Điếng người nghe điều ước của mẹ chồng và cô giúp việc
Nghe những lời nói của hai người khiến tôi như phát điên. Phía mẹ chồng, thì tôi hiểu, bà không ưng tôi thật, còn Mai không biết cô ta đang đùa hay có những suy nghĩ đó trong đầu nữa.
Đến cả chồng tôi thấy Mai chăm sóc mẹ chu đáo, làm mẹ vui, hài lòng anh cũng để tâm, ưu ái cô ta nhiều lắm. (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay 29 tuổ.i, thực sự ngoài có việc làm lý tưởng, thu nhập khá thì tôi tự nhận mình không được ưu điểm nào nữa.
Tôi không khéo léo, đảm đang, lại là tuýp người lười việc nhà, tính tình bộc trực, thẳng thắn nên đôi khi làm mất lòng người khác. Mối quan hệ của tôi và mẹ chồng không tốt. Dĩ nhiên, không đến độ xung khắc suốt ngày, nhưng ở gần nhau lâu là khó chịu.
Mẹ chồng tôi là người kỹ tính, đảm đang và ngăn nắp. Bà sống ở ngoại tỉnh, còn tôi sống và làm việc trên thủ đô. Thỉnh thoảng tôi mới về thăm bà, hoặc bà mới lên chơi với chúng tôi vài ngày. Nhưng hễ ở gần tôi là suốt ngày bà càm ràm chuyện nọ chuyện kia. Trong khi công việc của tôi bận rộn, về tới nhà tôi chỉ muốn nghỉ, chẳng còn tâm trí nào để dọn dẹp nhà cửa, chăm lo nữ công gia chánh nữa.
Còn bà thì luôn đặt hi vọng, mong chờ quá nhiều ở nàng dâu. Nhưng số tôi cũng may mắn, kết hôn xong, tôi được ở riêng ngay, nên cho dù mẹ chồng có khó chịu với tôi cũng chẳng làm gì được.
Gần đây, mẹ chồng lên chữa bệnh thì gia đình tôi thực sự rối tung. Ban đầu là việc đưa và đón bà đi viện. Thực ra không phải tôi trốn tránh trách nhiệm hay ỉ lại cho chồng, nhưng tôi còn phải đưa con đi học, đón con về, mà làm cách xa gần 15km. Vì vậy, tôi đưa bà đến viện từ 7 giờ sáng, nhưng tầm 8 giờ bà mới điều trị. Chiều 17 giờ tôi mới tan làm nên lúc đó mới tới đón bà được. Về đến nhà đã là 18 giờ. Mẹ chồng phải đợi ở viện ít nhất là 1 tiếng. Chính vì thế bà khá khó chịu, nói rằng tôi bỏ bà vạ vật trong viện, không quan tâm tới bệnh tình của bà.
Việc mẹ ca thán nhiều cũng khiến chồng tôi khó chịu, phần vì xót mẹ, phần vì căng thẳng nên anh cáu gắt, giận dỗi với tôi suốt ngày. Tôi quyết định thuê một người giúp việc chỉ đưa mẹ đi viện, ở đó chăm và đón mẹ về. Nhờ người quen giới thiệu, tôi thuê được Mai. Cô ấy mới tốt nghiệp đại học, chưa xin được việc làm, nhìn cũng xinh xắn, nhanh nhẹn, biết chiều lòng người khác nên mẹ chồng tôi quý lắm. Còn thực tâm, tôi thấy Mai khéo quá, sống không thật. Nhưng kệ, miễn sao mẹ chồng tôi ưng là được.
Một tuần nhận việc, Mai gần như lấy được lòng mẹ chồng tôi, có những hôm bà còn rủ cô ở lại ăn cơm, ngủ cùng bà. Suốt ngày, mẹ chồng cũng nói cái Mai ngoan, cái Mai nhanh nhẹn, xinh xắn, thậm chí là than thở: “Giá mà cái có đứa con trai nữa nhất định tôi bắt nó lấy cái Mai. Ôi giời, đúng là tôi không có phúc mà”. Mới đầu nghe, tôi cũng không buồn nhưng nghe đi nghe lại nhiều lần thực lòng tôi cũng thấy tủi thân.
Đến cả chồng tôi thấy Mai chăm sóc mẹ chu đáo, làm mẹ vui, hài lòng anh cũng để tâm, ưu ái cô ta nhiều lắm. Hôm đó, Mai bị hỏng giày, chồng tôi nói: “Em đi số bao nhiêu? Cùng cỡ chân với chị thì cứ mở tủ lấy giày của chị mà đi, chị nhiều lắm” (chị ở đây là tôi). Thế là cô ta vui vẻ lấy đôi giày bệt, mà khổ nỗi, đôi ấy chồng tôi đi công tác mua tặng. Anh cũng nhận ra, nhưng hào phóng nói cứ dùng luôn đi. Cô ta hí hửng, còn tôi thì tiếc, nhưng chồng đã nói thế rồi, tôi còn biết làm gì.
