Đi xét nghiệm để cứu mẹ, 3 con trai bàng hoàng phát hiện mình không phải con ruột, bí mật phía sau mới ngã ngửa
Tôi là anh cả, chỉ muốn hỏi mẹ về sự thật mà có lẽ mẹ đã giấu giếm từ lâu. Mẹ tôi trông bất ngờ lắm, có lẽ bà không nghĩ sẽ có lúc phải nói với chúng tôi về điều này.
Từ nhỏ thì ba anh em chúng tôi đã biết mình không có cha. Một mình mẹ tôi làm lụng vất vả để nuôi ba con trai học hành. Vì thế, chúng tôi luôn yêu thương mẹ.
Mẹ tôi là người phụ nữ rất bình thường, không học cao, chỉ có thể làm việc tay chân. Suốt thời đi học, nhà chúng tôi luôn thiếu trước hụt sau. Nhiều lần, vì thiếu tiề.n học phí, bị bạn bè chọc ghẹo, tôi còn đán.h nha.u với chúng. Vậy mà sau khi thấy mẹ cúi đầu xin lỗi thầy cô, mong tôi không bị đuổi học, tôi lại thấy hối hận vô cùng. Mẹ tôi hiền lành như thế, cố gắng để con ăn học như thế, sao tôi cứ làm mẹ buồn lòng?
Ảnh minh họa: Internet
Video đang HOT
Cứ vậy mà ba chúng tôi lớn lên học hành thành tài, mỗi người đều kiếm được tiề.n phụ giúp mẹ, còn khiến mẹ hãnh diện với người xung quanh. Đến tuổ.i già, cả ba anh em đều ở gần mẹ, thay phiên nhau về chăm sóc, sống cùng để mẹ vui vẻ, an hưởng tuổ.i già.
Nhưng biến cố bất ngờ đến khi mẹ tôi mắc bệnh ung thư má.u. Ba anh em chúng tôi bỏ hết việc đang làm, tụ họp lại hỏi han bác sĩ, tìm hiểu tình hình. Cuối cùng đi đến phương án là ba anh em tôi sẽ chọc tủy để tìm cơ hội cứu sống mẹ.
Nhưng khi có kết quả thì cũng là lúc bí mật gia đình dần hé lộ. Bác sĩ cầm trên tay kết quả rồi nhìn lướt qua ba anh em chúng tôi: “Cả ba anh đều không có quan hệ huyết thống với mẹ của mình”. Chúng tôi sững sờ nhìn nhau, đều không thể tin vào những gì bác sĩ đang nói. Sao có thể như thế? Nếu không phải là con ruột của mẹ vậy chúng tôi là con của ai?
Với tâm trạng bàng hoàng rối bời, chúng tôi đành tìm đến giường bệnh của mẹ. Tôi là anh cả, chỉ muốn hỏi mẹ về sự thật mà có lẽ mẹ đã giấu giếm từ lâu. Mẹ tôi trông bất ngờ lắm, có lẽ bà không nghĩ sẽ có lúc phải nói với chúng tôi về điều này.
Sau đó chúng tôi đã nghe mẹ kể một câu chuyện từ 30 năm về trước. Hóa ra, cha của chúng tôi là người đàn ông t.ệ bạ.c, phản bội vợ có con riêng rồi biệt vô âm tín. Mẹ ruột của chúng tôi vì mắc bệnh nặng nên trước khi mất đã tìm đến “mẹ”. “Mẹ” thấy cảnh ba đứ.a tr.ẻ côi cút nên nhận làm con ruột, nuôi nấng suốt 30 năm dài.
Nghe bí mật gia đình về thân phận của mình, chúng tôi càng yêu thương mẹ hơn. Nhưng buồn thay, chúng tôi đều không có tủy tương thích với mẹ, không thể giúp bà. Bệnh của mẹ ngày càng nặng, càng khiến chúng tôi đau lòng. Mẹ ruột của chúng tôi phá vỡ hạnh phúc gia đình của bà, còn bà lại dùng nửa phần đời còn lại để nuôi nấng chúng tôi nên người. Đây là người mẹ vĩ đại không sinh ra chúng tôi nhưng đã cho chúng tôi nghĩa tình đủ đầy, bà xứng đáng có một tuổ.i già bình yên và khỏe mạnh…
Nghi ngờ có uẩn khúc khi mẹ chồng thương tôi như con đẻ, ngày biết được nguyên do tôi bàng hoàng không thể tả
Lòng tôi rối như tơ vò. Tôi lờ mờ hiểu chuyện thì bà nói "Mẹ xin con hãy để cho mẹ có cơ hội làm trách nhiệm của một người mẹ mà bấy lâu nay mẹ không làm được.
Xin con hãy để mẹ bù đắp cho con."
