Đi qua cửa nhà vợ cũ trước khi cưới một ngày, chàng trai đã hủy hôn ngay lập tức để đưa cô ấy quay trở lại
Tôi và cô ấy đã có một cuộc hôn nhân vô cùng hạnh phúc. Nhưng tất cả thay đổi khi chúng tôi không thể có con và tôi đã có một quyết định vô cùng sai lầm…
Tôi năm nay 33 tuổi, vì cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc nên tôi đã quyết định ly hôn với vợ. 2 năm sau đó, tôi quyết định tái hôn.
Nói về vợ cũ của tôi, chúng tôi học chung trường Đại học, cô ấy không chỉ xinh đẹp mà còn tốt bụng, tôi là một người thiếu kiên nhẫn trong tất cả mọi chuyện nhưng nhờ có cô ấy nên tôi không phải hối tiếc về những điều mình làm, cô ấy chính là mảnh ghép hoàn hảo của cuộc đời tôi. Sau khi ra trường, cả hai có công việc ổn định, chúng tôi quyết định đi tới hôn nhân. Nhưng mẹ cô ấy không đồng ý cuộc hôn nhân này, cô ấy làm mọi cách thậm chí còn dọa sẽ tự tử hoặc có thai nếu mẹ không đồng ý. Cuối cùng chúng tôi cũng được kết hôn.
Đi qua cửa nhà vợ cũ trước khi cưới một ngày, chàng trai đã hủy hôn ngay lập tức để đưa cô ấy quay trở lại
Sau khi kết hôn, vợ chồng tôi thống nhất là 2 hoặc 3 năm sau khi kinh tế ổn định thì mới sinh con. Cứ thế 2 năm trôi qua, kinh tế gia đình khá ổn, chúng tôi quyết định sinh con, sau 1 tháng thoải mái, không dùng các biện pháp tránh thai thì vợ tôi vẫn chưa thấy tin tức gì. Mẹ tôi lo lắng, bà bắt đầu cằn nhằn, bắt chúng tôi đi kiểm tra, sau khi đi kiểm tra kết quả của cả hai đều bình thường, bác sĩ khuyên nên để tinh thần thoải mái thì mới có thể có em bé. Chúng tôi cũng cố gắng, đi chùa nhiều, thành tâm để có con, mẹ tôi thì cứ 3 hôm lại hỏi thăm, cuộc sống gia đình áp lực, vì vậy chúng tôi đã có những tranh cãi khá gay gắt.
Sau một năm không chuyển biến gì, mẹ tôi nghĩ là do vợ tôi không mang thai được, bà đổ hết lỗi vào vợ tôi và ra điều kiện nếu như trong nửa năm nữa mà chúng tôi không có con thì cô ấy sẽ phải ra đi.
Những lời nói của mẹ đã khiến cô ấy tổn thương sâu sắc, cô ấy không thể chịu thêm áp lực được nữa vì vậy cô ấy đã ly dị với tôi. Tôi không đồng ý, tôi cố gắng níu kéo cuộc hôn nhân này, tôi nói với cô ấy rằng mặc dù không có con nhưng tôi yêu cô ấy, cuộc sống của chúng tôi vẫn tốt, nếu có thể sẽ nhận con nuôi. Nhưng cô ấy chỉ im lặng, khóc nấc lên từng cơn nhìn tôi trong tuyệt vọng, tôi biết cô đã chịu đựng mệt mỏi nhiều rồi, cô nói cô không thể chịu đựng được nữa và muốn tôi để cô ấy đi.
(Ảnh minh họa)
Chúng tôi làm thủ tục ly hôn ngay sau đó, sau khi bước ra khỏi tòa án, cô ấy mỉm cười chúc tôi hạnh phúc và tạm biệt tôi, tôi đã khóc rất nhiều trên đường về.
Sau khi ly dị, mẹ tôi vội vã mai mối cho tôi nhưng tôi đều từ chối, tôi vẫn còn yêu vợ mình rất nhiều, tôi nhớ lại quá khứ ngọt ngào, nhiều khi đang đi trên đường vẫn buột miệng gọi tên vợ cũ, tôi thực sự không thể quên được cô ấy.
Hai năm trôi qua, tôi không thể trì hoãn thêm được nữa, mẹ tôi ép tôi phải kết hôn, bà giới thiệu cho tôi một người con gái cũng như tôi, ly hôn không có con cái, cô ấy ít hơn tôi 5 tuổi, tôi từ chối nhưng không được, tôi mệt mỏi và không muốn đấu với mẹ nữa, vì vậy tôi bắt đầu hẹn hò với cô ấy một cách hời hợt, sau 2 tháng chúng tôi quyết định làm đám cưới.
