Điều bí mật tuyệt vời cho vợ
Chỉ cần có một tấm lòng, một thành ý, chắc chắn những ông chồng sẽ mang tới cho vợ được điều tuyệt vời nhất vào ngày Phụ nữ Việt Nam.
20.10 là ngày để cánh mày râu có cơ hội thể hiện tình yêu của mình với những người phụ nữ thân yêu. Tuy nhiên không phải lúc nào người đàn ông cũng biết cách tạo ra những điều bất ngờ dành cho vợ. Nhưng chỉ cần có một tấm lòng, một thành ý, chắc chắn những ông chồng sẽ mang tới cho vợ được điều tuyệt vời nhất vào ngày Phụ nữ Việt Nam:
Xa nhà vẫn khiến vợ hạnh phúc
Vợ chồng anh Thái cưới nhau đã gần 10 năm nhưng mỗi khi đến những dịp đặc biệt là anh lại đau đầu nghĩ xem sẽ tặng quà gì cho vợ để vợ vui lòng. Có một điều đặc biệt là vợ chồng anh không được sống cạnh nhau nên trong những ngày lễ như 20.10 này, anh ở một nơi rất xa vợ. Đó là điều khiến anh rất khổ tâm trong việc lựa chọn món quà tặng vợ.
Anh Thái tâm sự: “Mình là bộ đội, xa nhà thường xuyên nên vợ mình chịu thiệt thòi hơn những người phụ nữ khác. Ngay từ khi yêu nhau cả hai đã xác định điều này. Nhưng cứ đến những ngày lễ, ngày đặc biệt mình lại thấy chạnh lòng thương vợ. Trong khi ai cũng có quà, có hoa và có chồng bên cạnh thì mình lại ở xa một nơi khác nên vợ mình chắc chắn sẽ tủi thân nhiều lắm. Cô ấy không bao giờ nói ra nhưng mình biết điều đó”.
Theo như anh Thái chia sẻ. Thông thường mọi năm anh đều nhờ bạn bè ở nhà mua giúp hoa, quà cầm đến tặng vợ giúp anh. Dù nhận được quà của anh nhưng chị vẫn không có niềm vui trọn vẹn vì chị biết những món quà đó đều là do người khác chọn, anh không tận tay mua cho chị. Và quan trọng hơn là chị cảm thấy cô đơn khi trong những ngày này không có chồng ở bên.
Không phải lúc nào người đàn ông cũng biết cách tạo ra những điều bất ngờ dành cho vợ. Nhưng chỉ cần có một tấm lòng, một thành ý, chắc chắn những ông chồng sẽ mang tới cho vợ được điều tuyệt vời nhất vào ngày Phụ nữ Việt Nam (Ảnh minh họa)
Năm nay, ngày 20.10 cũng là gần với ngày kỉ niệm cưới của anh chị nên anh quyết định tạo ra cho vợ một bất ngờ. Vì là lính, không phải lúc nào muốn về cũng có thể về nhà được nên anh đành phải “trở về bên vợ” bằng một cách khác. Thay vì nhờ bạn bè mua đồ như những năm trước, lần này, anh tự tay chuẩn bị đồ. Anh mua quà cho vợ và tự làm một bó hồng bằng giấy. Không chỉ vậy, anh còn quay lại một đoạn clip nho nhỏ để bày tỏ tình yêu với vợ. Anh tin điều này sẽ khiến vợ có cảm giác là anh đang ở bên vợ để vợ bớt cô đơn. Anh đã mất khá nhiều thời gian để chuẩn bị quà cho vợ. Trước ngày 20.10 một tuần, anh gửi theo đường bưu điện về cho một người bạn và nhờ người bạn đó cầm tới đúng ngày để tặng vợ.
Anh Thái tâm sự: “Mọi năm mình chỉ nghĩ đơn giản là có quà, có hoa cho vợ là được rồi nhưng mình không nhận ra rằng điều mà vợ mình cần chính là sự thể hiện tình cảm của chồng. Do đó, năm nay mình đã tự tay chuẩn bị quà cho cô ấy từ rất sớm. Khi mình gọi điện về cho vợ, cô ấy đã khóc nghẹn ngào không nói lên lời. Mình hiểu rằng vợ mình rất cảm động. Mình tin rằng những món quà xuất phát từ trái tim như vậy sẽ khiến cho vợ chồng mình có thêm nhiều sức mạnh để vượt qua những khoảng cách về địa lí để hạnh phúc bên nhau. Nó sẽ tiếp thêm nghị lực cho cả hai vợ chồng”.
