Địa ngục chính là đây!
Ở cái tuổi xấp xỉ năm mươi, tôi không muốn cuộc sống của mình đảo lộn. Cái ngày người ta đến xiết nhà, tôi nhìn mặt Phương mà không còn nhìn ra đó là người vợ đầu gối, tay ấp của mình 10 năm qua.
Trong suy nghĩ của tôi, chẳng lẽ hơn 10 năm biết nhau, tôi đã không kịp tìm hiểu rõ những ngóc ngách trong con người mà tôi chọn làm bạn đời? Không biết em còn điều gì giấu giếm mà tôi chưa nhận ra hay không? Từ đó, trong tôi luôn nơm nớp một nỗi lo…
“Em làm gì đến nỗi đổ nợ như vậy? Phải nói thật cho tôi biết, nếu không thì đừng có trách…”. Tôi nhớ hôm đó mình đã gầm lên như vậy khi biết số nợ gần 1tỉ đồng ở thời điểm năm 2004 mà Phương đã gây ra. Vợ tôi khóc lóc, quỳ sụp xuống ôm lấy chân tôi: “ Em vay người ta để đưa cho ba má làm ăn… Không ngờ ba má cũng bị lừa”.
Phương kể rằng, thấy ba má cô ấy không có công ăn việc làm sau khi cái tiệm tạp hóa của gia đình phải đóng cửa vì ế ẩm nên nghĩ cách vay tiền của những người quen biết, trong đó có cả những người chuyên cho vay nặng lãi, đưa lại cho ba má mình cho “bạc góp” ở chợ thị trấn. Thế nhưng được một thời gian thì bị nhiều người giật nên không có tiền trả cho chủ nợ. Tôi không biết việc làm này của Phương cho đến khi mọi chuyên đổ bể.
Vốn gốc, lãi mẹ, lãi con đã lên đến con số gần 1 tỉ đồng. Thôi thì cha mẹ vợ cũng là cha mẹ. Tôi chỉ còn có nước bán nhà trả nợ. Nhưng cũng không đủ. Tôi phải vay thêm 200 triệu đồng của anh em trong cơ quan để đắp vào khoản nợ do vợ tôi gây ra. Sau này tôi mới biết, cha mẹ vợ tôi cũng vì bài bạc mà đổ nợ chứ chẳng phải bị ai lừa gạt gì! Cũng chính vì điều này mà tôi bị dừng bổ nhiệm, chuyển công tác từ thị xã xuống một huyện vùng sâu.
Điều đó khiến tôi không thể không suy nghĩ về cuộc hôn nhân của mình. Vợ tôi là người ít học. Rớt đại học, Phương ở nhà buôn bán. 4 năm tôi học ở Cần Thơ, có nhiều bạn gái theo đuổi nhưng tôi đã hứa với Phương nên không thể nuốt lời.
Ra trường 2 năm, chúng tôi cưới nhau. Ai cũng khen tôi là thằng đàn ông chung tình, là hàng hiếm nhưng tôi chỉ nghĩ đơn giản: Tôi và Phương biết nhau từ hồi còn mặc quần xà lỏn, đi học cùng nhau, lớn lên cùng nhau và thề nguyền sẽ lấy nhau làm vợ, làm chồng. Phương đã chờ đợi tôi dù cũng có không ít người dạm hỏi. Bấy nhiêu đó đã đủ cho tôi giữ lời hứa…
Sau khi sinh đứa con đầu lòng, tôi đưa vợ con lên thị xã sống chung để được gần gũi. Thằng Tí được 1 tuổi, tôi thuê cho Phương một sạp hàng ở chợ để buôn bán mỹ phẩm theo đề nghị của cô ấy.
Cuộc sống đỡ chật vật hơn kể từ khi Phương có công ăn việc làm. Con đường công danh của tôi cũng hanh thông. Sau 10 năm, tôi đã lên chức trưởng phòng của Sở Địa Chính tỉnh.
