức với những hoài niệm đã qua thì tôi lại ở đây – trước biển và trăng. Tôi bỗng nhớ về ước mộng ngày ấy. Còn thiếu gì nữa nhỉ? Một cành hồng và… một tình yêu. Miên man sóng vỗ, biển Nha Trang về đêm đẹp vô cùng. Trên cao, ánh trăng như đang xoa dịu tâm hồn tôi. Rồi bất chợt anh đến với nụ cười rạng rỡ và tự tin, nhẹ nhàng nhưng say đắm. Không hoa hồng nhưng anh cho tôi hiểu điều tôi chờ đợi đã đến. Là anh đó – mạnh mẽ, nồng nàn và hết mực chân thành. Tôi như quên mất mình đang không còn niềm tin vào tình yêu. Đứng trước anh, tôi thấy mình thật nhỏ bé, mong manh bởi vì anh luôn cho tôi một cảm giác bình yên và ấm áp. Vậy nên tôi không biết mình ngã vào vòng tay anh từ lúc nào nữa. Chỉ biết rằng từ khi có anh, tôi đã thôi khóc, thôi buồn đau. Anh cho tôi bao ý nghĩa của hạnh phúc và tình yêu. Anh đã xuất hiện trong cuộc đời tôi giống như là định mệnh, dù định mệnh ấy có đưa tôi về đâu, tôi vẫn cảm thấy mình đã đúng khi tin vào anh, vào tình yêu của anh.
Nếu ngày hôm đó chúng tôi không đứng trước biển và nếu hôm đó trăng không tròn thì tôi vẫn biết rằng mình không cần gì cả – chỉ cần anh đến với một vòng tay ấm áp để tôi biết rằng bên đời mình đang có anh, như vậy là đủ rồi. Tôi hạnh phúc khi có anh…
Theo Ngôi Sao
Gửi người con gái mà tôi yêu suốt đời
Chào Em ! Mở đầu bằng câu chào em có vẻ khôn giống với tinh cách của anh lắm vì nó hơi lạnh lùng đúng không? Nhưng anh không biết mở đầu bằng câu gì hơn nữa em à . Vì lúc này đây anh có mở đầu bằng những câu nói ấm áp thì em cũng đâu còn ở bên cạnh anh nữa .
Những tháng ngày xa nhau anh muốn quên đi tất cả nhưng anh không thể nào quên được em , quên được những buổi chiều tan giờ chờ em trước cổng cơ quan em mà không báo trước. Anh không thể nào những ngày luôn có em đi chơi cùng em và trời có lạnh nhưng anh vẫn luôn có em ngồi sau ôm anh thật chặt. Anh nhớ những ngày mùa đông lạnh lẽo có em và lòng anh luôn thấy ấm áp , rồi những buổi chiều tan giờ làm để mong gặp em. Hơn 10 năm tình nghĩa làm anh luôn đau nhói mỗi khi nhớ về em.Thời gian mình xa nhau là khoảng thời gian mà anh thấy lạc lõng và cô đơn biết nhường nào, anh đang vui nhưng bỗng dưng anh cũng có thể buồn khi nghĩ về em em có biết không. Mùa đông này lạnh quá em ơi , và còn lạnh hơn nữa khi bây giờ với anh chỉ còn lại những ngẹn ngào và những nỗi buồn vây bên anh. Anh đã đi và đã đi tất qua tất cả những con phố và những quán quen mà anh và em từng có những kỷ niệm . Anh muốn đi thật xa càng xa càng tốt và không một ai quen biết anh để anh có thể làm lại và quên em đi nhưng anh đi được đâu bây giờ. Anh chợt nhận ra dù anh có đi bất cứ phương trời nào thì suy nghĩ và trái tim anh không thể nào thoát được hình bóng của em.
Có những khoảng lặng mà anh không biết anh đang nghĩ gì làm gì và anh đang sống vì những thứ gì. Những gì anh có thì bây giờ đã mất tất cả , niềm tin và cả hy vọng cũng bay đi theo em ở một nơi nào đó mất rồi. Anh vẫn đang cố sống bằng những hình ảnh và những kỷ niệm của anh và em và đó cũng là những gì anh còn giữ lại được cho đến tận bây giờ. Một chút khoảng lặng anh bỗng dưng buồn và nhớ về em và những ngày tháng xa xưa. Anh chịu khó vào đọc báo hơn từ ngày xa em và đọc những vui buồn mà người đời chi sẻ để anh có thể vơi đi chút nào nỗi buồn mỗi khi có một bài viết nào đó mà anh nghĩ đó là em. Anh không biết phải nói yêu em hay nhớ em như thế nào nữa vì dù có nói ra cũng không thể nào tả hết được tâm trạng của anh lúc này em có biết không. Trái tim anh nó lạnh lắm rồi em à và không ai có thể sưởi ấm được lại nữa rồi ngoại trừ em đó . Chúc em luôn Hạnh Phúc. 52013.....
Theo Ngôi Sao
Khiến chàng mãi yêu Muốn giữ được trái tim người đàn ông, phụ nữ cần luôn duy trì sức hấp dẫn của mình. Xin mách bạn bí quyết khiến chàng không thể rời xa bạn. Biết mặc gợi cảm Muốn chàng không thể rời mắt khỏi bạn thì khi bên chàng trang phục của bạn chỉ đẹp thôi vẫn chưa đủ mà thỉnh thoảng cần để lộ...