Điếng người vì bị bạn trai lừa vào một phòng khám nhỏ trên đường về ra mắt
Anh bảo tôi thay váy đẹp để anh chở về nhà anh chơi cho biết nhà trước. Nhưng điểm anh đưa tôi đến lại không phải là nhà anh mà là một phòng khám nhỏ xíu.
Tôi học không giỏi như mọi người. Từ cấp 1 lên cấp 3, bao giờ tôi cũng ở mức trung bình dù đã cố gắng học ngày học đêm. Rồi tôi rớt đại học như một điều hiển nhiên, chính tôi cũng dự đoán được. Mẹ tôi bảo tôi cố ôn thêm năm nữa, biết đâu có cơ hội, nhưng tôi không chịu. Tôi nghỉ học và đi làm công nhân ở khu công nghiệp cách nhà tôi 30km và ở lại khu nội trú cho bớt mệt mỏi.
Khu nội trú của chúng tôi rất rộng, đông người và nam nữ ở chung dãy, chỉ khác phòng. Khoảng thời gian ở lại đây, tôi đã quen Hoàng, cũng là công nhân khu công nghiệp nhưng làm bên may áo vest. Ban đầu, tôi không thích anh vì thấy anh rất dẻo miệng. Tôi nghĩ những kẻ dẻo miệng thì không thể tin được. Nhưng rồi những hành động quan tâm, những món ngon mua nửa đêm, rồi những tin nhắn mùi mẫn khiến tôi xao lòng. Hàng tuần, tôi về nhà chơi thì anh đều về theo cùng vài người bạn nữa. Bố mẹ tôi cũng có cảm tình tốt với anh vì thấy anh chăm chỉ, tháo vát.
Rồi chúng tôi chính thức thành một cặp khi tôi chỉ mới 20 tuổi. Hoàng chính là mối tình đầu của tôi. Vì thế, tôi yêu anh rất sâu đậm. Chúng tôi vượt giới hạn trong chính ngày sinh nhật của anh. Trước khi yêu, tôi luôn quan niệm là con gái phải giữ gìn trong trắng đến đêm tân hôn.
Nhưng rồi yêu anh, chẳng hiểu sao tôi lại dễ dãi nghe theo những lời ngon ngọt của anh. Anh hứa sẽ bù đắp thiệt thòi cho tôi, sẽ có trách nhiệm với tôi và nếu xảy ra chuyện gì thì anh sẽ kêu gia đình đến cưới tôi làm vợ. Anh còn nói tôi với anh chắc chắn sẽ thành vợ thành chồng thì tôi còn giữ cho ai. Đêm sinh nhật anh, có chút men, kèm với những lời đó làm tôi không giữ được mình nữa.
Từ hôm đó trở đi, Hoàng tỏ vẻ chăm sóc tôi nhiều hơn khiến tôi cũng an lòng. Nhưng anh cũng bắt tôi phải chiều anh bất cứ khi nào anh muốn, như thể tôi đã là vợ anh. Cuối cùng, tôi có thai.
Cảm nhận sự thay đổi trong cơ thể, lại bị trễ kinh hơn 1 tuần, tôi âm thầm mua que về thử. Kết quả khiến tôi choáng váng: 2 vạch. Tôi vội vã báo tin cho bạn trai. Suốt cả 2 tiếng ngồi trong quán cà phê, chúng tôi im lặng. Tôi cũng muốn hỏi anh nên làm thế nào nhưng anh cứ ngồi im như tượng, vẻ mặt rất đáng sợ. Mãi lúc tính tiền xong, anh mới nói anh sẽ gọi gia đình ra hỏi cưới tôi. Tôi đã mừng đến phát khóc, vậy là tôi sẽ không phải lo lắng gì cho tương lai 2 mẹ con nữa.
Ngay hôm sau, anh đưa tôi đi siêu âm thì thai nhi đã gần 6 tuần. Ngày nào tôi cũng hỏi anh về chuyện đã báo với gia đình chưa thì anh cứ ậm ừ. Yêu nhau gần 1 năm nhưng chưa khi nào anh dẫn tôi về nhà nên tôi hầu như chỉ biết mọi người trong gia đình anh thông qua lời anh kể. Đến lần siêu âm thứ 2, thai nhi 10 tuần. Tôi bắt đầu nghén nên bị mọi người để ý. Tôi liên tục hối thúc anh, còn anh cứ dùng dằng mãi.
