Điếng lòng nghe con trai gào thét: “Con ghét mẹ, mẹ tránh xa con ra”
Tôi giận điên người nhưng chưa kịp làm gì thì mẹ chồng trong nhà chạy ra. Bà la lên: “Trời ơi, nó đánh cháu tôi. Nó đâu có coi bà già này ra gì”.
Năm nay tôi 29 tuổi, đang làm nhân viên cho một quầy thuốc tư nhân. Tôi đã lập gia đình và có một cháu trai 4 tuổi. Chồng tôi làm đầu bếp nhà hàng nên đi làm những lúc tôi được nghỉ và được nghỉ những lúc tôi đi làm, thành ra hai vợ chồng ít khi gặp nhau. Anh đã từng lập gia đình nhưng không có con riêng. Tôi là người đến sau, nhưng chúng tôi yêu nhau thật lòng. Anh biết tôi chịu thiệt thòi khi chấp nhận lấy anh nên anh bù đắp cho tôi rất nhiều. Vợ chồng sống không có mẫu thuẫn, chúng tôi hiểu và thông cảm cho nhau. Nhưng khổ nỗi, đã làm dâu 5 năm rồi mà mẹ chồng và tôi vẫn còn lắm chuyện hục hặc.
Bố chồng tôi đã mất từ lâu, còn mẹ và cô em chồng dường như không thích tôi ngay lần đầu anh dắt tôi về ra mắt gia đình. Lúc đó, vừa nhìn thấy tôi, em chồng đã buông một câu hững hờ: “Không xinh bằng chị H”. Tôi không lấy làm buồn vì đánh giá về vẻ ngoài là chuyện cá nhân của mỗi người. Mẹ anh thì chỉ xã giao cho lấy lệ, cũng không quan tâm hỏi han gì hết, cảm giác giống như có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Anh sợ tôi buồn nên lựa lời động viên. Lúc đó tôi cũng tự tin, cứ nghĩ sau này sống chung họ sẽ hiểu mình hơn.
Cưới nhau về tôi mới thấy mình dường như đã sai lầm. Công việc nhà một mình tôi đảm trách, mẹ chồng chỉ ở nhà nhưng bà không giúp tôi bất cứ việc gì. Còn cô em thì tan học lại tung tăng đâu đó. Là dâu mới, tôi đành cắn răng chịu đựng, cố gắng thu xếp việc nhà và việc ở hiệu thuốc.
Đã không thông cảm thì thôi đằng này nhiều lúc mẹ chồng làm tôi rất buồn. Bà chê bai tôi đủ thứ, cái gì cũng chê và nói móc máy rằng tôi vụng về, ẩu đoảng. Bà còn “tạo” thêm việc cho tôi làm, chẳng hạn khi vừa lau nhà xong, bà liền đi dép bẩn vào rồi bảo tôi bà “lỡ chân”, tôi lau lại cho bà. Biết bà không ưa mình, tôi nhẹ nhàng nói: “Nếu có gì không vừa ý, mẹ cứ nói để con thay đổi”. Bà bĩu môi: “Thôi tôi đâu dám, chị cứ làm việc chị, tôi làm việc tôi”. Tôi nghe mà đắng cả lòng.
Tôi không biết bà tỉ tê gì với cháu mà nó hờ hững với tôi, thậm chí ghét tôi ra mặt. (Ảnh minh họa)
Có lần vì tham gia liên hoan với mọi người mà tôi về trễ, không chuẩn bị được cơm chiều. Trong bữa cơm, bà cằn nhằn liên tục, nào là con dâu thời nay sao mà sung sướng, được mẹ chồng cơm bưng nước rót. Nào là bà bạc phước vô phần, đến già mà vẫn phải hầu hạ con cái. Tôi liên tục xin lỗi nhưng bà vẫn không nguôi giận.
Tôi luôn tìm cách để lấy lòng mẹ chồng của mình, nhưng không hiểu sao mỗi việc tôi làm bà đều không vừa ý. Bà chỉ có mỗi chiếc khăn voan màu hồng nhạt, đi đâu bà cũng dùng. Thấy vậy tôi mua tặng cho bà một chiếc khăn khác. Bà nhìn một cái rồi chê xấu, sau rồi miễn cưỡng nhận và không bao giờ đụng đến nó. Nhiều lần tôi mua đồ ăn sáng để sẵn cho bà rồi đi làm. Vậy mà khi chiều về, tôi thấy nó nằm lăn lóc trong sọt rác, nước mắt cứ muốn trào ra.
