Điều kỳ diệu mang tên tình yêu .
Trong suốt chặng đường tôi đi, Vân là người tôi yêu đầu tiên và sâu sắc nhất, luôn cho tôi những điều may mắn nhất.
Đó chính là tình yêu chân thành của tôi, nó mang biết bao nhiêu điều mới lạ và kỳ diệu, nó khiến cho tôi làm được tất cả những điều mà tôi có thể làm được, phải! chỉ có tình yêu nơi đó mới có thể làm tăng được những suy nghĩ và cảm nhận hết được cuộc sống này cho tôi.
Tình yêu của tôi à, mong em sống thật vui, thật khỏe và hạnh phúc. Tôi cũng đâu ngờ rằng một tình yêu thật hạnh phúc và thật đơn giản bắt đầu từ ngày ấy. Tình cờ một lần vô chùa, tôi lại hàng ghế đá vẫn như ngày nào ngồi ngắm cảnh xung quanh, bỗng có một cô gái sau khi thắp hương xong rồi cũng lại chính ghế đá ngồi, cái dáng đi lần đầu đó bỗng dưng đập vào trong suy nghĩ tôi, một cô gái thướt tha, dịu dàng như là tôi đã gặp từ lâu lắm.
Em ngồi gần tôi nhưng tôi chẳng nói tiếng nào cả, tôi chỉ biết mỉm cười với những điều xung quanh mình, bỗng tôi chợt quay sang và hỏi: “Em ơi cho anh hỏi mấy giờ rồi”, em nhìn tôi với ánh mắt trìu mến và ngây thơ trả lời: “em không có đồng hồ, chắc giờ cũng sáu giờ hơn rồi anh ạ”. Tôi chẳng biết nói gì hơn ngoài sự ngạc nhiên và nụ cười cảm ơn ấy.
Video đang HOT
Ngồi với em thật lâu, thật lâu, tôi mới có được chí khí hỏi chuyện em. Tình yêu của tôi cũng bắt đầu từ ngày đó, em đã cho tôi được tình yêu, cho tôi biết được cuộc sống này nó có ý nghĩa như thế nào. Đúng vậy! tôi cảm nhận được tình yêu đó và biết nó đẹp, kỳ diệu và rất có ý nghĩa trong cuộc sống, thử nghĩ nếu cuộc sống này không có tình yêu thì điều gì sẽ xảy ra? Cũng chính nơi em tôi cảm nhận và thực hiện được. Tình yêu thì muôn màu, muôn vẻ, và nó có rất nhiều vị: đắng, ngọt, chua, cay, …
Hai tay bưng chén muối đĩa gừng
Gừng cay muối mặn xin đừng xa nhau.
Tôi vẫn còn đang học và theo đuổi ước mơ của mình, nhưng điều ngược lại là em đã đi làm rồi, không còn học nữa. Cũng vì muốn giúp cha mẹ mà em đã phải vất vả từ ngoài Huế vào trong Sài Gòn này làm. Thuở nhỏ đến lớn tôi đã nghe rất nhiều về ngành thêu nhưng chưa từng thấy nó, và chưa được biết như thế nào, cũng từ ngày quen em mà tôi được biết đến và yêu thích ngành nghề thêu này như thế nào.
Thời gian em nghỉ ngơi thì không có nhiều, nhưng khi tôi học về và vào đó thì em lại giành thời gian cho tôi rất nhiều. Em quan tâm đến tôi còn hơn cả chữ yêu nữa, lúc nào cũng sợ tôi học mệt và đói bụng nên cứ mua bánh để sẵn cho tôi, nhiều lúc tôi còn làm nũng không ăn cơm bắt cô ấy chế mì gói ăn nữa, cũng có lúc tôi xuống cô chơi không qua thăm em được, trời thì mưa to nên không về được bỗng từ chiếc điện thoại reo lên và giọng nói âu yếm quan tâm của em vang lên: “Anh về nhà chưa? Khi nào hết mưa rồi mới được về anh nhé!”.