Đến chiều chủ nhật, khi mọi người đã về quê, chỉ còn chúng tôi ở lại. Hoàng hớn hở thông báo với tôi là đã nói và nhận được sự đồng ý của ba mẹ anh. Cuối tuần sau họ sẽ ra nhà tôi ăn hỏi. Tôi mừng phát khóc, rối rít hỏi anh mọi chuyện. Anh bảo tôi thay váy đẹp để anh chở về nhà anh chơi cho biết nhà trước.
Nhưng điểm anh đưa tôi đến lại không phải là nhà anh mà là một phòng khám nhỏ xíu. Tôi thắc mắc thì anh bảo tôi vào khám cho an toàn rồi đi tiếp. Đến khi khám, anh mới xin giấy yêu cầu phá thai. Tôi hét lên như phát điên lên vì bị lừa gạt. Thấy vậy, anh quát tôi im miệng nhưng tôi không chịu, khi Hoàng vung tay tát tôi, tôi đã đẩy anh và chạy thục mạng ra đường lớn kêu cứu. Một bác lái xe tải nhỏ bèn mở cửa cho tôi vào và đưa tôi rời đi.
Trên xe, tôi khóc nức nở kể mọi chuyện cho bác nghe. Nghe xong, bác khuyên tôi về nói chuyện với mẹ và nhận sai, để gia đình giúp tôi trong lúc này. Tôi cầu xin bác chở tôi đến bến xe gần nhất, vì tôi không dám về phòng trọ, tôi sợ Hoàng chờ sẵn tôi ở đó. Anh đã bộc lộ bản chất nên tôi không biết bạn trai sẽ làm gì mình. Tôi vội vã bắt xe về nhà ngay ngày hôm đó.
Đến nay, tôi ở nhà được 3 ngày rồi nhưng vẫn chưa dám nói mọi chuyện cho bố mẹ tôi biết. Tôi sợ bố tôi, vì tính ông nóng như lửa. Nhưng biểu hiện của tôi càng ngày càng không qua nổi mắt mẹ. Tôi phải làm gì bây giờ? Có nên trốn đến một nơi thật xa để sinh con mà không cho bất kỳ người nào biết? Đến khi ổn định mới quay về? Nhưng đi như thế, tôi không đủ can đảm, vì tôi không có nhiều tiền. Giờ tôi rối như tơ vò, mong chị em cho tôi lời khuyên.
Theo tri thuc tre
Giá như anh đến sớm hơn
Anh chán nản toan tắt điện thoại khi nghe cô ngập ngừng ở phía đầu dây bên kia. Những cuộc gọi lúc nửa đêm thế này thường không được chào đón dù cho có đến từ cô, người đang là bạn gái anh.
Quá nửa đêm, anh bị đánh thức bởi cuộc gọi từ cô. Giọng ngái ngủ xen lẫn cáu gắt, anh gần như hét lên trong điện thoại:
- Có gì mà gọi giờ này?
- Anh đang ở một mình phải không? - Cô thì thầm.
- Ừ thì sao?
- Em...
Anh chán nản toan tắt điện thoại khi nghe cô ngập ngừng ở phía đầu dây bên kia. Những cuộc gọi lúc nửa đêm thế này thường không được chào đón dù cho có đến từ cô, người đang là bạn gái anh. Huống chi, cả ngày nay anh mệt mỏi xoay vòng trong đống công việc cuối năm. Vừa chợp mắt được một tí là cô lại gọi. Cơn buồn ngủ theo đó cũng dần biến mất.
- Anh từng nói chúng ta sẽ có con đúng không?
- Thì sao? - Tim anh đập phịch một cái rồi đột ngột nhảy múa trong lồng ngực. - Đừng nói với anh là...
- Một đứa cũng đang trên đường đến đây...
Video đang HOT
Đó là cuộc gọi của đêm hôm qua. Anh kết thúc ngay cuộc nói chuyện sau câu nói ấy của cô. Tắt điện thoại. Anh lẳng lặng đi ngay vào toilet. Không cần phải rửa mặt, anh cũng đủ tỉnh táo. Lời nói vừa nãy của cô còn có tác dụng hơn cả cốc cà phê anh uống ban chiều, có khi còn hơn cả chục cốc cộng lại.
Tay run run anh bấm bàn phím điện thoại. Vẻn vẹn chỉ có: "Mai đến bệnh viện cùng anh". Tin nhắn hồi âm ngay lập tức: "Ừ. Em xin lỗi."
Đêm nay, lại không thể ngủ. Loay hoay chờ cho trời sáng.
