Điện thoại nửa đêm
Nửa đêm. Chuông điện thoại chợt reo. Ai mà lại gọi vào giữa đêm hôm khuya khoắt thế này? Nó tức giận cầm ống nghe.
Đêm tĩnh mịch bỗng bị âm thanh ào ào trong điện thoại đánh vỡ tan, không rõ là âm thanh gì. Có một tiếng thoát ra từ ống nghe, là tiếng mẹ, hơi chút run run: “Các con ở đỏ bình yên chứ? Các cháu tan học có về nhà không? “
“Chúng con bình thường, các cháu vẫn ngoan”. Nó hỏi lại “Có vấn đề gì vậy?”
Bố bình tĩnh nói: “Chỗ bố mẹ mưa bão – không có gì, bình yên là được rồi”
Nó cười sằng sặc: “Bố, mẹ, bố mẹ cũng thật là. Ở đây là đất Mỹ, cách hàng vạn dặm, khí hậu làm sao mà giống nhau?”
Video đang HOT
Bố gác ống nghe, nó lẩm nhẩm tính: Bây giờ đang là hơn 4 giờ chiều ở Trung Quốc, cũng là giờ trẻ con tan học. Thảo nào bố mẹ hỏi tới bọn trẻ con. Bố mẹ ở nông thôn không biết chênh lệch múi giờ, họ cứ nghĩ giống như ở quê vậy.
Nó lại chợp mắt một chút, sau đó bắt đầu một ngày mới bận rộn. Mới nhập cư tới đây, bao nhiêu việc phải lo, hai vợ chồng nó bận tới mức chả có thời gian mà thở nữa. Đến ngày thứ ba nó xem ti vi bỗng thấy một tin thời sự: Một vùng của Trung Quốc bị mưa bão lũ cuốn, có đến một nửa vùng bị chìm ngập. Nó nhảy dựng trên ghế sofa – đó chính là làng nó.
Nó gọi điện thoại về nhà. Gọi không được. Gọi cho họ hàng, vẫn không được….Gọi suốt 1 tiếng đồng hồ, gọi mãi cuối cùng mới liên lạc được với một người bạn trong thành phố. Người bạn nói: Tình hình rất nguy cấp, giao thông trì trệ, thông tin đứt đoạn, mất điện, mất nước….May mà mưa bão đến giữa ban ngày, mọi người kịp thời ẩn tránh, mới không xảy ra thương vong lớn về người. Hỏi kỹ ra thì lũ cuốn đến đúng 4 giờ chiều ba ngày hôm trước. Nó bần thần một lúc, chính lúc đó nhận được điện thoại của bố mẹ, nhưng họ một chữ cũng không nói.
Nó bỗng nhớ ra cái âm thanh ào ào trong điện thoại. Giờ mới hiểu đó là tiếng lũ cuốn!
Bố mẹ đang lúc hiểm nguy, nhớ đến sự bình yên của con cái. Chao ôi! Bố mẹ đang gặp bão táp ầm ầm, vậy mà nửa lời cũng không cho nó biết.
Theo Guu
'Quay đầu là bờ'- tôi đã tìm lại được bến bờ bình yên
Cuộc sống của tôi cứ êm đềm trôi qua như thế, tôi luôn điều chỉnh được thời gian tôi dành cho nhân tình và gia đình, thế nên không có điều gì sơ suất xảy ra cả.
ảnh minh họa
Tôi có bồ sau 2 năm kết hôn, tất nhiên là tôi giấu tất cả mọi người vì tôi đủ tỉnh táo để biết rằng, một người đàn ông ở lứa tuổi trung niên luôn cần một gia đình ở phía sau. Tôi lấy vợ năm 35 tuổi nhưng khi gặp em, nhân tình hiện tại của tôi thì tôi lại không cưỡng lại được sức hút của em. Tôi lao vào em, chiều chuộng em hết mực, nhưng tôi cũng ra điều kiện với em rằng, không được tiết lộ chuyện này và hãy luôn yêu đương trong bí mật.
Vợ tôi sinh con xong thì càng trở nên bận rộn. Cô ấy không xinh nhưng có dáng người khỏe khoắn và rất thông minh, nấu ăn lại ngon. Với nhiều người, có vợ như thế là đã quá tuyệt, nhưng không hiểu sao tôi lại tham lam đến thế, tôi vẫn muốn có thêm một người phụ nữ khác để khỏa lấp những thiếu khuyết mà vợ tôi không thể nào bù đắp cho tôi được.