Vì thương chồng nên tôi đành bấm bụng chịu đựng. Rồi tôi sinh bé trai đầu lòng, bà thương con trai tôi hết mực. Nhưng mà chỉ thương mỗi nó thôi, tôi đi làm bà ở nhà trông cháu cho ăn cho uống tắm rửa thậm chí tối bà cháu ngủ chung. Mỗi chiều đi làm về, tôi đều muốn ôm con chút cho đỡ nhớ, nhưng bà lại sai tôi đi làm cái này, cái nọ. Đến khi xong hết việc nhà, thì con đã lăn ra ngủ. Vì thế mà mẹ con rất ít khi được trò chuyện với nhau. Tôi không biết bà tỉ tê gì với cháu mà nó hờ hững với tôi, thậm chí ghét tôi ra mặt.
Video đang HOT
Bé ngày càng lớn, bà càng nuông chiều hết mực. Trong nhà bé như một ông vua con làm gì tùy thích, muốn gì được đó. Khi không vừa lòng là nằm lăn xuống nền nhà khóc lóc giãy giụa. Những lúc như vậy tôi muốn dạy bảo bé dần dần.Vậy mà bà chạy tới, vừa dỗ dành bé vừa dọa đánh tôi: “Để bà đánh chết con mẹ này, con mẹ này dám mắng cu Tĩn của bà à. Thôi bà xin bà xin, bà đánh con mẹ này rồi”.
Chồng tôi cũng phải lắc đầu ngao ngán nhưng anh chẳng ý kiến gì vì vừa nể mẹ, vừa không muốn vợ buồn. 4 tuổi rồi nhưng không đi nhà trẻ, nói năng tùy tiện không chịu dạ thưa. Những thói quen cơ bản như buổi tối không được ăn ngọt, hay phải đánh răng trước khi ngủ bé không chịu thực hiện. Bé thích gì mà tôi không chiều ý là lại bắt chước giọng điệu của bà để nhại tôi. Tôi thấy bực bội vô cùng, tôi có cảm giác bà đang dần làm hư bé.
Tôi thấy bực bội vô cùng, tôi có cảm giác bà đang dần làm hư bé. (Ảnh minh họa)
Chiều thứ 7 vừa rồi, tôi cho bé ăn. Bé cứ chạy vòng vòng khắp sân, không ăn mà luôn miệng đòi thứ này thứ kia. Tôi đi lấy roi để dọa bé. Nhưng thật bất ngờ khi tôi dắt bé tới ngồi, bé đã bê nguyên bát canh đổ lên người tôi. Máu nóng trong người nổi lên, tôi đánh vào mông bé hai roi.
Bé la khóc rất to và luôn miệng nói: “Con ghét mẹ, mẹ tránh xa con ra”. Tôi cũng nạt bé và kêu bé xin lỗi mẹ. Nhưng bé cứ kêu khóc và hét lên: “Bà nội ghét mẹ, con cũng ghét mẹ, mẹ tránh ra”, rồi nằm lăn xuống đất giãy giụa. Tôi giận điên người nhưng chưa kịp làm gì thì mẹ chồng trong nhà chạy ra. Bà la lên: “Trời ơi, nó đánh cháu tôi. Nó đâu có coi bà già này ra gì”.
Sẵn cơn bực tích tụ bao lâu, tôi lên tiếng: “Mẹ đừng nuông chiều cháu quá, cháu nó hư, bé đã vậy thì sau lớn lên làm người sao nổi”. Vậy mà bà tiếp tục: “Tôi biết cô giỏi, cô có học. Còn bà già này dốt nát không biết dạy dỗ con cháu”. Con tôi thấy bà bênh vực càng khóc to hơn. Cô em chồng đi học về chẳng biết đầu đuôi ra sao, nghe mẹ mình nói vậy cũng lên tiếng: “Chị đừng có tỏ ra tài giỏi, chị là ai mà dám lên mặt dạy dỗ mẹ chồng”. Thấy họ suy nghĩ cạn quá, lòng tôi buồn vô cùng. Bà cháu đi vào rồi, tôi đứng ngoài sân khóc tức tưởi.
Thật sự tôi chẳng biết nên cư xử thế nào cho đúng, bao năm rồi sao mẹ chồng vẫn chưa có thiện cảm với tôi. Tôi cũng chẳng biết mình đã sai điều gì, hay có điểm nào mà mẹ chưa vừa ý. Tôi từng nói với chồng chuyện sợ mẹ chiều hư con, nhưng anh tỏ vẻ rất bình thường và bảo tôi cứ lo hão, đến khi nó đi học là sẽ bị rèn vào nề nếp ngay.
