Đi xem pháo hoa Đà Nẵng gửi xe ở đâu để không bị “chặt ché.m”?
Các dịp pháo hoa trước, dù chính quyền Đà Nẵng đã có nhiều biện pháp nhưng tình trạng nâng giá vé giữ xe đạp, xe máy, xe ô tô lên gấp nhiều lần vẫn xảy ra gây bức xúc cho người dân và du khách. Năm nay, TP.Đà Nẵng đã công bố nhiều điểm giữ xe bình ổn giá.
Theo UBND quận Hải Châu và UBND quận Sơn Trà, theo thống kê trên địa bàn 2 đơn vị này có 38 điểm trông giữ xe tập trung chính thức phục vụ khách xem pháo hoa với sức chứa khoảng 23.000 xe máy và 1.500 ô tô.
Các điểm giữ xe này là sân của các trụ sở cơ quan, trường học, chợ, khu chung cư, các khu đất trống… và được cắt cử lực lượng trông coi hoặc giao cho các hộ dân trông, giữ được quán triệt, cam kết thu tiề.n giữ xe đúng giá quy định, chịu trách nhiệm trông, giữ xe an toàn…
Ngoài ra, còn có 220 hộ dân giữ xe trên trong nhà dân, trên vỉa hè và dự kiến hơn 50 điểm giữ xe khác trên các tuyến đường hướng đến khán đài xem pháo hoa và các điểm xem pháo hoa ở hai bên bờ sông Hàn.
UBND TP.Đà Nẵng khuyến cáo người dân phát hiện tình trạng nâng giá vé xe quá cao thì phản ánh đến đường dây nóng 0236.1022 để được giải quyết.
Dưới đây là vị trí (địa chỉ) các điểm trông giữ xe pháo hoa phân bố theo địa bàn và lộ trình di chuyển đến khán đài pháo hoa, các điểm xem pháo hoa hai bên bờ sông Hàn.
Pháo hoa Đà Nẵng sẽ đẹp hơn nếu các dịch vụ đi kèm được kiểm soát giá (ảnh Đình Thiên)
Dưới đây dân Việt xin gửi đến bạn đọc vị trí và địa chí các điểm giữ xe bình ổn giá:
Trên địa bàn quận Sơn Trà: Phường Phước Mỹ: Bãi trông giữ xe ở ngã đường Phạm Văn Đồng – Hồ Nghinh (chủ yếu trông giữ ô-tô), Phường Nại Hiên Đông (gần khán đài xem pháo hoa), Trạm Y tế phường Nại Hiên Đông (số 1 Nguyễn Trung Trực), Trường THCS Phạm Ngọc Thạch (ngã tư đường Đỗ Anh Hàn – Dương Vân Nga), Trụ sở UBND phường Nại Hiên Đông (117 Vân Đồn), Sân chợ Nại Hiên Đông (ngã ba đường Bùi Dương Lịch – Ngô Trí Hòa), Khu đất trống ở ngã tư đường Vân Đồn – Trần Thánh Tông, Sân chung cư A5 (ngã tư đường Phạm Huy Thông – Dương Vân Nga), Phía trước chung cư A5 (đường Dương Vân Nga), Phía trước chung cư A4 (đường Vân Đồn), Vỉa hè đường Nguyễn Trung Trực (bên cạnh Trường tiểu học Tô Vinh Diện), Lô đất trống đường Lê Văn Duyệt (gần ngã ba đường Lê Văn Duyệt – Hồ Hán Thương).
