Điên đầu: đến cả bác chồng cũng soi mói
Tôi lấy chồng được gần 2 năm nay, hiện tại chúng tôi đã có 1 đứa con trai gần 1 tuổi. Nhưng hai chúng tôi, nói thẳng ra là đang chờ việc, ăn bám bà nội.
Nhà chồng tôi có một chị đã lấy chồng và chồng tôi là con trai duy nhất, cũng là trưởng họ, còn bố chồng tôi vừa mất cuối năm ngoái. Nhà chồng cũng có thể nói là có điều kiện, vợ chồng tôi ra trường rồi làm đám cưới luôn vì tôi chửa trước nên giờ vẫn chưa có việc làm, chỉ có việc ở nhà trông con, chờ sang năm mới tính chuyện công việc.
Nói thêm là đằng nội chồng tôi giờ chỉ còn một bá là chị gái của bố chồng còn mọi người đều mất cả, bên nội chồng coi như không còn ai. Bá chồng lấy chồng ở gần nhà tôi đã mấy chục năm nay nhưng vẫn không có con nên mọi tình cảm đều dành cho hai cháu là chồng và chị chồng tôi cả.
Ngày yêu nhau cũng như ngày mới cưới chồng, tôi luôn nói bá là người nhân hậu, hết mực thương yêu anh nên tôi coi bá như bá của mình mà trân trọng và đền đáp bá. Tôi nghe lời anh vì thật sự tôi cũng quý bá, hơn hết tôi muốn sống tốt với tất cả mọi người bên nhà chồng để làm tròn đạo dâu con. Hồi mới cưới, mọi người nhà chồng không ưa gì tôi vì tội chửa trước, thậm chí chị chồng còn tỏ thái độ luôn với tôi. Tôi biết thế nên càng cố gắng để mọi người nhìn nhận mình và cho mọi người thấy tôi không phải đứa hư hỏng chơi bời như mọi người nghĩ.
Tôi biết thế nên càng cố gắng để mọi người nhìn nhận mình và cho mọi người thấy tôi không phải đứa hư hỏng chơi bời như mọi người nghĩ. (ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi trong lòng như thế nào tôi không biết nhưng bên ngoài bà cũng tỏ ra bình thường với tôi và rất ít khi xảy ra chuyện mâu thuẫn dù nhỏ nhặt. Phần vì tôi đẻ cho bà thằng “đít nhôm”, phần vì nhà còn mỗi bà với vợ chồng tôi và tôi cũng sống biết điều nên bà càng dễ tính với tôi hơn. Nhưng dường như vì thế mà bá chồng và chị chồng tôi nảy sinh ra tính ganh ghét, thích cạnh khóe vợ chồng tôi hơn dù ngoài mặt vẫn rất vui vẻ.
Video đang HOT
Chị chồng tôi đang mang bầu, bá chồng suốt mang rau qua cho chị ăn nhưng rất hiếm khi thấy đem cho nhà tôi và cũng năm thì mười họa mới thấy sang thăm con trai tôi. Tôi không phải là người hay để ý nhưng có nhiều hôm tôi ngồi chơi bên nhà chị chồng, thấy bá chồng xách túi to túi nhỏ rau mang cho chị nhưng chẳng hề đả động gì đến nhà tôi mà tôi buồn lắm. Chỉ có khi nhiều quá ăn không hết, chị chồng mới gọi tôi qua lấy bớt về. Rồi có khi ngồi chơi kể chuyện cu nhà tôi biết làm những gì, rồi biết bện bà, tỏ ra mừng rỡ khi bà về thì bá và chị chồng bảo: “Ừ thì thế, bà nội là nhà tài trợ chính mà, không bện bà thì ai mua sữa cho”.
Chồng tôi tỏ ra không vừa ý thì tôi ngăn lại vì tôi cũng không muốn chấp nhặt, với tôi ai nói gì không quan trọng. Đôi khi ngồi buôn chuyện vui, bá chồng cứ toàn lôi chuyện đâu đâu ra mỉa mai: “Con nhà bà X mua hẳn 1kg sò về nấu cháo cho con, mà cân sò 30, 40 nghìn chứ ít đâu. Ăn không hết thì lại bỏ. Con nhà bà Y mỗi lần pha sữa cho con là phải luộc bình sữa lên cơ, khiếp. Tao nuôi cháu tao có cần thế đâu, nó chỉ có thỉnh thoảng ho đôi tiếng, sốt đôi bữa chứ chả có việc gì sất”. Bá và chị chồng suốt cứ bảo tôi: “Nó suốt ngày chỉ ăn với ngủ chứ có làm gì đâu”. Rồi đi chê người này nói dở, người kia xấu tính nhưng tôi tự hỏi có bao giờ hai người ấy tự nghĩ về mình chưa?