- Được 11 tuần rồi.
- 11 tuần á?
- Đã có tim thai. Khỏe mạnh, chỉ số phát triển tốt. Đây này.
Vị bác sỹ đưa tay chỉ lên màn hình vị trí "đứa nhỏ" đang nằm. Anh chẳng thấy gì ngoại trừ vật thể đen-không-hình-dạng. Nó tách biệt với cái đống cũng đen xung quanh nó bằng một đường viền, mấp máy. Tiếng nhịp tim đập "phình phịch" rõ ràng khiến anh rùng mình. Cô bấu chặt tay vào tấm nệm trên bàn siêu âm, mắt chưa một giây một phút nào rời khỏi màn hình.
Bước ra khỏi phòng siêu âm, cô vẫn cúi mặt.
- Xin lỗi anh, hôm ấy em...
- Lại quên uống thuốc nữa sao?
- Tại công việc bận quá nên...
- Đây là lần thứ mấy rồi?
- ...
Cô im lặng. Anh thì đang nhớ xem là lần thứ bao nhiêu dắt cô vào đây. Lần nào anh cũng phản ứng như nhau khi nhận được tin từ cô. Chỉ khác là cái bình tĩnh lúc sau để giải quyết mọi chuyện. Anh thở dài. Yêu nhau gần 4 năm nay, có lẽ chưa bao giờ anh thấy chán nản như lúc này.
- Giờ em tính sao? Lại giống như những lần trước à?
- ...
- Ông trời cũng ưu ái nhỉ? Bao nhiêu người cầu mong có con thế mà chưa "dính" lần nào. Còn em, bao nhiêu lần phải bỏ thế mà vẫn...
Anh định thốt ra cho hết câu nhưng thoáng nhìn thấy cô đang cúi gầm mặt, tay bấu chặt vào hai vạt áo, anh lại thôi. Chưa bao giờ anh thấy tình cảm giành cho cô suốt bao nhiêu năm qua giảm sút thế này. Anh thở dài. Nhớ đến lần thứ nhất anh đã hốt hoảng thế nào, lần thứ hai bàng hoàng ra sao, rồi lần thứ ba phân vân thế nào. Bây giờ thì... Cảm xúc trôi tuột như không có gì. Chẳng buồn nói với cô thêm lời nào nữa.
- Mai em sẽ bỏ. Hôm nay em hơi mệt.
- Ừ. Tùy em.
Anh chở cô về. Trên đường đi, hai người chả nói với nhau lời nào. Xe anh đổ phịch trước công ty cô. Chưa kịp chào anh như mọi ngày, cô đã nhanh chóng quay lưng vào đó. Để lại anh nhìn theo cái dáng gầy gầy con con mà nao lòng. Anh không hiểu hay đúng hơn là không biết cô đang nghĩ gì.
...
Sáng hôm sau hai người lại đến bệnh viện. Anh phải đi cùng cô. Anh buộc mình phải là người có trách nhiệm. Anh biết mình sẽ cưới cô làm vợ. Nhưng không phải là bây giờ và nhất là không phải vì đứa nhỏ.
Vị bác sĩ lấy tay trịnh trọng nâng cặp kính. Đôi chân mày chau lại với nhau, mắt không rời kết quả siêu âm.
- Cô bỏ thai mấy lần rồi?
- Dạ 3 lần rồi.
Vị bác sĩ ném cho anh cái nhìn khinh bỉ rồi hỏi tiếp:
- Thế có muốn mai này làm mẹ không?
- Dạ...
- Bỏ đứa này nữa là mai này không có con được nữa đâu.
Anh lắng tay nghe vị bác sĩ nói. Từng chữ từng chữ thấm vào đầu anh. Cô bỏ thai nhiều lần rồi. Thành tử cung vốn dĩ đã mỏng, giờ mong manh hơn bao giờ hết. Nếu bỏ nữa. Thì tử cung của cô sẽ không có khả năng giữ nổi đứa trẻ nào nữa. Vị bác sĩ thở dài. Các anh chị bây giờ sung sướng quá rồi. Muốn làm gì thì làm. Chúng tôi không can ngăn được. Bao nhiêu người tuyên truyền các tác hại của việc này mà có chịu nghe. Lúc đấy thì không quan tâm. Giờ có chuyện thì...
- Đừng có mà dại dột đến mấy chỗ tư nhân. - Vị bác sĩ lạnh lùng xen lẫn cứng rắn.
