Đi sắm vàng cưới cho con trai, bà mẹ ghê gớm tái mặt khi “oan gia ngõ hẹp” với người quen
Bà Tâm nheo mắt nhìn kỹ. Trời ơi! Chính là cô ta. Sao cô ta lại ở đây nhỉ. Đúng là có duyên với nhau quá.
Bà Tâm có mỗi một cậu con trai duy nhất, đẹp trai, học hành giỏi giang và công việc tốt. Ông chồng bà mất từ lâu, bà một mình nuôi Tuấn ăn học nên người. Con trai bà nhất định phải chọn một nàng dâu xinh đẹp và giàu có, thế mới xứng công bà chăm lo cho nó đến ngày hôm nay. Mà con dâu, bà phải tự chọn, không để nó yêu đương linh tinh rồi dẫn về mấy đứa nhà quê “đùi què mẻ sứt” thích trèo cao được.
Nhưng người tính không bằng trời tính. Thằng con trai quý hóa của bà, miệng thì tuyên bố: “Con lo sự nghiệp, 30 tuổi mới lấy vợ”. Thế mà mới 27 tuổi, nó đã dẫn về một cô gái, nhìn thì cũng ưa mắt đấy, nhưng có vẻ con nhà nghèo. Con bé ăn mặc giản dị, tóc dài buộc gọn gàng phía sau. Bà mới gặp đã thất vọng.
Nhìn mặt bà Tâm khó đăm đăm. Tuấn giở trò nịnh nọt rồi giới thiệu: “Cô ấy là Vân, bạn học đại học của con. Nhà Vân cách đây 300km. Tuy lớn lên ở miền núi nhưng cô ấy giỏi giang lắm, tốt nghiệp xuất sắc, tiếng anh đỉnh cao và giờ lương gấp đôi con đấy”.
Bà nhìn cô ta khinh khỉnh. Con gái nhà quê, mà quá đáng hơn còn là miền núi. Thế mà đũa mốc dám chòi mâm son. Cô ta chắc chắn ham hố cái nhà ở trung tâm thành phố này nên giăng bẫy thằng con dại dột của bà rồi. Bà phải trừ tận gốc.
Lạnh lùng, bà Tâm không thèm rót nước pha trà mà nói thẳng: “Bác có thằng Tuấn là chỗ dựa thôi. Vợ nó phải là con gái thành phố này, có điều kiện kinh tế tương xứng. Bác không đồng ý, cháu chia tay nhanh cho đỡ thiệt thòi. Cháu chắc chắc bằng tuổi Tuấn, tuổi này tính là ế rồi đấy”.
Vân cười, bà ta nhìn đã biết là ghê gớm. Cô chưa thực sự sâu sắc với Tuấn, nhưng thấy anh nhiệt tình nên cũng xác định xem gia đình anh thế nào rồi tính tiếp. Thôi thì tránh đi cho khỏi phải sống với mẹ chồng hám của.
Để tránh con trai ngày đêm mơ tưởng về người cũ. Bà Tâm quyết đinh đánh nhanh thắng nhanh, làm mối cho nó với con gái một người bạn làm nhà khá giả. Con bé xinh đẹp, đáo để, nói năng nhanh nhẹn. Bà vừa gặp đã ưng ra mặt. Vun vén đủ kiểu. Cũng may là Tuấn rất thu hút, nên con dâu bà chọn tấn công quyết liệt. Sau 6 tháng thì bàn chuyện đám cưới.
Video đang HOT
Bà Tâm này đã ra tay là gạo phải thành cơm. Để đẹp lòng nhà gái, bà muốn chính tay chọn vàng cưới làm quà tặng cho hai con. Hẹn bà thông gia, hai người đến hiệu vàng phong thủy mới mở ở khu phố sầm uất. Chọn lựa một hồi, được kha khá món ưng ý.
