Điên tiết vì bị nghi ngờ “năng lực đàn ông” khi vợ chồng chậm có con
Không chỉ trêu đùa ác ý việc vợ chồng tôi không thể có con, nhiều người còn chế diễu, nghi ngờ Cường “mất năng lực”, “không phải đàn ông”… khiến nhiều phen chồng tôi tái mặt vì tức giận.
Vợ chồng chúng tôi cưới nhau đã năm năm và đang trong quá trình tích cực chạy chữa để có tin vui. Vấn đề tưởng là rất riêng tư, rất cá nhân nhưng không biết từ khi nào đã không còn là câu chuyện của riêng chúng tôi nữa.
Hồi tôi và Cường, chồng tôi mới cưới nhau, chúng tôi ở cùng bố mẹ anh. Hai cặp vợ chồng một già một trẻ xoay trong căn hộ vỏn vẹn 68 m2. Tôi bàn với anh khoan hãy vội có con. Chúng tôi đang còn thơ thới với tuổi trẻ, giờ việc cần làm là tận hưởng cảnh vợ chồng son, cùng nhau kiếm tiền tích góp để mua căn hộ mới và tách ra ở riêng. Khi đã có chốn riêng tư đi về, thì việc gia đình đón thêm thành viên sẽ trở nên thuận lợi hơn rất nhiều.
Tôi phiền muộn vì thường xuyên bị dè bỉu chuyện chưa có con. Ảnh minh họa
Nhưng có trong tay cơ ngơi riêng, thì điều trước đó hai vợ chồng dự tính lại thành sự khó khăn. Không biết có phải do tác dụng phụ của những phương pháp tránh thai cũ trước đó tôi áp dụng hay không hay do cơ địa, mà tôi tiến hành “thả” đã hơn một năm nhưng tin vui vẫn chưa gõ cửa.
Tôi bàn với Cường, cả hai vợ chồng cùng đến bác sĩ hiếm muộn để theo dõi chữa trị. Thời gian đầu Cường khá bình tâm, nhưng thấy vợ bắt đầu tỏ ra sốt ruột nên anh cũng xuôi theo. Kết quả thăm khám ban đầu, sức khỏe sinh sản của cả hai vợ chồng đều thể hiện bình thường. Bác sĩ cũng tư vấn, người trong cuộc thả lỏng bản thân, không phải đối mặt với căng thẳng, thì mới mong con tìm đến.
Cường cũng động viên tôi, thả lỏng cơ thể và đón nhận chuyện ái ân vợ chồng với tâm thế thực sự thoải mái, thì tin vui sẽ tự khắc tìm đến vào lúc người trong cuộc ít ngờ tới nhất.
Nhưng phiền muộn từ miệng những người ngoài kia bắt đầu khiến tôi phải bận lòng.
Khi vợ chồng chúng tôi về quê những dịp giỗ chạp, là cả bà con đông nơi quê nhà xúm vào hỏi thăm, động viên, vỗ về, làm công tác tự tưởng. Cứ như việc chúng tôi chưa có con là một điều gì đen đủi và là bi kịch thực sự của người trong cuộc. Ban đầu là những câu hỏi thăm thông thường, nhưng rồi lâu lâu thấy vợ chồng tôi vẫn ở cảnh rảnh rang không vướng bận, thế là các bà, các mợ ra chiều động viên và thông cảm.
Video đang HOT
Khi bàn về chuyện con cái của chúng tôi, có người còn tặc lưỡi: “không khéo điếc rồi cùng nên.” Một bà trong đám là bà con xa với bố mẹ tôi, nhà có hai anh con trai. Bà lớn tiếng: “Rút kinh nghiệm nhiều trường hợp rồi nên tôi bảo hai thằng nhà tôi cứ “thử hàng” trước sao cho bạn gái có bầu rồi hẵng cưới. Chứ giờ giới trẻ sống phóng khoáng lắm. Con gái không biết giữ mình để có thai ngoài ý muốn rồi đi phá. Có người để dính tới hai, ba lần. Tới khi lập gia đình ổn định, muốn có con nhưng ông trời đâu có bao dung thêm nữa”.
Chồng tôi cũng quá mệt mỏi. Ảnh minh họa
Ngay từ đầu tôi đã dặn lòng mình, chỉ cần bản thân biết mình đang xác định đi theo hướng nào, thì cần thiết nhất là sự tĩnh tâm. Những lời nói vô tình hay hữu ý ngoài kia không đáng và không cần để tâm xáo trộn. Thế nhưng không hiểu vì đâu, tôi bắt đầu để mình bấn loạn vì những câu bình luận ác ý từ mồm thiên hạ.