Phường An Hải Tây: Sân Đình làng An Hải (số 3 Trần Hưng Đạo), Khu đất trống ký hiệu A20 (đường Lý Nam Đế),Trường tiểu học Chi Lăng (đường Lý Nam Đế), Trường THCS Cao Thắng (số 59 Mai Hắc Đế), Khuôn viên Đền thờ Thoại Ngọc Hầu (15 Hà Thị Thân). Phường An Hải Bắc: Trường tiểu học Tiểu La (số 533 Trần Nhân Tông), Trường THCS Lê Độ (82 Nguyễn Trung Trực), Trường tiểu học Tiểu La cơ sở 2 (862 Ngô Quyền), Chợ An Hải Bắc (đường Lưu Hữu Phước), Trụ sở UBND phường An Hải Bắc (số 868 Ngô Quyền), Lô đất trống đường Phạm Văn Đồng (ngã tư đường Phạm Văn Đồng – đường quy hoạch rộng 45m), Trạm Y tế phường An Hải Bắc (127 Nguyễn Trung Trực), Công ty Massda land – Khu Công nghiệp An Đồn (số 593 Ngô Quyền).
Trên địa bàn quận Hải Châu: Phường Thuận Phước gồm có vỉa hè đường Đống Đa nối dài (từ đường 3 Tháng 2 đến đường Như Nguyệt), vỉa hè đường Như Nguyệt. Phường Thạch Thang: vỉa hè ngã ba đường Đống Đa – Trần Phú. Phường Hải Châu 1: vỉa hè xung quanh chợ Hàn, Trường Đại học Duy Tân (đường Quang Trung), Trường THPT Phan Châu Trinh cơ sở 2, Trường THCS Trưng Vương, Đại học Đà Nẵng (Dự kiến các điểm giữ xe trên vỉa hè đường Lê Duẩn, Lê Lợi,…).
Phường Phước Ninh: vỉa hè xung quanh Đài truyền hình VTV8, Trong sân của trụ sở Hải quan cũ (đường Bạch Đằng), ỉa hè xung quanh Kho bạc Nhà nước. Phường Bình Hiên: Một phần bãi đỗ xe máy trước Bảo tàng Điêu khắc Chăm, vỉa hè và lòng đường ven sông Hàn (đường Bạch Đằng nối dài).
Theo Danviet
Những xúc cảm thiêng liêng của một cựu chiến binh Sư đoàn 5 trước ngày 30/4
Trên đường hành quân vào Nam đán.h Mỹ, 9 giờ tối ngày 20/3/1968, Tiểu đoàn 10 (với 516 con em huyện Nghi Lộc, Hà Tĩnh) hành quân trên đồi Yên Ngựa (Nghệ An). Tự nhiên không ai nói với ai điều gì, cả Tiểu đoàn dừng bước, ngoảnh mặt nhìn về quê hương, để vội vã cất mũ vẫy chào. Có người nói tạm biệt, có người nói vĩnh biệt quê hương...
LTS: Trong đoàn người hành quân đêm đó có người lính giải phóng quân Lê Doãn Hợp. Sau ngày hòa bình lập lại, ông trở về xây dựng quê hương, kinh qua các chức vụ Phó Bí thư Tỉnh ủy Nghệ An, Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An, Bí thư Tỉnh ủy Nghệ An, Phó trưởng ban Thường trực Ban Tư tưởng Văn hóa Trung ương, Bộ trưởng Bộ Văn hóa thông tin, sau này là Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông.
Nhân dịp kỷ niệm 42 năm ngày Giải phóng miền Nam 30/4, người cựu chiến binh Lê Doãn Hợp đã chia sẻ với Dân trí những xúc cảm, ký ức của một thời không thể nào quên.
1. Tình cảm quê hương
Trên đường hành quân vào Nam đán.h Mỹ, 9 giờ tối ngày 20/3/1968, Tiểu đoàn 10 (với 516 con em huyện Nghi Lộc, Hà Tĩnh) thuộc Trung đoàn 22, quân khu 4, hành quân trên đồi Yên Ngựa thuộc địa phận xã Đại Sơn, huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An.
Tự nhiên không ai nói với ai điều gì, cả Tiểu đoàn dừng bước, ngoảnh mặt nhìn về phía đông là quê hương Nghi Lộc, đang chìm trong bóng tối, thỉnh thoảng lóe sáng vì đạn pháo từ các hạm đội của Mỹ ở biển Đông bắ.n vào, để vội vã cất mũ vẫy chào quê nhà.
