Điều ước cuối cùng
– Du tặng anh 3 điều ước, với ước mong anh sẽ ở bên cô mãi mãi. Thế nhưng, cuộc đời có bao giờ đúng như mong muốn của ta trong giấc mơ…
Tôi đón chuyến tàu cuối cùng về Sài Gòn. Tôi không sinh ra và lớn lên tại đây nhưng có lẽ tôi trót yêu nơi này từ lâu lắm rồi. Từ những lần tôi mộng mơ về một cái nắng như đổ lửa, về những con đường có tán lá me bay hiếm hoi mà tình cờ tôi biết khi còn phổ thông. Tôi yêu cái màu cũ kỹ của từng viên gạch nơi Đức Bà tôn nghiêm. Yêu thứ ánh sáng nhấp nháy khi nhìn Sài Gòn từ trên cao, yêu tiếng còi inh ỏi giờ tan tầm… Yêu từ những lời miêu tả rằng nơi ấy có những cơn mưa chợt đến chợt đi lạ kỳ. Và Sài Gòn đủ lãng mạn để cho những người mơ mộng cứ mặc sức mơ mộng và đủ xô bồ để những bon chen mặc sức bon chen. Có lẽ điều đó hợp với con người đầy mâu thuẫn như tôi – một cô gái mơ mộng và cực kỳ thực tế. Nơi ấy có những thứ mà tôi gọi nó là ký ức. Mà ký ức thì dù có muốn quên hay muốn lãng tránh cũng không được, cứ như một cái gì đó xa xăm và mông lung, chập chờn, ẩn hiện… Cái mà người ta gọi là quên có lẽ cũng chỉ là một sự chấp nhận trong chua chát mà thôi…
Tháng 6 của hai năm về trước…
Đã bao giờ bạn định nghĩa được sự cô đơn chưa? Con người ta cảm thấy cô đơn nhất là khi nào vậy? Cô đơn là khi bạn ở một mình, không một mối tình vắt vai, chiều thứ bảy lê la ngồi ngắm người đèo nhau đi mài bóng mặt đường mà có đôi có cặp? Hay là những buổi tối sau những bộn bề của một ngày trôi đi rồi, về nhà ôm con mèo nũng nịu, văng vẳng bên tai âm thanh quen thuộc: “show me the meaning of being lonely…”. Ở mỗi người, cái cảm giác cô đơn nó khác nhau cũng như khi cảm nhận cái vị khác biệt của sự chua ngọt của nước chanh và nước tắc vậy. Nhưng đối với Du cảm giác cô đơn khi vẫn có người ở bên cạnh mình thì đó mới là sự cô đơn mãnh liệt nhất. Bởi lẽ đối với Du, thực sự không có người chia sẻ không đáng sợ bằng có người ở bên cạnh mình, có thể ngồi lắng nghe mình tâm sự hàng giờ liền nhưng bản thân mình lại không muốn nói. Vì hình như những quan tâm đó không đủ để sưởi ấm trái tim đang lạc nhịp của Du.
- Hình như tao đang yêu mày ạ!
Cho miếng sushi lọt thỏm vào miệng, con bạn ngồi kế bên Du ăn với một ánh mắt thích thú:
- Ừ, tao biết… ủa… hả?
Mùi mù tạt xộc thằng lên mũi nhỏ bạn ho sặc sụa. Vừa uống vội ngụm nước, vừa đấm ngực thùm thụp vừa oai oái như vừa nghe một tin gì đấy động trời lắm vậy.
Yêu một người không yêu mình thì mãi mãi là một điều dại dột. Du hiểu. Hiểu rất rõ lý thuyết đó thế nhưng tại sao chẳng thể nào nghe theo lý trí được. Du gặp anh vào một ngày bình thường như bao ngày khác, nắng cũng vàng và nhịp sống vẫn hối hả. Tất cả đều bình thường, duy chỉ có trái tim Du là không còn bình thường sau ngày hôm đó. Có cảm giác như tất cả huyết mạch trong người ngay từ giây phút đó đều chảy vì anh. Những giấc mơ của Du bắt đầu xuất hiện một người, nụ cười của một người. Anh vẫn chỉ xuất hiện đều đều trong giấc mơ của Du và thỉnh thoảng e dè hỏi thăm anh một lời nơi giảng đường, rồi thỉnh thoảng nhìn theo bóng anh và trở về trong sự hụt hẫng và một cảm giác trống vắng…
Một năm sau…
Quán nhỏ. Có những chiếc bàn be bé xinh xinh. Tiếng piano nhè nhẹ đều đều. Trần nhà tỏa ra một ánh sáng ấm cúng đến lạ kỳ.