Nói nhiều thì sợ người ta nghĩ tôi để ý, xới móc nhưng thật tình tôi biết mấy người đó nghĩ gì, thái độ coi thường vì tôi ăn bám tôi cũng bỏ ngoài tầm mắt vì chẳng được gì cho tôi cả. Con tôi tôi nuôi, tôi lấy về nhà chồng thì tôi được ở nhà chồng, con tôi cũng là cháu nội bà thì chẳng có gì cần tính toán cả. Bố mẹ sinh tôi ra chưa được hưởng cái gì nhưng giờ tôi đang phục vụ nhà chồng, sinh con đẻ cái cho nhà người ta thì chút quyền lợi đó có sá gì.
Tôi cũng là người biết điều nên đời còn dài mà, có ăn có trả, sau này không phải tôi chăm sóc bà lúc ốm đau thì là ai nữa. Có người nói tôi: “Mày chuột sa chĩnh gạo rồi đấy”. Tôi chỉ vâng ngoan ngoãn nhưng kì thực lúc ấy, tôi chỉ muốn nói: “Số cháu sướng, cháu sống tốt nên giờ cháu được hưởng, thế thì có gì đâu ạ”.
Tôi không phải con người ghê gớm hay thủ đoạn, ra đường thậm chí người ta còn quý mến tôi vì tôi sống biết trên biết dưới nhưng một khi đã có thái độ đấy thì tôi cứ việc nhởn nhơ cho ai đó tức, số ai nấy hưởng đừng nên ganh ghét lại khổ đầu óc suốt ngày phải nghĩ.
Đúng là chuyện nhà chồng, dù mình có tử tế thế nào thì cũng vẫn là con dâu, cháu dâu mà thôi, mãi mãi không thể bước chân vào gia đình ấy, nếu như họ thực sự không muốn mở lòng với mình. Nghĩ mà phiền thật!
Theo VNE
Vợ tôi quá tốt với mẹ chồng
Sự tốt bụng của vợ nhiều khi khiến tôi nghi ngờ, tôi tự hỏi, tại sao lại có một cô con dâu hiền thục, không bao giờ chấp nhặt bất cứ chuyện gì từ nhà chồng như vậy.
Điều đặc biệt hơn là, tôi đối với nhà em cũng bình thường, không được ưu ái cho lắm.
Ngày còn yêu nhau, em là một cô gái hiền dịu, ôn hòa, tôi thích cái tính cách ấy của em. Em thật là một con người chu đáo. Những ngày lễ tết, em đều nhớ mua quà cho gia đình tôi. 20-10 hay 8-3, chỉ cần là ngày lễ là em có quà tặng bố mẹ. Khi mang món quà của em về cho ra đình, tôi cũng được mát mặt. Nhưng nghĩ rằng, em đang yêu tôi nên muốn lấy lòng bố mẹ chồng tương lai, với lại cũng làm cho tôi nở mày nở mặt nên mới hành động như vậy. Có lẽ, tôi có nhược điểm là luôn nghi ngờ lòng tốt của người khác.
Xưa nay người ta nói, mẹ chồng con dâu khó hòa thuận. Tôi cũng sợ, khi em về nhà tôi, mối quan hệ sẽ khác. Vì mẹ tôi cũng có hơi khó tính, có cái nhìn hơi khắt khe với con dâu. Nhưng từ ngày em về, không khí trong nhà khác hẳn, mọi thứ bắt đầu lại từ đầu, giống như một cuộc sống hoàn toàn mới.
Tôi là con một nên gia đình cũng chiều tôi lắm. Bố mẹ dồn hết tâm sức vào tôi, tôi cũng vì thế mà không muốn phụ lòng bố mẹ. Hi vọng, em sẽ là người vợ tốt và em cũng đã khiến tôi hài lòng. Những thứ trước giờ trong nhà không có, từ đồ dùng bếp núc, tới tiện nghi trong phòng ngủ, em đi siêu thị mua hết. Em nói, cái gì cũng phải đầy đủ, khi mẹ cần tới thì dễ tìm, không phải chạy chỗ này chỗ kia. Em là người thông minh và nhanh nhẹn, nên chỗ nào có vẻ trống trải, em biết sắp xếp đồ đạc ngăn nắp.
Tôi là con một nên gia đình cũng chiều tôi lắm. Bố mẹ dồn hết tâm sức vào tôi, tôi cũng vì thế mà không muốn phụ lòng bố mẹ. (ảnh minh họa)
Mẹ tôi ban đầu không thích vì nghĩ em thể hiện hơi quá, mẹ nghĩ, em đã coi cái nhà này như nhà của em nên tha hồ sắm sửa. Em biết thái độ của mẹ nhưng cũng không phàn nàn nhiều, chỉ bảo mẹ rằng: "Mẹ yên tâm, có cái gì thiếu con mới sắm, để mẹ đỡ phải chạy vạy tìm đồ đạc thôi. Con sẽ biết cách tiết kiệm mẹ ạ". Nghe em nói chuyện với mẹ mà tôi mát cả lòng, tôi yên tâm lắm.