Vậy là cô không thể bỏ "đứa nhỏ". Đồng nghĩa với việc cô phải sinh ra nó. Người anh lạnh toát. Bây giờ mà làm đám cưới thì tiền ở đâu ra. Nhà anh vẫn phải thuê. Gọi là nhà nhưng căn phòng nhỏ xíu. Gia đình cô còn tệ hơn. Gần chục anh chị em chui rúc trong căn nhà bé tí, người nào lấy vợ lấy chồng ra riêng thì đỡ được người đó nhưng cũng chẳng hơn gì. Nghĩ đến tương lai ngày thì làm việc quần quật, con đau con bệnh, con khóc con quấy trong căn nhà chưa đến 10m2 mà anh đổ mồ hôi lạnh toát. Tiền trong ngân hàng dành dụm bao nhiêu năm nay gần như con số không vì anh còn bố mẹ già phải nuôi và đàn em dưới quê.
Anh quay sang nhìn cô. Cô vẫn im lặng. Mặt cúi gầm. Li chanh muối tan cả đá nhạt nhẽo đặt trên bàn. Anh lạnh lùng phá tan bầu không khí đang có.
- Giờ em tính sao?
- Em tự có cách giải quyết.
- Sao những lần trước em không nói với anh?
- ...
- Đến thế này thì anh phải làm sao?
- Nếu em nói thì anh cũng đâu có chịu cưới em.
Cô đưa đôi mắt ngấn nước nhìn anh. Đôi mắt có cả sự căm phẫn đến vô vọng. Cô lấy từ trong ví tờ 10 ngàn đặt xuống bàn rồi đẩy ghế đứng dậy.
- Em có cách tự em giải quyết. Anh không cần lo.
Anh bàng hoàng nhìn cô. Suốt bao năm qua, cô chưa từng cãi anh lấy một câu. Cái gì cũng nghe theo lời anh nói. Thế mà hôm nay cô dám ngang nhiên chống lại anh.
- Em muốn cái gì đây hả?
Cô không quan tâm lời anh nói, cứ thể bước nhanh ra khỏi căn-tin bệnh viện. Đôi vai run lên nức nở. Nước mắt tuôn dài không thể kìm lại được.
...
Tối đó, anh uống thật say. Bấm số điện thoại của cô, anh như gào lên qua điện thoại: "Cô còn muốn làm gì nữa hả? Giờ cô không bỏ đứa nhỏ được thì tôi sẽ cưới cô. Ngoài chuyện đó ra thì cô còn muốn gì nữa?"
Cô bật khóc. Dù cố nén không cho anh biết nhưng cô vẫn khóc. Nuốt vội giọt nước mắt mặn chát trên môi, cô nói giọng thỏ thẻ nhưng cứng ngắt: "Em sẽ bỏ con. Anh đừng bận tâm đến em".
Tiếng gác máy lạnh lùng từ phía cô khiến anh thoáng chốc tỉnh táo. Chữ "con" thốt ra từ cô khiến anh đau ngay lồng ngực một chốc. Nhưng hơi men lại mang anh về với suy nghĩ tàn nhẫn kia. Anh ngã phịch lên giường, chiếc điện thoại rớt "bịch" xuống sàn nhà, tự động tắt máy.
Sáng hôm sau, tận gần trưa anh mới tỉnh được. Cơn say để lại dư âm khiến anh choánng váng. Anh liêu xiêu bước về phía toilet rồi tự nhiên nhớ đến lời cô nói tối qua. Anh cố xác định xem có phải là mơ hay không rồi vội vã phát hiện ra điện thoại nằm im lìm trên thềm nhà.
Có 3 tin nhắn đến máy anh. Cùng một người gửi.
"Em đang ở phòng mạch tư. Em chỉ biết có chỗ này. Anh ở đâu vậy? Sao không nghe máy? Em sợ lắm."
Tim anh đập thịch một cái. Toan bấm nút gọi cho cô ngay thì tin nhắn thứ hai đập vào mắt anh.
"Có thể lần này em sẽ không có con được nữa. Nếu thế, anh vẫn muốn cưới em chứ? Hay là anh sẽ bỏ em để lấy người sẽ sinh con cho anh?"
Anh tưởng tượng cảnh cô co rúm một mình trên bàn phẫu thuật. Thoáng rùng mình, mồ hôi lạnh toát sống lưng.
"Em ra khỏi phòng phẫu thuật rồi. Em mệt lắm. Đau nữa. Lần này đau nhiều hơn trước gấp chục lần. Hình như máu vẫn chảy. Chắc em không tự về được nữa. Anh đến đón em nhé. Em xin anh."