Tôi không còn chút tình cảm nào đối với người phụ nữ của mình và chỉ còn biết vùi đầu vào công việc (Ảnh minh họa)
Vậy mà đùng một cái, vợ tôi vỡ nợ. Ngôi nhà cơ quan cấp cho, sau đó tôi mua hóa giá rồi xây sửa lại vừa dọn vào 3 tháng đã phải bán đi. Lại tiếp nối những ngày ở nhà thuê, nhịn ăn nhịn mặc để trả nợ. Tôi thì bị “lưu đày” đi vùng sâu; nửa tháng, có khi 1 tháng mới về thăm vợ con một lần. Nhiều đêm nằm một mình ở nơi heo hút ấy, tôi thấy vừa thương, vừa giận vợ vô cùng. Tôi ráng làm thật tốt chức trách của mình để sớm được quay về.
Đúng 3 năm, tôi quay về thị xã và được cất nhắc vào vị trí mới. Tôi mừng vì kiếp nạn đã qua và dồn mọi tâm sức cho công việc.
Video đang HOT
Nhưng ông trời như trêu ngươi. Chính lúc đó, vợ tôi lại dính vô chuyện lùm xùm. Lần này là do đề đóm, cờ bạc. “Em thấy người ta trúng nhiều quá nên cũng hi vọng mình sẽ trúng để trả hết nợ, mua lại nhà… Rồi em bắt chước mọi người ghi số đề để hưởng huê hồng…”. Vợ tôi lại khóc lóc, van xin.
Trời ơi, nếu như vậy thì cũng không đến nỗi. Đằng này vợ tôi tham lam, nhiều hôm ghi rồi không giao cho thầu đề mà ém lại với mong muốn kiếm thêm. Nhưng không có cái rủi nào giống cái rủi nào. Những lô vợ tôi giữ lại, nhiều người đã trúng. Vậy là phải vay, phải mượn để chung cho người ta. Được một thời gian thì vụ việc đổ bể. Công an triệt phá đường dây có dính tới vợ tôi. Lần này, tôi phải muối mặt nhờ anh em quen biết lo dùm vợ tôi mới không bị khởi tố…
“Từ nay em ở nhà lo cho hai đứa nhỏ, không làm gì hết. Mọi chuyện để cho tôi. Làm ơn đi!”. Tôi chỉ còn có nước van lạy vợ tôi đừng làm gì thêm nữa để tôi khỏi mang tai tiếng. Để cho chắc ăn, tôi đem đứa cháu gái con bà chị lên ở chung để làm “tai mắt” những khi tôi vắng nhà. Tiền chợ tôi đưa mỗi ngày để vợ tôi không có dư mà đề đóm, cờ bạc.
Sau này, cháu nói: “ Mợ bảo con, có muốn ở yên thì đừng có bép xép; nếu không, mợ tống cổ. Vì vậy mà dù biết cậu vừa ra khỏi nhà, mợ cũng đi luôn, con đâu có dám nói với cậu? Cậu ở nhà, con và 2 đứa nhỏ còn có cơm ăn, chớ mỗi khi cậu đi công tác, tụi con toàn ăn mì gói…”.
Nhưng đó là khi tôi lại vô tình phát hiện, vợ tôi vẫn đàn đúm với một số người để bài bạc. Nhà cửa, con cái cô ấy bỏ mặc. Thằng lớn ở lại lớp sau đó phải cho đi xuất khẩu lao động; còn đứa nhỏ, may mà tôi gởi vào một trường tư trên TPHCM mới học hành đàng hoàng. Đau hơn là khi tôi biết, nhóm “bạn bè” của vợ tôi hầu hết là vợ cán bộ cấp cao trong tỉnh mà không thể nói nên lời!
Giờ đây, tôi thật sự mỏi mệt. Tôi không còn chút tình cảm nào đối với người phụ nữ của mình và chỉ còn biết vùi đầu vào công việc. Tôi bảo Phương: “ Coi như tôi không có người vợ này“. Nhưng cô ấy nói: “ Anh mà bỏ em là em tự tử chết ngay trước mặt cho anh coi. Lúc đó thử coi người ta có tin tưởng, bổ nhiệm anh nữa hay không!”.