Đó là chuyện từ bà con ở quê, còn môi trường tôi đang làm việc ở thành phố cũng không có gì khả quan hơn. Buổi trưa giờ nghỉ giải lao, cánh thanh niên trẻ trong cơ quan vẫn túm tụm vào uống nước chè vặt và tán gẫu. Đám thanh niên nam hay hướng sự tập trung vào trêu chọc em Linh – cô gái trẻ nhất mới đầu quân về cơ quan. Anh Thành, vốn nổi tiếng vô tư hay cợt nhả đám chị em, quay sang ỡm ờ Linh: “Em và người yêu lâu năm, bao giờ bác sĩ bảo cưới hả em? Thôi cứ thử hàng rồi đón nhận tin vui, sau đó “chắc cú” thì hãy cưới em ạ. Cẩn thận như thế vẫn hơn, không khéo rồi lại như chị Ngọc ấy”.
Chồng tôi cũng không vui vẻ gì hơn khi nhận nhiều sự công kích của những kẻ kém tế nhị. Có lần, anh cùng nhóm bạn lâu ngày không gặp hẹn nhau đi nhậu. Trong lúc chén chú chén anh, đám đàn ông so kè chuyện có con trai con gái. Họ vui miệng nhắc đến tục lệ ở làng quê, rồi phân chia anh Tiến, anh Luân có con trai, như ngày xưa trong dịp giỗ chạp nghiễm nhiên “ngồi mâm trên”.
Cánh đàn ông còn lại biết thân biết phận “nhà có hai cô công chúa” nên vui vẻ tự nhận cái thế của mình ở mâm dưới. Rồi vô duyên vô cớ, anh Tiến cười cười quay sang chồng tôi: “ Như thằng Cường vợ tịt thì ngồi ở mâm nào cho phải?”.
Trong khi đám đông cười rộ vì hiệu ứng hài hước của câu nói mang lại, thì chồng tôi sẵn có chút hơi men, trở nên nóng mặt và tặng một cú trời giáng vào giữa mặt anh bạn kém duyên đó.
Không chỉ trêu đùa ác ý việc vợ chồng tôi không thể có con, nhiều người còn chế diễu, nghi ngờ Cường “mất năng lực”, “không phải đàn ông”… khiến nhiều phen chồng tôi tái mặt vì tức giận.
Những lời công kích, miệt thị, coi thường của nhiều người khiến vợ chồng tôi thường xuyên bị quấy nhiễu, căng thẳng, chán nản. Tôi thực sự muốn “quỳ lạy” mọi người hãy để vợ chồng tôi được yên ổn, bình tâm nhưng miệng đời quá ác ý.
Tôi thật sự không hiểu, việc vợ chồng tôi chưa có con có ảnh hưởng gì đến “hòa bình thế giới”, có khiến mọi người bị ảnh hưởng quyền lợi, mất hạnh phúc gì không? Hay mọi người thích lấy nỗi buồn của người khác làm trò đùa?
Theo danviet.vn
Nghẹn ứ trước thú nhận của chồng về thói quen vừa "trả bài" vừa xem phim đen
Tôi bắt chồng cai phim cấm. Nhưng khi lần đầu đôi trẻ hì hục làm chuyện đó một cách "độc lập", anh chồng dẻo dai tráng kiện mà tôi từng biết trước đó, mới được hơn một phút đã "đầu hàng".
Thú thực trước khi cưới tôi và anh đã "chạy đề pha" và cảm giác khá hòa hợp về khía cạnh chuyện ấy . Thắng khá sung mãn và "dài hơi" khi cùng vợ mới cưới "chạy ma ra tông" đường dài.
Chỉ có điều tôi khá băn khoăn là mỗi lần "hành sự", Thắng luôn kè kè máy tính xách tay để trên bàn, hoặc Ipad có cài sẵn những bộ phim đen mùi mẫn. Trong quá trình "mắt nhắm mắt mở" để cùng chồng tương lai làm chuyện đó, tôi cảm nhận anh vừa chăm chú xem phim, vừa kết hợp "trả bài" người yêu.
Chúng tôi khá hòa hợp, hạnh phúc nếu như chồng tôi không có thói quen kỳ dị. Ảnh minh họa
Nhiều lần, tôi muốn "nói toạc" hết sự khó chịu với chồng nhưng lại ngại ngần, sợ chồng cho rằng mình ham hố chuyện đó, rồi chê chồng, làm chồng tự ái. Hơn nữa trong những lúc cà phê cà pháo cùng nhóm bạn gái thân, có nhiều cô cũng nhỏ to chuyện chồng hoặc người yêu vừa kết hợp xem phim vừa "yêu" và cảm thấy cuồng nhiệt hơn nên tôi sợ mình "chậm tiến" nên đành cố chịu.
