Đi xe ôm về quê thăm bố ốm nặng, nửa đường cô gái mới phát hiện mình quên mang tiền
Cô mỉm cười, nhìn anh bằng ánh mắt đáng yêu vô cùng. Để rồi đưa tay vào túi, cô cũng hốt hoảng phát hiện ra điều kinh dị đó. Cô đi vội quá, quên mang theo tiền rồi…
Anh đã nghèo, bố mẹ còn đau yếu quanh năm, phận làm con anh cố gắng chạy chữa, chăm lo cho bố mẹ. Phần cũng vì có bao nhiêu tiền làm được, anh đổ hết vào thuốc thang, chạy chữa nhưng tiếc là bố mẹ anh vẫn không qua khỏi. Sống có một thân một mình, hoàn cảnh cũng không khá giả hơn sau khi bố mẹ qua đời vì anh đi làm còn kiếm tiền trả nợ khoản nợ chữa bệnh ngày trước. 30 tuổi rồi mà anh vẫn chưa dám yêu ai vì rằng đến chính bản thân anh cũng sợ anh không thể lo lắng được cho người con gái yêu một cuộc sống đầy đủ. Nhìn những gia đình bên cạnh quây quần bên nhau trong không khí đầm ấm thèm lắm, anh cũng khát khao một ngày có được một gia đình như vậy nhưng…
Trong cùng một thành phố, chỉ là một khoảng trời khác, cô cũng đang sống với những nỗi niềm giống như anh nhưng cô may mắn hơn anh vì bố mẹ cô đều còn sống khỏe mạnh. Chỉ là cô có nhiều em quá, bố mẹ và cả cô nữa đi làm quần quật mà vẫn không đủ tiền nuôi. Sống xa gia đình, nhiều lúc cô tủi thân lắm nhưng dặn lòng mình phải cố gắng vì bố mẹ, vì các em. Tiền làm được bao nhiêu, cô gửi về nhà hết, chỉ mong đỡ đần được bố mẹ phần nào. Cô cũng khá xinh xắn, đáng yêu nhưng chưa có dám bắt nhịp trái tim mình với ai. Bởi bao nhiêu năm lăn lộn kiếm sống, cô hiểu rằng trong cuộc sống này, tình yêu mà không có tiền bạc sẽ không thể tồn tại được. Mà cô, cô chẳng có tiền.
Nhưng tạo hóa vốn dĩ rất công bằng, có những điều gọi là duyên phận. Mà đã là duyên phận, chẳng cần tìm kiếm, ắt cũng tự thấy nhau.
Anh và cô quen nhau thật tình cờ khi cả hai cùng giúp một người gặp nạn. Qua vài câu nói chuyện, anh và cô cũng thấy hợp nhau lắm. Nhưng rồi bất chợt cả hai ngừng lại, khoảng lặng kia là nỗi niềm thầm kín mà không ai muốn nói ra, cả anh và cô đều hiểu mình nghèo quá! Cái nghèo đã khiến họ không dám đến gần với nhau. Ai ngờ…
(Ảnh minh họa)
Anh làm xe ôm, ngày nào được mấy cuộc kha khá thì cũng đủ ăn. Còn cô, cô làm nghề lượm ve chai kiếm sống. Hai cái nghề mà tưởng như về chung sống với nhau sẽ chết đói. Mẹ cô gọi điện lên báo bố cô ốm nặng. Cô đón xe về quê gấp. Nhưng đợi mãi không có xe, cô đang không biết làm thế nào thì anh xuất hiện:
-Bố ốm nặng, em phải về quê gấp mà mãi không đón được xe.
Cô sợ hãi, nước mắt cứ thế lăn dài.
-Vậy để anh đưa em về nhé!
- Nhưng tối muộn rồi, đi đường nguy hiểm, mà quãng đường về nhà em xa lắm! Em sợ anh mệt!
- Anh không sao, để em về thế này anh cũng không yên tâm!
- Nhưng anh phải đồng ý để em gửi tiền công anh đưa em về thì em mới đi.
Video đang HOT
Anh biết nếu anh từ chối, cô sẽ chẳng chịu đi đâu. Vậy nên anh anh đành đồng ý!
Cô gật đầu cảm ơn anh, cả hai nhanh chóng lên đường mà không hề hay biết rằng…
Quãng đường về nhà cô mới được hơn một nửa thì…
-Xe làm sao vậy anh?
-Hết xăng rồi, em đợi anh vào đổ xăng nhé!