Video đang HOT
Một ngày trước khi cưới, tôi vô tình đi qua nhà vợ cũ, chúng tôi không liên lạc với nhau từ khi ly dị. Tôi quyết định vào nhà, sau khi cánh cửa mở ra, tôi không thể tin vào mắt mình, người vợ xinh đẹp, trẻ trung và tràn đầy năng lượng của tôi đâu rồi? Thay vào đó là một khuôn mặt hốc hác, làn da khô, mắt thâm vì thức đêm nhiều. Thấy tôi cô ấy đã rất ngạc nhiên nhưng cũng mời tôi vào nhà, không khí gượng gạo bao quanh, tôi hỏi cô ấy một vài điều, đột nhiên cô ấy đổ mồ hôi, khuôn mặt tái nhợt. Tôi lo lắng định đưa cô ấy đi viện nhưng cô ấy nói không cần, rồi nhờ tôi đem lọ siro cho cô ấy, uống được một lúc thì đỡ hơn.
Nhìn cô ấy tiều tụy như vậy, tim tôi thắt lại, chúng tôi đã tâm sự rất nhiều, cô ấy nói rằng không thể tin tưởng vào đàn ông nữa nên đã ở vậy suốt 2 năm.
(Ảnh minh họa)
Sau khi về nhà, tôi nghĩ mình đã quá ích kỷ, đã làm tổn thương đến người phụ nữ mà mình yêu quý, tôi nhất định sẽ chăm sóc và bù đắp thiệt thòi cho cô ấy, tôi hủy hôn với cô gái mà mẹ tôi giới thiệu để tái hôn với vợ cũ, mặc cho mẹ có phải đối nhưng tôi vẫn quyết định sẽ ở bên vợ mình, tôi muốn chăm sóc cho cô ấy mãi mãi, người con gái tôi yêu.
Dù rất ân hận khi đã đối xử với người mình yêu thương như vậy, nhưng giờ đây có lẽ vẫn chưa phải quá muộn để tôi sửa chữa những sai lầm của mình.
Theo Ngoisao
"Tôi nhận ra mình nhớ da diết vợ cũ - người phụ nữ đầu tiên và duy nhất cho tôi biết thế nào là tổ ấm, gia đình"
Tôi ly hôn vợ ngay cột mốc kỷ niệm 10 năm ngày cưới để đi theo nhân tình. Vợ chồng tôi có với nhau 2 đứa con xinh đẹp. Khi tôi bỏ đi, một đứa lên 9, đứa còn lại mới 7 tuổi...
Cô vợ bụng mỡ, tội nghiệp và chỉ biết cằn nhằn
Tôi khi chưa ly hôn vợ thường xuyên đi công tác, và đó là cách tôi gặp Eve. Chúng tôi trở thành bạn bè trên facebook. Chúng tôi nhắn tin cho nhau cả ngày lẫn đêm. Cô ấy cũng đã có chồng và hai con. Chúng tôi có nhiều điểm chung và rất nhanh chóng rơi vào tình yêu. Tôi cảm thấy cô ấy hoàn toàn nắm giữ trái tim mình.
Từ khi gặp Eve, hôn nhân của tôi chỉ còn là chuỗi ngày đầy miễn cưỡng, gắng gượng. Tôi không hạnh phúc, không mong đợi về nhà với vợ con. Vợ tôi ngày càng phát tướng, hai vợ chồng hầu như chẳng bao giờ nói chuyện, và cô ấy lúc nào trông cũng xác xơ, tội nghiệp.
Dần dần, tôi nhận ra mình chính là lý do khiến vợ trở nên như vậy. Tôi không quan tâm vợ mà chỉ chu cấp tiền cho cô ấy mà thôi. Tôi bận nghĩ phải làm thế nào để cuộc sống thi vị hơn, về những lời tán tỉnh qua mạng, về việc phải làm sao để nhanh chóng thoát khỏi cuộc hôn nhân tẻ nhạt này.
Tôi tin rằng vợ không yêu mình. Tôi tự thuyết phục rằng cô ấy không bao giờ quan tâm đến nhu cầu, mong ước của tôi. Tôi đối với cô ấy chỉ là người kiếm tiền nuôi con mà thôi. Trong khi đó, vợ tôi dành gần như toàn bộ thời gian cho gia đình: chăm con, nấu bữa trưa bữa tối, giặt giũ, dạy con học, chạy dự án, cho con chơi thể thao, chăm sóc thú cưng,... Và cô ấy đương nhiên cũng phải cáng đáng một công việc như bao người trưởng thành khác.