Tôi xem ông bà nội như cha mẹ của mình. Từ nhỏ tôi đã ý thức được hoàn cảnh của mình nên luôn cố gắng học thật tốt. Tôi ra trường và xin vào làm cho một công ty tư nhân. Ở đây tôi gặp và yêu chồng tôi bây giờ.
Khác với nhiều cô gái khác khi làm dâu, quan hệ giữa tôi và mẹ chồng rất tốt. Ngày về làm dâu đầu tiên mẹ cứ nhìn tôi mải miết. Thỉnh thoảng tôi nhìn lại thấy mẹ tôi đang nhìn mình, bắt gặp ánh mắt của tôi bà liền quay đi. Gương mặt bà lúc nào cũng phảng phất buồn. Cứ như có một nỗi buồn giấu kín không chia sẻ được.
Tôi có hỏi thăm chồng về mẹ mới biết anh không phải là con ruột của mẹ. Mẹ là mẹ kế của anh. Nhưng tình cảm của hai mẹ con khá tốt. Mẹ chồng cũng khá hiền không giống như nhiều mẹ kế khác. Nói chung nếu không ai nói thì không ai biết họ là mẹ kế con chồng.
Mẹ chồng thường xuyên hỏi thăm tôi về chuyện nhà tôi. Rằng ông bà có thương tôi không, bố tôi như thế nào? Có thường xuyên thăm tôi không? Lúc đó tôi cảm động lắm. Nhìn bà thấy bà rơm rớm nước mắt. Ngày rước dâu tôi, bà phải vào bệnh viện truyền nước. Chồng tôi nói là do bà lo cho đám cưới của tôi nên kiệt sức. Lúc đó tôi tin.
Một lần bà kêu tôi vào phòng mình rồi hỏi về chuyện con cái. Tôi mới có bầu nên bà rất chăm sóc tôi. Bà không cho tôi làm việc gì. Tôi ngại lắm bởi tôi có bầu nhưng vẫn khỏe mạnh. Tôi may mắn không bị nghén, ăn uống vẫn tốt, ngủ ngon và sức khỏe rất tốt. Nhưng mẹ chồng toàn giành việc không cho tôi làm. Ngay cả rửa bát chén bà cũng giành nhất định tự mình rửa. Tôi thật sự thấy không hợp mắt nên nói bà hãy để tự tôi làm cho. Những việc đó nhẹ nhàng, tôi có thể làm được mà không khó khăn gì.
Bà nắm tay tôi xong tự nhiên bật khóc khiến tôi vô cùng bối rối. Tôi không biết mình đã làm gì sai nên rối rít cúi xuống hỏi thăm bà. Bỗng nhiên bà quỳ sụp trước mặt tôi nói lời xin lỗi. Tôi hoảng quá cũng quỳ xuống theo, đỡ tay bà đứng lên. Nước mắt bà giàn giụa rồi lấy một bức ảnh trong tủ ra đưa cho tôi.
Đó là một bức ảnh gia đình. Hai vợ chồng và một đứ.a tr.ẻ. Bức ảnh này ở nhà tôi cũng có. Đứ.a tr.ẻ đó chính là tôi. Tôi không biết vì sao mẹ chồng tôi lại có nó. Lòng tôi rối như tơ vò. Tôi lờ mờ hiểu chuyện thì bà nói "Mẹ xin con hãy để cho mẹ có cơ hội làm trách nhiệm của một người mẹ mà bấy lâu nay mẹ không làm được. Xin con hãy để mẹ bù đắp cho con."
Tôi chế.t lặng trước câu nói của mẹ. Tôi đủ trí thông minh để hiểu mẹ đang nói gì. Tôi bỗng hiểu ra tất cả mọi chuyện. Tại sao mẹ chồng luôn tránh mặt ông bà nội tôi. Tại sao ngay lần đầu gặp tôi bà đã rơm rớm nước mắt nhìn tôi. Tôi hoang mang lắm! Mọi chuyện cứ như một giấc mơ. Tôi chưa từng nghĩ tôi lại gặp lại mẹ đẻ trong trường hợp trớ trêu như thế này.
Lương hưu 10 triệu/tháng nhưng chồng tôi lại chọn cách sống khổ sở, đến khi mục sở thị tôi mới bàng hoàng nhận ra điều lạ Tôi dùng đủ mọi cách, nói chuyện ngọt nhạt, dọ.a dẫ.m rồi ngăn cản có cả. Vợ chồng tôi cùng nghỉ hưu trong năm nay, ông ấy đầu năm còn tôi thì mới được 1 tháng. 2 vợ chồng thống nhất nghỉ hưu sẽ an hưởng tuổ.i già, không ham hố kinh doanh đầu tư gì hết. Lương hưu vợ chồng tôi cũng...