Tôi cảm thấy rất là hạnh phúc, rất là yêu cuộc sống này vì đã có em bên cạnh. Khi đi dạo chơi, tôi mời em đi uống nước, nhưng em nhất quyết từ chối và nói: “Anh còn đi học phải nên tiết kiệm tiền anh nhé!”, tôi còn cảm thấy mình như là hạnh phúc nhất nữa, tuy là một người yêu không phải là một người vợ nhưng em quan tâm và chăm sóc tôi như một người chồng của mình vậy. Điều đó khiến cho tôi cảm nhận được những điều kỳ diệu từ những việc xung quanh mình trong đó là tình yêu.
Ngày đầu tiên mà tôi nắm lấy đôi tay em tôi mới cảm thấy hạnh phúc làm sao, khi tôi nắm lấy đôi tay ấy, em bảo rằng thôi anh, tôi chợt nhìn em với ánh mắt giận giữ, vì thế em mới cho phép tôi nắm đôi bàn tay nhỏ bé ấy dạo phố, tôi nắm thật chặt và đi, em ngoảnh lại và nói với tôi rằng anh sợ em chạy đi đâu mà nắm chặt vậy, tôi mỉm cười và nới lỏng ra. Tình yêu của tôi đơn giản nhưng tôi cảm thấy rất hạnh phúc từ đó.
Tôi không ước mong gì nhiều, chỉ mong sao giữ lấy hạnh phúc ấy đi đến hết cuộc đời của tôi, những điều kỳ diệu em đã trao tôi, tôi sẽ cố gắng cho nó bay thật xa, thật cao và mở rộng con đường hạnh phúc cho hai chúng tôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Muốn trao anh thứ quý giá...trước khi lấy chồng
Tôi quyết định tìm anh để trao cho anh cái quý giá nhất của đời người con gái trước khi tôi đi lấy chồng.
Anh là người tôi yêu nhất nhưng cũng là người làm tôi đau khổ nhiều nhất. Anh đã cho tôi biết cảm giác thế nào là tình yêu, nhưng anh lại không cho tôi cái hạnh phúc được sở hữu anh. Tôi gặp anh khi anh đã có người yêu. Họ yêu nhau trước đó đã hơn 1 năm rồi. Nhưng cô ấy làm ở tỉnh, rất ít khi lên đây cùng anh. Khi tôi gặp anh, tôi cũng không biết anh đã có người yêu.
Lúc đó, tôi là cô sinh viên mới ra trường, lơ ngơ đi hỏi chỗ thuê trọ thì gặp anh. Anh bảo cạnh phòng anh có người mới chuyển đi và dẫn tôi vào gặp bác chủ nhà hỏi thuê phòng. Rồi sau đó anh nhiệt tình giúp tôi dọn phòng. Thời gian ở cùng xóm trọ với anh, tôi cảm thấy rất vui. Chúng tôi hay ra công viên gần khu nhà trọ ngồi chơi. Và vào hôm sinh nhật anh tôi đã đọc thơ cho anh nghe. Anh nghe với vẻ chăm chú như nuốt từng lời.
Ảnh minh họa
Lúc đó, anh nhìn sâu vào mắt tôi, một cái nhìn đắm đuối như xuyên thẳng vào tim. Anh nắm chặt tay tôi và nói cảm ơn vì đã lâu lắm rồi anh không được nghe thơ, không có những cảm xúc như hôm nay. Anh bảo anh chưa nghe ai đọc thơ truyền cảm như tôi.
Hôm đó, anh cũng thổ lộ thật lòng với tôi là anh đã có người yêu, họ cũng đã sống với nhau. Hiện giờ cô ấy đã mang thai được 2 tháng. Anh đang không biết tính thế nào vì giờ đây anh không còn yêu cô ấy nữa, dường như anh đã yêu tôi mất rồi. Anh bảo giá được gặp tôi sớm hơn.