Bố mẹ có ý thuê người giúp việc vì nhà tôi vốn rộng, bố mẹ dù là nghỉ hưu nhưng người già không thể làm được những việc trong nhà suốt ngày. Với lại, chúng tôi cũng không muốn bố mẹ vất vả. Nhưng em bảo, em không muốn thuê người giúp việc, trong nhà tự nhiên có người lạ vào ở cùng không hay. Em nói với mẹ rằng, &'mẹ cứ yên tâm, mỗi tuần con dọn nhà cửa sạch sẽ một lần là được. Rồi có gì, việc nhà việc cửa, hôm nào tranh thủ về sớm con sẽ dọn dẹp. Bố với mẹ cứ nghỉ ngơi, có việc gì nhẹ thì làm thôi ạ'. Có vẻ như em rất thật lòng.
Em từng nói với tôi, vì bố mẹ là người gia giáo nên em cũng muốn sống một cách lễ độ. Vả lại, ông bà chỉ có mình tôi là con trai nên em không muốn có hiềm khích gì. Vì như thế, em chính là người thiệt. Bố mẹ dù gì cũng là bố mẹ, còn con cái thì không bao giờ bỏ được bố mẹ, với, anh cũng là con một nữa, nên em luôn coi bố mẹ như bố mẹ của chính mình mà đối xử. Em hi vọng, bố mẹ chồng cũng sẽ chấp nhận em, coi em như người trong nhà, chứ không phải là chuyện con dâu, mẹ chồng.
Hàng ngày, em cười nói với mẹ rất vui vẻ. Thi thoảng bố đi vắng (cơ quan cũ của bố hay tổ chức đi du lịch xa) em bảo, cho em sang ngủ với mẹ. Thế là, đêm hôm, em toàn bỏ tôi sang ngủ cùng mẹ, rồi tỉ tê. Có khi ngó vào phòng, nhìn em ôm mẹ ngủ ngon lành, tôi mới cảm nhận được, em là người vợ tốt, thực tâm yêu thương, kính trọng bố mẹ tôi như người nhà mình vậy. Cuối tuần, thay vì hai vợ chồng đi chơi, em đưa cả nhà đi ăn cùng nhau, rồi em chở mẹ đi mua quần áo mới, tặng quà cho bố. Lúc nào cũng vậy, điều em nghĩ tới phải là bố mẹ sau đó đến chồng và mình. Thật tình, tôi rất hài lòng về em.
Tôi tự hào về em, tự hào về tình cảm của hai vợ chồng và những gì em dành cho bố mẹ. (ảnh minh họa)
Mẹ có nói gì em cũng cười, rồi sai thì em sửa, không thì em phân tích cho mẹ hiểu. Em hi vọng tôi sẽ cảm nhận được sự thực tâm của em, chứ không phải là chuyện gồng mình lên giữ hạnh phúc gia đình. Vậy mà trước giờ, chứng kiến tình cảm của em với nhà chồng, tôi lại ích kỉ nghi ngờ em, tôi thật là hẹp hòi. Tại sao lại không có một nàng dâu tốt với mẹ chồng như mẹ đẻ của mình chứ? Phải chăng, chính cái tư tưởng cổ hủ về mối quan hệ này đã làm cho nó trở nên tồi tệ? Chẳng ai chịu nhường ai, rồi có khi tốt với nhau còn bị nghi ngờ. Thế nên, chuyện mẹ chồng nàng dâu mới khó nói như vậy. Nhưng nhìn em, tôi thấy những tia hi vọng sáng...
Tôi tự hào về em, tự hào về tình cảm của hai vợ chồng và những gì em dành cho bố mẹ. Tôi yêu em và lấy em, thật sự đó là một quyết định sáng suốt. Hi vọng, chúng tôi sẽ mãi như thế này, sẽ là một gia đình hạnh phúc và không bao giờ có chuyện mẹ chồng, con dâu khiến tôi phải đau đầu, mệt mỏi vì đứng giữa mẹ và vợ. Thật sự, tôi rất tự hào về em!
Theo VNE
Mẹ chồng cho tôi đi ngoại tình Tôi thật không ngờ, cuối cùng mẹ lại gọi tôi vào và nói, &'mẹ chấp nhận cho con đi ngoại tình', nhưng với điều kiện, con phải kiếm cho mẹ đứa cháu. Mẹ hứa sẽ không nói chuyện này với ai, ngay cả bố con, người nhà con. Đây là bí mật của mẹ con mình. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, không...