Ảnh minh họa
Mỗi lần vợ nói chuyện, tất cả những gì tôi nghe được đều là lời cằn nhằn, kêu ca. Nhưng cô ấy quả thật đã nỗ lực cầu xin tôi quan tâm hơn đến cô ấy. Cô ấy mong cùng tôi trải qua một ngày nghỉ cuối tuần, một buổi hẹn, một buổi xem phim,... Đó vốn là tất cả những thứ tôi đã lén lút làm với nhân tình nhưng lại không thể dành cho vợ mình.
Khởi đầu mới trên cả tuyệt vời
Ly hôn vợ, cuộc sống của tôi sao mà ngọt ngào.
Eve và tôi có đời sống tình dục trên cả tuyệt vời. Đó là thứ tôi tin rằng sẽ không bao giờ có được với vợ cũ. Chúng tôi có một vòng tròn bạn bè cực rộng. Gia đình tôi yêu Eve, các con tôi cũng mến cô ấy.
Nhưng vợ cũ của tôi không bao giờ chịu gặp Eve vì điều đó khiến cô ấy cảm thấy bị phản bội. Thế là tôi lại dồn sự căm ghét cho cô ấy nhiều hơn. Tôi cho rằng cô ấy trẻ con, ích kỷ, không bao giờ quan tâm đến tôi hay hạnh phúc của tôi. Trong khi đó, tôi không mảy may để ý đến cảm xúc của vợ cũ khi đăng ảnh chụp với Eve lên facebook. Tôi đã có Eve và một cuộc đời mới, mọi thứ đều hoàn hảo.
Trăng mật nào cũng đến hồi kết thúc
Tôi và Eve ở bên nhau khoảng sáu hay bảy năm nhưng không kết hôn. Hai chúng tôi tin rằng hôn nhân không thực sự cần thiết sau những gì cả hai đã trải qua. Eve là tương lai của tôi, là người tôi muốn gắn bó lâu dài.
Nhưng rồi, bất kể mọi thứ bắt đầu tuyệt vời thế nào, bất kể tôi nghĩ cô ấy chiếm giữ trái tim mình, bất kể chuyện chăn gối của chúng tôi tuyệt vời ra sao thì "trăng mật" cũng đến hồi "vỡ mật". Eve và tôi bắt đầu cãi vã, tần suất ngày một tăng lên.
Một ngày, tôi nhận ra mình nhớ da diết vợ cũ - người phụ nữ đầu tiên và duy nhất cho tôi biết thế nào là tổ ấm, là gia đình. Rồi tôi nhận ra rằng nếu ngày ấy tôi đối xử với vợ cũ theo cách đã đối xử với Eve ngày mới quen, nếu tôi dùng thời gian và tâm trí cho Eve để quan tâm, yêu thương vợ cũ, có lẽ nhan sắc và tinh thần cô ấy đã không héo tàn mà thậm chí còn nở rộ. Nếu tôi đừng nghĩ xấu, nói xấu về cô ấy và mối quan hệ của chúng tôi với gia đình và bạn bè, họ cũng sẽ không nghĩ về cô một cách tiêu cực. Và cô ấy cũng không cần chui vào vỏ ốc và né tránh mọi người.
Vợ cũ đối với tôi biến thành người lạ, hay người không chịu hợp tác bởi tôi không bao giờ chịu cho cô ấy thời gian, tình yêu và sự chú ý trong khi cô ấy khao khát và xứng đáng được nhận.
Ngày ấy tôi nghĩ rằng mình là một người chồng tốt, nhưng giờ đây nhìn lại tôi thấy rõ là không hề. Tôi không bao giờ thực sự để cô ấy bước vào cuộc sống của mình. Tôi đặt dấu chấm hết cho cuộc hôn nhân vì cho rằng cô ấy thay đổi, không còn là người tôi muốn ở bên nữa. Rồi tôi thuyết phục gia đình và bạn bè nghĩ giống mình, với lí do người phụ nữ này không còn dành cho tôi.
Hối tiếc...
Tôi biết mình sai rồi. Tôi nhớ quay quắt những năm tháng tuyệt vời nhất bên các con. Suốt bao nhiêu năm như vậy, tôi đã để mẹ chúng một mình chiến đấu với việc nuôi dạy con. Ừ thì tôi cũng giúp đỡ mẹ con họ về mặt tài chính. Nhưng một người đàn ông sống ngoài gia đình đâu biết một người mẹ đơn thân cần bao nhiêu tiền để trang trải cuộc sống với hai đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn. Trong khi Eve và tôi thư thái ăn bít tết tại nhà hàng sang trọng vào cuối tuần, vợ cũ của tôi ăn trứng và bánh mỳ nướng qua ngày.