Du ngồi đấy, cùng với mớ bòng bong trong câu chuyện của anh và cùng với mớ tơ vò trong đầu cô. Cảm giác lắng nghe một người mình hết mực yêu thương đang đau lòng, đang tổn thương vì một người con gái khác không phải mình như ngàn cánh tay đưa ra bóp nghẹt lấy tim mình. Nếu nói không đau thì đó là nói dối, còn nếu đau, thì không thể ở bên cạnh và chia sẻ cùng anh được. Du vẫn ngồi đấy, cùng với mớ tơ vò và mớ bòng bong… Có thể có người sẽ cho cô là rỗi hơi, đi lo một cái chuyện không phải là của mình, nhưng ngay từ trong tiềm thức trái tim Du vẫn mách bảo là Du muốn ở bên anh. Vận tốc của những câu từ anh tâm sự đi đến tai Du, truyền lên não rồi xuống tim nó tỷ lệ thuận với vận tốc những giọt nước mắt Du đang nuốt vào trong.
Tạo hóa tạo ra con người có lý trí để từ đó họ tạo nên những thói quen mà miễn nhiễm với những đau đớn đến với mình. Nỗi đau nếu cứ dai dẳng thì người ta sẽ thôi không còn đau nữa, khi ấy tình yêu sẽ chuyển qua một trạng thái khác…
Và, Du đã những tin rằng mình sẽ thôi không đau nữa…
Ngày mai sẽ là một ngày khác khi chúng ta đi về phía không nhau! (Ảnh minh họa)
Sáu tháng sau…
- Ơ… anh sao vậy?
- Anh chờ nhóc đấy!
Du cười. Nụ cười giòn tan trong trẻo trong hạnh phúc bên anh. Bằng trực giác của một đứa con gái, Du biết nụ cười này sẽ chẳng giữ lại được lâu, nhưng Du mặc kệ. Vì Du muốn sống với cảm xúc thật của mình, Du không muốn biến mình thành một kẻ nói dối với chính con người mình trong gương. Tình yêu có chăng cũng chỉ là một cơn say nắng quá lớn mà thôi. Người ta có thể say nắng nhau, đắm đuối vào nhau để người ta yêu nhau. Du biết, ở Du chỉ là một nơi dừng chân lại khi trái tim anh chông chênh. Du chấp nhận, vì Du yêu anh. Thế là đủ!
- Nhóc nè, tại sao những câu chuyện em viết không khi nào có một kết thúc có hậu vậy?
Video đang HOT
- Vì em không thích một happy ending. Người ta không đến được với nhau thì đó mới là một chuyện tình đẹp trong ký ức mỗi người. À, em tặng anh 3 điều ước – Vừa nói Du vừa chìa ra một quyển sổ – Em đã lấy điều ước số 1 rồi. Chỉ còn lại 2 điều ước cho anh thôi đấy!
” Điều ước số 1: Em mong anh luôn vui vẻ và hạnh phúc”
Điều ước số 2: …………..
Điều ước số 3:…………..”
Anh cười. Nụ cười hiền lắm. Khẽ xoa đầu Du trước cái ý tưởng ngốc xít này của cô. Có lẽ, Du mơ hồ thấy được niềm hạnh phúc như một tia nắng nhảy múa trong mắt anh.
- Điều ước số 2, anh sẽ ước cho tụi mình sẽ là một cặp đôi hạnh phúc! Và có lẽ với anh chỉ cần 2 điều ước đấy thôi nhóc ạ. Vậy là đủ rồi. Anh chỉ cần có em là anh hạnh phúc!
Anh lại cười. Du khẽ dựa đầu vào vai anh. Bình yên đến lạ! Vì cái cảm giác bình yên này thì cho dù Du có đánh đổi điều gì cô cũng cam tâm… Cho dù có điều gì đi nữa thì Du cũng không sợ, vì bên Du, Du tin Du còn có anh. Du tin bằng tất cả sự thông minh của một đứa con gái, Du tin là mãi mãi anh sẽ không bao giờ buông tay cô. Bất cứ ai khi yêu đều hiểu cái cảm giác sống trong thứ ánh sáng màu hồng đầy huyễn hoặc này nhỉ?
…Và, tờ giấy ghi 3 điều ước ấy hãy còn trống điều ước số 3.
Kìa anh, sao anh đột nhiên anh lại chạy đi, xa quá… nhanh quá… Du chấp chới gọi anh, đuổi theo. Vô vọng. Du mệt, mệt lắm rồi nhưng sao anh vẫn chưa dừng lại…
***
Tàu vừa đi qua một khúc quanh, làm tôi khẽ ngã nhoài người về phía trước. Thức giấc thấy đầu óc vẫn còn choáng váng. Ngoài trời đang mưa, từng hạt lất phất như quất nhẹ vào mặt. Tê tái. Lại giấc mơ đó. Một giấc mơ làm tôi huyễn hoặc giữa thực tại và quá khứ. Ngần ấy thời gian tôi vẫn không tạo cho mình được một thói quen là thôi nghĩ về anh. Mỗi lần giấc mơ ấy tràn về là tôi lại lạnh cóng người. Vì nó thực lắm. Thực cứ như tôi và anh khi quấn quít bên nhau vậy. Thực đến nỗi mà trong mơ tôi vẫn lắng nghe rõ từng nhịp tim của anh, từng hơi thở và cảm nhận đầy đủ sự ấm áp khi tựa đầu vào vai anh. Đời không như là mơ nên đời thường giết chết mộng mơ…