Có người nói tạm biệt, có người nói vĩnh biệt quê hương. Tôi thoáng nghĩ: không ít đồng đội của tôi sẽ có người không trở về, vì chiến tranh đang bước vào thời kỳ khốc liệt nhất. Nhưng không ai nghĩ rằng kết thúc chiến tranh số người không trở về quê mẹ lại đông đến thế. Hơn 90% đồng đội của chúng tôi đã vĩnh viễn nằm lại trên các chiến trường. Chỉ có 51 người trên 516 người còn sống, được may mắn trở về đất mẹ. Số liệu này đủ nói lên sự khắc nghiệt của chiến tranh mà chúng tôi nếm trải.
Khi ra trận, những người lính chiến chỉ có 2 điều suy tư và nhớ mong nhiều nhất vẫn là Mẹ và Quê hương. Đó là một dấu ấn tâm linh mà tôi lưu mãi, không phai.
Video đang HOT
2. Thức ăn quý nhất trên đời là muối
Tháng 4/1968, tiểu đoàn 10, E22.QK4 chúng tôi vào mở đường cho xe tăng ta vào giải phóng Làng Vây và sân bay Tà Cơn. Đơn vị chúng tôi bị bao vây suốt 10 ngày không có lương thực và thực phẩm. Chúng tôi phải sống bằng mít non chấm với than cỏ tranh có chút mặn thay muối.
Thiếu lương thực còn tìm được nhiều thứ thay thế nhưng thiếu muối thì khó hơn nhiều. Có thức ăn mà không có muối vẫn không nuốt nổi, thậm chí còn để cho thức ăn hôi thối. Đến lúc này tôi mới hiểu rằng: thức ăn quý nhất, ngon nhất, cần nhất trên đời là muối chứ không phải là cá, thịt như hàng ngày tôi vẫn nghĩ và mong.
3. Điều đáng sợ nhất trên đời là cô đơn
Tôi nhớ vào mùa mưa năm 1969, chúng tôi đang đứng chân ở chiến khu Đ. Khi Trung tá Phó tham mưu trưởng Sư đoàn 5 Nguyễn Xuân Chuyên chiêu hàng, mọi vị trí trú quân của cả sư đoàn đều bị lộ. Tất cả các đơn vị đều phải cấp tốc di chuyển địa điểm đóng quân.
Trong hoàn cảnh vội vàng và khẩn trương để bảo vệ toàn bộ lực lượng, mỗi đơn vị (cấp đại đội) để lại một người quản lý tất cả mọi quân trang, quân dụng không thể đưa đi hết, để đêm hôm sau đơn vị trở lại vận chuyển tiếp. Lúc đó tôi là cán bộ trẻ, lại đang trong thời kỳ thử thách để kết nạp Đảng, nên được đơn vị chọn cử ở lại trông coi vật tư, khí tài của đơn vị.
Căn cứ khi chúng tôi đóng quân vui nhộn như thế nào thì bây giờ vắng vẻ đến lạnh lùng. Con suối hàng ngày chúng tôi vẫn vui đùa khi tắm, bây giờ tôi chỉ kịp chạy xuống lấy nước uống rồi lên ngay. Suốt đêm tôi không tài nào ngủ được, ở trong hầm thì sợ hổ và rắn; lên mặt đất thì sợ pháo bầy, biệt kích; trèo lên cây ngồi lại sợ ngủ quên rơi xuống đất. Suốt ngày đêm chỉ ăn lương khô uống nước suối, nóng lòng chờ đồng đội. Đến lúc này tôi mới hiểu ra: Điều đáng sợ nhất trên đời là cô đơn.
