Điều kiện ‘oái oăm’ để nhận thừa kế của con trai nhà phố cổ
Cùng là con, nhưng chồng tôi lại bị bố mẹ đối xử thật tệ. Để được thừa kế số tài sản chính đáng của mình, chồng tôi còn bị bố mẹ ra điều kiện ‘oái oăm’.
Chồng tôi sinh ra trong một giàu có, người gốc Hà Nội. Bố mẹ chồng tôi có một căn nhà mặt tiền hàng chục m2 ở khu phố cổ, được thừa hưởng lại từ tổ tiên, ở đó có cửa hiệu buôn bán lâu đời.
Nhà chồng tôi có 2 anh em trai, ngặt nỗi người anh trai lại bị dị tật bẩm sinh, trí tuệ không phát triển, nhận thức mãi mãi chỉ như một đứa trẻ 6 tuổi, phải có người chăm sóc thường xuyên.
Tuy vậy bố mẹ chồng tôi lại rất mê tín. Ông bà đi xem bói, thầy bói phán rằng, người con tật nguyền đó chính là “vị cứu tinh, vì đã gánh nạn cho cả nhà. Nhờ có đứa con đó, gia đình mới giàu có, ăn nên làm ra”.
Bởi thế, bố mẹ chồng tôi rất cưng chiều người anh trai. Một mình anh mà có tới 2 người giúp việc chỉ chuyên trông nom, còn việc ăn uống, vệ sinh cá nhân của anh thì chỉ do mẹ chồng tôi một tay làm hết.
Ảnh: The Bohemian Hobbit
Trong khi người anh trai tật nguyền được đối xử tốt như vậy, thì chồng tôi – người con đẹp đẽ, sáng láng lại sớm phải chịu thiệt thòi. Sau 18 tuổi, chồng tôi đã bị “đẩy” ra khỏi nhà để tự bươn chải, tự kiếm tiền nuôi sống bản thân.
Video đang HOT
Cũng may, anh là một người giỏi giang nên đến giờ, sau hơn 10 năm tự lập, vợ chồng tôi cũng đã có một cơ ngơi và sự nghiệp riêng.
Nhưng cuộc đời vốn chẳng ai biết trước được, sự nghiệp của chồng tôi vì một sự cố, đã lao dốc thê thảm. Vợ chồng tôi lâm vào cảnh nợ nần. Chẳng còn cách nào khác, chúng tôi phải quay về hỏi vay tiền bố mẹ chồng vì biết họ còn rất nhiều tiền đang gửi ngân hàng.
Bố mẹ chồng tôi không những không từ chối yêu cầu vay tiền của chồng tôi, mà còn rất vui vẻ vì anh đã nhờ tới sự giúp đỡ của họ. Hơn cả mong đợi của chúng tôi, bố mẹ chồng nói rằng họ sẵn sàng giúp vợ chồng tôi tiền trả nợ và còn cho chúng tôi thừa kế lại ngôi nhà và công việc kinh doanh mà tổ tiên để lại, cùng với rất nhiều tài sản khác. Song chúng tôi chưa kịp vui mừng thì đã “méo mặt” khi nghe đến “điều khoản” kèm theo.
Để nhận được số thừa kế lớn ấy, vợ chồng tôi sẽ phải cam kết (có biên bản, giấy tờ và cả sự có mặt của luật sư) với bố mẹ chồng sẽ nuôi dưỡng, chăm sóc anh trai tật nguyền của chồng tôi suốt đời mà không được gửi anh vào bệnh viện hay bất cứ nơi nào khác. Đó quả là một nghĩa vụ hết sức nặng nề đối với chúng tôi.
Trước khi chuyển ra ở riêng, chúng tôi đã có thời gian sống chung với bố mẹ chồng và anh trai chồng. Quãng thời gian ấy thực sự rất khủng khiếp đối với tôi. Anh trai chồng tôi không chỉ không thể tự chăm sóc bản thân, ngay đến ăn uống, tắm rửa, đi vệ sinh cũng phải có người giúp đỡ. Không chỉ vậy, anh ta còn rất quậy phá.
