Đính hôn rồi vợ thú nhận vô sinh
Cô ấy thú nhận bị vô sinh nhưng tôi biết vì cô ấy phá thai với người tình cũ nên mới như vậy.
Bấy lâu nay tôi cứ nghĩ cô ấy là người hiền lành, thật thà không biết nói dối. Vậy mà cô ấy lại giấu tôi một sự thật không hề nhỏ. Giờ đây tôi chán nản vô cùng. Tôi muốn quên cô ấy đi nhưng không đành vì tình yêu vẫn còn. Nhưng nếu tôi gắn bó với cô ấy thì cuộc đời tôi sẽ sống cảnh không con hoặc phải nhận con nuôi. Mà tôi thì không hề muốn thế.
Tôi với cô ấy yêu nhau được hơn 2 năm thì tôi nhận được quyết định đi nước ngoài tu nghiệp. Trong suốt quá trình yêu nhau đó, cô ấy không cho phép tôi vượt quá giới hạn với lí do giữ gìn cho ngày cưới. Bản thân tôi cũng không phải là người ích kỉ trong chuyện đó nên tôi tôn trọng quyết định của cô ấy. Ngần ấy thời gian chúng tôi yêu nhau, động viên nhau và hoàn toàn không có chuyện tế nhị được đề cập tới.
Chúng tôi cứ yêu nhau như thế và định đợi khoảng 2 năm nữa thì kết hôn. Nhưng rồi tôi nhận được quyết định đi tu nghiệp nước ngoài. Cô ấy sợ tôi sẽ bỏ rơi cô ấy nên bắt tôi phải làm đính hôn trước thì mới đồng ý cho đi. Thực ra nếu cô ấy không ép tôi làm như thế thì tôi cũng sẽ phải tiến hành nghiêm túc hóa mối quan hệ này vì tôi biết 2 năm không phải là quãng thời gian ngắn ngủi và con gái có thì. Chúng tôi quyết định làm lễ đính hôn trước, 2 năm nữa tôi về mới làm đám cưới.
Vợ sắp cưới của tôi bị vô sinh vì trước đây cô ấy từng phá thai với bạn trai cũ (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sau khi làm lễ đính hôn, đêm hôm đó cô ấy đã cùng tôi. Chúng tôi muốn có một chút kỉ niệm với nhau trước khi tôi xa quê 2 năm trời. Nhưng đêm hôm đó, tôi biết cô ấy không còn trong trắng. Tôi không phải là người coi trọng chuyện trinh tiết. Tôi cũng biết cô ấy nói dối tôi bao năm qua, không cho tôi quan hệ chắc cũng vì sợ tôi biết chuyện này. Tôi vờ như không biết vì đằng nào tôi cũng xác định sẽ cưới cô ấy, giờ chuyện gì cũng đã an bài rồi, tôi không muốn bỏ cô ấy. Mà nếu tôi đã quyết định như thế thì nói ra việc này cũng chẳng để làm gì. Tôi nói ra sẽ chỉ làm tổn thương cả hai người mà thôi.
Nhưng rồi mọi chuyện không chỉ dừng ở đó. Khoảng 2 tuần trước khi tôi bay, cô ấy đã thú nhận với tôi một chuyện. Cô ấy nói cô ấy không thể có con được vì đã cắt đi buồng trứng từ lâu. Tôi hỏi nguyên nhân cô ấy nằng nặc không chịu nói. Cô ấy chỉ chia sẻ rằng cô ấy bị bệnh buộc phải cắt bỏ. Vì sợ mất tôi nên cô ấy không dám thú nhận mọi chuyện. Cô ấy cố gắng che giấu tất cả đợi tới ngày chính thức thuộc về nhau cô ấy mới dám thú nhận.
Cô ấy khóc lóc như mưa khiến lòng tôi đau nhói. Tôi không ngờ trước khi tôi lên đường lại phải đón nhận một sự thật đau lòng đến như vậy. Tôi động viên, an ủi cô ấy nhưng trong lòng cũng buồn quá đỗi. Hơn nữa, tôi còn hoài nghi một chuyện. Tôi có cảm giác những gì cô ấy nói vẫn không phải là sự thật. Vì nếu không có chuyện cô ấy mất trinh trước khi đến với tôi, tôi sẽ tin những gì cô ấy nói…
Tôi chắc chắn không thể chấp nhận cô ấy, chỉ là chia tay bây giờ hay đợi 2 năm nữa mà thôi. (Ảnh minh họa)
Tôi lẳng lặng đi điều tra. Tôi gặp đám bạn hồi đại học của cô ấy. Cố gắng qua người bạn thân của cô ấy hỏi xem ở lớp cô ấy. Ban đầu người bạn đó cũng không chịu nói vì sợ làm ảnh hưởng tới cuộc sống của cô ấy nên giấu giếm. Mãi sau khi tôi năn nỉ muốn biết sự thật trước khi đi nước ngoài cô ấy mới ngập ngừng chia sẻ.
Thì ra, trước đây cô ấy đã từng yêu một người và có thai với hắn ta. Vì không muốn giữ đứa bé nên cô ấy đã bỏ đi. Thật tai họa là cô ấy làm ở một cơ sở chui, bị nhiễm trùng dẫn tới việc phải đi cấp cứu ở bệnh viện. Sau này cô ấy bị vô sinh. Chính cô bạn thân đó đã là người chăm vợ sắp cưới của tôi ở trong bệnh viện.