Bữa cơm đong đầy yêu thương
Video đang HOT
Mới từ sáng sớm người dân trong khu phố đã thấy anh Huy xách làn ra chợ. Ai nấy đều tủm tỉm cười vì biết sẽ có một “đầu bếp bất đắc dĩ” hôm nay.
Cùng nhau tận hưởng một bữa cơm đầm ấm bên gia đình, điều mà bao ngày qua anh vẫn làm cùng vợ nhưng lần này anh cảm thấy nó thật ý nghĩa và tuyệt vời biết bao. (Ảnh minh họa)
Khi được hỏi về kế hoạch tặng quà cho vợ ngày 20.10, anh Huy chia sẻ: “Thú thực, vợ chồng mình cưới nhau đến nay đã được hơn 3 năm nhưng gần như 3 năm qua chưa một năm nào mình làm cho vợ vui ngày này. Không phải mình là người vô tâm hay không tặng quà vợ như vì công việc, mình làm công đoàn nên hầu như những ngày lễ này phải tất bật chuẩn bị cho chị em ở cơ quan, rồi đi ăn uống, liên hoan. 3 năm rồi, lần nào mình cũng về nhà khi đã quá muộn. Mình cũng muốn tạo bất ngờ cho vợ nhưng vì điều kiện khách quan không cho phép nên mình chỉ mua hoa, thiệp và dẫn vợ đi ăn hàng được thôi”.
Cũng theo anh chia sẻ, năm nay anh muốn dành cho vợ một điều bất ngờ. Thật may mắn là năm nay 20.10 vào ngày chủ nhật nên anh cũng tiện hơn trong việc chuẩn bị quà cho vợ. Từ sáng sớm anh đã dậy để chuẩn bị đi chợ, sửa soạn đồ đạc để tự tay nấu cho gia đình một bữa cơm ngon. Anh đưa vợ sang nhà ngoại để có thể gây bất ngờ tuyệt đối.
Anh đã tự học một vài món ăn trên mạng trước đó cả tuần và hì hụi chuẩn bị suốt cả buổi sáng. Một bữa cơm trưa với những món ăn mà vợ thích được anh làm rất kì công. Mặc dù thành quả không thực sự như mong đợi vì món nem rán bị…cháy xém và méo mó nhưng anh vẫn cảm thấy hài lòng và vui vô cùng vì đó là những điều tự tay anh làm dược cho vợ.
Anh đón vợ trở về nhà vào bữa cơm trưa, anh có thể cảm nhận rõ sự ngạc nhiên và cảm động trong mắt vợ. Anh nhận được từ vợ một nụ hôn và những giọt nước mắt đã lăn dài trên má chị. Chị Thơ – vợ anh Huy chia sẻ: “Mình rất cảm động với món quà của chồng dù có thể so với mọi năm nó không…tốn kém bằng mọi năm nhưng nó là món quà rất ý nghĩa nhất vì anh ấy đã rất tâm huyết để chuẩn bị cho mình”.
Cùng nhau tận hưởng một bữa cơm đầm ấm bên gia đình, điều mà bao ngày qua anh vẫn làm cùng vợ nhưng lần này anh cảm thấy nó thật ý nghĩa và tuyệt vời biết bao.
Theo VNE
Chồng ơi, em muốn được tặng hoa!
Sắp đến 20/10, tôi lại tiếp tục đau dầu, vắt óc nghĩ cách "cải tạo" ông chồng khô khan của mình, với mục đích để ông tặng tôi một bó hoa.
Mấy năm nay, tôi đã thực hiện rất nhiều chiêu, nhưng lần nào cũng thất bại.
Chẳng biết các chị em thì thế nào, chứ tôi đây thì thích được chồng tặng hoa vào các ngày lễ, ngày kỉ niệm lắm. Tôi vốn là con gái dân văn, thích hoa và rất lãng mạn. Vậy mà trời thật không chiều lòng người, 02 năm yêu nhau, 04 năm nên vợ nên chồng, chồng chỉ tặng tặng hoa cho tôi duy nhất 1 lần, đó là ngày tôi bảo vệ khóa luận tốt nghiệp đại học. Mà khi ấy, chúng tôi mới chỉ là bạn bè chứ đã yêu nhau đâu.
