Đi thăm người ốm, tôi bất ngờ bắt gặp chồng đưa em hàng xóm đi khám thai
Đôi lần, mấy chị ý tứ nhắc tôi rằng, thỉnh thoảng thấy chồng tôi qua nhà em hàng xóm, chẳng rõ như thế nào nhưng tốt nhất vẫn nên “đề phòng củi lửa”.
Tôi nghe xong chỉ cười…
Vài hôm trước, chị em công đoàn trong cơ quan tranh thủ chút thời gian cuối giờ đến thăm sếp đang nằm viện. Vừa tới sảnh bệnh viện, cô bạn cùng phòng đấ.m đấm vào người tôi: “Chị ơi, hình như kia là chồng chị phải không?”.
Tôi nhìn theo hướng tay cô ấy chỉ, mắt bỗng như hoa lên. Đúng là chồng tôi đang dìu một cô gái mang bầu, chính là cô em đang thuê nhà của bố mẹ chồng, ngay cạnh nhà tôi.
Tình huống quá bất ngờ khiến tôi không biết phải xử lý sao, bèn quay qua đồng nghiệp cười: “Nhìn giống thật đấy nhưng không phải đâu, người giống người thôi”. Nói rồi, tôi đẩy cô ấy đi. Phải cố gắng lắm, tôi mới giữ được bình tĩnh để không chạy lại nơi chồng tôi và cô gái đang đứng.
Nói về cô gái kia một chút. Cô ấy còn trẻ, quê tỉnh lẻ lên thành phố đi làm. Không rõ yêu đương thế nào, sau khi có thai thì bạn trai “cao chạy xa bay” không chịu nhận đứ.a tr.ẻ.
Vài tháng trước, tôi tình cờ gặp cô ấy đi tìm thuê nhà. Nhìn thấy cô ấy một mình bụng mang dạ chửa, tôi bàn với chồng, ngôi nhà bố mẹ chồng ở ngay bên cạnh nhà tôi hai năm rồi để không, vì ông bà vào Nam ở với vợ chồng bác cả.
Nhà không có người ở nhưng ngày nào, tôi cũng phải qua dọn dẹp. Nếu cho người thuê, coi như có người trông nhà và dọn dẹp nhà cửa, lại có thêm khoản tiề.n nhỏ cho ông bà. Chồng tôi nghe thấy hợp lý liền đồng ý.
Video đang HOT
Tin nhắn của cô hàng xóm gửi cho chồng tôi khiến tôi sinh cảm giác nghi ngờ, bất an (Ảnh minh họa: Freepik).
Tôi phải thừa nhận, em hàng xóm vừa xinh đẹp, vừa ngoan hiền. Nghĩ đến đoạn đường phía trước của cô ấy, một mình nuôi con khi còn rất trẻ, tôi cảm thấy rất thương. Thỉnh thoảng, có gì ngon, tôi vẫn bảo con mang sang cho cô ấy. Tôi cũng hay qua lại mỗi khi rảnh rỗi để chuyện trò. Thấy nhà cửa sạch sẽ, gọn gàng nên tôi rất thiện cảm.
Đôi lần, mấy chị hàng xóm ý tứ nhắc tôi rằng, thỉnh thoảng thấy chồng tôi qua nhà em hàng xóm, chẳng rõ như thế nào nhưng tốt nhất vẫn nên “đề phòng củi lửa”. Tôi nghe xong chỉ cười.
Chồng tôi là người thế nào, tôi rất rõ. Tính anh hiền lành, thương người nhưng rất nghiêm khắc. Nếu phải sang nhà người khác, chắc chắn là có lý do. Anh cũng như tôi, rất thông cảm với hoàn cảnh c.ô b.é, xem cô như đứa em khờ dại của mình. C.ô b.é kia cũng rất ngoan, cư xử lễ phép, hiểu chuyện.
Nhưng việc hôm nay chồng tôi đưa c.ô b.é đi khám thai khiến tôi khó chấp nhận. Nhìn cái cảnh anh dìu cô ấy, không khác gì một cặp vợ chồng. Dù tôi có chối, em đồng nghiệp kia chắc chắn vẫn nhận ra. Em ấy đã gặp chồng tôi nhiều lần, không dễ gì nhầm được.
Sau khi từ viện về, tôi còn phải ghé trường đón con, đi chợ. Về tới nhà, tôi đã thấy chồng rồi. Không thể đợi được, tôi nói hết những điều mình vừa thấy.
Chồng tôi không hề chối, nói rằng c.ô b.é chưa đến ngày sinh nhưng thấy đau bụng. Cô ấy sợ có vấn đề gì nên sang nhà nhờ anh đưa đi khám. Cũng may là đi kịp thời, cô ấy có dấu hiệu sinh non, đang ở viện theo dõi.