Nhưng cô ấy chẳng bao giờ phàn nàn. Cô ấy không đòi tôi đưa thêm tiền nuôi con. Cô ấy cũng không cấm tôi gặp bọn trẻ, không bao giờ nói không hay khó chịu nếu tôi thay đổi kế hoạch chung gì đó vào phút chót. Cô ấy từ bỏ ngày cuối tuần bên con để mẹ tôi có thể dành thời gian cho các cháu. Cô ấy để tôi ra đi cùng Eve vì đó là điều tôi muốn, mặc dù hạnh phúc của tôi giết chết trái tim cô ấy.
Nhìn lại, tôi thấy câu chuyện của tôi và vợ cũ cũng như bất kỳ mối quan hệ nào. Nó từng khởi đầu tốt đẹp, từng trải qua hiện thực tuyệt vời. Nhưng tôi chỉ đồng hành cùng vợ những ngày tháng tươi đẹp. Đến khi nó trục trặc, tôi không cùng cô ấy giải quyết hay khắc phục mà dứt áo ra đi. Tôi đi không ngoảnh lại, phũ phàng bỏ rơi người phụ nữ sẵn sàng làm mọi thứ vì mình.
... cũng đã muộn rồi
Vợ cũ của tôi ở vậy suốt 8 năm kể từ thời điểm ly hôn. Cô ấy từng hẹn hò nhưng chưa bao giờ tiến xa hơn cùng ai. Tình trạng độc thân của cô ấy khiến tôi nghĩ rằng không ai cần cô ấy cả. Thực chất cô ấy muốn ở một mình để toàn tâm toàn ý chăm sóc hai con.
Rồi một ngày, vợ cũ của tôi gặp được Craig. Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ khó chịu hay bực mình nếu người cũ có người mới. Tôi đã nghĩ rằng khi đó tôi sẽ vui cho cô ấy. Nhưng tôi sai rồi. Tôi thấy đau. Tôi ghen tị. Tôi thậm chí còn cảm thấy tức giận và bị phản bội.
Rồi cô ấy chuyển đi nơi khác cùng Craig và các con tôi. Họ cùng nhau xây tổ ấm mới. Hiện thực đó như một liều thuốc đắng nghét với tôi. Cuối cùng tôi đã hiểu cảm giác của vợ cũ suốt những năm vừa rồi.
Tôi xem trên facebook và lân la dò hỏi bạn bè chung của chúng tôi để tìm hiểu xem Craig đã làm thế nào để chinh phục vợ cũ và lũ trẻ. Thì ra, những ngày cuối tuần, họ cùng nhau ra bãi biển. Anh ta lướt sóng với con trai tôi. Họ lại cùng đi leo núi, đến Mauritius nơi anh ta cầu hôn người phụ nữ từng thuộc về tôi trên chiếc thuyền kayak. Cô ấy đồng ý và họ thành vợ chồng. Trong đám cưới, con gái tôi là phù dâu, con trai tôi là phù rể. Cha mẹ và anh trai Craig chào đón vợ cũ của tôi và các con tôi đến với gia đình họ. Họ nói với mọi người rằng thật may mắn khi có vợ con tôi trong gia đình.
Vợ cũ tôi lúc này rạng ngời hạnh phúc. Tình yêu cô ấy vốn dành cho tôi giờ đã thuộc về người khác, trái tim tôi như bị cứa nát. Người được hạnh phúc lẽ ra là tôi, nhưng tự tôi đạp đổ tất cả rồi.
Tôi bây giờ sống một mình và thỉnh thoảng được gặp con. Chúng bây giờ đã lớn và bắt đầu trách móc chuyện tôi bỏ rơi mẹ con chúng. Bị con trách nhưng tôi chẳng nói được gì, bởi tôi đâu còn đủ tư cách làm điều đó?
Theo Afamily
Hạnh phúc của đàn bà không phải là quanh quẩn bên một người đàn ông Một người đàn bà hạnh phúc không phải là một người chỉ biết quanh quẩn bên người đàn ông của mình với vai trò "nâng khăn sửa túi" để rồi quên mất bản thân mình cũng cần được tự do vùng vẫy, làm những điều bản thân mong muốn. Người ta vẫn luôn cho rằng: "Đàn bà lấy chồng phải có nghĩa vụ...