Đến khi yêu nhau, vào những ngày lễ như valentine, 8/3, 20/10, ngày sinh nhật..., anh ấy đều có quà tặng tôi, nhưng lại chẳng bao giờ có thêm bó hoa đi kèm cả. Nhưng khi đó, hai đứa đều mới ra trường, lương còn thấp nên tôi chẳng dám đòi hỏi. Tôi tự an ủi mình là: Sau này kinh tế khá giả hơn, sẽ bắt anh ấy đền gấp bội.
Thế nhưng, đến lúc kinh tế khá giả hơn thì lại không còn được hưởng cảm giác được chiều chuộng như khi còn yêu nữa, vì lúc này tôi đã theo chàng về dinh mất rồi. Nhiều khi tôi thật hối hận, biết thế này thì không thèm nhận lời cầu hôn của anh sớm thế làm gì. Yêu nhau thêm vài năm, phải hành anh thêm vài năm đã, cải tạo cái tính khô khan của anh rồi mới đồng ý làm vợ anh. Chứ giờ "ván đã đóng thuyền", cái tính khô khan của anh không những giữ nguyên mà còn được phát huy cao độ, tôi đã "cải tạo" rất nhiều lần mà chưa thành công.
Đến khi yêu nhau, vào những ngày lễ như valentine, 8/3, 20/10, ngày sinh nhật..., anh ấy đều có quà tặng tôi, nhưng lại chẳng bao giờ có thêm bó hoa đi kèm cả. (ảnh minh họa)
Tôi còn nhớ như in, valentine đầu tiên sau ngày cưới, chờ hết cả ngày mà vẫn chẳng thấy chồng "ý kiến ý cò gì", tôi quả là "buồn ơi là sầu". Tức quá, tôi không thèm tặng cho anh cái áo sơ mi mà mình đã mua, đồng thời đơn phương phát động "chiến tranh lạnh". Chồng thì chẳng hiểu gì, sáng ra cứ chạy theo mẹ anh hỏi: Mẹ ơi, hôm qua vợ con làm sao thế. Từ tối qua tới giờ, cô ấy không thèm nói chuyện với con. Con có hỏi thì cô ấy cung chỉ ầm, ừ cho qua.
Tôi nghe thấy mẹ anh trả lời: Ơ hay, mẹ làm sao biết được. Con có làm gì để nó phát giận không, mẹ thấy nó vẫn bình thường mà.
Ôm một bụng tức đi làm, đến công ty lại được nghe các chị em kể về ngày hôm qua vui thế nào, tôi càng giận chồng hơn. Hôm đó, anh gọi điện tôi không thèm nghe, nhắn tin tôi cũng không thèm nhắn lại. Tôi quyết định phải giận thật lâu, cho anh biết tay.
Thế nhưng, tối về nhà lại mềm lòng, vì thấy chồng tích cực hẳn. Nào là dắt xe hộ, cầm túi xách cho vợ. Thậm chí, còn xung phong rửa bát. Mẹ chồng thấy thế còn choáng chứ nói gì đến tôi. Mẹ hỏi tôi: Nó làm gì khiến con giận à. Bị hỏi, tôi cũng chỉ biết cười cho qua, không lẽ lại nói với mẹ chồng là con giận vì anh ấy không tặng quà cho con nhân ngày lễ tình nhân à. Không chừng lại còn bị bà mắng cho.
Sau một hồi lắng xa, lắng xắng, cuối cùng chồng cũng hỏi: Từ tối hôm qua đến giờ em làm sao thế. Anh đã kiểm điểm lại bản thân rồi, thấy mình không có làm gì sai mà. Khi nghe tôi nói nguyên nhân, anh còn gập bụng cười nghiêng ngã: Ôi trời, em làm anh hết cả hồn. Ngày Valentine chỉ giành cho những đôi yêu nhau chứ, mình đã là vợ chồng rồi mà.
Tôi cãi "Vợ chồng thì cũng là đôi yêu nhau chứ. Mình mới kết hôn được 2 tháng thôi. Biết lấy chồng mất hết quyền lợi thế này, còn lâu em mới đồng ý lấy anh nhanh như vậy".
Sau một hồi lắng xa, lắng xắng, cuối cùng chồng cũng hỏi: Từ tối hôm qua đến giờ em làm sao thế. (ảnh minh họa)
- Thôi anh biết rồi, anh thề với vợ là từ nay anh xin rút kinh nghiệm. Nhớ tặng quà vợ vào các ngày lễ như hồi còn theo đuổi em. Lúc này, tôi mới hết giận, mang áo sơ mi đã mua ra tặng chồng. Anh nhận được quà thì hớn hở lắm, không cần giặt, sáng mai diện đi làm luôn.