4. Người có tư tưởng tôn vinh Mẹ Việt Nam anh hùng sớm nhất
Kết thúc chiến dịch Nguyễn Huệ năm 1972, Bộ chỉ huy Miền điều động Thủ trưởng Trần Minh Tâm, Sư trưởng Sư đoàn 5 của chúng tôi về Miền để làm Phó Trưởng ban tổng kết chiến tranh. Vốn là 1 người chỉ huy trận mạc rất giỏi, ông không muốn rời sư đoàn khi chiến tranh đang bước vào giai đoạn cuối, ác liệt và vẻ vang nhất.
Trong một lần ngồi uống trà, nói chuyện tếu với chúng tôi ông nói: "Có gì mà tổng kết, theo mình chỉ có một nguyên nhân thắng Mỹ là: Nhờ các chị đàn bà, mặc quần nâu, đi chân đất, chổng mông cấy lúa cho mà ăn, đẻ và nuôi con cho mà đán.h. Thế là đủ để thắng đế quốc Mỹ thôi". Đó là tư tưởng tôn vinh những người Mẹ của mọi người lính có mặt ở chiến trường từ rất sớm, khi chưa kết thúc chiến tranh. Để sau này trở thành chủ trương lớn của Đảng và Nhà nước: Tôn vinh Mẹ Việt Nam anh hùng.
5. "Các chú giải phóng sinh chúng tôi lần thứ 2"
Cuối tháng 4, đầu tháng 5/1970, theo lời gọi của nhà vua Xi Ha Núc, Sư đoàn 5 được Bộ Tư lệnh Miền giao nhiệm vụ vượt biên giới sang Campuchia đán.h đuổi bọn phản chủ Lon non, Xi rích ma tắc, Sơn Ngọc Thành giải phóng 3 tỉnh: Crachiê, Mônđôn Kiri và Stungcheng.
Lúc đó tôi đi theo đội hình của Trung đoàn 5 đán.h vào thị xã Crachie. Tại đây bọn phản động Khơ me đỏ đã tập trung hơn 2.000 Việt kiều chuẩn bị tà.n sá.t tập thể. Lệnh trên yêu cầu chúng tôi phải tìm mọi cách vận động để đán.h địch, giải phóng đồng bào ta trước 5 giờ sáng, nếu để chậm sau 6 giờ sáng chúng sẽ hành quyết tất cả.
Cả Trung đoàn và tiểu đoàn đặc công vừa đi vừa chạy suốt đêm. Đúng 4 giờ sáng ngày 5/5/1970, chúng tôi n.ổ sún.g. Sau hơn một giờ chiến đấu, chúng tôi giải phóng thị xã, bọn phản tặc chạy toán loạn sang bên kia sông. Chúng tôi tràn vào phá nhà tù cứu đồng bào, tất cả bà con òa ra ôm bộ đội khóc nức nở và nói: "Các chú đã sinh ra chúng tôi lần thứ 2". Đó cũng là một kỷ niệm trong đời quân ngũ khó quên.
6. Sài Gòn đêm toàn thắng
Ngày 26/4/1975, Chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử bắt đầu, 5 cánh quân đồng loạt tiến công giải phóng Sài Gòn - Gia Định. Lúc 11 giờ 30 ngày 30/4/1975, xe tăng ta xông vào Dinh Độc Lập, Tổng thống chính quyền VNCH Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng vô điều kiện. Cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Xuân 1975 kết thúc toàn thắng. (Ảnh: tư liệu)
Trong chiến dịch Hồ Chí Minh, Sư đoàn 5 chúng tôi được đứng trong đội hình Binh đoàn 232, do Thiếu tướng Văn Phác, sau này là Bộ trưởng Bộ Văn hóa, chỉ huy. Nhiệm vụ của sư đoàn được Bộ Tư lệnh Miền giao là giải phóng tỉnh Long An và tiến vào đán.h chiếm 2 trung tâm đầu não của Ngụy quyền là: Biệt khu thủ đô và Tổng nha cảnh sát Sài Gòn. Làm chủ hàng chục km đường 4 từ Mỹ Tho đến Bến Lức Long An, cả sư đoàn háo hức tiến vào Sài Gòn. Chúng tôi đã làm chủ tất cả các mục tiêu mà Bộ Tư lệnh sư đoàn giao vào buổi trưa ngày 30/4/1975.
Đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ như in cái hào khí của giờ toàn thắng, khi Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng vô điều kiện quân giải phóng. Đây là giây phút vẻ vang nhất của đời lính chiến. Tất cả những ai đã hy sinh từ trận đán.h mở màn chống Mỹ đều có mặt trong hào quang của ngày toàn thắng hôm nay. Với chúng tôi, những người còn sống đều là những người vinh dự nhất, may mắn nhất.
Từ trưa 30/4/1975 đến những ngày đầu tháng 5/1975, cả Sài Gòn cuồn cuộn dòng người, rừng cờ, biển hoa và tiếng reo hò vui sướng của quân dân ta không ngớt. Chúng tôi được dân mời lên xe, uống cà phê, ăn sáng không lấy tiề.n. Đêm thức mà ngày không buồn ngủ, ít ăn mà bụng vẫn no. Đó là những ngày thăng hoa, đẹp nhất của người lính chiến không ai có thể lột tả hết được bằng lời.
Trong không gian sôi động đó, tôi đã làm mấy vần thơ để lại như một kỷ niệm hiếm có của cuộc đời.
SÀI GÒN - ĐÊM TOÀN THẮNG
Vào Sài Gòn, chúng tôi làm quân quản
Hào khí Điện Biên, tràn về phố lớn
Ba mươi năm, dồn nén một ngày
Người và cờ, cuồn cuộn tung bay
Ta sống rồi, đẹp lắm hôm nay
Giờ giới nghiêm, quân ta vẫn thức
Hạnh phúc lớn, căng tràn lồng ngực
Bỗng dưng nhớ những người đã khuất
Mong các anh về, vui cùng dân tộc
Bắc Trung Nam, cả nước một nh
Đêm tuần tra, cho dân ngủ, theo ca
Ngày xuống phố giúp dân mình làm chủ
Đời lính sang trang, bao điều ấp ủ...
Sống cho mình mà ngỡ như mơ
Sài Gòn tháng 5, rực rỡ sao cờ
Khắc vào lòng người những nốt nhạc, vần thơ./.
Sài Gòn, những ngày đầu toàn thắng
Tháng 5/1975
TRẢI NGHIỆM
(Tặng đồng đội Sư đoàn 5 thời đán.h Mỹ)
Ai đã từng chịu rét,
Mới yêu ngọn lửa hồng.
Ai đã từng chịu khát,
Thèm lắm, giọt nước trong.
Ai ba tuần ăn nhạt,
Quý hạt muối hơn vàng.
Ai đã chịu cô đơn,
Càng yêu thương đồng đội.
Ai lê.n đỉn.h Trường Sơn,
Mới biết trời cao thấp.
Ai lội bùn Đồng Tháp,
Mới biết nước nông sâu.
Ai vào tận rừng sâu,
Mới mong về thành phố.
Ai vào nơi bo.m n.ổ,
Mới thấm đẫm tình người.
Sướng vui cao hơn trời,
Đau buồn dầy hơn núi.
Biết bao điều muốn nói,
Chiến trận rèn con người.
Trải nghiệm và nhớ đời
Khổ nhiều, yêu thương lắm./.
Tây Ninh mùa mưa năm 1973
Lê Doãn Hợp
Theo Dantri
Hà Nội: Nhóm bán chuối "chặt chém" khách Tây tái xuất! Với vài ba quả chuối hoặc vài miếng dứa (thơm) gọt sẵn, du khách phải mua với giá cả trăm nghìn đồng. Tình trạng đang diễn ra phổ biến, bất kể ngày đêm tại một số điểm tham quan du lịch giữa thủ đô. Tại khu vực Hồ Tây, vườn hoa Mai Xuân Thưởng, đường Hùng Vương, thời gian gần đây nạn hàng...