Lời giải thích của chồng khiến nỗi khó chịu trong tôi như biến mất. Nếu là tôi ở trường hợp anh, tôi cũng làm vậy. Nếu lúc đó tôi ở nhà, chắc chắn tôi sẽ giục anh chở cô ấy đi.
Cũng sẽ chẳng có gì đáng nói nếu hôm sau, tôi không vô tình đọc được tin nhắn mà c.ô b.é gửi cho chồng tôi: “Cảm ơn anh sáng nay đã mua cháo vào cho em, còn cho em mượn tiề.n. Nếu không có anh, những lúc như thế này, em chẳng biết phải làm thế nào”.
Linh tính cho tôi thấy, có vẻ như mối quan hệ giữa chồng tôi và c.ô b.é này không đơn giản như tôi nghĩ. Chồng tôi không chỉ đưa cô ấy đi viện, còn mua cháo vào cho cô ấy, cho cô ấy vay tiề.n. Chuyện này anh không hề nói với tôi, đúng hơn là cố tình giấu giếm. Sự quan tâm, chăm sóc này đúng là không thể co.i thườn.g được.
Tôi chợt nhớ lại mấy lời “cảnh báo” của các chị hàng xóm, lòng bắt đầu dấy lên những lo lắng, nghi ngờ. Lẽ nào, chồng tôi có tình ý với cô gái kia? Cô gái xinh đẹp, lúc nào cũng tỏ vẻ ngoan hiền, đáng thương thế kia chắc dễ khiến đàn ông mủi lòng. Tôi bỗng thấy hối hận khi cho c.ô b.é thuê nhà, có thể đó là nguồn cơn của một bi kịch.
Tôi muốn lấy lại nhà, không cho thuê nữa. Chỉ có cách để cô ấy rời đi chỗ khác, may ra mới có thể ngăn chặn hậu họa về sau. Thế nhưng, nghĩ đi nghĩ lại, cô ấy sắp đến ngày sinh nở, tôi lại lấy nhà, cô ấy không thể tìm nơi ở mới ngay được. Làm như vậy, tôi thấy mình hơi nhẫn tâm.
Tôi có nên nói những suy nghĩ và lo lắng của mình với chồng, về những xì xào của hàng xóm, về những việc anh làm khiến tôi thấy khó chịu và bất an để xem phản ứng của chồng tôi thế nào rồi sau đó mới tính không?
Mẹ chồng nằm viện vì ta.i nạ.n giao thông, tôi bỗng nhiên thành tội đồ chỉ vì đưa con gái đi mua quần áo nhân dịp sinh nhật
Đừng biến mâu thuẫn của người lớn thành vấn đề ảnh hưởng đến trẻ con.
Cuộc đời đôi khi mang đến những tình huống trớ trêu mà chúng ta không thể ngờ tới, những hiểu lầm có thể sinh ra từ những nơi ta không ngờ. Trong gia đình, mỗi thành viên đều có một vị trí riêng và những tình cảm riêng, nhưng đôi khi những biến cố không may lại khiến cho khoảng cách giữa chúng ta trở nên xa cách hơn, thậm chí là những hiểu lầm nghiêm trọng.
Thế nhưng khi cuộc sống đã nhiều vấn đề, nhiều việc phải giải quyết thì chúng ta nên sống làm sao cho nó nhẹ nhàng bớt đi, đừng biến những chuyện vốn dĩ là nhỏ nhặt thành vấn đề gì đó quá to tát rồi mang đi để làm khổ lẫn nhau. Nhất là đừng biến mâu thuẫn của người lớn thành vấn đề ảnh hưởng đến trẻ con.
Khoảng thời gian ba tháng qua thực sự là một quãng thời gian khá vất vả với gia đình tôi, mẹ chồng tôi gặp phải một ta.i nạ.n giao thông nghiêm trọng. Ban đầu cả nhà thậm chí còn phải chuẩn bị sẵn tâm lý bà sẽ không qua khỏi, thế nhưng may mắn làm sao mà dần dần mọi chuyện đều ổn thỏa cả.
Tuy nhiên, việc điều trị thì sẽ phải kéo dài vài tháng tùy thuộc vào tình hình sức khỏe của bà. Lúc này, việc của con cái là phân nhau ra mà chăm sóc cho bà. Chồng tôi là con trưởng nên hầu hết trách nhiệm anh đều nhận rồi, các em chồng thì chỉ phải hỗ trợ những lúc gia đình tôi không thể có mặt được thôi. Ngay cả vấn đề tài chính vợ chồng tôi cũng lo hết chứ không để các em phải bỏ ra đồng nào.