Mỗi khi thời tiết thay đổi, tâm tính của anh ta cũng rất khó đoán biết, thường hay cáu giận, hờn dỗi, còn khó chiều hơn cả một đứa trẻ lên 3. Vả lại anh còn rất cục tính, có điều gì không vừa ý là lại đập phá đồ đạc.
Do được bố mẹ chồng tôi quá nuông chiều nên anh trai chồng tôi thật sự rất khó bảo. Việc chăm sóc anh ta là một công việc quá sức nặng nề với chúng tôi, đặc biệt là khi vợ chồng tôi vẫn còn rất trẻ, có 2 con nhỏ và biết bao nhiêu việc cần phải làm. Tôi không thể từ bỏ công việc mình đang làm để ở nhà, trở thành bà nội trợ và trông nom anh chồng, giống như mẹ chồng tôi đã làm được!
Chúng tôi quả thật rất đau đầu. Tôi nghĩ bố mẹ chồng đã đẩy chúng tôi vào thế “tiến thoái lưỡng nan”. Nếu không nhận chăm sóc anh trai chồng, thì chúng tôi sẽ không có tiền trả nợ, kinh tế gia đình tôi sẽ kiệt quệ nhưng nếu nhận chăm sóc anh, chúng tôi cũng sẽ chẳng biết phải làm thế nào để có thể tiếp tục sự nghiệp của mình.
Xin mọi người cho tôi lời khuyên!
Theo Vietnamnet
Phản ứng gây sốc của mẹ chồng khi thấy chồng tôi ngoại tình
Thái độ và cách hành xử của bà làm tôi thực sự sốc. Tôi hiểu sao bà có thể xử sự như thế.
ảnh minh họa
Tôi và chồng cưới nhau được 6 năm, chúng tôi có chung một con gái 5 tuổi, hiện đang học mẫu giáo. Thấy con gái đã lớn, tôi và chồng cũng lên kế hoạch sang năm sẽ sinh con thứ 2, chủ yếu là vì nhà chồng tôi gây nhiều áp lực, muốn có cháu trai nối dõi.
Tôi xuất thân từ nông thôn trong khi chồng tôi là người gốc Hà Nội, so với chồng tôi, tôi lại kém về ngoại hình. Ngay từ lúc tôi mới về ra mắt, mẹ chồng tôi đã thấy tôi không thuận mắt. Mẹ chồng tôi lại là người mạnh mẽ nhưng cũng rất khôn khéo trong giao tiếp. Bà là người chi phối hầu hết hoạt động của mọi người trong nhà. Và chuyện làm bà bất lực nhất là chính là hôn sự của tôi và chồng
Tôi không bao giờ quên, trong ngày dạm ngõ, bà đã nói với bố mẹ tôi rằng: "Tôi đã can ngăn rất nhiều lần nhưng cháu T (chồng tôi) vẫn quyết cưới cháu H (tôi) nhà các bác. Tôi đã nói rồi nếu cưới về có khổ, có không hạnh phúc gì thì không được than vãn gì nữa".
Sau khi tôi về nhà chồng, tôi thường xuyên bị căng thẳng bởi hàng loạt bất đồng quan điểm với bố mẹ chồng. Từ cách ăn mặc, cách dọn dẹp hay nấu ăn của tôi đều không làm bố mẹ chồng vừa lòng. Trong bữa ăn, bố chồng luôn miệng chỉ trích tôi vì tôi không có con trai làm tôi nhiều khi ứa nước mắt.Chồng tôi thì bảo tôi nên bỏ ngoài tai những điều như vậy nhưng làm sao bỏ ngoài tai được.