Cả hai điều Phương nói ra đều đáng sợ đối với tôi. Giờ đây, tôi không biết phải làm gì. Ở cái tuổi xấp xỉ năm mươi, tôi không muốn cuộc sống của mình đảo lộn. Nhưng sống với một người phụ nữ như vợ tôi thì địa ngục chính là đây!
Theo Eva
Phá thai để lấy chồng giàu
Vì tương lai cuộc sống của mình, Ngân giấu Hùng đi phá thai và nói dối mình đã bị sảy thai.
Ngày học đại học, Ngân yêu Hùng - một người bạn học cùng lớp cấp 3. Tình yêu của 2 người đã trải qua suốt 4 năm sinh viên vất vả. Nhà Ngân không giàu nhưng cũng không đến nỗi quá khó khăn. Còn Hùng thì sinh ra trong gia đình thuần nông, vất vả từ nhỏ. Hai người dự định sau khi tốt nghiệp đại học, tìm được một công việc ổn định sẽ tính đến chuyện kết hôn.
Mọi chuyện thay đổi từ lúc Ngân đi làm và gặp Quang. Anh là trưởng phòng kinh doanh nơi Ngân vừa vào làm việc. Ngay từ đầu, Quang đã tỏ ra rất quan tâm đến Ngân. Anh luôn tận tình, hướng dẫn tỉ mỉ Ngân khi cô mới bỡ ngỡ ra trường và làm quen với công việc.
Ban đầu, Ngân chỉ nghĩ Quang quan tâm đến nhân viên cấp dưới chứ không có ý gì khác. Nhưng càng ngày, thái độ săn sóc của Quang càng làm cho Ngân cảm thấy anh có tình cảm với mình thật.
Thời gian này, tình yêu của Ngân và Hùng cũng đã đi đến giai đoạn sâu đậm. Một buổi tối đi chơi, không kiềm chế được bản thân nên hai người đã đi quá giới hạn. Và hậu quả nghiêm trọng là Ngân mang bầu.
Đây cũng là lúc Ngân suy nghĩ rất nhiều. Càng ngày sự quan tâm của Quang - người đàn ông vô cùng tâm lý lại có điều kiện - càng làm cho cô cảm thấy dao động. Trong lần đi nghỉ mát với công ty, Quang đã tỏ tình với cô.
Là trưởng phòng kinh doanh có kinh nghiệm và mối quan hệ rộng rãi nên phải nói về vấn đề tiền bạc, Quang là người giàu có. Điều đó khiến cô nghĩ nhiều về người yêu hiện tại của mình, Hùng - một sinh viên mới ra trường, non kinh nghiệm, công việc vẫn còn long đong lận đận.
Hơn nữa, thực tế thì gia đình Ngân cũng không đồng ý cho cô tiếp tục mối quan hệ với Hùng. Họ chê gia đình anh nghèo, bản thân anh lại chẳng phải người giỏi giang, tài cán gì, lấy về rồi không có tương lai.
Suy đi tính lại đủ đường, Ngân quyết định sẽ bỏ Hùng đến với Quang. Nhưng còn cái thai thì sao? Vì tương lai cuộc sống của mình, Ngân giấu Hùng đi phá thai và nói dối mình đã bị sảy thai. Ngay sau đó không lâu, Ngân nói lời chia tay với Hùng. Và cũng chỉ một thời gian ngắn sau thì đám cưới của cô với Quang chính thức diễn ra.
Chính vụ việc đó cùng sự bối rối của Ngân trong các lần nói chuyện, kết hợp cùng linh cảm của người đã nhiều năm gắn bó với Ngân khiến Hùng nghi ngờ. Nhưng anh chỉ biết ôm đớn đau và hận thù trong lòng chứ chẳng thể làm được gì.
Với Ngân, quá khứ với Hùng cô sẽ chẳng dại gì mà nói cho Quang biết. Trước khi hai người làm đám cưới, cô quyết định đi vá màng trinh.