Thế là đời sống chăn gối của vợ chồng tôi tiếp tục gắn liền với chiếc Ipad và những bộ phim Âu - Mỹ chồng tải trên mạng về. Thậm chí có lần trong lúc hai người đương "trên chín tầng mây", tôi thấy khó chịu, kêu chồng dừng lại nhưng anh ấy có vẻ hưng phấn hơn cùng với tình huống trên phim.
Càng ngày tôi càng cảm thấy buồn bực, xa lạ mỗi khi được chồng yêu. Tôi đành "bùng nổ", xa xả nói với anh không muốn chuyện ái ân của hai người gắn với những thước phim ấy nữa. Cá nhân cảm thấy bị xúc phạm khi tự thân không đủ sức quyến rũ để khêu gợi chồng, buộc anh phải tìm cảm hứng từ phim đen mỗi lần hai người hành sự.
Chẳng lẽ những người trẻ như chúng tôi, hừng hực khí thế và có sức khỏe sinh sản đảm bảo, lại để chất lượng cuộc yêu phụ thuộc vào thứ vô tri vô giác ấy? Chúng tôi không thể tự mình định đoạt chuyện gối chăn? Và cả cuộc đời với vài ba chục năm yêu đương mặn nồng nữa, mỗi lần ân ái chẳng có âm thanh của người trong cuộc, ngược lại chỉ có tiếng động từ những bộ phim ấy phát ra?
Thắng ngồi buồn rầu ủ rũ. Và để chiều lòng vợ trẻ, anh đành cương quyết "cai" phim đen trong lúc hành sự. Để lần đầu hai người chủ động làm chuyện đó mà không cần phải có sự tác động từ thứ phương tiện đáng ghét này, tôi đã lên kế hoạch chuẩn bị mọi thứ thật chu đáo.
Không kể ngoại cảnh chăn ga gối đệm màu hường lãng mạn, thoang thoảng mùi nước hoa hồng, cá nhân tôi còn thơm tho sạch sẽ và lấp ló núi đôi trễ nải trong chiếc áo hai dây không thể nào gợi cảm hơn.
Thế nhưng trái ngược với sự kỳ vọng của tôi, lần đầu đôi trẻ hì hục làm chuyện đó một cách độc lập, anh chồng dẻo dai tráng kiện mà tôi từng biết trước đó, mới được hơn một phút đã "đầu hàng".
Nếu tôi ép chồng cai phim đen đồng nghĩa với việc tôi phải "nhịn". Ảnh minh họa
Sau khi mặt đối mặt nhìn nhau đầy thảng thốt, Thắng khổ sở thừa nhận từ khi dậy thì đã quen xem phim đen để tự giải tỏa. Giờ đây nhu cầu sinh lý của anh đã gắn liền với những thước phim ấy, kể cả khi đã có vợ làm nguồn cảm hứng trực tiếp.
Tôi nghẹn ứ khi nghe chồng thú nhận sự thật. Vậy là cho dù cá nhân có nỗ lực cải thiện hình ảnh đến bao nhiêu thì trong mắt anh, vợ trẻ đầy sức quyến rũ vẫn như vật vô hình. Hóa ra mỗi lần hành sự, anh chỉ như trả bài cho tôi.
Việc anh có thể chinh chiến dài hơi mỗi hiệp gần nửa tiếng với vợ chẳng qua là do những thước phim kia đem lại cảm hứng. Nhưng thiếu nó thì Thắng hiện nguyên hình là kẻ "chưa ra đến chợ đã rơi hết tiền".
Nếu tôi cương quyết bắt chồng "cai nghiện", thì hậu quả "trạng chết chúa cũng băng hà." Khi phong độ đàn ông nơi chồng không còn ổn định thì chẳng ai khác mà chính tôi là kẻ phải gánh chịu thiệt thòi nhiều nhất.
Trước sự thật cay đắng này, tôi có nên nhắm mắt để đời sống chăn gối vợ chồng tiếp tục phụ thuộc vào những thước phim đen ấy?
Theo danviet.vn
Kết hôn gần 10 năm mà chưa có con, mẹ chồng bắt con dâu làm điều kinh dị Sốt ruột mãi chưa có cháu bế, mẹ chồng liền bảo con dâu sờ tay vào bụng người chết và xoa nhiều vòng để đậu thai. Gần đây, cộng đồng mạng Trung Quốc đang xôn xao về cách chữa hiếm muộn của một cặp vợ chồng. Theo đó, anh Trần và vợ kết hôn được gần 10 năm nay nhưng vẫn chưa có...