Điếng người vì con gái tuyên bố không lấy chồng giống mẹ
Được trở thành thần tượng, tấm gương cho con cái noi theo là niềm hạnh phúc không gì sánh nổi đối với mỗi người mẹ. Nhưng ở hoàn cảnh của tôi bây giờ điều đó lại không đơn giản chút nào, tôi chỉ muốn nói với con một điều: Đừng bao giờ dẫm vào vết xe đổ của mẹ!
Tôi và chồng chia tay nhau năm con gái lên 2 tuổi. Cuộc hôn nhân tan vỡ vì chúng tôi cảm thấy không thể tiếp tục bước chung trên một con đường khi hai người có quá nhiều điểm trái ngược. Sao có thể gọi là một gia đình được khi những người xây dựng nên nó liên tục mâu thuẫn, cãi vã có lúc không ai kìm nén nổi là đá thúng đụng nia, là thẳng tay tát vào mặt nhau như những người không quen biết.
Mọi nỗ lực xoa dịu mối quan hệ vợ chồng đều bất thành, tôi là người chủ động đặt dấu hết cho cuộc hôn nhân giữa hai con người trái tính trái nết và dành quyền nuôi con. Có lẽ vì quá mệt mỏi và thấy được sự cương quyết của vợ nên người đàn ông là chồng tôi năm xưa đã không do dự ký ngay vào tờ đơn ly hôn được thảo thận trọng.
Tôi không muốn con gái sẽ lại phải sống cuộc đời như mình – Ảnh minh họa
Khi tôi nói với bố mẹ về quyết định chấm dứt hôn nhân và sẽ nuôi con một mình, hai người rất sốc. Tóc mẹ tôi chỉ sau một thêm bạc đi trông thấy, hốc mắt của bố thâm quầng và sâu hun hút. Nhưng dù buồn, bố mẹ vẫn tôn trọng quyết định của con gái và động viên tôi rất nhiều.
Video đang HOT
Tôi bắt đầu cuộc sống của người mẹ đơn thân ở tuổi 27 với bao nỗi niềm. Khi viết tờ đơn ly dị, tôi mạnh mẽ chừng nào thì khi chỉ còn lại hai mẹ con trong gian nhà tập thể chật chội tôi run rẩy, hoang mang bấy nhiêu.
Nỗi vất vả của một bà mẹ đơn thân mà tôi hình dung trước đó chẳng thấm tháp gì so với thực tế. Khó khăn không nằm ở vấn đề kinh tế mà ở những lời nói vô tình chứa đầy định kiến, những con mắt thương hại của người đời hướng về phía hai mẹ con. Dù đã lên dây cót tinh thần nhưng tôi đã rất chông chênh, hoang mang. Tôi sợ những điều đó sẽ làm tổn thương tâm trí non nớt của bé, những vết thương theo thời gian có thể sẽ khiến con gái khuyết tật về tinh thần. Nhưng tình yêu thương con và trách nhiệm với chính bản thân mình đã giúp tôi dần lấy lại thăng bằng.
Cả lúc đó và bây giờ tôi luôn cầu mong con gái sẽ gặp được mối duyên lành, sẽ có một gia đình hạnh phúc theo đúng nghĩa. Nhưng những lời tâm tình của con mấy ngày trước đã khiến sống lưng tôi lạnh buốt, con gái nói mai sau nhất định trở thành người phụ nữ giống mẹ: không cần dựa dẫm vào người đàn ông nào và tự quyết định lấy số phận của mình. Tôi linh cảm đó là những tiếng nói thật thà cất lên từ trái tim của con, vì cả gương mặt lẫn giọng nói đều rất quả quyết.
Được trở thành thần tượng, tấm gương cho con cái noi theo là niềm hạnh phúc không gì sánh nổi đối với mỗi người mẹ. Nhưng ở hoàn cảnh của tôi bây giờ điều đó lại không đơn giản chút nào, tôi chỉ muốn nói với con một điều: Đừng bao giờ dẫm vào vết xe đổ của mẹ!
Có lẽ ở tuổi 18 con gái vẫn chưa hiểu hết những đắng cay, mệt mỏi mà một bà mẹ đơn thân phải vượt qua để giữ cho cuộc sống của mình và của con được thăng bằng. Tôi bằng lòng với cuộc sống nuôi con một mình mà không cần đến bàn tay giúp đỡ của bố cháu vì nghĩ rằng số phận đã đặt tôi ở vị trí đó nhưng tôi không muốn con gái sẽ lại phải sống cuộc đời như mình.
18 tuổi đáng lẽ con gái tôi phải được sống những khoảng khắc đẹp nhất trong cuộc đời một người con gái luôn rung động và tự do mộng ước – những giấc mộng ngọt ngào về tình yêu đôi lứa hay về một gia đình nhỏ ấm áp trong tương lai. Có lẽ nào nỗi lo sợ về sự khuyết tật trong tâm trí con gái của tôi năm xưa đang trở thành hiện thực…
Theo VNE
Tình già
Tròn 40 năm ngày cưới, may thay tôi với bà chưa ai lẩm cẩm, vẫn nhớ cái ngày kỉ niệm cũ mèm.