Ảnh minh họa
Đúng lúc ấy có chiếc xe Camry đỗ trước cửa. Nhân viên nhanh nhẹn ra mở cửa và chào bà chủ. Bà Tâm nheo mắt nhìn kỹ. Trời ơi! Chính là cô ta. Sao cô ta lại ở đây nhỉ. Đúng là có duyên với nhau quá.
Vân cũng nhanh chóng nhận ra mẹ chồng hụt, đúng là oan gia ngõ hẹp. Bà ta mua vàng nhiều thế kia, chắc chắn nhà có chuyện vui rồi. Cô cười tươi như hoa đến trước mặt chào hỏi: “Cô mua vàng cưới cho anh Tuấn à? Cửa hàng này của bố mẹ cháu mở để cháu có thêm thu nhập. Cháu đi làm ở công ty, thỉnh thoảng mới qua kiểm tra, quản lý nhân viên. Để cháu bảo nhân viên giảm giá 10%, xem như quà chúc mừng nhé”.
Bà Tâm chỉ sợ thông gia thắc mắc cô gái này là ai mà hào phóng thế. Nhìn cô ta kiêu kỳ bước ra xe, bà thấy lòng đau như cắt. Chỉ vì không tìm hiểu kỹ, bà đã bỏ lỡ một cô con gái nhà giàu chính hiệu cho con trai mình.
Theo tintuconline.com.vn
Lo lắng mẹ sẽ khiến vợ đang bầu bị trầm cảm, đến khi nghe lén được cuộc điện thoại ấy tôi mới hiểu ra vấn đề
Từ ngày vợ tôi có bầu, mối quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu càng tệ hơn.
Vợ tôi còn khá trẻ, tính tình nhí nhảnh như trẻ con. Tôi yêu cô ấy cũng bởi vẻ ngây thơ khiến tôi dễ chịu. Chiều ý cô ấy, chúng tôi định cưới xong chỉ ở với bố mẹ vài hôm. Sau đó vợ chồng tôi sẽ chuyển ra căn hộ chung cư gần đấy, qua lại thăm nom vẫn tiện mà đỡ cảnh sống chung phức tạp.
Nhưng người tính không bằng trời tính. Cưới nhau được 2 tuần thì tôi nhận quyết định đi công tác chi nhánh cách nhà 300km. Vợ tôi đành chấp nhận ở cùng bố mẹ chồng. Cô ấy buồn hẳn và lo lắng vì mẹ tôi khá kỹ tính. Tôi động viên cô ấy, tâm sự trước với mẹ và đi làm trong lúc cô ấy khóc lóc như thể xa nhau cả đời.
Mỗi tháng tôi về nhà 2 lần, lần nào gặp bố mẹ tôi đều vui vẻ kể chuyện ở nhà. Mẹ tôi bảo bà đào tạo con dâu giờ nấu ăn ngon hẳn lên, cho tôi được hưởng thành quả. Tôi cười ái ngại, cô ấy vốn không giỏi bếp núc. Trước mặt bố mẹ tôi cô ấy vẫn cười gượng gạo và tỏ ra bình thường nhưng khi đóng cửa phòng ngủ lại, cô ấy ủ dột, đôi khi còn rơi nước mắt tủi thân.
Đến khi cô ấy có bầu thì mọi việc càng trầm trọng hơn. Tôi nghe mẹ nói một kiểu, vợ nói một kiểu đến mức hoang mang không biết tin ai. Cảnh mẹ chồng nàng dâu khó sống khiến ai cũng không hài lòng.
Mẹ tôi bảo vợ tôi khó chiều. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi bảo cô ấy khó chiều, đi làm về muộn để trốn việc nhưng bà thấy thương vì chồng đi xa nên không nhắc nhở, tạo điều kiện cho giao lưu bạn bè hoặc về thăm nhà ngoại cuối tuần. Cơm nước, việc nhà giờ mẹ tôi lo hết, cô ấy không phải đụng tay vào việc gì. Vậy mà lúc nào cũng mặt nặng mày nhẹ, mẹ chồng hỏi không trả lời.