Tôi đã ra sức khuyên anh là anh đã yêu người ta, anh đã làm người ta có thai thì anh phải có trách nhiệm. Anh nên thu xếp để cưới cô ấy. Và cuối cùng, anh cũng đồng ý làm đám cưới.
Quả thật, khi ấy tôi cũng có tình cảm với anh. Tôi cũng không biết đó có phải là tình yêu không nhưng tim tôi luôn xao xuyến mỗi khi đi chơi cùng anh. Tôi cũng rất buồn khi anh đi lấy vợ. Hôm anh cưới, tôi đã khóc thầm suốt cả đêm, mấy hôm sau cũng cứ ngây ngây chả làm ăn được gì.
Anh cưới vợ và chuyển đi nơi khác sinh sống, vợ anh cũng chuyển lên trên này làm việc. Nhưng anh vẫn thường xuyên liên lạc với tôi. Anh bảo anh sống với vợ là nghĩa vụ, còn con tim anh đã thuộc về tôi. Anh bảo anh muốn được nghe tôi đọc thơ. Anh không thể nào quên bài thơ của tôi hôm sinh nhật anh. Giọng đọc của tôi trầm ấm, buồn đến nao lòng khiến người ta không thể nào quên được. Anh bảo tôi hãy cho anh thường xuyên được gặp tôi, anh sẽ không làm gì tổn hại đến tôi, chỉ cần được gặp tôi, nghe tôi đọc thơ là anh thấy vui lắm rồi.
Lúc đầu, tôi bảo hãy quên anh đi, không gặp anh nữa, gặp chỉ khiến tôi đau khổ và không thể nào quên được anh. Tôi cũng nhủ lòng sẽ chỉ coi anh là một người anh, một người bạn tốt. Nhưng dường như giữa một người con trai và một người con gái không thể tồn tại một tình bạn đơn thuần. Tôi đau khổ trong tình yêu ngang trái với anh.
Tôi cũng không ngờ càng ngày tình cảm của tôi với anh càng sâu đậm. Đã 3 năm từ ngày anh lấy vợ mà tôi không thể nào quên được anh. Cái bóng của anh trong tôi quá lớn. Với tôi, không một người con trai nào bằng được anh. Đã có lúc, tôi muốn khuyên anh bỏ vợ để đến với mình. Nhưng tôi biết anh là người sống trách nhiệm, anh rất thương con, anh sẽ chẳng nỡ để con sống trong cảnh chia lìa bố mẹ. Thế rồi, vì gia đình giục giã, tôi cũng đồng ý đi lấy chồng.
Người mà tôi sắp lấy làm chồng là bạn thân của anh trai tôi. Tôi gặp anh ấy từ lâu nhưng tôi chả có tình cảm gì. Tôi chỉ thấy quý anh ấy vì anh ấy là người hiền lành, tử tế, sống chân thành và trách nhiệm. Chả biết sau này tôi có yêu được chồng mình nữa không?
Trinh tiết là cái quý giá nhất của đời con gái, ai mà chẳng muốn trao nó cho người mình yêu thương. Nhưng tôi lại không yêu người mà tôi sắp gọi là chồng. Thời gian qua, anh ấy cũng mấy lần đòi hỏi chuyện quan hệ nhưng tôi không đồng ý vì chẳng có cảm xúc gì. Trong đầu tôi lại luôn mường tượng ra hình ảnh của người tôi yêu.
Tôi muốn được sống một lần với cảm xúc yêu đương thật sự với người mình yêu. Tôi muốn được trao cái ngàn vàng của đời người con gái cho anh. Tôi biết như thế là có tội với chồng mình nhưng tôi không điều khiển được con tim mình nữa rồi. Tôi phải làm sao đây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi chỉ yêu một người Ai cũng có ít nhất hai người để yêu trong suốt cuộc đời nhưng còn tôi ai sẽ là người tôi yêu, một anh chàng đẹp trai phong độ hay một người bình thường như bao người. Tôi có yêu đó. Nhiều người như vậy nữa là khác, nhưng những người đó, những tình yêu đó đối với tôi đâu phải là vĩnh...