Thực tế, nhà chồng tôi dù sống ở thành phố, thu nhập đều rất bình thường so với mức sống đắt đỏ ở đây. Vợ chồng tôi thu nhập khoảng 10 triệu 1 tháng, còn ông bà đã về hưu với đồng lương ít ỏi. Nếu tôi sinh thêm con nữa, không chắc đồng lương của chồng tôi đã đủ để trang trải cho gia đình. Tôi đem chuyện này nói với mẹ chồng thì bà luôn miệng nói: "Trời sinh voi thì sinh cỏ, chị không phải lo xa. Tôi thật hối hận khi đã để thằng T lấy chị".
Tuy có nhiều mâu thuẫn, uẩn ức với gia đình nhà chồng nhưng tôi và chồng vẫn rất thuận hòa, yêu thương nhau. Tiếc là, cuộc sống hạnh phúc của vợ chồng tôi kéo dài chẳng bao lâu.
Hôm đó là ngày nghỉ nên chồng tôi hứa đưa tôi và con gái đến công viên chơi. Nhưng sáng hôm đó, chồng tôi báo công ty có việc gấp nên anh phải đến giải quyết. Chắc có lẽ do anh đi vội quá nên để quên điện thoại vào nhà. Đến trưa hôm đó, tôi nhận cầm máy chồng và nhận được 1 video. Trong video là 1 bé trai và 1 người phụ nữ, bé trai liên tục gọi: "Bố ơi, hôm nay bố đi đâu mà không đưa con đi khu vui chơi?" Sau đó bé trai cười khúc khích.
Sau đó, tôi nhận được tin nhắn từ một số điện thoại lạ và nói rằng: "Hôm nay là sinh nhật con trai, tối anh đến đưa con đi chơi nhé".
Chiều hôm đó, chồng tôi vừa về đến nhà đã hỏi về chiếc điện thoại anh ấy để quên. Tôi vội đưa chiếc điện thoại và mở cho anh xem đoạn video cũng như tin nhắn và làm ầm lên khiến con gái tôi khóc thét. Lời thú nhận của chồng làm trái tim tôi đau đớn đến quặn thắt. Anh ấy nói rằng anh ấy đã qua lại với một người phụ nữ khác suốt mấy năm nay. Họ có với nhau một con trai 4 tuổi, chỉ kém con gái tôi 1 tuổi. Bây giờ anh ấy không biết phải làm thế nào vì đó cùng là giọt máu của anh mà anh không thể từ bỏ.
Mẹ chồng tôi biết được chuyện, tỏ ra hết sức bình thản và khuyên chúng tôi nên ly dị. Mấy hôm sau, bà còn hẹn gặp mẹ con người phụ nữ kia để "nhận con, nhận cháu". Khi tôi chưa còn quyết định gì, bà đã dẫn mẹ con người phụ nữ kia về nhà để giới thiệu với họ hàng. Bà còn hoan hỉ ra mặt khi bỗng dưng có cháu đích tôn. Tôi còn nghe thấy mẹ chồng tôi bảo với chồng tôi: "Không ở được với nhau thì ly hôn con ạ, loại ấy bỏ cũng chẳng tiếc".
Tôi không biết vì sao mẹ chồng tôi lại có thể cư xử như vậy trong khi tôi dù sao cũng là con dâu và con tôi cũng là cháu nội của bà. Tôi chỉ biết để lại tờ đơn ly hôn và ôm con ra đi trong nước mắt.
Theo Dân Việt
Sắp cử hành hôn lễ mà không thấy cô dâu đâu, chú rể tá hỏa đi tìm Ai cũng trông ngóng phút giây Thủy là cô dâu xinh đẹp bước vào hôn lễ, thế nhưng Thủy vừa bước vào thì tiếp sau đó lại là 1 cô dâu nữa bước vào khiến cả hôn trường choáng váng nhất là Thành.... Sau hơn 1 năm yêu nhau, Thành và Thủy cũng có 1 cái kết ngọt ngào là đám cưới. Để...