Vợ tôi thì yếu đuối ôm tôi mà khóc lóc tủi thân. Cô ấy bảo có bầu bắt đầu ốm nghén, người mệt mỏi nên đi làm về đã thấy mệt. Vậy mà mẹ tôi bắt lau dọn nhà cửa, giặt giũ, rửa bát. Thức ăn mẹ tôi nấu cô ấy không ăn được, toàn món không tốt cho bà bầu. Cô ấy sống không nổi, nhất quyết đòi tôi đưa về nhà mẹ đẻ.
Thói thường mẹ chồng nào cũng khắt khe với con dâu. Hơn nữa tôi biết mẹ tôi tính sạch sẽ nên khả năng cô ấy bảo mẹ tôi khiến cô ấy tủi thân là đúng. Tôi khó chịu, nói chuyện riêng với mẹ: "Vợ con đang mang bầu, con lại đi xa không đỡ đần gì được. Mẹ đừng ép cô ấy làm việc nhà nữa được không? Con thuê giúp việc đỡ cho mẹ nhé". Có vậy mà mẹ tôi giận, bà bảo chưa làm gì có lỗi với con dâu mà con trai đã trở mặt.
Để thoát cảnh chiến tranh lạnh, tôi xin phép bố mẹ cho vợ về ngoại ở. Vợ tôi vui vẻ xếp đồ ngay lập tức, con mẹ tôi gọi điện có bà thông gia gửi gắm và dặn dò chế độ ăn uống cho bà bầu. Nghe mẹ nói, tôi biết mẹ dù giận tôi vẫn thương đứa cháu sắp chào đời lắm.
Hóa ra vợ tôi lấy nước mắt làm vũ khí khiến tôi bất hòa với mẹ. (Ảnh minh họa)
Lúc lên phòng lấy đồ cho vợ tôi mới hiểu mọi chuyện. Tiếng vợ nói cười qua điện thoại với mẹ đẻ lanh lảnh, khác hẳn lúc khóc lóc với tôi: "Mẹ yên tâm, con được về nhà rồi. Con đang mang bầu cháu đích tôn, muốn gì chẳng được. Bà ấy không chịu nấu ăn theo ý con, bắt ăn những món phát chán. Chồng con tưởng con bị ép làm việc nhà thật nên còn cãi nhau bênh vực".
Tôi chết sững ngoài cửa, mẹ tôi đã đứng sau lưng tôi từ lúc nào. Đôi vai gầy của mẹ rung lên vì phẫn nộ. Bà bảo tôi hãy dạy lại vợ, vì cô ấy có ăn học đàng hoàng mà nói chuyện khó nghe quá. Cô ấy nghĩ mình khổ khi sống chung với mẹ chồng mà không biết mẹ tôi vất vả chăm sóc cô ấy như thế nào.
Tôi phải làm gì với vợ tôi bây giờ? Tôi không tưởng tượng được người con gái ngây thơ như vậy lại lập mưu nói xấu mẹ chồng để ép chồng cãi nhau với mẹ. Dù rất bực nhưng nếu tôi nói thẳng, tôi chỉ sợ cô ấy trầm cảm ảnh hưởng đến đứa con. Xin mọi người hãy tư vấn giúp tôi.
Theo tintuconline.com.vn
Nghe chồng thú tội sau khi cưới chạy bầu, vợ trẻ ngớ người vì kế hoạch của anh chồng bác sĩ Đợt nghe Thư bảo sắp cưới, bạn bè ai cũng cười vì chẳng phải mới đây cô vẫn còn tuyên bố 30 mới kết hôn đấy thôi. Thư năm nay 26 tuổi, cái tuổi mà bạn bè đã con bồng con bế thì cô vẫn đang nghĩ chỉ yêu cho vui thôi chứ cưới xin gì. Thế nên so với họ, cô vẫn...