(Ảnh minh họa)
Cô xuống xe, mỉm cười đợi anh. Bỗng nét mặt anh nhăn nhó rồi chuyển nhanh sang lúng túng:
-Thôi chết rồi, hôm nay đi làm anh quên mang theo cả điện thoại lẫn ví tiền rồi. Em ơi, em có thể ứng ra trước một nửa tiền xe để anh đổ xăng không? – Anh nhìn cô ngập ngừng
Cô mỉm cười, nhìn anh bằng ánh mắt đáng yêu vô cùng. Để rồi đưa tay vào túi, cô cũng hốt hoảng phát hiện ra điều kinh dị đó. Cô đi vội quá, quên mang theo tiền rồi. Cả anh và cô nhìn nhau không biết nên cười hay nên khóc nữa đây. Cô cần về quê gấp, muộn quá rồi sẽ không có xe. Mà tiền cũng chẳng có để mà về. Cô gần như bật khóc vì bất lực. Nhìn sang bên đường, thấy hiệu cầm đồ đó vẫn mở cửa, nhìn chiếc xe máy, tài sản duy nhất giá trị mình có, anh mỉm cười nhìn cô rồi dắt xe vào hiệu cầm đồ:
-Không được đâu anh! Anh không cần phải làm thế vì em đâu.
-Xe có thể chuộc lại được mà, còn nếu giờ em về không kịp, bố mà mệnh hệ nào thì có phải cả hai sẽ hối hận cả đời không. Để cho anh vì em một lần được không?
Cô thấy cổ họng mình nghẹn đắng lại. Cô hiểu anh đang làm vì cô, đó là sự chân thành. Nước mắt từ đâu cứ thế lăn dài trên gò má:
-Ngốc ạ, là anh tình nguyện làm vì em cơ mà.
-Mình có thể yêu nhau được không anh?
Lời đề nghị của cô khiến anh sững sờ. Anh không ngờ cô lại mạnh dạn nói ra cái điều mà đến chính bản thân anh bấy lâu nay cũng giấu kín. Anh ôm chặt lấy cô cảm động:
-Em không chê anh nghèo hay sao?
-Em thương anh cũng chính vì anh nghèo, mà em cũng thương anh vì tấm lòng và tình cảm chân thành mà anh dành cho em.
Co nép mình trong vòng tay anh trên đường về quê mà thấy hạnh phúc lắm cho dù cô biết trước mắt cô và anh, khó khăn, chông gai đang đón đợi cả hai.
Linh Đan/ Theo Thể thao xã hội
Cô gái đi xe ôm về quê thì bị chở ra bờ sông đòi '1 nháy'
Cứ tưởng mọi chuyện sẽ không có gì bất biến, thế nhưng vừa đi qua chỗ bờ sông vắng vẻ thì Hằng bị anh xe ôm kéo luôn vào đó...
Vừa đi ăn cưới mấy cô đồng nghiệp cùng tuổi ở cơ quan Hằng đã ngán ngẩm lắm rồi, thế mà vừa về nhà chưa kịp nghỉ ngơi đã thấy con bạn thân dưới quê mời về cưới khiến cô chỉ muốn phát điên lên. Hằng khó chịu cũng đúng vì trong khi người ta cùng trang lứa với cô đã có chồng con đầy đủ cả thì cô vẫn mang tiếng gái ế 30 tuổi chưa mảnh tình vắt vai. Nhiều lúc Hằng cũng không hiểu gái xinh như mình lại có công ăn việc làm ổn định thế mà vẫn FA thì không tài nào hiểu nổi.
Mỗi lần ai hỏi có người yêu chưa để chống chế thì Hằng vẫn cười rồi nói đã chia tay cho đỡ xấu hổ chứ thật ra thì cô đã yêu ai đâu. Mấy lần cô &'cảm nắng" anh chàng nào là y như rằng người ta đã có bạn gái, không thì cũng là chồng của người ta mất rồi. Cứ nghĩ lao vào công việc rồi thể nào cũng tìm được duyên phận, ấy thế nhưng mải miết cho công việc quá đến khi nhìn lại 30 tuổi vẫn ế thì Hằng mới sốt ruột.
Bố mẹ dưới quê lần nào gọi điện lên cũng giục Hằng nhanh nhanh đưa bạn gái về ra mắt, Hằng chỉ biết vâng dạ cho xong chuyện. Vậy nhưng lần này cưới cô bạn thân dưới quê nên sống chết mẹ Hằng bắt cô phải đưa bằng được chàng con rể về.
- Lần này mày về cưới con Ly mà đi một mình thì chết với mẹ, con gái 30 tuổi đầu rồi mà chưa có bạn trai là sao hả? Người dưới quê còn đồn thổi mày có vấn đề giới tính nên chưa có chồng kìa._ Mẹ Hằng nói.
- Có vấn đề gì chứ? Con hoàn toàn chuẩn giới tính mà...
