Điều khiến tình cảm phai nhạt
Đôi khi nhiều bạn trẻ thường để cảm xúc lấn át lý trí nên hành động mất kiểm soát, dễ dẫn đến những hệ quả đáng tiếc trong tình cảm. Sau đây là những điều cần tránh để giúp tình yêu thêm đẹp và vững bền.
Ảnh minh họa
Nhiều bạn cảm thấy “khó chịu” khi chuyện tình cảm của mình quá nhiều bình yên. Cảm thấy mọi thứ trôi qua êm đềm, bình thường, nên cũng cảm thấy…chán. Thế là tự kiếm chuyện xem như cách hâm nóng tình cảm. Nhưng bạn à, không chắc “nửa ấy” có “cùng chung chí hướng” với bạn, bởi nhiều người cho rằng, khi kiếm chuyện cãi nhau tức là tình cảm đã phai nhạt, nên tìm cách chia tay. Gây sóng gió không phải cách để khiến tình yêu thêm đẹp, mà còn là chướng ngại đẩy cả hai ra xa nhau…
Hòa Bình (sinh viên năm 1 ĐH KHTN) chia sẻ: “Mình và người yêu cũ đáng ra sẽ hạnh phúc đến bây giờ, nhưng mình đã nói lời chia tay cách đây vài tháng. Cô nàng luôn kiếm chuyện với mình, khi mình có chuyện, mình đều dẹp qua một bên vì chuyện của nàng đã khiến mình đau đầu hơn rất nhiều lần. Cố gắng cầm cự hơn 1 năm, nhưng tình cảm của mình phai nhạt dần vì cô nàng quá rắc rối. Mình không muốn bước chân vào thế giới phức tạp của nàng nữa”.
Thử lòng
Tình yêu luôn phải đi kèm với sự tin tưởng. Nhưng nhiều người vẫn thích…”thử” người yêu để xem tình cảm của người ấy dành cho mình đến đâu. Việc thử lòng luôn mang đến sự nguy hiểm không lường trước được, bởi:
- Thử nhưng người ấy nghĩ là thật
Video đang HOT
- Người ấy cảm thấy buồn vì bạn thiếu sự tin tưởng
- Niềm tin của người ấy dành cho bạn bị lung lay
Dù cho bạn thiếu tin tưởng đến mức nào, cũng không được thử lòng người ấy dù chỉ một lần.
Thu Ngọc (lớp 11 trường VTT) đã từng thử lòng người yêu một cách ngớ ngẩn là nói lời chia tay vào ngày Cá tháng Tư. Nhưng không ngờ người ấy chấp nhận. Ngọc nói: “Thế là mình cuống lên, bảo rằng chỉ là đùa cho vui, và cũng thử mức độ tình cảm của cậu ấy. Nhưng cậu ấy bảo rằng, nếu mình không tin tưởng cậu ấy nữa thì tốt nhất nên chia tay thật, chẳng cần phải thử làm gì”. Đó là việc làm hối hận nhất từ trước đến giờ của mình.
Đi chơi với bạn khác giới công khai
Dù cho bạn và người bạn khác giới ấy “không có gì” nhưng việc đi chơi quá hồn nhiên sẽ khiến “nửa kia” của bạn tủi thân và cảm thấy bị tổn thương. Khi đã có người yêu, trong bất cứ hoàn cảnh nào, bạn cũng phải tôn trọng nửa ấy của mình. Đó là chưa kể, việc bạn quá tự do sẽ khiến những người ngoài hiểu lầm rằng bạn dễ dãi trong tình cảm. Những mâu thuẫn xích mích của bạn và người ấy cũng đều bắt đầu từ việc này mà ra…
Giấu diếm những thứ không đáng
Khi yêu nhau là phải chia sẻ cho nhau nhiều điều trong cuộc sống. Nhưng một số bạn không thích chia sẻ với người yêu mà thường “úp úp mở mở” kiểu “nửa vời”, nên rất dễ khiến người ấy hiểu lầm.
Hùng Anh (lớp 12 trường P) kể: “Khi mình hỏi cô nàng, tại sao gọi điện không bắt máy, thì cô ấy nói đang bận đi chơi với bạn. Mình tò mò, hỏi bạn nào, thì cô ấy bảo “có nói cậu cũng chẳng biết”. Mình càng thắc mắc, thế là cãi nhau. Sau đó, thông qua bạn bè, mình mới biết, hóa ra cô nàng chỉ đi chơi với người bạn thân lâu năm. Nhưng tại sao cô ấy phải giả vờ giấu diếm như vậy? Cô ấy muốn mình phải ghen tuông, phải nghi ngờ? Đôi lúc mình cảm thấy mệt mỏi vì điều này”.