Cuộc sống của tôi cứ êm đềm trôi qua như thế, tôi luôn điều chỉnh được thời gian tôi dành cho nhân tình và gia đình, thế nên không có điều gì sơ suất xảy ra cả. Con trai tôi giờ cũng đã được 1 tuổi, vợ tôi thì gần như dành hết thời gian cho con nên tôi càng rảnh rỗi. Cùng lắm thì một tháng, vợ chồng tôi chỉ "đụng" vào nhau 1 hoặc 2 lần. Tôi thì không cảm thấy thiếu vì gần như tuần nào tôi cũng gặp gỡ nhân tình.
Buổi trưa hôm đó, tôi tranh thủ đi ra trung tâm thương mại gần công ty để mua quà sinh nhật cho nhân tình. Sau khi mua xong, tôi đứng ở trên vỉa hè đợi sang đường (vì tôi đi bộ) thì bỗng nghe một tiếng "rầm" rất lớn rồi tiếng người xôn xao. Cảnh tượng đó diễn ra trước mắt thật nhanh chóng và kinh hoàng. Định thần lại, tôi đã thấy đám đông bu lại trước mặt mình, giọng một người đàn ông hét lên thất thanh: "Vợ ơi, sao em lại dại dột như thế này?".
Tôi lại gần, thấy một người phụ nữ trạc 35 tuổi, nằm bất động giữa đường với cái đầu bê bét máu. Người đàn ông ôm lấy vợ khóc lóc, cạnh đó là một cô gái trẻ với đôi chân dài miên man đang cầm cái túi xách run lập cập. Chiếc xe máy của nạn nhân nát bét, chiếc taxi gần đó cũng bị hư hỏng nặng. Tiếng xe cấp cứu rú còi inh ỏi, nhưng khi người chồng vừa bế chị kia lên cáng thì tôi đã nghe nhiều người nói rằng: "Chị ta chết rồi".
Cảnh tượng kinh hoàng đó khiến tôi hoảng sợ. Tôi phải đứng lại một lúc lâu để trấn tĩnh. Sau khi hiện trường tai nạn bị phong tỏa, tôi mới nghe những người xung quanh nói rằng, thì ra chị vợ phát hiện chồng đang đi với bồ, uất quá nên đâm vào taxi tự tử. Trước đó, chị vợ này cũng đã khuyên can chồng rất nhiều rồi nhưng vẫn không ăn thua. Nghe đâu họ có đữa con chưa đầy 8 tháng.
Tôi chột dạ, tôi không biết nếu vợ mình phát hiện ra chuyện này, mọi việc sẽ như thế nào nữa. Con trai tôi cũng đang còn nhỏ, nếu như vợ tôi sốc quá mà làm liều thì xem như gia đình của tôi cũng tan nát.
Tôi rùng mình, không dám nghĩ tiếp nữa. Tôi vào trung tâm thương mại, trả lại món đồ và chọn một món khác cho vợ. Sau đó, tôi đến gặp nhân tình và tuyên bố muốn chia tay. Nhân tình của tôi sốc lắm, nhưng sau khi nghe tin tôi sắp phá sản, cô ấy đã chửi vào mặt tôi rồi bảo rằng, từ nay đừng có liên lạc gì với cô ấy nữa.
Tôi thở phào nhẹ nhõm rồi lái xe về nhà. Tôi thấy mình thật đốn mạt vì đối xử với vợ không tốt trong thời gian qua. Từ bây giờ trở đi, tôi sẽ làm mọi cách để giữ cô ấy bên mình. Nhìn thấy nụ cười của vợ con khi tôi bước vào, tôi chợt thấy bình yên đến lạ. Có lẽ, đây là giây phút đầu tiên tôi cảm thấy hạnh phúc và ấm áp khi hiểu rõ ý nghĩa của hạnh phúc gia đình.
Theo Motthegioi
Cái lắc đầu từ chối của chồng trong đêm tân hôn 12 năm sau tôi mới hiểu Đây là câu trả lời cho hành động khác người của chồng đêm tân hôn 12 năm trước sao? Lấy chồng ai cũng mong cho mình được một chỗ dựa bình yên, hạnh phúc. Vậy mà chưa hưởng được cái gọi là cuộc sống hôn nhân được bao lâu, thì tôi đã chịu cảnh chăn đơn gối chiếc. 12 năm lấy chồng, tôi...