Khoác thêm vào mình một chiếc áo ấm nữa, như ngày nào anh vẫn nhắc tôi ra đường khoác thêm áo. Có lẽ trong quá khứ điều mà tôi đã làm được với anh là lắng nghe anh, bên anh những khi anh mệt mỏi và chông chênh nhất. Nắm tay nhau và đi một quãng đường. Khi đi qua chông chênh và khi nắng lên, chúng ta đi về phía không nhau…
Yêu một người không phải là của mình thì vĩnh viễn đó là dại dột.
Khẽ ôm vào lòng 1000 con hạc giấy tôi xếp tặng anh mà bây giờ tôi nhận ra nó không còn ý nghĩa nữa. 1000 con hạc giấy có cho một điều ước hay không? Xếp hạc giấy là xếp nên một tình cảm. Vậy khi tháo hạc ra, có tháo được tình cảm theo không? Chông chênh. Điều ước thứ ba…
***
Không gian quanh tôi im ắng. Đêm tĩnh mịch. Chiếc PC vẫn đều đều cất lên một âm thanh quen thuộc bên tai. “It feels like nobody ever knew me until you knew me… Feels like nobody ever loved me until you loved me…”, đã play hơn trăm lần cho ngày hôm nay. Suy cho cùng thì tôi vẫn cũng chỉ là một người bình thường. Đôi khi tôi chênh vênh giữa 2 đầu quên và nhớ. Nhưng có lẽ cái gì cũng đến một giới hạn của nó. Mỗi con người đến và đi trong cuộc đời này đều có một sứ mệnh riêng của họ, và khi đã hoàn tất rồi thì họ sẽ ra đi. 1000 con hạc giấy lấp lánh xoay xoay bùng lên những tia lửa cuối cùng mang theo điều ước thứ ba tung bay trong màn đêm tĩnh mịch. Lửa hình như đang reo vui trong thứ ánh sáng chóng vánh như tình cảm, như cơn say nắng anh dành cho tôi. Ngày mai sẽ là một ngày khác khi chúng ta đi về phía không nhau!
Tro tàn. Bỗng thấy lòng nhẹ tênh. Bỗng thấy mỉm cười chúc phúc không còn là điều khó khăn nữa. Gió chấp chới thổi tung những tàn tro mịt mùng vào nền trời nhung thẫm, như để linh ứng điều ước này và như thể viết nên một kết thúc không bao giờ là happy ending như những câu chuyện mà tôi viết…
Điều ước thứ nhất… anh đang vui vẻ và đang hạnh phúc bên người ấy đúng không?
Điều ước thứ hai… chúng mình vẫn sẽ hạnh phúc, chắc chắn hạnh phúc. Chỉ có điều là không còn ở bên nhau nữa thôi.
Chỉ còn điều ước thứ ba…
Điều ước thứ ba, điều ước cuối cùng: Em quên anh mãi mãi!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bạn keo kiệt?
Bạn thấy mình thuộc kiểu người sống phóng khoáng, vậy mà có người lại cho rằng bạn rất keo kiệt.
Không biết là có đúng không ta?
Thử nhé:
1. Bạn thường hay than phiền về tài chính của gia đình bạn như thế nào nhỉ?
a, Nhà tui cũng khá giả lắm luôn, chỉ có điều là tui vẫn thấy thiếu thốn về mặt tình thương của những người thân trong gia đình dành cho tôi mà thôi.
b, Tôi cảm thấy hài lòng về chính gia đình mình là ổn rồi.
c, Hu hu,...tui không thích gia đình mình cứ nghèo hoài đâu.
2. Gần đây bạn có cảm thấy khó chịu về đứa bạn thân của bạn không và rồi bạn hay bắt bẻ chi li từng tí một những hành động, lời nói cũng như là lỗi lầm dù nhỏ nhặt nhất của người bạn thân ấy không?
a, Có, dù là thân nhưng bực bội là phải thể hiện ra với nó liền.
b, Tui cũng không phải là người hoàn hảo nên không bao giờ tui có cảm giác khó chịu về mọi người đâu, nhất là bạn thân của mình.
c, Tui muốn nghĩ chơi với nó quá.
3. Tưởng tượng xíu nha: Nếu cho bạn một điều ước, bạn sẽ ước điều gì?
a, Ước gì có thêm nhiều nhiều điều ước để ngồi không mà ước cho thoả thích.
b, Ước cho điều này là có thật...hì hì...
c, Nhảm nhí quá chừng.