Hay nghi ngờ
Bên cạnh việc giấu diếm, thì việc hay nghi ngờ (như bạn H.A trên) cũng sẽ khiến tình yêu dễ tan vỡ. Có những điều không nên nắm giữ quá chặt. Biết rằng tình cảm đôi lúc khiến con người dễ mù quáng và ích kỉ, nhưng nếu 2 thứ cảm xúc này có quá nhiều, người thiệt thòi nhất vẫn là người hay nghi ngờ mà thôi.
“Đừng bao giờ tự làm khổ mình bằng việc nghi ngờ thái quá. Nếu cả hai không hiểu nhau, không tin tưởng nhau, thì thà chia tay còn hơn yêu mà lúc nào cũng kiểm soát, suy nghĩ…” – Mai Anh (sinh viên năm 1 ĐH KHXH & NV).
Theo Mực Tím
Tại anh hay tại em quá nhạy cảm?
Em không thể chỉ sống vì anh... (Ảnh minh họa)
Anh à! Em không biết bây giờ anh đang làm gì, có nhớ về em, có nghĩ đến em không? Rất nhiều... rất nhiều câu hỏi mà hằng ngày em đều dành cho anh. Còn anh thì sao?
Em đã suy nghĩ thật nhiều và quyết định viết mail để nói lên những tâm sự của mình, điều mà nhiều lần em đã muốn nói cho anh hiểu nhưng em đã không làm được. Em không muốn làm anh buồn, không muốn khiến anh phải suy nghĩ, chỉ mong anh yêu em... Nhưng giờ đây em phải nói, phải nói. Sự chịu đựng bao giờ cũng có giới hạn và giới hạn của em chỉ đến đây thôi.
Bốn năm là khoảng thời gian dài đủ để chúng ta hiểu về nhau. Nhưng giờ nhìn lại chúng ta đã hiểu nhau được bao nhiêu hả anh? Chúng ta đã chơi chung với nhau khi mình học lớp 4 và khi bước vào cấp 3 mình bắt đầu yêu nhau. Khi đó, cũng có nhiều người theo đuổi em nhưng em đã làm tổn thương một người thật tốt với mình để đến với anh. Và suốt 3 năm cấp ba chúng ta không được ở bên nhau vì anh học ở Biên Hòa còn em học ở TP HCM. Một năm mình chỉ gặp nhau có mấy lần vào dịp lễ hay Tết và còn bị gia đình cấm cản nhưng tình cảm vẫn ngày càng mặn nồng hơn. Còn giờ đây, khi cả hai đều đã học cao đẳng, được ở gần nhau và quan trọng hơn là gia đình hai bên đều đã chấp nhận vậy mà tình cảm lại nhạt phai là vì đâu hả anh? Vì em quá đa nghị, quá nhạy cảm hay vì anh không còn biết thể hiện tình yêu của mình như trước kia nữa.
Anh có biết rằng mình vô tâm và lạnh lùng như thế nào không? Còn em thì biết và cảm nhận được nhưng em vẫn chấp nhận, vẫn cố gắng để níu kéo tình yêu này. Nhưng bây giờ thì em đã quá mệt mỏi rồi.
Ngày xưa, mình ở xa thiếu thốn tình cảm, em nhớ ngày Valentine hay những ngày lễ khác người ta đều có đôi, có cặp chở nhau đi chơi, tặng nhau những đóa hồng, những thanh sôcôla hay những chú gấu bông thật dễ thương còn mình thì ở nhà nhắn tin cho nhau nhưng em vẫn thấy rất vui, rất hạnh phúc. Em mặc cho bạn bè nói gì cũng không nghe, bạn em nói "mày nên chia tay đi, ở xa như vậy làm sao biết được ở dưới K không có nhỏ khác, nếu thật sự yêu mày thì K đã lên đây thăm mày rồi vì từ Biên Hòa lên đây đâu có xa, người yêu tao từ Quảng Nam, Gia Lai còn bay vô được kia mà", lúc đó em cũng buồn, cũng suy nghĩ nhưng em tự an ủi mình rằng anh phải học và anh có ai cũng được miễn trong trái tim anh có em là được rồi. Còn bạn bè ở quê thì khâm phục tụi mình, nói tụi mình là đôi hạnh phúc nhất, quen lâu nhất và ai cũng mong chúng ta đến được cái đích.
