Điềm báo cuộc hôn nhân không hạnh phúc
Câu chuyện mở đầu đám cưới có lẽ là điềm báo cho một cuộc hôn nhân không hạnh phúc của tôi.
Đến bây giờ nghĩ lại cái ngày tôi về nhà chồng mà vẫn còn cay cay sống mũi. Bởi tôi cảm nhận được tình cảm nhạt nhẽo mà nhà chồng dành cho gia đình tôi, cảm nhận sự khó chịu của người chồng hiện tại và sự tủi thân khiến nước mắt tôi trào ra. Tôi không thể tưởng tượng được một ngày tôi lại bị đối xử như thế.
Cái ngày anh tán tỉnh tôi, anh vẽ ra trước mắt tôi một lâu đài trong mơ, một mái ấm hạnh phúc với một người chồng thương yêu tôi rất mực. Anh yêu tôi, anh luôn muốn ở bên tôi và nói sẽ chăm lo cho tôi đầy đủ. Lúc nào anh cũng tỏ ra ân cần với tôi. Và cũng vì tình cảm ấy, chúng tôi quyết định lấy nhau.
Những ngày chuẩn bị đám cưới, anh bắt đầu bộc lộ vài điểm tôi không hài lòng. Anh tính toán chi ly từng tí một về váy cưới, đồ trang điểm, cỗ bàn. Anh nói tôi không được hoang phí, để dành t.iền nong cho việc tương lai. Tôi cũng nào có hoang phí gì nhưng nghĩ cả đời mới có một lần thì cứ làm sao cho đẹp mắt bạn bè. Thế mà anh cau có khó chịu với tôi. Khi ấy tôi buồn lắm vì trước giờ anh không bao giờ quát tháo tôi, vậy mà…Có phải khi tiến tới được hôn nhân, con người ta hoàn toàn thay đổi?
Video đang HOT
Khi đó, tôi đã òa khóc, không nói được lời nào. Tôi thất vọng vô cùng về người chồng của mình. (Ảnh minh họa)
Rồi khi tôi về nhà chồng, vì xe cô dâu đi trước nên những xe đưa dâu bị lạc lại tắc đường. Nhà tôi và nhà anh cách xa nhau mấy trăm cây số, vậy mà anh không cho người ra đón bố mẹ, anh chị, bạn bè của tôi. Họ gọi điện hỏi đường mãi mà anh chỉ lòng vòng cũng không tìm tới nơi được. Nhà trai thì cứ đợi nhà gái để tổ chức hôn lễ. Vậy mà khi tôi giục anh ra đón bố mẹ, anh không nói gì. Tôi giục tiếp nữa thì anh nói tôi “lắm lời, đường ở mồm, có mồm thì đi mà hỏi”.
Khi đó, tôi đã òa khóc, không nói được lời nào. Tôi thất vọng vô cùng về người chồng của mình. Tại sao anh lại hành xử như thế ngay trong ngày trọng đại này. Anh không coi bố mẹ tôi ra gì hay sao. Tôi đau khổ quá, chẳng lẽ tôi lại bỏ lễ cưới, lại bỏ tất cả để chạy về nhà. Nhưng tôi là thân con gái nên phải chấp nhận cuộc hôn nhân mà tôi biết chắc, nó sẽ không có hạnh phúc!
Và quả thật, suốt thời gian cưới nhau tới giờ, anh thường xuyên đi đêm về hôm. Những lời nói, cử chỉ ngọt ngào chỉ còn là dĩ vãng. Tôi ngậm đắng nuốt cay sống cuộc đời đau khổ này.
Theo VNE
Tôi lo sẽ mất 'cái ngàn vàng'
Khi mà tôi đã quá yêu anh, và thường xuyên đi bên cạnh anh, gần gũi anh thế này! Trước đây tôi luôn tự hỏi, tại sao người ta yêu nhau lại phải đi quá giới hạn, lại phải hiến dâng trinh tiết để rồi cứ nơm nớp lo sợ một ngày nào đó người mình yêu thương sẽ phản bội mình.
