Dịch vụ chăm sóc người ‘điên’ tại gia… hốt bạc
Theo tìm hiểu của PV, nhiều gia đình vì điều kiện công việc bận rộn không có thời gian chăm sóc bệnh nhân nên đã thuê người giúp việc, điều dưỡng viên về chăm sóc tại nhà, trả lương tháng từ 2,5 – 3,5 triệu đồng.
Nhiều gia đình giàu có không ngần ngại thuê các điều dưỡng đến chăm sóc người thân tại nhà theo giờ với giá cao.
Phần lớn, họ là người lao động được chủ nhà lựa chọn từ những trung tâm giới thiệu việc làm, chợ lao động. Tuy nhiên, nhiều gia đình giàu có không ngần ngại vừa thuê người giúp việc vừa thuê các điều dưỡng đến chăm sóc người thân tại nhà theo giờ.
Công việc mà điều dưỡng riêng có thể thực hiện tại nơi ở của người bệnh là thay băng, rửa vết thương với giá 150 – 300 nghìn đồng/lần (tùy mức độ nặng nhẹ của vết thương) tập vật lý trị liệu, phục hồi chức năng với giá 150 nghìn đồng/30 phút đặt ống tiểu, ống thở, nuôi ăn qua ống giá 150 nghìn đồng/lần lấy máu xét nghiệm…
Nguyễn Thị N. (xin được giấu tên thật), ở Ngọc Hồi (Gia Lâm, Hà Nội) là điều dưỡng. Hàng ngày, chị N. vẫn nhận lời đến tận nhà chăm sóc cho các bệnh nhân tâm thần. Đi theo chị N. lúc nào cũng là một túi đồ nghề nặng trĩu, gồm thuốc tiêm, thuốc truyền, ống thở… Bệnh nhân của N. đủ “nam, phụ, lão, ấu”.
N. bảo rằng, “ngán” nhất là người bệnh bại liệt, tâm thần phân liệt và các em bé quá nhỏ. Mỗi khi chăm sóc bệnh nhân xong, N. đều phải nán lại mươi, mười lăm phút để dặn dò gia chủ phải nhắc người bệnh thực hiện đúng đơn thuốc.
Nghe N. kể về nghề điều dưỡng của mình, tôi thấy nhiều nỗi bi hài. Có khi vừa đặt chân đến đầu giường bệnh nhân, chị đã bị chửi rủa là “hồ ly tinh”, “quỷ hại người”. Thế nhưng, dù có bị chửi bới như thế nào thì đó là cái nghề N. đã theo học để kiếm sống… nên cũng đành vậy thôi. N. cũng dễ thông cảm, vì đã nắm bắt được tâm lý bệnh nhân.
Theo tìm hiểu của PV, tại TP.HCM, bệnh viện Vạn Hạnh đã mở dịch vụ bác sĩ gia đình ngay từ những ngày đầu thành lập bệnh viện. Đây là dịch vụ phục vụ các đối tượng không có khả năng đến viện nhưng là bệnh nhẹ, khám chỉ mang tính chất chẩn đoán là chính.
Video đang HOT
Chị Ngọc Linh, nhân viên kế toán làm việc tại Huỳnh Thúc Kháng, Đống Đa, Hà Nội cho biết, gia đình chị cũng thuê một điều dưỡng riêng chăm sóc mẹ chồng bị động kinh. “Tôi thấy, các bác sĩ gia đình, điều dưỡng riêng thường dành nhiều thời gian cho bệnh nhân hơn bác sĩ tại bệnh viện bởi vì họ được trả thù lao cao theo giờ, chị Linh nhận xét. Chăm sóc người bệnh tại nhà đòi hỏi người chăm sóc phải có tính nhẫn nại. Với người bị lẫn (mất trí nhớ) hoàn toàn thì thật vất vả, phải canh chừng họ mọi lúc, mọi chuyện. Ngoài ra, các điều dưỡng viên tại gia còn là những người tư vấn cho người thân của bệnh nhân cách chăm sóc họ tốt nhất, tránh những rủi ro không đáng có xảy ra”.
Theo xahoi
Mẹ liệt giường, hai con cũng chờ chết
5 năm qua, tai ương liên tiêp âp đên gia đình bà Phạm Thị Mại (76 tuôi), trú tại tô 2, thôn Xuân Thái, xã Phú Thọ, huyên Quê Sơn, Quảng Nam khiến gia đình bà rơi vào tân cùng nôi đau: mẹ tai biên, nằm co rút liêt giường hai con mắc bênh gút nan y, chân tay lở loét, bôc mùi hôi thôi.
