Đính hôn rồi vợ thú nhận bị vô sinh
Cô ấy thú nhận bị vô sinh nhưng tôi biết vì cô ấy phá thai với người tình cũ nên mới như vậy.
Vợ sắp cưới của tôi bị vô sinh vì trước đây cô ấy từng phá thai với bạn trai cũ (Ảnh minh họa)
Bấy lâu nay tôi cứ nghĩ cô ấy là người hiền lành, thật thà không biết nói dối. Vậy mà cô ấy lại giấu tôi một sự thật không hề nhỏ. Giờ đây tôi chán nản vô cùng. Tôi muốn quên cô ấy đi nhưng không đành vì tình yêu vẫn còn. Nhưng nếu tôi gắn bó với cô ấy thì cuộc đời tôi sẽ sống cảnh không con hoặc phải nhận con nuôi. Mà tôi thì không hề muốn thế.
Tôi với cô ấy yêu nhau được hơn 2 năm thì tôi nhận được quyết định đi nước ngoài tu nghiệp. Trong suốt quá trình yêu nhau đó, cô ấy không cho phép tôi vượt quá giới hạn với lí do giữ gìn cho ngày cưới. Bản thân tôi cũng không phải là người ích kỉ trong chuyện đó nên tôi tôn trọng quyết định của cô ấy. Ngần ấy thời gian chúng tôi yêu nhau, động viên nhau và hoàn toàn không có chuyện tế nhị được đề cập tới.
Chúng tôi cứ yêu nhau như thế và định đợi khoảng 2 năm nữa thì kết hôn. Nhưng rồi tôi nhận được quyết định đi tu nghiệp nước ngoài. Cô ấy sợ tôi sẽ bỏ rơi cô ấy nên bắt tôi phải làm đính hôn trước thì mới đồng ý cho đi. Thực ra nếu cô ấy không ép tôi làm như thế thì tôi cũng sẽ phải tiến hành nghiêm túc hóa mối quan hệ này vì tôi biết 2 năm không phải là quãng thời gian ngắn ngủi và con gái có thì. Chúng tôi quyết định làm lễ đính hôn trước, 2 năm nữa tôi về mới làm đám cưới.
Sau khi làm lễ đính hôn, đêm hôm đó cô ấy đã cùng tôi. Chúng tôi muốn có một chút kỉ niệm với nhau trước khi tôi xa quê 2 năm trời. Nhưng đêm hôm đó, tôi biết cô ấy không còn trong trắng. Tôi không phải là người coi trọng chuyện trinh tiết. Tôi cũng biết cô ấy nói dối tôi bao năm qua, không cho tôi quan hệ chắc cũng vì sợ tôi biết chuyện này. Tôi vờ như không biết vì đằng nào tôi cũng xác định sẽ cưới cô ấy, giờ chuyện gì cũng đã an bài rồi, tôi không muốn bỏ cô ấy. Mà nếu tôi đã quyết định như thế thì nói ra việc này cũng chẳng để làm gì. Tôi nói ra sẽ chỉ làm tổn thương cả hai người mà thôi.
Video đang HOT
Nhưng rồi mọi chuyện không chỉ dừng ở đó. Khoảng 2 tuần trước khi tôi bay, cô ấy đã thú nhận với tôi một chuyện. Cô ấy nói cô ấy không thể có con được vì đã cắt đi buồng trứng từ lâu. Tôi hỏi nguyên nhân cô ấy nằng nặc không chịu nói. Cô ấy chỉ chia sẻ rằng cô ấy bị bệnh buộc phải cắt bỏ. Vì sợ mất tôi nên cô ấy không dám thú nhận mọi chuyện. Cô ấy cố gắng che giấu tất cả đợi tới ngày chính thức thuộc về nhau cô ấy mới dám thú nhận.