Video đang HOT
Rồi cứ được đằng chân lân đằng đầu, Mai cứ đến nhà tôi, sinh hoạt đi lại như nhà mình vậy. Có khi còn lấy cả vật dụng ở nhà tôi như ô, mũ bảo hiểm… đem về phòng trọ của mình. Nếu hỏi thì cô ấy mang trả, còn không thì thôi luôn. Nhưng tôi cũng chẳng phải là người tính toán, nên thường lờ đi mọi chuyện.
Nghe những lời nói của hai người khiến tôi như phát điên. (Ảnh minh họa)
Nhưng cho đến hôm vừa rồi, nghe được câu chuyện của mẹ chồng và Mai, tôi thực sự không muốn để cô ta vào nhà mình nữa. Hôm ấy là chủ nhật, Mai vẫn qua nhà chơi với mẹ. Tôi nấu cơm, dọn dẹp, thì cô ta nói tôi phải làm thế này thế khác, cứ như cô ấy mới là chủ nhà vậy. Tôi bực mình nên nói: “Em lên nhà chơi với mẹ chị đi”. Thế là mẹ chồng và Mai vào phòng nói chuyện.
Lúc mang quần áo lên phơi, ngang qua phòng mẹ, nghe Mai nói: “chị Duyên đoảng bác nhỉ, chả biết làm gì”. Mẹ chồng tôi được thế cũng tiếp lời: “Ôi dào, nó mỗi cái kiế.m tiề.n giỏi thôi, còn không chấp nhận được gì cả. Bác chỉ ước thằng N với nó ly dị đi, thằng N dư sức lấy được vợ ngon gấp 10 lần. Phải như cháu bác mới ưng”.
Rồi họ cười khúc khích. Chưa hết, Mai còn nói: “Nếu anh chị ý bỏ nhau thật, cháu tình nguyện làm con dâu bác. Cháu quý anh N với bác nhiều lắm”. Rồi cô ta còn sà vào ôm lấy mẹ chồng tôi.
Nghe những lời nói của hai người khiến tôi như phát điên. Phía mẹ chồng, thì tôi hiểu, bà không ưng tôi thật, còn Mai không biết cô ta đang đùa hay có những suy nghĩ đó trong đầu nữa. Tôi gợi ý, cho Mai nghỉ việc, nhưng cả chồng và mẹ chồng đều phản đối, nói tôi quá đáng. Song tôi cứ nhất quyết đòi đuổi. Vì chuyện này mà chồng và mẹ chồng đều giận tôi. Buồn quá mọi người ơi!
Theo Afamily
Điếng người vì 'vật thể lạ' rơi trước cửa phòng vệ sinh trong ngày kỷ niệm 4 năm yêu nhau
Tôi bước đến, đẩy mạnh cánh cửa và choáng váng vì bên trong là một cô gái đang luống cuống ôm một đống áo quần, túi xách và giày trên người.
Thì ra việc anh quên mất ngày quan trọng, không đến buổi hẹn là bởi đang bận ôm ấp nhân tình. (Ảnh minh họa)
Tôi quen anh vào năm thứ tư tại một chiến dịch dành cho thanh niên tình nguyện. Khi nhìn thấy sự nhiệt tình, cởi mở và hết lòng giúp đỡ những em học sinh vùng cao của anh, tôi đã thích thú và đem lòng yêu.
Ngày ra trường, tôi và anh đều may mắn xin được công việc ổn định. Anh làm nhân viên văn phòng địa chính của thành phố. Còn tôi là nhân viên kế toán của một công ty nhà nước.
Trong khoảng thời gian yêu nhau, tôi luôn cảm nhận được sự che chở và yêu thương của bạn trai. Anh là mẫu người đàn ông lý tưởng, biết quan tâm đến suy nghĩ của bạn gái. Chúng tôi còn lên kế hoạch vào cuối năm sau, sẽ tổ chức đám cưới.
Tuy nhiên không hiểu sao dạo gần đây, thời gian hai đứa dành cho nhau ít đi. Anh thường xuyên lảng tránh và ít quan tâm tôi hơn. Nhiều lần gọi điện để rủ anh đi ăn thì anh đều tìm cách từ chối, thậm chí còn tắt máy không có lý do.
Anh bắt đầu cáu gắt và hay giận dỗi tôi dù là những chuyện nhỏ nhặt nhất. Sợ bạn trai bị áp lực công việc nên tôi đã mua rất thuố.c bổ, nấu món ngon đến cho anh nhưng lạ thay, anh hờ hững và cũng chẳng thèm dùng đến.
Trước sự vô tâm của bạn trai, tôi đã nghi ngờ chuyện anh có người khác nên tìm cách gặng hỏi. Thế nhưng anh lại bảo tôi là vớ vẩn và chuyên suy diễn lung tung. Lý do mà anh đưa ra là dạo này, công việc nhiều khiến anh áp lực căng thẳng nên không có thời gian dành cho tôi. Biết thế nên tôi cũng thông cảm và thấu hiểu cho anh.