4. Có khi nào bạn để dành tiền ăn quà mà ba mẹ bạn cho để làm một việc nào khác không?
a, Dành tiền chơi game.
b, Có chứ...
c, Không, có tiền là phải ăn liền...
5. Bạn đi ngoài đường, đi đến trường, đi đến nơi đông người, có người bạn gặp nhưng không quen lại mĩm cười với bạn, bạn sẽ cười lại với họ chứ:
a, Làm mặt lạnh luôn...
b, Mĩm cười thân thiện lại liền,...
c, Cười gượng gạo"Người gì đâu mà vô dzuyên thấy sợ".
6. Khi đi ăn tiệc ở nhà hàng, tiệc cưới, tiệc sinh nhật,...túm lại là có chiêu đãi bằng các món ăn, thức uống,...liệu bạn có chịu khó xử lí cho hết các món ăn và thức uống không?
a, Nơi đông người còn phải giữ ý tứ nên ăn uống chút ít thôi.
b, Kêu gọi mọi người xung quanh không nên bỏ thừa phung phí, nên ráng nhiệt tình mà xử lí...
c, Ngại đi tiệc tùng lắm nên ở nhà luôn.
7. Bạn thường đi dạo chơi trong siêu thị hoặc bất chợt đi qua nơi nào đó có dựng thùng quỹ gây từ thiện nhân đạo, bạn có ủng hộ tiền vô cái thùng ấy không?
a, Giả bộ ngó lơ luôn.
b, May quá , sẵn có ít tiền mang theo rồi lấy bỏ vào gây quỹ luôn.
c, Chưa bao giờ được thấy cái thùng gây quĩ nào ở nơi công cộng như vậy cả.
Kết quả:
Nếu đa số bạn chọn là ( A ): Bạn đừng giận mình nhen, không biết bạn bè đánh giá mức độ keo của bạn đến đâu nhưng mình thấy bạn cũng hơi keo kiệt thật đó. Bạn chỉ nghĩ đến bản thân bạn thôi, không màng gì đến mọi người xung quanh bạn gì cả. Chí ít bạn cũng nên nở một nụ cười với người khác, có mất mát chi đâu mà cứ giữu riêng cho bản thân mình.
Còn người được nhận nụ cười sẽ vui lắm luôn á...Bạn nên biết tự hài lòng về chính mình, về gia đình mình một xíu, bạn sẽ thấy cuộc sống dể chịu hơn nhiều. Lãng phí cũng là keo kiệt, và tốt nhất là nên tiết kiệm được gì thì tiết kiệm để dành cho bản thân một thói quen tốt. Mà tiết kiệm một cách vừa phải thôi nhé.
Nếu đa số bạn chọn là ( B ): Hì hì...hên ghê, bạn không phải là người keo kiệt, bạn là một người sống rất phóng khoáng thiệt, bạn chẳng thèm tính toán thiệt hơn và chấp nhặt những điều không đáng, thật là tốt quá. Hãy cứ phát huy bạn nhé.
Mà bạn cũng cần phải nên có chút suy tính cho bản thân mình một chút, có nghĩa là cần phải suy nghĩ cho thật tỉnh táo, việc gì nên keo thì vẫn cứ phải keo nha, ví dụ như là cô giáo đã dặn trước là sẽ kiểm tra 1 tiết rồi vậy mà có nhiều kẻ không thèm học bài, cứ quay qua hỏi bài bạn hoài,...tốt nhất là không trả lời lại luôn cho kẻ đó biết mặt, lo mà học hành cho tử tế...
Nếu đa số bạn chọn là ( C ): Bạn có keo kiệt với mọi người xung quanh bạn không nhỉ? Hình như là không và bạn cũng chẳng có gì để gọi mà có sự liên quan đến ai cả. Nhưng mà bạn biết không? Bạn đang keo kiệt với chính bản thân bạn đó, rằng bạn không dám mạnh dạn làm những điều gì mà bạn thích, rằng bạn thực tế quá đỗi.
Sống thực tế là tốt nhưng có đôi lúc bạn thực tế phũ phàng quá, không dám dành cho riêng mình một điều ước, không dám bước ra vỏ ốc của bản thân để hoà nhập, giao tiếp với mọi người, có đáng không bạn.
Hãy thử một lần" ga lăng" với chính bạn thử xem sao, tha thứ lỗi lầm cho tất cả mọi người và rồi đi xin lỗi những người nào mà bạn thấy cần thiết phải làm như vậy.
Theo mực tím
Một điều ước! Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ. Vô duyên đối diện bất tương phùng... (Ảnh minh họa) T.H. ạ! Em nói, em thật bất ngờ khi gặp lại anh, anh thay đổi quá nhiều so với trước. Anh sống hay hơn và hòa đồng hơn... Em biết do đâu anh có được như ngày hôm nay không? Do đường đời anh không bằng...










Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Con dâu vừa về nhà vào đêm muộn, bố chồng U80 liền gõ cửa phòng và nói một điều khó tin

Chồng mất việc nhưng vẫn không chịu bán ô tô trả nợ

Em chồng mua thêm nhà hỏi vay tiền tôi trong khi nợ mua căn nhà trước chưa trả

Bị mẹ chồng rêu rao lười chảy thây, nàng dâu cao tay đáp trả khiến bà tức điên

Món quà lúc nửa đêm từ mẹ chồng cũ khiến tôi bật khóc

Mẹ chồng đã làm điều không thể tin nổi và tôi buộc phải quay về nhà mẹ đẻ trong sự cay đắng vô cùng dù mới vừa sinh con

Mẹ chồng bệnh, tôi đến thăm thì chứng kiến cảnh bà ân cần cho tiền con dâu cũ, còn nhắc một chuyện khiến tôi tức nghẹn họng

Xem phim "Sex Education", người đàn ông cứng rắn như tôi đã rơi nước mắt, nhận ra mình là một ông bố THẤT BẠI chỉ vì sai lầm này

Con trai đòi cưới bạn gái bị trọng bệnh, tôi có nên ngăn cản?

Bố chồng đòi mua riêng điều hòa để lắp trong cái bếp bé xíu, tôi phản đối liền bị "dằn mặt" theo cách không ngờ

Thấy con rể vào nhà nghỉ với người phụ nữ lạ, tôi mừng rỡ cho ngay 50 triệu nhưng câu nói của con khiến ý định của tôi sụp đổ

Dâu trưởng chăm sóc bố chồng ròng rã cả tháng, ngày ông xuất viện liền sang sổ đỏ nhà cửa cho con út: Sự thật bất ngờ
Có thể bạn quan tâm

Thấy người đàn ông chạm vào vai vợ khi hát song ca, chồng rủ bạn gây án
Pháp luật
18:23:02 04/03/2025
Á hậu gen Z ở penthouse, vướng tin bí mật sinh con tiếp tục tậu nhà mới ở tuổi 25
Sao việt
18:08:54 04/03/2025
Khuyên lưỡi rơi vào dạ dày khi ăn cơm
Sức khỏe
18:07:55 04/03/2025
Chàng trai trẻ xây dựng một khu vườn lan hồ điệp chỉ với "0 đồng", khiến cư dân mạng phải thốt lên: Sao mình không nghĩ ra nhỉ?
Sáng tạo
18:07:23 04/03/2025
Tử vi ngày 5/3/2025 của12 cung hoàng đạ: Công việc suôn sẻ, tình duyên khởi sắc
Trắc nghiệm
18:07:13 04/03/2025
Người đàn ông trổ tài bắt rắn khổng lồ bằng tay không và cái kết bất ngờ
Lạ vui
18:05:42 04/03/2025
Người đàn ông Việt lấy vợ Triều Tiên được nhiều người ngưỡng mộ, đã qua đời
Netizen
18:03:40 04/03/2025
Nam ca sĩ gây án trong vụ hiếp dâm cấp độ đặc biệt vắng mặt trong phiên thẩm vấn, lý do là gì?
Sao châu á
17:56:53 04/03/2025
Adrien Brody: Nam diễn viên 2 lần giành giải Oscar và kỷ lục vô tiền khoáng hậu
Hậu trường phim
17:47:17 04/03/2025
Anh Tài "mỏ hỗn" chứng nào tật nấy với fan, chê dự án FC làm tặng mình rồi lại vội xin lỗi
Nhạc việt
17:15:00 04/03/2025