Em sẽ không để mình gục ngã dễ dàng đâu anh... (Ảnh minh họa)
Rồi lúc mình mới lên đây học, cứ cuối tuần anh lại qua em, được nấu cho anh ăn em thấy thật vui. Chúng ta cùng qua bác hai của anh chơi, cùng đi chơi với lớp em hay lâu lâu anh lại qua chở em đi ăn hải sản món ăn mà em ưa thích, buồn buồn mình lại cùng nhau đi Vũng Tàu tắm biển, rồi mình lại cùng nhau về quê sao mà hạnh phúc quá. Và rồi em đã trao anh tất cả, tất cả cái quý giá nhất của đời con gái vì em tin vào sự lựa chọn của mình và tin vào tình yêu anh dành cho em. Nhưng giờ em mới hiểu cái gì cho đi sẽ không lấy lại được kể cả sự ân cần, quan tâm trước kia anh dành cho em cũng đã phai nhạt dần.
Anh hãy thử suy nghĩ đi. Không cần nhớ về ngày xưa đâu mà chỉ gần đây thôi, khi em bị bệnh, anh biết em lì như thế nào mà dù có bệnh em cũng chẳng chịu uống thuốc, vậy mà bữa em phải mua thuốc uống là bệnh nặng ra sao nhưng anh chẳng qua thăm em đã đành, má gửi thuốc xuống nếu thật sự lo lắng, quan tâm cho em thì vừa xuống nhà bác hai anh đã đêm thuốc qua cho em rồi, và qua lại vẫn chỉ là những tin nhắn "em làm anh lo quá à, em sao rồi. Em khỏe chưa" em không cần như vậy, em muốn cảm nhận từ hành động kia anh. Còn khi em nói mình sẽ đi làm, anh đã nói được những gì hả anh? Bạn gái anh từ trước giờ chưa bao giờ đi làm gì ngoài ăn, ngủ, học hành vậy mà khi em nói mình đi làm anh không thấy bất ngờ sao? Anh chỉ nhắn tin hỏi em làm gì, có gần nhà không và nhớ giữ gìn sức khỏe, chỉ vậy thôi em cũng có thể chấp nhận được nhưng khi em nói đừng nói với má em nha thì anh nói "mặc kệ em chứ anh nói chi" nghe có đau lòng không hả anh? Tại anh hay tại em quá nhạy cảm?
Em nhớ bữa đi Đầm Sen chơi với bé T mà thấy buồn làm sao. S điện thoại nhắn tin suốt hỏi nó đang đi với ai, làm gì... còn em trai phone thì nhiều mà anh thì không thấy đâu hết. Em biết em có chờ anh cũng chẳng điện thoại hay nhắn tin vì chúng ta cứ như lập trình sẵn vào buổi tối mới nhắn tin cho nhau. Từ khi quen nhau đã bao nhiêu lần anh gọi điện hỏi em đang làm gì, đi với ai chưa anh? Hay tối tối anh chỉ nhắn tin rồi mặc cho em đang nói thật hay xạo gì cũng được. Em biết trong tình yêu cần có sự tin tưởng lẫn nhau nhưng không nên tin tưởng quá như vậy anh à. Đã một tháng rồi chúng ta không gặp nhau, tin nhắn ngày một ít đi và mấy ngày nay em không thấy anh nhắn tin cho em trong khi chúng ta ở rất gần nhau chứ không như ngày xưa mà vậy sao anh. Không lẽ anh không rảnh một buổi tối nào và không lẽ cả tuần anh đều học nguyên ngày hết hay sao? Không phải anh không có thời gian rảnh mà chỉ vì anh không thể dành thời gian rảnh đó cho em mà thôi.
Em nghĩ chúng ta nên cho nhau thời gian suy nghĩ và nhìn lại mọi thứ anh à. Nếu mình thật sự còn yêu nhau, còn cần nhau, còn có thể dành thời gian quan tâm, lo lắng cho nhau thì hãy quay về. Còn nếu mình chỉ nghĩ về trách nhiệm thì em không cần đâu anh, em đến với anh tự nguyện thì em có thể tự đứng lên được, em sẽ không để mình gục ngã dễ dàng đâu anh. Em không thể chỉ sống vì anh, cuộc sống này do ba má ban tặng em nên em phải sống vì ba má và phải sống cho thật tốt nữa.
bupbebaby_bietbuon_bietvui@yahoo.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Tình yêu - tình bạn Ở nơi nào đấy bây giờ bạn có nhớ tôi? (Ảnh minh họa) Tôi và bạn cùng yêu một người đàn ông. Bạn là người đến trước, tôi tình cờ thành người thứ ba bất đắc dĩ. Tôi gần như bật khóc khi đọc đến những trang cuối cùng tiểu thuyết Xúc xắc tình yêu (nhà văn Emily Giffin), sau một chuỗi cảm...