Thế hệ chúng mình chẳng quen bày cỗ bàn, chẳng biết thắp nến, mua hoa tươi để chúc mừng nhau "may quá chưa li dị!". 4 năm hay 40 năm ngày cưới thì cũng trôi qua giản dị như bao ngày thường. Vì tình già vốn lặng lẽ, thâm trầm, dù không khoe khoang, không kỉ niệm vẫn chung thủy ở lại bên mình, chẳng chạy đâu mà sợ.
Chiều nay đi đón cháu, tôi thấy ven đường hoa gạo đã rụng đỏ. Tôi nhớ ngày này của rất nhiều năm trước, mình cũng đèo nhau đi dọc con đường ngập hoa gạo tháng Ba. Đám cưới đơn sơ, công đoàn cho mượn hội trường để tổ chức. Tiệc xong tôi đèo bà về khu nhà tập thể của chúng mình. Tôi vẫn nhớ như in chiếc xe đạp cà tàng quay những vòng chậm chạp, mỗi lần tôi cố đạp nhanh là nó lại kêu toáng lên "cóc cách, cọc cạch". Bây giờ đi xe máy điện, xe chạy êm ru không phải tốn hơi tốn sức, mà lòng chẳng lâng lâng vui sướng như thuở nào.
Thôi thì đã hết thời của những khấp khởi, chờ mong, giờ mình chia nhau thứ hạnh phúc lâu bền. Tôi đón cháu cưng về cho bà sẽ lại được bà chạy ra mở cổng, kêu ca: "hai ông cháu đi lâu thế". Bước vào nhà sẽ thấy mâm cơm nghi ngút, ấm ran cả lòng.
Có lần giao lưu hội văn thơ thành phố, tôi mạnh dạn đọc bài thơ tặng vợ. Trong thơ, tôi tâm sự bà là vợ, là mẹ, là chị, vừa là bạn tâm tình. Bạn bè trêu tôi giỏi nịnh vợ, tôi biết mình có khéo thơ phú đến đâu cũng không nịnh hết được những năm tháng bà đã hi sinh.
Thời đấy vừa nhận công tác về trường, thấy bà tháo vát, vững kiến thức chuyên môn, tôi quý mến vô cùng. Nhưng chẳng bao giờ tôi tưởng tượng sẽ cưới chị đồng nghiệp hơn mình 2 tuổi, da đen nhẻm, tay chân thô ráp, đã thế tài năng và trí tuệ đều sắc sảo hơn người. Cánh đàn ông rụt rè như tôi sợ nhất mẫu người như bà. Rồi người tính không thắng nổi trời, chẳng biết từ lúc nào mình phải lòng nhau. Ngày ấy yêu đương giản dị, yêu là cưới, mặc xác cái nghèo, cái khổ bám riết.
Nghỉ hè, vợ chồng dắt nhau về quê nội. Tôi đến nở mặt nở mũi vì lần đầu tiên ra mắt bà đã biết quan tâm bố mẹ, các em chồng và cả họ nhà chồng. Bà con lối xóm ngang qua, thấy bà hết cặm cụi cuốc xới mảnh vườn trồng rau, lại xông xáo đẩy xe phân bắc ra đồng bón lúa, ai cũng tấm tắc khen nhà mình tốt phước có cô dâu chăm chỉ, thảo hiền.
Tôi tạng người ốm yếu, đi dạy về chỉ biết ngồi thở, da tái mét xanh xao. Trăm công nghìn việc đổ lên vai bà. Có dùng hết đầu ngón tay cũng không đếm xuể những nghề phụ bà từng làm, nào buôn gạo, buôn củi, nào đan len, may áo, thậm chí đi bốc vác thuê. Tôi cũng xin làm một chân bốc vác buổi khuya, nhưng được dăm bữa thì đổ bệnh trối chết, bà hoảng hồn chắp tay xin tôi ngồi yên, đừng động việc gì. Thương bà tôi ứa nước mắt, bà vẫn quả quyết mọi chuyện rồi sẽ ổn. Quả nhiên bà nói được làm được. Thời bao cấp, đồng lương còm giáo viên chỉ như muối bỏ bể. Có bà lo toan, không những hai con được nuôi nấng đủ đầy mà còn có đồng ra đồng vào gửi về cho bố mẹ.
Nghĩ về quãng thời gian bà lam lũ, tôi thấy mình nợ bà một ân huệ. Nhưng nghĩ về những lời động viên tôi bồi bổ sức khỏe, về sự tôn trọng bà dành cho tôi dù chính bà là trụ cột kinh tế, tôi thấy mình nợ bà cả cuộc đời. Ngày tháng đang cạn dần, tôi sẽ chẳng bao giờ trả hết mối nợ này, thôi thì gắng trả chữ duyên, tôi sẽ cùng bà đi hết cuộc tình già.
Theo VNE
Nghèo thì hạnh phúc, giàu thì đòi ... li dị Thế đấy, với chồng tôi, giờ tiền bạc là trên hết, mẹ con tôi không đáng một xu. Giờ tôi mới thấm thía câu nói của các cụ: Vợ chồng có thể cùng nhau vượt qua hoạn nạn, nhưng để cùng nhau hưởng giàu sang thì khó vô cùng... Mình và chồng đến với nhau khi cả hai đều không có gì trong...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Đằng sau vẻ ngoài tử tế, chồng tôi che giấu sự thật cực kỳ khó tin

