Điên đầu vì vợ keo kiệt và không biết điều
Bố mẹ tôi phải nấu cơm hàng ngày, trong khi đó nếu cô ấy về mà thấy mẹ tôi cặm cụi làm cơm thì cũng chưa bao giờ cô ấy nói để cô ấy làm mà cứ để tự nhiên như vậy, chưa bao giờ cầm lấy cái chổi quét nhà.
ảnh minh họa
Tôi yêu và lấy người con gái là vợ tôi bây giờ, quê cô ấy ở Tuyên Quang. Nếu nói rằng tôi vụ lợi thì không phải, cô ấy xinh thì cũng không? Chúng tôi đến với nhau khi tôi kiên trì theo đuổi cô ấy. Là một người sắp bảo vệ luận án Thạc sĩ, lại làm công việc tốt trong một công ty nước ngoài với mức lương hấp dẫn, vào những ngày 15 hay mùng 1 âm lịch, cô ấy thường xuyên đi lễ chùa để cầu may mắn. Rõ ràng, nếu chỉ nhìn vào từng đó thôi, ai cũng có thể thấy cô ấy tuyệt vời đến mức nào. Nhưng khi lấy nhau rồi, thì phát sinh từ đây.
Bố mẹ tôi sống tình cảm và rất yêu quý con dâu, nhưng cách cô ấy ứng xử trong cuộc sống khiến tôi ngộp thở. Tôi đứng giữa, bênh vợ thì ko được mà cãi bố mẹ thì lại càng không thể vì tôi biết vợ tôi sai hoàn toàn. Bố mẹ tôi ko bao giờ chì chiết con dâu mà chỉ dạy cách sống sao cho phù hợp với môi trường.
Bạn thử nghĩ xem. Bố mẹ tôi phải nấu cơm hàng ngày, trong khi đó nếu cô ấy về mà thấy mẹ tôi cặm cụi làm cơm thì cũng chưa bao giờ cô ấy nói để cô ấy làm mà cứ để tự nhiên như vậy, chưa bao giờ cầm lấy cái chổi quét nhà. Nhà tôi thuận tiện ở chỗ các cửa hàng ăn sáng chỉ cần bước qua đường là xong mà món nào cũng có nhưng tuỵệt nhiên chưa bao giờ thấy cô ấy mua để mời bố mẹ tôi. Bố mẹ tôi muốn khuyên răn cô ấy, chưa nói 1 câu thì đã cãi xong 10 câu rồi… Điều đó khiến tôi có bình tĩnh cũng không thể được.
Video đang HOT
Tôi đi làm được bao nhiêu tiề.n thì đưa hết cả cho cô ấy, không giữ 1 đồng nào cho mình vì tôi ít khi tiêu tiề.n lắm. chỉ đổ xăng xe vì cơm thì tôi ăn ở công ty. Tôi bảo là cuối tháng vợ chồng gửi ông bà 2 triệu còn lại thì giữ để giành cho kế hoạch tương lai. Vậy mà sau lưng tôi, cô ấy chỉ đưa bố mẹ có 1,5 triệu trong khi cái gì cũng tăng giá ấm ầm.
Ngày còn yêu nhau, tôi có vay mượn cô ấy 1 triệu vậy mà cô ấy còn vô tư đi kể với bố mẹ cô ấy khi chỉ ngày kia là chúng tôi cưới nhau. Thậm chí khi cưới nhau rồi, tôi vì tính đàn ông nên gửi trả cô ấy, vậy mà cô ấy vẫn cầm lấy như là không có gì vậy. Đến ngày hôm qua, khi giỗ ông nội, tôi gọi điện bảo cô ấy về sớm giúp mẹ và mua ít đồ thắp hương. Khi tôi về thì mẹ kể rằng: Nó chỉ mua đựoc 1 gói kẹo. Lúc đó tôi đã rất tức giận và đó như là ngọn lửa khiến tôi không thể chịu đựng thêm nữa. Tôi lập tức viết đơn l.y hô.n thì mẹ tôi lại bảo là cứ khuyên bảo thêm nữa.