Cô ấy khóc lóc như mưa khiến lòng tôi đau nhói. Tôi không ngờ trước khi tôi lên đường lại phải đón nhận một sự thật đau lòng đến như vậy. Tôi động viên, an ủi cô ấy nhưng trong lòng cũng buồn quá đỗi. Hơn nữa, tôi còn hoài nghi một chuyện. Tôi có cảm giác những gì cô ấy nói vẫn không phải là sự thật. Vì nếu không có chuyện cô ấy mất trinh trước khi đến với tôi, tôi sẽ tin những gì cô ấy nói…
Tôi chắc chắn không thể chấp nhận cô ấy, chỉ là chia tay bây giờ hay đợi 2 năm nữa mà thôi. (Ảnh minh họa)
Tôi lẳng lặng đi điều tra. Tôi gặp đám bạn hồi đại học của cô ấy. Cố gắng qua người bạn thân của cô ấy hỏi xem ở lớp cô ấy. Ban đầu người bạn đó cũng không chịu nói vì sợ làm ảnh hưởng tới cuộc sống của cô ấy nên giấu giếm. Mãi sau khi tôi năn nỉ muốn biết sự thật trước khi đi nước ngoài cô ấy mới ngập ngừng chia sẻ.
Thì ra, trước đây cô ấy đã từng yêu một người và có thai với hắn ta. Vì không muốn giữ đứa bé nên cô ấy đã bỏ đi. Thật tai họa là cô ấy làm ở một cơ sở chui, bị nhiễm trùng dẫn tới việc phải đi cấp cứu ở bệnh viện. Sau này cô ấy bị vô sinh. Chính cô bạn thân đó đã là người chăm vợ sắp cưới của tôi ở trong bệnh viện.
Khi biết được sự thật đó tôi thấy không thể nào chấp nhận nổi con người cô ấy. Tôi muốn chấm dứt tất cả ngay nhưng nhìn cô ấy đau khổ vật vã sau khi nói ra mọi điều với tôi nên tôi không đành. Tôi băn khoăn quá. Tôi không biết mình nên kiên quyết nói lời chia tay hay kệ cô ấy rồi đi 2 năm về có người khác là xong? Tôi chắc chắn không thể chấp nhận cô ấy, chỉ là chia tay bây giờ hay đợi 2 năm nữa mà thôi. Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Eva
Dâu phố về quê ăn Tết và chuyện trên "giường chiếu"
Bây giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy xấu hổ vì phi vụ gãy chân giường bất đắc dĩ đó. Nhưng nhờ có vụ gãy giường ấy mà tôi quý mẹ chồng hơn và cũng không còn sợ hãi khi về quê chồng mỗi dịp Tết nữa.
Cưới nhau xong chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật rồi về nhà riêng dưới thành phố ở. Tết này cũng là dịp đầu tiên tôi về nhà chồng dài ngày. Mọi khi về quê thăm bố mẹ chồng rồi đi luôn trong ngày vợ chồng tôi cũng chưa ngủ lại đêm nào cả. Về lần này bố chồng tôi hăm hở khoe đã dọn cái nhà ngang để vợ chồng tôi ngủ mấy ngày Tết. Thấy bố chồng nói thế tôi nghĩ bụng chắc mọi thứ cũng đâu vào đấy rồi và cũng yên tâm phần nào.
Tôi không phải cành cao đài các gì nhưng đúng là ở quê với thành phố hoàn cảnh và cách sống khác nhau nhiều quá, tôi phát hoảng vì cái giường mà vợ chồng tôi phải ngủ mấy hôm Tết, giường gì mà nhìn vừa cũ, vừa ọp ẹp. Mới chỉ mình tôi ngồi lên thôi mà đã nghe thấy tiếng cót két rồi, huống hồ là hai vợ chồng. Đã thế giường lại không có đệm thì làm sao mà ngủ được. Nghĩ thế tôi chau mày lại, có lẽ chồng tôi biết ý nên nắm chặt tay tôi ra hiệu thông cảm.
