Điêu đứng vì… tình cũ “ùa” về
Tôi biết mình làm vậy là có lỗi với chồng nhưng chính tôi cũng thấy day dứt và có lỗi với anh…
Khi còn là sinh viên, tôi đã có một tình yêu đẹp. Nhưng tình yêu ấy bắt đầu rạn nứt khi anh thú nhận mình đã có con riêng với người phụ nữ khác. Trong một lần say rượu do không kìm chế được bản thân anh đã để xảy ra chuyện ấy với cô bạn cùng lớp. Anh hỏi tôi: “ Nếu anh đã từng làm bố thì em có chấp nhận chung sống hòa bình với mẹ con họ không?“. Đất trời như sụp đổ dưới chân tôi.
Người mà tôi yêu thương và tin tưởng tuyệt đối đã lừa dối tôi suốt 4 năm qua. Vậy mà anh luôn khẳng định rằng tôi là người con gái đầu tiên và duy nhất anh yêu. Sư thật này tôi còn chưa chấp nhận nổi thì sao có thể chung sống hòa bình với mẹ con cô ta được đây?
Ảnh minh họa (ảnh internet)
Video đang HOT
Những ngày sau anh cũng không một lần tìm gặp tôi để giải thích rõ mọi chuyện. Tôi có thể bỏ qua tất cả nếu anh thật sự ân hận, nhưng một tuần, một tháng rồi một năm trôi qua anh vẫn không hệ liên lạc với tôi.
Vùi đầu vào công việc, tôi đã dần quên anh. Trong một lần đi kí hợp đồng cho công ty, tôi đã gặp chồng tôi. Cảm động trước tình cảm của anh tôi đã nhận lời yêu anh. Và đám cưới chúng tôi được tổ chức sau một thời gian không lâu. Tôi đã có được một mái ấm gia đình hạnh phúc, một người chồng tâm lí. Tôi hài lòng về cuộc sống hiện tại của mình.
Nhưng ở đời có ai biết được chữ “ngờ”. Trong giây phút hồi hộp chào đón vị sếp mới, Chủ tịch HĐQT bước vào giới thiệu người đứng cạnh chính là giám đốc mới. Không thể tin vào mắt mình, người đứng trước mặt tôi, người sắp làm sếp tôi lại chính là kẻ đã phụ tình tôi. Tôi sững sờ, không chớp mắt. Tôi không nghĩ mình sẽ gặp lại anh.
Những ngày sau đó, lấy lí do công việc anh thường xuyên gặp và trao đổi với tôi nhưng cũng chính thời gian ấy anh đã vén bức màn sự thật về đứa con riêng. Đó chỉ là câu chuyện do anh cố tình xây dựng nên khi phát hiện mình bị bệnh u não. Không muốn người yêu khổ nên anh đã dựng câu chuyện kia để tôi phải rời xa anh.
Trong cuộc chiến bệnh tật, anh đã may mắn chiến thắng tử thần. Anh đi tìm tôi để nối lại tình xưa, nhưng vô vọng. Đã 5 năm, khi biết tôi đang làm việc tại đây và quyết định về chính nơi tôi đang làm để có thời gian ở bên chăm sóc và bù đắp thiệt thòi mà tôi chịu đựng trong suốt thời gian qua.
Giá như cậu chuyện kia là sự thực, có lẽ tôi sẽ thấy thoải mái hơn với mái ấm hạnh phúc của mình. Những gì anh đã trải qua và chịu đựng ngoài sức tưởng tượng của tôi. Tôi vô cùng ân hận vì đã nghi ngờ tình cảm của anh.
Nhưng giờ tôi đã có gia đình, tôi không thể có lỗi với chồng tôi. Khi biết tôi có gia đình, nhìn anh buồn bã, nhưng anh vẫn tình nguyện được ở bên tôi, bất chấp lời khuyên giải của tôi, bất chấp tôi lạnh lùng với anh.
Tôi không biết nên làm thế nào khi cả hai đều làm cùng bộ phận, thời gian gặp gỡ và làm việc cùng nhau tương đối nhiều. Rồi trong một lần công ty tổ chức liên hoan khi hợp đồng tổ chức sự kiện thành công. Anh uống đến say mềm khiến tôi phải đưa về nhà. Căn phòng nhỏ nhưng bừa bộn khi không có bàn tay phụ nữ khiến tôi chạnh lòng. Thu dọn giường chiếu cho anh nằm, bất ngờ anh choàng tay kéo tôi lại thì thầm: “anh không muốn em bỏ gia đình nhưng xin em hãy để cho anh được yêu thương, chăm sóc cho em.”. Những cảm xúc ngày xưa chợt ùa về khiến tôi không thể cưỡng lại tình cảm của anh.
Tôi biết mình làm vậy là có lỗi với chồng nhưng chính tôi cũng thấy day dứt và có lỗi với anh. Cùng lúc tôi yêu 2 người đàn ông. Giờ tôi như dòng nước chia đôi ngả không thể ngăn được một dòng để chảy về một hướng. Tôi phải làm sao đây? Tôi không muốn từ bỏ gia đình đang êm ấm hạnh phúc nhưng tôi lại không thể khước từ tình cảm của anh.