Tay anh run đến mất cả cảm giác. Bấm máy gọi cho cô. Bác sĩ đã cảnh báo cô thế nào mà còn làm vậy? Sao lại ngốc đến thế chứ?
Điện thoại đổ chuông hồi dài không ai trả lời. Anh định bấm gọi lại thì phía đầu dây bên kia vang lên giọng vội vã.
"Người nhà của bệnh nhân à? Vào viện ngay đi. Băng huyết rồi không cầm được. Chúng tôi đưa vào viện rồi."
Anh cắn chặt môi khi từng lời nói vang lên qua tai anh. Anh lao như bay ra khỏi nhà, chạy thẳng đến bệnh viện. Chẳng lẽ cô tàn nhẫn đến mức đó, đánh đổi cơ hội làm mẹ để chọn ở cạnh anh?
"Không cứu được."
Vị bác sĩ lắc đầu nhìn anh. Anh hỏi lại thêm một lần nữa. Vẫn câu trả lời y như thế, không khác một chữ.
Cô mất máu quá nhiều. Máu tuôn ồ ạt không cầm được. Phòng mạch ấy không giấy phép, thiếu trang thiết bị. Đưa đến đây thì quá muộn. Điều mà vị bác sĩ đã từng cảnh báo với cô.
Anh phải vịn tay vào tường lần theo lối vào nơi cô đang nằm. Lòng hi vọng bác sĩ ấy nhầm lẫn. Mắt chờ cô chạy đến thì thầm vào tai anh nói "em không sao" như những lần trước.
Ông ta hỏi anh có muốn nhìn mặt cô lần cuối không? Anh bảo có. Rồi anh thoáng thấy dưới tấm khăn trắng toát phủ cả thân người, bàn tay cô lộ ra. Chiếc điện thoại đặt cạnh bên. Có một tin nhắn sau cùng chưa kịp gửi đi. "Em yêu anh!"
Anh thoáng cười rồi bật khóc. Vừa cười méo xệch lẫn nước mắt. Ôm đầu ngồi bệt xuống sàn nhà. Anh hoang mang cầm lấy bàn tay cô. Lạnh quá em ơi!
Bàn tay tôi lay em dậy. Nhưng em không cử động. Lời tôi nói với em tối hôm qua như mũi dao đâm vào tim tôi. Đau nhói. Đau bao nhiêu không kể được. Bao nhiêu đau đớn tôi đang chịu có xá gì so với em. Trước khi nhắm mắt em còn nhớ tới tôi. Một thằng đàn ông như tôi đáng để em đánh đổi sao? Sao em ngốc nghếch quá? Sao em không giữ lấy mình? Sao em ngu ngốc quá... Sao tôi không?
Đầu óc quay cuồng trong suy nghĩ. Cái gì đã giết chết cô? Anh hay tình yêucủa cô dành cho anh.
Anh phóng xe điên cuồng trên đường. Con đường phía trước nhòe đi vì nước mắt. Chiếc xe tải bấm kèn inh ỏi phía chiều ngược lại. Anh lao thẳng vào nó không biết cố ý hay vô tình. Thứ âm thanh chết chóc vang lên dồn dập, tiếng la hét kinh hoàng của những người xung quanh. Anh ngã vật xuống đường. Đầu đập xuống đất. Cơn đau từ tim dội ngược lên đỉnh đầu. Anh nhìn bầu trời đen nghịt phía trên. Môi mấp máy gọi tên cô.
Anh kịp nhìn thấy gương mặt cô khi còn sống, vật vã trong cơn đau mà bốn lần đã phải chịu đựng.
Em đau như anh bây giờ phải không? Hay là đau hơn.
Theo Phununews
Phát hiện bí mật của vợ mới cưới nơi phòng khám phụ khoa Rụng rời chân tay với bí mật kinh hoàng của vợ mới cưới vừa vô tình phát hiện ra, Tuấn thẫn thờ rời khỏi phòng khám rồi phóng vụt đi. Chỉ vừa mới cưới vợ được 25 ngày, cuộc sống của vợ chồng Tuấn, 28 tuổi đang mật ngọt là vậy mà cũng có ngày Tuấn phải đối mặt với bí mật kinh...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Trước khi xét nghiệm máu cứu con, chồng tôi bất ngờ tiết lộ: 'Tôi không phải bố thằng bé' khiến mẹ chồng sốc ngất