Tôi nghĩ bụng: thôi thì nhập gia tùy tục, người ta sống được thì mình cũng cố gắng vậy, đây lại là cái Tết đầu tiên về nhà chồng, tôi không muốn bố mẹ chồng có ấn tượng không tốt về mình. Nhưng nghĩ thế thôi nhưng tôi vẫn ấm ức lắm. Lúc ấy tôi nhớ nhà mình dưới thành phố vô cùng, tôi chỉ ước được đặt lưng xuống đệm ấm ngủ một giấc thật ngon lành. Ở quê cái gì cũng cũ, cái gì cũng thiếu, tôi khó khăn lắm mới không khóc.
Tối đến sau khi được chồng dỗ dành, tôi cũng bớt tủi thân phần nào. Vợ chồng mới cưới nên chồng tôi đêm nào cũng muốn "yêu" vợ, lúc ấy tôi cũng không còn tỉnh táo để nhận ra cái giường không có đệm, cũ kỹ nữa, chúng tôi trao nhau những nụ hôn ngọt ngào, cảm giác rạo rực của hai đứa làm chúng tôi quên hết mọi thứ xung quanh, đang lúc cao trào thì bỗng" rắc, rắc" sau đó là tiếng "rầm" chúng tôi bàng hoàng nhận ra là một chân giường đã bị gãy.
Nhưng nhờ có vụ gãy giường ấy mà tôi quý mẹ chồng hơn và cũng không còn sợ hãi khi về quê chồng mỗi dịp Tết nữa (ảnh minh họa)
Tiếng động quá to làm bố mẹ chồng tôi ở nhà trên cũng nghe thấy, ông bà chạy xuống chỗ chúng tôi gõ cửa, chúng tôi luống cuống vơ vội đám quần áo và mặc vào. Tôi chạy ra mở cửa, mẹ chồng tôi bật điện lên và hỏi xem có chuyện gì với chúng tôi không. Chưa hết bàng hoàng vì bị gãy giường lúc đang sung thì, tôi giật mình nhìn xuống thì thấy tôi đang mặc quần của chồng và chồng tôi thì tất nhiên là đang mặc quần của tôi.
Mẹ chồng tôi nhìn khung cảnh có lẽ bà đã hiểu chuyện rồi cười khúc khích dắt tay bố chồng tôi đi lên nhà không quên dặn chồng tôi mang mấy hòn gạch ở bờ sân vào kê lại ngủ tiếp rồi mai sửa sau.
Tôi đóng cửa vào, hai vợ chồng tôi nhìn nhau mà vừa xấu hổ lại vừa buồn cười, lúc ấy tôi nghĩ bụng không biết sáng hôm sau nhìn bố mẹ chồng thế nào đây, xấu hổ không để đâu cho hết.
May mà mẹ chồng tôi cũng là người tâm lý, sáng hôm sau bà coi như không có chuyện gì xảy ra nên tôi cũng đỡ thấy xấu hổ hơn. Còn chồng tôi sáng hôm sau thì hì hụi đi đóng lại chân giường. Anh nói vui với tôi: "Anh chắc chắn đóng lại cả bốn chân rồi vợ yêu ạ" rồi cười hóm hỉnh.
Tôi cảm thấy thêm yêu mến và trân trọng những con người thôn quê chân chất, giản gị và đầy đáng yêu. Tôi thấy mình thật may mắn khi được làm dâu "nhà quê".
Theo VNE
Ê mặt vì cách người yêu lì xì bố mẹ Thật sự tôi khá bất ngờ và sốc, không nghĩ người mình định lấy làm chồng lại ki bo với bố mẹ như vậy. 30 tuổi tôi mới rục rịch đưa bạn trai về ra mắt gia đình, lại đúng dịp Tết nên cả nhà tôi háo hức lắm. Bố mẹ mừng như bắt được vàng, vì sau bao năm giục giã, dọa...