Theo VietNamNet
Mẹ một bên... và anh một bên
Em buồn bã đứng giữa một bên là người mẹ mà mình hết lòng thương yêu, một bên là người mà mình đã chọn để cùng đi trong suốt cuộc đời...
Sáng nay em ghé qua nhà lấy cho con món đồ chơi để quên. Cả tháng nhà không người ở, nên khi cửa vừa mở, em bị đám gián và kiến hôi... chào đón.
May có dì Hai hàng xóm sang "giải vây". Vừa rượt theo lũ gián, dì vừa hỏi han chuyện chỗ trọ mới của vợ chồng mình. Dì gợi ý nếu không ở nữa thì treo bảng bán nhà khiến em chỉ muốn ngồi thụp xuống, khóc cho vơi những chất chứa trong lòng những ngày qua.
Anh còn nhớ không, thuở hai đứa mình đều là dân tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp? Hơn 10 năm lăn lộn xứ người, qua bốn năm yêu nhau, hai đứa đành buồn tủi chôn giấu bao dự tính... Mẹ anh dưới quê còn chưa trả hết nợ ngân hàng, trong khi má em khá chật vật mới đủ ăn. Hoàn cảnh hai bên đã thế, hai đứa mình tương lai ba cọc ba đồng, có lẽ phải ở nhà thuê suốt đời. Mình cứ trăn trở mãi, không dám chính thức đến với nhau, vì nghĩ thân mình thiếu hụt đã đành, nếu có con, lấy tiền đâu lo...
Thật may, má em bất ngờ trúng số giải đặc biệt. Trong những món quà má tặng, ngôi nhà trong con hẻm nhỏ khiến hai đứa mình vui sướng nhất. Sau ngày cưới, vợ chồng mình đã hạnh phúc biết bao! Chúng mình làm việc nhàn hạ, chỉ cần đủ cơm ăn áo mặc mỗi ngày.
Khi con trai mình ra đời, má tự nguyện lên ở với mình để phụ chăm sóc cháu. Nói là "phụ" nhưng thật ra má "đóng vai chính" khi anh đi làm đến tối mịt chưa về, còn em hết học nghiệp vụ đến học bằng hai. Ban đầu má nói chỉ ở giúp mình khi con còn quá nhỏ, nhưng con hai rồi ba tuổi, má vẫn không nỡ xa rời. Ai cũng bảo má có tiền, chỉ cần mướn người giúp việc cho vợ chồng mình, nhưng má thương con xót cháu, không cam tâm.
Cài cái ổ khóa to tướng lên cánh cửa, em lại có cảm giác mình đã đóng chặt lối quay về... (Ảnh minh họa)
Má bình dị, chân quê, có sao nói vậy, đôi khi hành xử vụng về, suy nghĩ cực đoan. Em biết má nuông chiều cháu nhiều khi thái quá, gây khó khăn cho việc nuôi dạy con, khiến anh không vui. Em dự định sẽ gửi con đi học mẫu giáo rồi dần dần "cách ly" hai bà cháu, cũng là để tránh những xung đột thường tình giữa mẹ vợ và chàng rể. Khổ nỗi, con mình khó ăn khó ngủ, nay ốm mai đau, nên em cứ lần lữa mãi...
Thế là rạn nứt lớn dần, cuối cùng tất cả đã đổ sụp khi má lỡ lời "nặng nhẹ" anh trong một lần cả nhà "đại chiến" vì con. Anh cho rằng má nóng giận xúc phạm anh, nhưng sao anh không nhớ lại hành động của mình trước đó. Không phải em bênh vực má ruột mình, nhưng anh hãy bình tâm suy xét anh đã làm gì để má phải nói: "Có giỏi thì đi luôn...".
Anh nhất định không quay về ngôi nhà má đã cho vợ chồng mình. Tự ái của một người đàn ông luôn mang mặc cảm dựa vào nhà vợ bao lâu nay kìm nén, nay bùng phát. Em buồn bã đứng giữa một bên là người mẹ mà mình hết lòng thương yêu, một bên là người mà mình đã chọn để cùng đi trong suốt cuộc đời. Hãy chỉ cho em một giải pháp vẹn toàn đi anh, để không phải chọn một trong hai mà lòng thấy chông chênh quá!
Giờ đây, má đã trở về quê ở hẳn. Trước ngày má về, anh ghé qua nhà mình chào má. Má lên tiếng kêu anh quay về mà giọng má ướt sũng. Anh cười, không biết trả lời má thế nào nên quay sang làm như mải chơi với con. Nhà anh đã thuê rồi, đồ đạc cũng đã sắm sửa. Và quan trọng hơn là lòng anh đã quyết, phải không anh? Nhà mình giờ thành "nhà cũ" trong khái niệm của con.
Nhìn con hí hửng ôm thùng đồ chơi chuẩn bị sang "nhà mới", mắt em hoen đỏ. Cài cái ổ khóa to tướng lên cánh cửa, em lại có cảm giác mình đã đóng chặt lối quay về...
Theo Eva
6 cách để nối lại tình xưa Có nhiêu cách giúp bạn nôi lại môi quan hê với người cũ. Có rất nhiều câu chuyện tình bạn đã bỏ qua. Đó có thể là những rung động thầm lặng của cô câu học trò thủa cắp sách tới trường chưa dám nói ra, đó cũng có thể là mối tình đã tan vỡ trong quá khứ vì một vài lý...