Vượt qua đoạn đường quanh co, lởm chởm đá dăm và dây leo chằng chịt, chúng tôi vạch được lôi vào nhà bà Phạm Thị Mại. Ngôi nhà bà Mại thâp bé, không tường rào, công ngõ nằm lọt thỏm giữa rừng cây.
Căn nhà tuênh toàng, không có gì đáng giá ngoài chiêc xe lăn được Nhà nước câp cách đây vài năm
Bước vào nhà, mùi nước tiêu khai nồng lẫn mùi thịt thôi rữa xông vào mũi ngôt ngạt. Ngôi nhà tuênh toàng không có gì đáng giá, không điên nước, đèn đuôc".
Bà Mại, đôi chân co quắp, cặp mắt trắng đục, nằm thu mình trơ trụi trên chiêc giường tre. Dưới gâm giường là những thứ hôn đôn nằm lăn lóc, vương vãi. Môt thau nước tiêu bên cạnh bôc mùi "đặc trưng" của người liệt giường không ai thay rửa thường xuyên.
Chôc chôc, bà Mại lại nói mớ, co giât, rên la, vùng vây... và miêng đòi ăn, đòi uông.
Bà Phạm Thị Mại bị liêt nằm trơ trụi một mình
Nằm bât đông cạnh đó, anh Nguyên Văn Tiên (sinh năm 1971, con trai bà Mại) thân hình ôm nhom, bô dạng nhăn nhó, miệng rên rỉ vì đau đớn. Đôi chân anh leo khoeo, mắt cá chân phải nôi lên nhiêu vêt cương mủ, vỡ lở, bôc mùi hôi thôi.
Anh Nguyên Văn Tiên cũng đang nằm chờ "sô trời"
Cùng chung sô phân với anh trai, chị Nguyên Thị Én (sinh năm 1973, con gái bà Mại) tay chân sưng phù, đọng mủ và lở loét khắp nơi. Chân tay nhớp nháp dịch trắng đục của những mụn nhọt đã vỡ. Chị chỉ cân nặng khoảng 35kg.
Chị Én với căn bệnh nan y
Chị Én buồn tủi nói: "Nếu không nhờ vào đồng tiền trợ cấp của Nhà nước, sự cưu mang, đùm bọc của bà con chòm xóm thì 3 mẹ con cũng không sống được đến ngày hôm nay. Phải chi có môt phép màu nào đó giúp cho tôi có thể đứng dây, mẹ bình phục như 5 năm vê trước thì tôt biêt chừng nào".
Nhiêu khi bà Mại lên cơn co giật, chị Nguyên Thị Én lại lêt ra ngôi xe lăn trông mẹ
Hiện tại, mọi sinh hoạt cũng như từng miêng ăn, giâc ngủ của 3 mẹ con bà Mại đêu nhờ vào sự cưu mang, đùm bọc của bà con hàng xóm và các bạn tình nguyên viên CLB Nguyên Ước Xanh (Quảng Nam).
Căn bênh của 2 người con bà Mại thực tình đã hêt thuôc đặc trị. Không biêt, 3 mẹ con họ còn sông được bao lâu nữa, môi ngày trôi đi là môt ngày dày vò thê xác".
Ông Nguyên Văn Liêm, tô trưởng tô dân phô 2 cũng bày tỏ nôi niêm cảm thông sâu sắc với hoàn cảnh gia đình bà Mại, ông nói: "Đi nhiêu, gặp nhiêu nhưng không cái khô, cái khó nào hơn gia cảnh nhà bà Mại... Môt gia đình có 3 người thì 3 người lại mắc bênh hiêm nghèo, không môt chô dựa, hụt hâng trước cuôc sông. Gia đình được liêt vào diên hô nghèo đặc biêt."
Theo 24h
Tê tái cảnh nuôi người ở bệnh viện Trong cái lạnh tê tái, vẫn có những con người lầm lũi nằm ghế đá, ngồi vạ vật chờ trời sáng. Với họ, chỉ cần người thân được bình an... Những ngày nhiệt độ xuống thấp, có khi đến 9-10 độ C, khuôn viên của các bệnh viện tại Hà Nội đều trở nên bề bộn hơn hẳn những ngày thường, bởi sự...