Hiện tại thì mẹ chồng tôi đã khỏe hẳn rồi, chỉ có cái chân vẫn đang bó bột nên hơi ảnh hưởng đến việc di chuyển thôi còn đâu thì bà làm được hết rồi.
Mấy hôm trước là sinh nhật con gái tôi, tôi bảo với con bé là thôi năm nay nhà nhiều việc nên chắc là mẹ chỉ đưa con đi mua sắm vài bộ quần áo mới rồi con thích ăn gì thì mẹ đưa đi ăn nấy, con bé nhà tôi là đứa ngoan ngoãn, ít đòi hỏi nên mẹ nói như vậy nó cũng vui vẻ đồng ý ngay. Tôi cũng biết là mẹ chồng thì đang nằm viện, việc nhà cửa thì bận bịu nên không hề có ý định tổ chức một bữa tiệc rộn ràng hay ồn ào. Mặc dù thật ra nếu tôi làm 1 bữa tiệc sinh nhật nho nhỏ cho con cũng chẳng sai trái gì cả nhưng thôi thì tôi bù cho con sau.
Nhưng chẳng hiểu sao cô em chồng tôi vô tình nhìn thấy mẹ con tôi dắt nhau đi mua sắm rồi ăn uống trong trung tâm thương mại. Và chỉ có mỗi cái chuyện vô cùng bình thường ấy thôi mà từ miệng cô em chồng thành ngay mẹ con tôi rủ nhau đi ăn mừng vì bà bị ta.i nạ.n.
Đúng là tôi với mẹ chồng không hợp nhau nhưng cái gì nó ra cái nấy. Thứ nhất tôi luôn làm tròn trách nhiệm của con dâu trưởng, ngay cả mẹ chồng không ưa tôi cũng phải công nhận việc này. Thứ hai, dù tôi và bà có mâu thuẫn như thế nào thì cũng không bao giờ tôi dạy con hay xui con phải ghét bà cả. Ấy vậy mà cô em chồng lại đổ tiếng ác cho mẹ con tôi như thế.
Từ ngày về làm dâu, chẳng phải vì tôi sợ ai đâu mà vì tôi thương chồng nên luôn cố gắng hết sức mình để giữ gìn hòa khí gia đình, luôn cố gắng hy sinh và tự nhủ phải thông cảm cho những lúc mọi người không thể kiềm chế được cảm xúc của bản thân. Nhưng đôi khi, sự im lặng và nhẫn nhịn của tôi là là căn nguyên cho những câu chuyện xích mích nặng nề hơn nữa.
Thật ra tôi không muốn chấp vì lời nói của cô em chồng có lọt vào tai ai đâu, chồng tôi thì quá hiểu vợ mình còn mẹ chồng tôi những ngày nằm viện vừa qua quá đủ để bà biết tôi là con người như thế nào rồi. Bởi vậy mà khi nói ra những lời lẽ vô lý đùng đùng kia, mẹ chồng tôi chỉ nghiêm mặt bảo con gái đừng có mà ăn nói lung tung thôi.
Có điều tôi thấy rất khó chịu khi mà nhà thì lắm việc, không hỗ trợ nhau thì thôi lại còn thừa hơi để đi vẽ thêm chuyện cho nhau đau đầu. Đã vậy còn lôi con gái tôi vào nữa chứ. Đáng lẽ ra là tôi định im lặng cho xong chuyện đấy, thế nhưng nếu im mãi người ta lại tưởng mình dễ bắt nạt!
Thế là tôi nhắn tin cho em chồng, nói thẳng với cô ta là nếu không ưa nhau thì thôi đừng có quan tâm đến nhau làm gì. Tôi không muốn dính dáng gì đến cô ấy thì cô ấy cũng nên để cho mẹ con tôi yên. Đừng để đến lúc ba má.u sáu cơn của tôi nó nổi lên thì chị chị em em lại không nhìn nổi mặt nhau nữa đâu.
Cho con gái 1 tỷ tiề.n dành dưỡng già, ngày ốm liệt, mẹ chồng ngỡ ngàng vì điều không ngờ này Những ngày bà nằm viện, chị chồng và anh rể chỉ thỉnh thoảng sang thăm vì bảo bận công việc. Còn lại, chỉ một mình vợ chồng em chăm sóc. Nhà chồng em chỉ có 2 người con. Đó là chị chồng và chồng em. Chị chồng em lập gia đình cũng đã gần chục năm nay. Chị lấy chồng quê tận Nghệ...