Về chuyện con cái, thôi tôi đành nhẫn nhịn, nhưng mẹ chồng càng ngày càng nhồi vào đầu con tôi những thói quen xấu, những suy nghĩ tệ hại về mẹ. Đã vậy, tôi còn không yên ổn chút nào khi sống với bà. Tôi cũng không thể mở miệng kêu chồng ra ở riêng để giành quyền nuôi dạy con vì chồng tôi là con trai một, huống chi mẹ chồng tôi lúc nào cũng quấn lấy cháu như vậy. Nhưng thật lòng tôi vô cùng mệt mỏi khi càng cố gắng càng chẳng được gì.Tôi phải làm sao đây, mọi người có kinh nghiệm nào giúp tôi với!
Theo Afamily
Chết cười với kế sách hẹn hò của cô nàng vụng về
Yêu nhau đến hơn hai năm gắn liền với hàng trăm cuộc hẹn lớn nhỏ và mỗi lần hẹn hò hay tụ tập có mặt nàng thì tất cả đều cười ra nước mắt vì cái sự vụng về lại "học đòi" sách vở của nàng.
Nàng là giáo viên thể dục, lúc nào cũng hừng hực sức sống, yêu đời và mạnh mẽ. Nhưng anh cũng phải công nhận nàng vụng về mà ở mức độ nặng mới nguy chứ!
Ngay cả khi hẹn hò với anh nàng cũng chăm chăm mặc cái áo thể thao, đi giày thể thao... Ngồi bên nàng anh cứ nghĩ ai đi qua, họ sẽ phán rằng anh may mắn khi được ngồi bên một vận động viên điền kinh. Nàng bảo: "Em vụng về trong khoản làm đẹp lắm! Có sao mình cứ thế đi".
Lúc đầu anh cũng nghĩ con gái thế là giản dị, không màu mè lòe loẹt như các nàng chỉ chăm cho cái vẻ bên ngoài nhưng lâu dần anh đâm ra chán. Rồi anh tìm cách cho nàng thay đổi, ai ngờ nàng tìm tới phương pháp bằng việc làm theo tất cả những gì có trên sách hướng dẫn, trên các trang mạng. Để rồi anh nhận ra: "Vụng theo sách mà không đúng cách thì vụng tự nhiên còn hơn".
Buổi hẹn hò tiếp theo sau đó còn làm anh cười rụng rốn khi nàng nhắn tin bảo sẽ cho anh một bất ngờ. Tại điểm hẹn, anh hồi hộp chờ nàng đến khi từ đằng xa đã thấy nàng mặc váy, đã thế nàng còn bịt kín khẩu trang như bí ẩn lắm. Anh đoán nàng hôm nay chắc trang điểm để tạo ấn tượng, ai dè khi nàng bảo anh nhắm mắt rồi từ từ lột khẩu trang xuống anh té xỉu với cách trang điểm quái gở nhìn cứ như diễn viên hề trong rạp xiếc của chị. Anh ôm bụng cười trên ghế đá đến chảy cả nước mắt, nàng nói: "Em đã làm đúng theo sách hướng dẫn rồi".
Ảnh minh họa
Khi anh thắc mắc thì nàng đáp sách viết nhé muốn trang điểm tạo ấn tượng thì bạn phải chọn màu nổi bật cho đôi mắt nên em tô màu xanh. Môi tô màu đỏ đậm, với cái má hồng đậm. Chưa kịp định hình cho khuôn mặt bạn gái lúc này thì anh thấy nàng lôi từ sau lưng cuốn sách hướng dẫn cách trang điểm. Nàng chỉ cho anh hình cô gái mà nàng học theo để làm rồi anh lại một lần nữa há hốc miệng mà không nhịn cười được với sự trái ngược của hai khuôn mặt.
Rồi anh giúp nàng hiểu rõ từng câu trong sách hướng dẫn một hồi lâu nàng mới hiểu là mình làm sai và quá vụng về khi phụ thuộc sách không đúng cách. Sau đó, anh còn phải chạy đi mua khăn giấy về để nàng tẩy trang khuôn mặt của mình.
Yêu nhau đã được gần 6 tháng rồi anh mới nhận ra cả hai vẫn chỉ mới cầm tay nhau, nụ hôn đầu cũng chưa kịp trao cho nàng nữa. Rồi đến buổi hẹn sau đó, khi anh quyết định thể hiện cái điều ngọt ngào trong tình yêu ấy thì một lần nữa anh phải té ngửa rồi ôm bụng cười không ngớt vì đến cả nụ hôn, nàng cũng học theo sách hướng dẫn và làm theo một cách ngớ ngẩn chưa từng có.