- Vậy nên đưa một chàng rể về cho mẹ đi, mày có bạn trai thì tự khắc mấy lời đồn kia sẽ hết. Còn không ấy thì mẹ mai mối luôn cho mày lấy thằng thợ xây 40 tuổi nhé, không muốn lấy chồng già thì liệu hồn mà tự kiếm chồng đi.
Nghe mẹ nói vậy mà Hằng run bắn người, nhiều lúc cô cũng buông xuôi quyết định làm đám cưới thông qua mai mối. Nhưng rồi sợ không hạnh phúc nên cô lại thôi, lần này về quê nếu đi một mình thì cơn ác mộng của cô sẽ thành hiện thực, thế nhưng khổ nỗi không về một mình thì cô biết đào đâu ra một anh người yêu được cơ chứ. Nghĩ đi nghĩ lại cứ về ăn cưới con bạn thân đã rồi mọi chuyện tính sau.
Vì say xe cộng với về quê mất có gần 200km nên Hằng quyết định thuê anh xe ôm đi cho khỏe. Cứ tưởng mọi chuyện sẽ không có gì bất biến, thế nhưng vừa đi qua chỗ bờ sông vắng vẻ thì Hằng bị anh xe ôm kéo luôn vào đó...Khỏi phải nói lúc đó Hẳng run sợ như nào, trong đầu cô vẫn nghĩ chắc anh ta là cướp nên cô lôi hết tiền ra rồi run rẩy...
(Ảnh minh họa.)
- Khôn ngoan thì đừng có hét lên. Mà kể cả có hét cũng không ai nghe được đâu _ Anh xe ôm nói.
- Anh là cướp hả? Xin anh đừng làm hại tôi...đây là toàn bộ số tiền mà tôi có...Anh giữ hết đi...tôi sẽ không la hét đâu. Nếu thiếu thì tôi sẽ chuyển cho anh sau...chỉ cần anh không làm hại tôi là được.
Nghe Hằng nói như vậy thì anh xe ôm cúi xuống nhìn cô rồi thỏ thẻ.
- Yên tâm, tôi không hại cô đâu. Nhìn cô đẹp quá tôi không kiềm chế nổi...hơn 34 tuổi tôi vẫn chưa biết mùi đàn bà là gì....Nên tôi muốn làm 1 nháy...tôi sẽ không làm cô đau đâu..miễn là cô phải nằm im.
Anh xe ôm vừa nhắc đến cái ngàn vàng thì ngay lập tức Hằng cười tủm tỉm rồi từ từ cởi áo ngực ra..
- Sao không nói sớm là anh muốn làm "chuyện đó". Tưởng gì chứ cái ngàn vàng 30 năm nay tôi muốn cho nhưng không ai chịu lấy đây này. Giờ có anh lấy rồi thì may quá...tôi cũng chán cảnh 30 tuổi vẫn còn trinh...nên anh cứ làm tới đi...
- Cô vẫn còn trinh á?
- Anh không tin hả? Thế nhưng đó là sự thật đấy. Nói anh đừng cười nhưng 30 tuổi tôi vẫn chưa có bạn trai chứ đừng nó là chồng. Hôm nay tôi về ăn cưới con bạn thân mà chưa dắt theo được chàng trai nào về đây này. Kiều gì tôi cũng bị bố mẹ cho ăn mắng rồi.
- Hay là tôi đóng giả làm người yêu cô nhé. Nếu chuyến này về chúng ta có tình cảm với nhau thì tôi sẽ cưới cô làm vợ...cô đồng ý không?. Cơ mà tôi chắc chắn sẽ cưới cô...vì tôi muốn chịu trách nhiệm với việc lấy đi trinh tiết của cô...
- Nhưng anh có biết gì về tôi đâu.
- Chưa biết thì rồi sẽ biết mà. Nhưng mà giờ tôi nóng ran cả người rồi..cô cho tôi làm 1 nháy đã nhé. Xong chuyện rồi tôi chở cô về...với tư cách là bạn trai.
Nghe anh xe ôm nói thì Hằng gật đầu đồng ý vui vẻ, đến lúc này cô mới để ý thấy anh xe ôm trông bảnh bao và men vô cùng. Có lẽ đây là duyên số của cô...người cô trao trinh tiết chính là chồng tương lai của cô...
An Vy / Theo thể thao Xã hội
Đi xe ôm về quê thì bị chở ra bờ sông đòi '1 nháy', cô gái tỉnh bơ: "Sao không nói sớm... Tưởng gì chứ cái ngàn vàng 30 năm nay tôi muốn cho nhưng không ai chịu lấy đây này. Giờ có anh lấy rồi thì may quá...tôi cũng chán cảnh 30 tuổi vẫn còn trinh...nên anh cứ làm tới đi... ảnh minh họa Vừa đi ăn cưới mấy cô đồng nghiệp cùng tuổi ở cơ quan Hằng đã ngán ngẩm lắm rồi, thế...