Khi biết được sự thật đó tôi thấy không thể nào chấp nhận nổi con người cô ấy. Tôi muốn chấm dứt tất cả ngay nhưng nhìn cô ấy đau khổ vật vã sau khi nói ra mọi điều với tôi nên tôi không đành. Tôi băn khoăn quá. Tôi không biết mình nên kiên quyết nói lời chia tay hay kệ cô ấy rồi đi 2 năm về có người khác là xong? Tôi chắc chắn không thể chấp nhận cô ấy, chỉ là chia tay bây giờ hay đợi 2 năm nữa mà thôi. Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Anh còn nợ em một chữ tình
Em vẫn thế, vẫn là em của những ngày xưa cũ, không thể là mây trời để gió cuốn trôi đi. Anh xa nhớ! Mình xa cách nhau đã rất lâu rồi. Thời gian trôi nhanh quá tựa như em vừa trải qua một giấc ngủ sâu đầy mộng mị. Em vẫn thế, vẫn là em của những ngày xưa cũ, không thể là mây trời để gió cuốn trôi đi.
Mơ ước thời thiếu nữ của em không thành, tình yêu khiến cuộc đời em đau đớn. Đau đớn như thế nào và bao nhiêu không có gì so sánh nổi, chỉ biết rằng đã có lúc em không muốn mình tồn tại trên thế gian trần tục này nữa anh biết không? Ngày đó anh rời xa em đã mang theo của em tất cả niềm tin đầu đời, niềm lạc quan kiêu hãnh của một thiếu nữ chập chững trước ngưỡng cửa tương lai với biết bao ước vọng khát khao tươi đẹp về tình yêu, cuộc sống về giá trị của con người.
Tình yêu đó đã làm em gục ngã, nỗi đắng cay, tủi hờn và cả nỗi nhớ không ngừng giày xéo nhàu nát tim em từng ngày, từng ngày. Em mất phương hướng, thất bại, thảm hại, chẳng còn niềm tin... nhưng rồi em đã phải tự mình cố gượng lên để vượt qua nỗi đau đớn, nỗi thất vọng tột cùng để tồn tại và sống đúng trách nhiệm là một con người với gia đình, với xã hội.
Anh nợ em một chữ "Tình" dở dang có đầu không có cuối để em bơ vơ giữa cuộc đời đen bạc (Ảnh minh họa)
Người ta nói tình yêu là cuộc chơi của một số người, nhưng với em là cả cuộc đời. Cuộc đời mà em từng tin tưởng rằng sẽ có anh nắm tay em cùng đi trên con đường hạnh phúc đó. Thật xa vời, viển vông quá phải không anh? Chúng ta có duyên mà không có phận để đến giờ em trong anh là một nỗi niềm ân hận, nỗi xót thương, sự day dứt không nguôi. Em biết anh mong em mãi là người yêu để anh nhung nhớ bên đời, là người anh luôn tin tưởng rằng sẽ không bao giờ thay đổi dù anh có đổi thay. Em biết anh vẫn còn yêu em nhiều lắm, tình yêu đan xen tình cảm bạn bè "Thanh mai, trúc mã".
Biết anh kỳ vọng vào em nhưng anh đã sai vì anh chỉ nghĩ một chiều, cuộc sống vốn dĩ đa chiều bởi nó đa chiều nên chúng mình hai ngả. Em đã khổ đau trong thời gian quá dài, đã từng sống mà như không tồn tại, Điều anh mong muốn đó sao thành hiện thực được? Vòng tay anh tuy rộng lớn nhưng lại rất đỗi nhỏ bé trước giông bão cuộc đời. Anh làm sao che chở cho em? Xung quanh anh biết bao nhiêu rào cản. Em đã không còn oán trách anh, không còn cồn cào gan ruột nhớ anh đến quắt quay thẫn thờ. Đã từ rất lâu, điều này với em không cần thiết nữa, người phụ nữ khác em đã và đang làm rất tốt đó thôi.
Em từng phải cố gắng biết bao nhiêu để thực hiện được cái điều hiển nhiên vốn dĩ mà nó đã, đang tồn tại đó. Không được nhớ anh bởi không còn anh trong đời - đó là điều mà em phải làm từ rất lâu rồi, từ ngày anh xa em không một lời từ biệt. Anh cũng thế, vậy mà mình cứ ảo tưởng mãi về một hạnh phúc xa vời không có thật. Anh hãy vui vẻ đi trên con đường hạnh phúc của mình do anh lựa chọn, hãy cứ quên đi như em chưa từng tồn tại. Về vật chất em không rõ em có nợ anh gì không nhỉ? Nếu có thật mà em vô tình không nhớ xin anh nhắc giùm em. Còn anh, anh nợ em duyên tình, nợ em một chữ "Tình" dở dang có đầu không có cuối để em bơ vơ giữa cuộc đời đen bạc.
Theo VNE
Chồng tá hỏa chê vợ mình dâm đãng, lăng loàn Dưới ánh nến mờ tỏ, chị Bích e thẹn tháo khăn tắm, để lộ bộ đồ lót kiểu "thỏ non" hết sức gợi cảm, lắc hông khêu gợi. Nào dè... Tưởng được hưởng những phút giây thăng hoa nhưng nhiều cặp vợ chồng trí thức đã nhiều phen "méo mặt" vì... sáng tạo. Vợ sáng tạo, chồng... kinh hãi Dưới ánh nến mờ...