Chi bằng đừng làm thì sẽ không lo. Đừng bao giờ hiến dâng cho người yêu, cứ yêu thôi và kiên quyết giữ gìn. Nhưng đó là khi tôi chưa có người yêu, là khi tôi chứng kiến nhiều cuộc tình đau khổ khác khi bị người yêu phản bội. Còn bây giờ tôi đã khác xưa, tôi đã là một cô gái có người yêu, và đó là người tôi yêu say đắm.
Tôi và anh yêu nhau đã được gần 2 năm. Tôi phải thú nhận, đó là quãng thời gian vô cùng khó khăn với tôi vì phải đối diện với mọi cung bậc cảm xúc. Yêu nhiều, giận hờn có, buồn phiền cũng có và còn cả nước mắt. Nhưng những lúc giận anh tôi lại càng thấy yêu anh hơn, nhớ anh da diết. Vậy mà anh không bao giờ to tiếng với tôi, lúc nào cũng nhỏ nhẹ ân cần. Anh càng làm tôi thấy mình có lỗi với anh và càng trân trọng anh hơn.
Thật ra, trong suốt thời gian yêu nhau, anh cũng đã nhiều lần đòi hỏi chuyện đi quá giới hạn, nhưng tôi vì có phương châm là không muốn trao thân cho ai trước ngày cưới, nên đã kiên quyết từ chối. Thật ra, tôi cũng muốn được gần gũi anh lắm chứ, cũng muốn được anh ôm ấp, vuốt ve nhưng tôi sợ, khi đã như vậy, tôi không còn là mình nữa, sẽ tiến xa hơn. Anh cũng tôn trọng quyết định của tôi, tuy vậy, tôi thấy anh rất khổ sở để vượt qua nhất là khi chúng tôi có điều kiện gần nhau, chỉ có hai người.
Thật ra, trong suốt thời gian yêu nhau, anh cũng đã nhiều lần đòi hỏi chuyện đi quá giới hạn, nhưng tôi vì có phương châm là không muốn trao thân cho ai trước ngày cưới, nên đã kiên quyết từ chối. (ảnh minh họa)
Bạn bè nói tôi là đứa cổ hủ. Bây giờ người ta yêu nhau vài tháng đã tiến xa, còn tôi thì đã 2 năm rồi mà cứ khư khư giữ thân mình làm gì. Tôi biết, anh yêu tôi chân thành, tha thiết và luôn quan tâm tôi, nhưng biết đâu có một ngày, khi có được tôi rồi anh sẽ thay đổi. Nhiều người như thế và cũng không ít người con gái phải ân hận vì chuyện mình đã làm. Thật lòng, tôi không muốn vì tôi sợ mà thôi, chứ không phải tôi không hết lòng vì anh.
Nhưng gần đây, khi cô bạn cùng phòng trọ tôi chuyển đi, tôi ở một mình, anh thường xuyên lui tới ăn cơm với tôi hơn. Lúc đó, tôi sợ hãi lắm, sợ sẽ không giữ được mình, sợ sẽ trao thân cho anh vì tôi và anh có điều kiện ở bên nhau nhiều hơn, ngay cả ban tối. Có khi mưa gió anh cũng ở lại, tôi thì không nỡ để anh về trong thời tiết đó. Nhiều lần như thế, tôi kiên quyết lắm mặc dù thật khó ngủ. Nhưng các bạn ơi, tình hình này liệu còn kéo dài được không. Tôi sợ nếu cứ thế này tôi sẽ không giữ được sự trong trắng mất, tôi sẽ trao cho anh đời con gái của mình mất. Như vậy thì có sao không các bạn, tôi lo lắng vô cùng. Có phải tôi thật sự ích kỉ khi bắt anh phải chịu đựng suốt thời gian qua như bạn bè tôi thường nói hay không? Xin hãy cho tôi biết phải làm thế nào bây giờ?
Theo PNO
Phá thai để lấy chồng giàu Bất cứ người phụ nữ nào cũng mong muốn có một mái ấm, có một cuộc sống sung túc, một gia đình giàu sang để sau này con cái đỡ khổ. Bản thân tôi cũng là phụ nữ, tôi cũng khát khao lấy người chồng giàu có, có nhà cửa đàng hoàng. Tôi sợ cảnh đi thuê nhà trọ, sợ cảnh phải lầm...