Các bạn hãy xem, bố mẹ và tôi đã đối xử với cô ấy thế nào. Tôi muốn ra tết, chúng tôi sẽ dọn ở riêng vì tôi không muốn nhìn thấy nỗi buồn và khổ tâm từ bố mẹ tôi và tôi cũng muốn xem và nhìn nhận lại khả năng cô ấy làm vợ đảm đang như thế nào để có quyết định chính xác cho mình.
Tôi làm vậy có đúng không, các bạn cho lời khuyên với. Cảm ơn rất nhiều.
Theo VNE
Đi cửa sau vì "ăn cơm trước kẻng"
Ba mẹ chồng tương lai ra điều kiện hoặc là theo không hoặc là đám cưới nhưng không rước dâu.
Chúng em lỡ "ăn cơm trước kẻng", giờ em có thai 3 tháng. Ba mẹ chồng tương lai của em ra điều kiện hoặc là theo không hoặc là đám cưới nhưng không rước dâu, em phải về nhà chồng bằng cửa sau.
Khi em nói điều này, ba mẹ em rất giận và bắt em phải cắt đứt. Mẹ nói cứ đẻ con ra rồi mẹ phụ nuôi, không cần thứ nhà chồng chưa chi đã co.i khin.h mình như vậy.
Người yêu em cũng khổ tâm. Anh năn nỉ ba mẹ em chấp nhận phương án của bên nhà anh ấy để mọi chuyện êm xuôi. Thế nhưng, ba mẹ em không bằng lòng. Giờ em phải làm sao?
ngoclan...@gmail. com
Hoặc là theo không hoặc là đám cưới nhưng không rước dâu, em phải về nhà chồng bằng cửa sau (Ảnh minh họa)
Bạn gái thân mến,
Đúng là các bạn có hơi vội vàng, đã "ăn cơm trước kẻng" mà còn không biết phòng ngừa. Bây giờ chuyện lỡ rồi, phải tìm cách "gỡ rối", sao cho tốt đẹp mọi bề. Ba mẹ chồng tương lai của bạn muốn làm vậy là vì họ theo xưa, khi con dâu thất tiết trước ngày cưới thì họ sợ sẽ mang theo xui xẻo về nhà mình. Ngày nay, nhiều người suy nghĩ thoáng hơn về tìn.h dụ.c và hôn nhân, chuyện như vậy không còn phổ biến nữa.
Tốt nhất là các bạn nên nhờ một người lớn tuổ.i, có uy tín đối với 2 bên đứng ra làm "thuyết khách", vận động 2 bên cởi mở hơn một chút để chuyện trăm năm của con cái không bị ảnh hưởng; có thể tổ chức đám cưới ở nhà hàng, sau đó đôi trẻ tự đưa nhau về không cần phải đón dâu, đưa rể.
Kinh nghiệm cho thấy nếu các bậc cha mẹ nào dễ dàng, thương dâu, thương rể thì sẽ được hưởng phúc đức về sau, con cái gần gũi thương yêu, chăm lo chu đáo; chứ làm khó dễ thì vừa mất lòng sui gia vừa làm cho dâu con tủi phận. Các bạn hãy kiên trì thuyết phục cha mẹ đôi bên. Chắc chắn họ sẽ vì con cháu mà rộng lòng.
Theo VNE
Tôi vẫn nhớ bạn Ngày xưa đó tôi vẫn khắc ghi trong trái tim mình hình bóng một người bạn mà tôi không dám gọi thành tên. Tôi vẫn nhớ bạn, nhớ những con đường chúng ta đi qua, nhớ những ngày cùng bạn chung lớp, chung trường, nhớ những ngày xưa thân ái. Ngày xưa đó, có thể đã nhạt nhòa trong ký ức của bạn...