Cho đến hôm chủ nhật tuần trước là kỷ niệm bốn năm ngày hai đứa yêu nhau, tôi đã tự tay làm một bữa tiệc nhỏ tại nhà hàng. Mọi năm trước, công việc này đều do chính bạn trai tôi làm và có mời một số bạn bè đến tham dự. Nhưng năm nay thì khác, tôi muốn có khoảng không gian riêng tư chỉ có hai người nên không thông báo cho ai. Vì muốn tạo bất ngờ cho anh nên tôi đã không gọi điện báo trước mà đúng giờ sẽ gọi anh đến dự tiệc.
Cả buổi chiều hôm ấy, tôi đến nhà hàng rất sớm để chuẩn bị mọi thứ thật hoàn hảo. Tôi muốn đây sẽ là bữa tiệc kỷ niệm cuối cùng trước khi cả hai cùng bước vào cuộc sống hôn nhân.
Vậy mà đến khoảng 7h tối, tôi gọi điện để thông báo cho anh thì không thấy anh bắt máy. Cố gắng đợi thêm một lát để bấm số gọi lại thì anh chỉ gửi vẻn vẹn một tin nhắn: "Hôm nay, anh hơi mệt nên cần đi ngủ sớm. Ngày mai, bọn mình gặp nhau nhé!". Sau đó, điện thoại cũng mất liên lạc luôn.
Lúc ấy, tôi thực sự thấy choáng váng và bực bội trong người. Tại sao một ngày quan trọng thế này mà anh có thể thờ ơ đến như vậy. Tôi vội vã tạm hoãn kế hoạch rồi chạy một mạch đến nhà căn hộ của bạn trai. Lúc này, đèn điện trong nhà đã tắt tối thui.
Tôi gõ cửa nhưng mãi một lúc lâu vẫn không thấy ai ra mở cửa. Tức giận, tôi đậ.p cửa rầm rầm, mặc kệ việc đán.h thức anh. Đúng lúc này thì có tiếng lạch cạch mở cửa.
Vừa thấy tôi, anh ấp úng hỏi tôi vì sao lại tới giờ này khiến tôi vô cùng thất vọng. Khi tôi nói hôm nay là tròn 4 năm ngày hai đứa yêu nhau và tôi đã tự làm một bữa tiệc tại nhà hàng nhưng anh lại không đến. Anh bắt đầu gãi tóc và tỏ vẻ bất ngờ rồi còn nói là anh quên mất, anh bảo tôi về trước, mai sẽ đền lại cho tôi.
Bao lâu nay, anh đã lừa dối và phản bội sau lưng mà tôi không hề hay biết. (Ảnh minh họa)
Thấy vẻ khả nghi của anh, tôi yêu cầu được vào nhà ngồi một lát. Nhưng anh liên tục xua tay bảo tôi về, nói rằng nhà cửa bẩn, chờ mai anh dọn xong thì đón tôi vào sau.
Bạn trai càng cuống, tôi càng nghi nên cố tình bước vào, mặc kệ anh đưa tay ngăn cản. Vào trong nhà không thấy gì, trong phòng ngủ chỉ có chăn gối lộn xộn.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, định ra về thì thấy "vật thể lạ" là chiếc quần lót nữ rơi trước cửa phòng vệ sinh, mà phòng đó thì đóng cửa.
Tôi bước đến, đẩy mạnh cánh cửa và choáng váng vì bên trong là một cô gái đang luống cuống ôm một đống áo quần, túi xách và giày trên người. Nhìn thấy cảnh đó, tôi như hiểu ra tất cả mọi việc.
Thì ra việc anh quên mất ngày quan trọng, không đến buổi hẹn là bởi đang bận ôm ấp nhân tình. Bao lâu nay, anh đã lừa dối và phản bội sau lưng mà tôi không hề hay biết.
Chưa bao giờ tôi trải qua một cảm giác tồi tệ như thế trong đời mình. 4 năm yêu nhau, tôi đã trân trọng và yêu anh hết lòng, chỉ chờ một thời gian nữa là hai đứa sẽ thành vợ chồng. Vậy mà anh lại đối xử với tôi thế này đây?
Tôi biết chuyện tình yêu của hai đứa ngay từ đó sẽ không còn gì để níu kéo nữa nhưng nỗi đau mà anh gây ra, biết bao giờ tôi mới nguôi ngoai?
Theo Afamily
Điếng người khi phát hiện khoản quỹ đen khổng lồ của chồng ngày anh ốm nặng Vậy là anh giấu tôi có quỹ đen, thế mà lúc nào anh cũng cảnh cáo tôi, không cho tôi giấu giếm, bắt tôi công khai bằng mọi cách khoản tiề.n lương của mình. Thật đau lòng biết bao.. Tôi chạy khắp nơi vay mượn, khổ sở vô cùng, không dám nói với chồng. (Ảnh minh họa) Trước giờ, tôi và chồng đều...