Thấy cánh tủ bếp không mở mãi không được, vợ cứ ngỡ bị kẹt để rồi tay chân run rẩy khi thấy thứ bên trong

Mới ly hôn vài tháng mà vợ cũ sinh đứa con giống mình như đúc, chồng tìm đến nhận thì biết được bí mật động trời rồi gục ngã đớn đau

Ngày ra tòa ly hôn, tôi tự tin đi cùng một người đàn ông 'uy tín' khiến cả nhà chồng muốn rút đơn ly hôn

Nghe tiếng chồng khác lạ trong điện thoại, tôi đến địa chỉ định

Mẹ chồng 'hụt' lại đòi gặp cháu sau 4 năm xa cách, nghe tôi nói một câu bà khóc nghẹn

Nhân tình của chồng thông báo mang thai, tôi làm ngay điều này khiến cô ta sợ hãi trốn biệt tăm

Cứ nửa đêm, chị hàng xóm đập cửa rầm rầm, vợ chồng tôi vội vàng ra mở thì ngỡ khi thấy hành động của cô ấy

Vô tình nhìn thấy vợ thì thầm với chị giúp việc, tôi tò mò lắng tai nghe thì phát hiện bí mật đằng sau

Biết thai nhi không phải con mình, chồng ung dung làm một việc khiến vợ bật khóc nguyện dùng cả đời 'báo ân'

Về ra mắt nhà người yêu, đang chuyện vui vẻ thì anh ra ngoài nghe điện thoại, gái trẻ tím mặt khi mẹ anh ghé tai câu này

Chồng nổi cơn ghen khi thấy ngón chân dưới gầm giường, vừa thấy người ngẩng mặt lên, anh quỳ xuống bật khóc
Có thể bạn quan tâm

Đúng 17 ngày tới, chúc mừng 3 con giáp được thần tài chiếu cố, làm một hưởng mười, không lo thiếu tiền
Trắc nghiệm
22:04:14 11/03/2025
Cận cảnh cây hoa sưa hot nhất Hà Nội khiến người người xếp hàng dài, chen chân từng mét để có bức ảnh "sống ảo"
Netizen
21:59:02 11/03/2025
Ronaldo U40 đánh bại bản thân trước tuổi 30
Sao thể thao
21:57:47 11/03/2025
Lật lại quá khứ: Kim Soo Hyun đòi Kim Sae Ron 12,3 tỷ vô lý đến mức không thể giải thích được
Sao châu á
21:54:20 11/03/2025
Thủ tướng Phạm Minh Chính: Dự kiến giảm khoảng 50% số tỉnh, 60-70% số xã
Tin nổi bật
21:49:37 11/03/2025
Chủ quán karaoke "bật đèn xanh" cho nhân viên bán ma túy để thu hút khách
Pháp luật
21:39:05 11/03/2025
Sao Hollywood 5 đời vợ Nicolas Cage bị bạn gái cũ kiện
Sao âu mỹ
21:37:09 11/03/2025
Hôn nhân kín tiếng của NSƯT Vân Khánh và chồng giảng viên
Sao việt
21:34:37 11/03/2025
Hoàng Hiệp kể về giai đoạn trầm cảm trong thời gian sinh sống tại Mỹ
Tv show
21:23:25 11/03/2025
Album mới của Jennie (BlackPink) được Grammy vinh danh
Nhạc quốc tế
21:18:37 11/03/2025