Ghen tuông ôm con bỏ về ngoại, tôi không ngờ chồng tuyên bố một câu

Vô tình thấy ảnh cưới của bạn gái cũ, tôi bật khóc nhớ lại một điều

Yêu cầu điều này khi "sống thử", tôi bất ngờ bị nhà gái không cho cưới

Thất nghiệp ở tuổi 35: Cái giá của sự an nhàn ở tuổi 25 và 4 bài học xương máu

Làm quản lý cấp cao ngành dược, thu nhập 70 triệu, tôi bị cả nhà vợ xem như cỗ máy kiếm tiền

50 triệu đồng và màn gây sốc về báo hiếu của con rể với bố mẹ vợ

Sinh nhật mẹ chồng, chị dâu chuyển 500 nghìn và bảo tôi lo hết, khi đồ ăn mang về, cả nhà đều sững sờ

Bí quyết của cụ bà sống an nhàn, không cần dựa vào con cái dù lương hưu có 7 triệu

Vợ đi lao động nước ngoài không về, ngày con nói bố hãy đi bước nữa khiến tôi bật khóc tủi hổ

Cay đắng quyết định ly hôn khi đang mang thai vì một lý do ai nghe cũng phải xót thương

Chồng mới cùng con riêng đến ở nhà tôi 8 năm nhưng khi tôi muốn tặng nhà cho con gái ruột thì anh lại nổi khùng
Có thể bạn quan tâm

Tội phạm "tín dụng đen" chèn logo công an vào mẫu quảng cáo cho vay ở TPHCM
Pháp luật
01:49:54 02/09/2025
CSGT giúp đỡ 2 chị em bị lạc khi đi từ Thanh Hóa ra Hà Nội xem diễu binh
Tin nổi bật
01:32:13 02/09/2025
Chi 300 triệu từ Australia về xem diễu binh, bỏ khách sạn ngủ vỉa hè
Netizen
01:19:02 02/09/2025
Thông tin rò rỉ mới về Galaxy S26 Ultra
Đồ 2-tek
00:46:42 02/09/2025
Châu Âu lên kế hoạch chi tiết để đưa binh sĩ tới Ukraine hậu chiến sự
Thế giới
00:23:22 02/09/2025
Ngọc Trinh chẳng thể đợi đến ngày phim cuối cùng lên sóng, nhìn dòng chia sẻ mà netizen nhói lòng
Hậu trường phim
00:09:03 02/09/2025
Mới khai máy đã hot rần rần, Thượng Công Chúa được mong chờ bạo phát khi lên sóng: Tạo hình quá nịnh mắt, vibe như "xé truyện bước ra"!
Phim châu á
23:51:29 01/09/2025
Hồng Nhung, Tùng Dương và dàn nghệ sĩ thăng hoa trên sàn tập 'Điều còn mãi' 2025
Nhạc việt
23:42:15 01/09/2025
Tang lễ diễn viên Ngọc Trinh: Ốc Thanh Vân, Hùng Thuận và dàn sao đội mưa đến viếng trong đêm
Sao việt
23:34:14 01/09/2025
Chàng học viên chinh phục cô gái xinh đẹp, muốn cưới sau 2 tháng hẹn hò
Tv show
23:20:23 01/09/2025