Nước mắt và đớn đau, Ngân không dám oán trách ai cả (Ảnh minh họa)
Thực ra khi về làm vợ Quang, Ngân cũng gặp trở ngại là gia đình Quang không ưa gì cô. Họ giàu nên coi thường cô cũng như gia đình thông gia. Tuy nhiên, Ngân luôn được Quang bao bọc, chở che.
Từ ngày lấy Quang, cô sống như bà hoàng. Hai người cũng mong muốn có con nhưng chờ mãi mà không thấy tin gì, mặc dù họ không dùng biện pháp tránh thai nào cả. Gia đình bên chồng giục, chồng cũng sốt sắng, Ngân thì như có lửa đốt trong lòng.
Lo lắng, Ngân lặng lẽ đi khám và được bác sĩ thông báo: do hậu quả của việc phá thai lần trước nên cô không có khả năng làm mẹ nữa. Câu nói của bác sĩ làm Ngân lảo đảo, mông lung. Dĩ nhiên điều này cô cũng không vội nói cho chồng biết.
Nhưng sau 5 năm con trai kết hôn mà chưa được bế cháu, lần nào mẹ chồng Ngân cũng sang nhà cũng giục giã. Một hôm, nghe bà nói mà cô rụng rời chân tay:
- Hôm nào, hai đứa thử đi khám xem!
Đi khám với chồng để rồi mọi chuyện bại lộ hết cả sao? Mấy lần chồng cô rủ đi nhưng cô đều viện cớ có việc bận rồi thôi. Quang cũng không có nghi ngờ gì cả.
***
...Hôm ấy là chủ nhật, Quang có việc ra ngoài đột xuất, gương mặt có vẻ lạ lắm. Chăm sóc xong mấy chậu cây cảnh, Ngân vào phòng thấy chồng đi ra ngoài mà để quên điện thoại.
Theo thói quen, cô mở điện thoại của chồng. Một tin nhắn làm cô giật mình: " Muốn biết tại sao vợ anh không có thai thì 9h đến quán cà phê X". Và số điện thoại làm cho cô suýt ngã ngửa - đó là số của Hùng.
Đang bối rối đi lại trong phòng suy nghĩ cách đối phó thì chồng cô về. Ánh mắt giận dữ của chồng làm cô càng thấy sợ hãi.
Vừa lúc đó, em gái Quang và mẹ chồng cũng đến. Họ là những người mở lời đầu tiên:
- Cái đồ đàn bà mất nết! Bảo làm sao mà không có con? Ăn nằm có con với người khác rồi phá thai thì bảo làm sao không hỏng người? Phá thai là giết người cô biết không? Giết con của thằng nghèo để lấy chồng giàu, cô thật không ra gì! - Mẹ chồng cô nói.
Em chồng cũng tiếp lời:
- Hôm nay tôi mà không có việc qua quán cà phê thì có khi anh trai tôi giấu nhẹm đi, lại bao che cho chị rồi... Chị có phải đàn bà không đấy, gian xảo kinh người.
Những lời mắng nhiếc xối xả làm Ngân quay cuồng. Cô chạy lại van xin chồng, nhưng Quang hất tay cô ra, bỏ đi lạnh lùng.
Nước mắt và đớn đau, Ngân không dám oán trách ai cả. Đơn li dị của chồng, sự lăng mạ của gia đình chồng, sự dèm pha của thiên hạ, sự tủi hổ của bố mẹ... Tất cả là lỗi của cô.
Ngân chọn cách đã bỏ đi thật xa. Nơi ấy, cô hy vọng có thể tìm lại chút được tia nắng ấm áp cho tâm hồn mình.
Theo 24h
Nụ hôn trong gió (P.2) Tôi và Minh đã "say". Khi tỉnh lại, mọi thứ giống như vừa trải qua cơn say xỉn. Sáng chủ nhật, Vy hẹn tôi ở quán Bơm, cô gái này lúc nào cũng đúng giờ. Tôi đến đã thấy Vy ngồi đó từ bao giờ. Vy mặc váy trắng, áo khoác bò cá tính, tóc búi cao và trang điểm nhẹ nhàng. -...