Khi anh nhỏ nhẹ thể hiện yêu cầu cùng nàng trao cho nhau nụ hôn, anh thấy nàng nhắm nghiền mắt lại rồi đến lúc anh định đưa môi sát lại gần thì nàng bắt đầu làm những động tác kì lạ trên môi. Anh giật mình rồi cười toáng lên khiến nàng mở mắt làm giấc mơ trao nụ hôn đầu vụt tắt. Anh hỏi về những động tác kì quặc ấy của nàng thì nàng lại phán ngay: "Em thấy trên mạng viết thế".
Anh mở tròn mắt ngạc nhiên thắc mắc thì nàng bảo: "Anh chẳng hiểu gì về hôn cả. Này nhé, trên mạng người ta viết về nụ hôn thế này này". Rồi anh vểnh tai nghe rõ mồn một từng lời nàng nói các bước để tiến hành một nụ hôn hoàn hảo mà cười ra nước mắt. Nàng đọc: "Bước một: Nhắm mắt lại/ Bước hai: Môi hơi mở he hé/ Bước ba: Lưỡi đưa ra phía trước/ Bước bốn: Đánh lưỡi tứ phương".
Thì ra nàng đọc trên mạng viết thế nên áp dụng ngay vào thực tế, chả trách lúc chuẩn bị hôn nhau anh lại thấy lưỡi nàng cứ đánh tung tóe. Giờ anh mới biết đó là bước thứ tư mà nàng thể hiện. Đây có lẽ là kỷ niệm về nụ hôn đầu mà anh không thể nào quên với cô nàng vụng về học đòi theo sách.
Anh không trách nàng về sự vụng về đó mà chỉ trách nàng quá phụ thuộc vào sách vở để áp dụng vào thực tế một cách ngớ ngẩn, không đúng cách chút nào. Nhiều khi thấy nàng mặc áo sơ mi quần tây, không trang điểm hay hôn nhau trong trạng thái run lẩy bẩy còn thú vị hơn cái kiểu học đòi ở sách hướng dẫn đâm ra lại phi thực tế mà còn khiến cho anh bao trận cười rụng rốn.
Một lần hẹn mấy người bạn ở cơ quan về nhà chơi, dù biết nàng rất vụng về trong chuyện nội trợ nhưng vì nàng kiên quyết sẽ trổ tài món nem rán cho mọi người thưởng thức nên anh đánh liều cho nàng làm. Biết đâu nàng nấu ngon, anh cũng được nở mặt vì có người yêu giỏi nội trợ.
Ấy thế mà khi tất cả háo hức đưa những cái nem lên ăn, người thì nhăn mặt, người cố nhịn cười, người vội chạy vào toilet vì nem nàng rán vừa cay vừa mặn. Anh nhớ lúc nàng chuẩn bị nguyên liệu, trong nàng rất chắc chắn: "Theo sách thì 100% nguyên liệu đã có đủ anh à". Chỉ có điều, khi sách dạy nấu ăn ghi rõ là chỉ cần một thìa tiêu đen và hai thìa hạt nêm cho vào nguyên liệu trộn đều. Nàng không định hình được là nên cho thìa nhỏ hay to nên "chơi" luôn cái môi múc canh to tướng cho vào.
Yêu nhau đến hơn hai năm gắn liền với hàng trăm cuộc hẹn lớn nhỏ và mỗi lần hẹn hò hay tụ tập có mặt nàng thì tất cả đều cười ra nước mắt vì cái sự vụng của chị. Nhiều lần anh thấy trong cái vụng về, ngô nghê bắt chước sách vở của nàng cũng thật đáng yêu, nhưng nhiều khi cũng khiến anh bực bội.
Anh âm thầm đăng ký cho nàng một khóa học nấu ăn cấp tốc, rồi tranh thủ nhờ cô em gái tư vấn về việc trang điểm đúng cách để nàng hiểu thêm.
Chỉ còn hơn hai tháng nữa là đón nàng về làm dâu, không thể để cô nàng của mình cứ vụng về rồi cứ cuống cuồng bám riết vào sách hướng dẫn mà không đúng cách như vậy được. Anh sẽ phải cùng nàng xử lý bệnh vụng thôi nhưng sách vở thì nhất quyết phải dẹp đi rồi.
Theo Nguyengiang/Afamily
Con trai vay người bố 1 đô la và lý do khiến ông nghẹn ngào Bực bội vì con trai hỏi vay 1 đô la nhưng sau khi biết được lý do, ông nghẹn ngào... ảnh minh họa Người bố đi làm về rất muộn, mệt mỏi và bực bội sau một ngày bận rộn ở cơ quan. Ông vừa về đến nhà, đứa con trai năm tuổi đã ngồi chờ từ lúc nào và hỏi: "Bố ơi,...