Cứ tưởng chồng sẽ thay đổi, ai ngờ cách rút kinh nghiệm của anh trong những ngày đó là: Làm "xe ôm", chở vợ đi mua sắm.
Anh bảo, em không biết chứ trước đây mỗi lần mua quà cho em là anh đau đầu thế nào đâu, nghĩ nát hết cả óc mà vẫn còn sợ em không ưng. Giờ đây, là vợ chồng rồi thì không còn ngại ngùng gì nữa, em thích gì, anh chở em đi mua. Anh không phải đau đầu, em cũng chọn được món đồ mình thích.
- Nói vậy thì nói làm gì, thế thì khác gì ngày thường em tự mình đi mua sắm. Thế mà anh vẫn lý sự được: "Khác chứ, vì hôm nay em có "xe ôm" miễn phí mà. Tôi thật hết nói với chồng.
Kết quả là, những năm qua, vào những ngày lễ, chồng chỉ là mỗi nhiệm vụ "xe ôm" thôi, còn tôi tự chọn đồ, tự trả tiền. Nguyên nhân, chồng bảo: Tiền lương anh nộp hết cho em mà, anh không có quỹ đen. Dần dần, thấy việc "mình tự tặng mình" nhân các dịp lễ chẳng có ý nghĩa, lại cũng thấy tiếc tiền nên tôi cũng lười đi mua sắm vào những ngày đó. Tôi chỉ hay mè nheo đòi anh tặng hoa, nhưng chưa một lần thành công.
Có lần, khi được chồng chở đi mua quà như thường lệ, tôi gạ anh mua bó hoa, anh liền chối đây đẩy: Em bắt anh làm gì cũng được, nhưng đừng bắt anh mua hoa. Lần duy nhất anh tặng hoa cho con gái là lần tặng em hồi em làm khóa luận đó, em còn nhớ không. Mua một bó hoa mà bà chủ quán hỏi đông hỏi tây: Nào là tặng bạn bình thường, hay là người yêu, hay vợ, cô ấy thích hoa gì... Anh thì ấp a ấp ùng, vì nói bạn bình thường thì không phải, người yêu thì chưa phải vì lúc đó em đã đổ đâu. Bao nhiêu là người nhìn, xấu hổ muốn chết. Từ đó, anh thề không bao giờ mua hoa nữa rồi. Nếu em thích thì anh đứng đây chờ, em chạy vào mua đi.
Sau đó, không ít lần tôi tìm cách gẫm anh mua hoa tặng mình, làm nũng có, kì kèo có, giận dỗi cũng có, nhưng chẳng lần nào thành công.
Chồng tôi là vậy đó. Tiền lương nộp hết cho vợ, trong ví không bao giờ có quá 500.000 đồng. Mỗi lần cần tiền để tụ tập với bạn bè, hoặc làm việc gì cũng "vợ ơi, cho anh xin ít tiền". Anh cũng biết quan tâm, giúp đỡ vợ việc nhà, chẳng bao giờ nặng lời với vợ con. Thế nhưng, anh lại chẳng có tí tế bào lãng mạn nào. Không biết nói lời ngọt ngào khi vợ giận, không chịu mua hoa tặng vợ, dù vợ thích được tặng hoa biết bao nhiêu.
Tôi là một con người thích lãng mạn, vậy mà lại lấy phải một ông chồng khô khan vô cùng, lẽ nào đây là "quy luật bù trừ". Các bạn nói có buồn không?
Sắp đến 20/10, thấy chị em trong ngồi suy đoán xem ông xã sẽ tặng mình cái gì. Tôi thì chỉ ước ao có được một bó hoa thôi. Nhưng biết "cải tạo" chồng thế nào đây, để anh thay đổi tư tưởng, có thể dũng cảm đi mua cho vợ một bó hoa bây giờ?
Theo VNE
Điều tuyệt diệu nhất thuở mới yêu qua suy nghĩ của phái yếu Có những điều tuyệt diệu chỉ tồn tại trong thời mới yêu mà hầu hết phụ nữ đều tiếc nuối khi đã trải qua. Chàng sẽ dành thời gian cho bạn nhiều hơn bất cứ ai khác "Mỗi lần nhớ lại thời gian đầu mới yêu, mình lại tiếc nuối vô cùng. Phải nói rằng đó là khoảnh khắc tuyệt diệu nhất suốt...