Đi phỏng vấn xin việc, tôi ngỡ ngàng khi gặp lại người quen cũ
Tôi có nên nhận lời vào làm chung công ty với người quen không?
Đọc bài tâm sự “Tưởng chừng sắp mất con, nào ngờ tôi lại gặp được ân nhân”, tôi lại nghĩ đến chuyện của mình. Tôi cũng từng giúp đỡ người khác một cách vô tư và bây giờ cũng đang nhận lại sự giúp đỡ từ người ấy.
Cách đây 5 năm, tôi từng cưu mang, giúp đỡ một người đồng nghiệp cũ tên Phong. Hồi đó, cậu ấy mới đến thành phố lập nghiệp, công việc và mức lương còn rất thấp. Thấy Phong hiền lành, chăm chỉ lại biết đối nhân xử thế nên vợ chồng tôi cho cậu ấy ở tại nhà mình, lo cơm tối cho cậu ấy mà không lấy tiền. Phong rất hiểu chuyện, luôn phụ giúp chúng tôi công việc nhà và đưa đón con mỗi khi rảnh rỗi.
Video đang HOT
Ở với chúng tôi ngót nghét 2 năm thì Phong chuyển công ty. Ngày chia tay, Phong cứ nhắc mãi về ơn nghĩa của chúng tôi và hứa hẹn sẽ trả lại ân tình khi nào có cơ hội. Lúc đó, tôi cũng chẳng nghĩ nhiều mà chỉ mong Phong sẽ tạo lập được sự nghiệp vang dội theo đúng nguyện vọng của cậu ấy.
Qua 5 năm không gặp, cuộc sống của tôi càng đi xuống. Công ty vỡ nợ, tôi bị thất nghiệp, phải cầm hồ sơ đi xin việc ở khắp nơi. Cho đến ngày thứ 2 vừa rồi, khi đi phỏng vấn, tôi bất ngờ vì gặp lại Phong. Điều đáng nói là cậu ấy đã ngồi ghế Giám đốc nhân sự.
Phong tay bắt mặt mừng và hỏi han về cuộc sống của vợ chồng tôi. Tôi kể lại mọi chuyện, Phong liền bảo tôi cứ đến làm việc ở công ty của cậu ấy. Cậu ấy sẽ sắp xếp cho tôi một vị trí nhẹ nhàng mà phát huy được năng lực của bản thân.
Nhận được sự giúp đỡ của Phong, thật lòng tôi rất mừng nhưng cũng có chút đắn đo. Nếu vào công ty vì quen biết, liệu tôi có bị đồng nghiệp cô lập không? Rồi liệu tôi có đáp ứng được yêu cầu của công việc, không làm Phong mang tiếng không? Tôi phân vân quá, có nên tiếp tục đi tìm việc khác hay cứ làm ở công ty Phong đây?
Ngỡ ngàng khi biết lý do hàng xóm muốn giúp mẹ tôi chữa bệnh
Không hiểu sao anh hàng xóm lại đột ngột tốt với gia đình tôi.
Bố mẹ tôi đều làm công nhân, tiền kiếm được mỗi tháng chỉ đủ chi tiêu hằng ngày. Ông bà nội ngoại hai bên đều nghèo và đông con, đất đai không có. Thế nên bố mẹ tôi đã phải ở trọ 26 năm nay.
4 tháng trước, mẹ tôi bị ho rất nhiều và đi khám bác sĩ nói là ung thư phổi giai đoạn 2. Mẹ tôi phát hiện bệnh sớm nên khả năng phục hồi cao. Bố và tôi đã dùng hết số tiền tiết kiệm có được để chữa cho mẹ nhưng bệnh tình chưa thuyên giảm. Bố tôi đã gọi điện vay tiền họ hàng ở quê và bạn bè nhưng chẳng được nhiều.
Tuần vừa rồi, bất ngờ anh Hiếu sống ở phòng bên cạnh qua thăm mẹ tôi và đưa cho túi tiền. Anh ấy bảo có khoản tiền tiết kiệm chưa dùng tới, tôi cầm lấy lo chữa bệnh cho mẹ.
Tôi không dám vay số tiền quá lớn đó, bởi cả đời này bố con tôi cũng chẳng trả nổi. Hiếu vừa cười vừa nói nếu không trả được tiền thì trả bằng người. Lời nói của anh ấy khiến cả nhà tôi ngỡ ngàng.
Hiếu nói là đã thích tôi từ lâu, nhiều lần muốn làm quen với tôi nhưng khó quá. Biết gia đình tôi đang gặp khó khăn nên anh ấy muốn chung tay gánh vác. Thế nên hai bố con cứ yên tâm sử dụng số tiền đó, Hiếu chỉ cần tôi mở lòng hơn với anh ấy. Bố tôi đã cảm ơn sự giúp đỡ của Hiếu và hứa sẽ hoàn trả sớm nhất có thể.
Tối hôm kia, qua chơi phòng Hiếu, tôi rất bất ngờ khi có người gọi điện đến mua đất. Tôi đã hỏi đi hỏi lại nhiều lần anh ấy mới chịu nói thật. Hiếu nói là số tiền 300 triệu đưa cho tôi hôm trước là vay nóng của người bạn. Hiện anh đang rao bán mảnh đất bố mẹ cho ở quê, bán đi lấy tiền trả lại cho bạn.
Lần đầu tiên trong đời có người tốt với gia đình tôi thế. Tôi đã bật khóc cảm ơn Hiếu, cả đời này gia đình tôi mắc nợ anh ấy. Hiếu bảo đồng ý cưới anh ấy là xóa hết nợ.
Tôi biết anh ấy thích mình thật lòng nhưng tôi không có chút tình cảm nào với Hiếu. Theo mọi người tôi phải làm sao đây?
Báo tin mang bầu bị nhà anh hắt hủi, 7 năm sau họ phải trả giá Đúng là ở đời không ai học hết được chữ ngờ và tôi tin, nhân quả sẽ đến với kẻ sống không có tình có nghĩa. Hôm nay, tôi tình cờ gặp lại người yêu cũ và mẹ anh ở siêu thị. Nếu như cách đây vài năm, tôi sẽ khúm núm hoặc vồn vã chào hỏi thì giờ không... Tôi lướt qua...