Đi makeup, nhìn cô dâu chú rể sánh đôi hạnh phúc bên nhau mà tôi vừa căm hận vừa cay đắng, chỉ muốn tung hê tất cả
Nhận lời mời đi makeup, tôi mừng lắm. Đến nhà cô dâu là 4h sáng, tôi đã mệt thì lại càng sốc khi chạm mặt chú rể.
7 năm trước, tôi yêu Khang, một anh chàng làm nghề xây dựng. Khang khéo ăn nói, rất tâm lý nên nhanh chóng chiếm cảm tình của tôi. Yêu nhau mấy tháng, tôi phát hiện mình có bầu. Nhưng Khang lại chối bỏ trách nhiệm, còn cho rằng tôi thấy anh ta khá giả nên định “gài bẫy”. Uất ức, căm phẫn, tôi không cần đến đám cưới nữa mà chọn về quê, sinh con và nuôi con một mình.
Bố mẹ thương tôi, giúp tôi rất nhiều trong quá trình mang thai và sinh đẻ. Con được 4 tháng, tôi đi học nghề makeup cùng một người bạn thân ở thành phố. Một tuần, tôi chỉ về nhà một lần vào thứ 2, ngày ít khách nhất. Nhiều đêm nhớ con quay quắt, tôi chỉ có thể khóc trong âm thầm.
Sau 3 năm học nghề, khi đã thành thạo, tôi quyết định mở tiệm trang điểm cô dâu. Nhờ chăm chỉ, nhiệt tình mà tôi có lượng khách ổn định. Cuộc sống của 2 mẹ con cũng dư dả hơn.
Vì ám ảnh chuyện cũ nên tôi không yêu ai nữa. Bố mẹ cũng mong tôi tìm bến đỗ mới nhưng tôi từ chối. 2 mẹ con sống bình yên với nhau cũng đủ hạnh phúc rồi. Chỉ là, trong thâm tâm, tôi cũng muốn gặp lại người yêu cũ một lần. Tôi muốn cho anh ta biết, anh ta có một đứa con gái.
Ảnh minh họa
Tuần trước, tôi nhận được lời mời đi trang điểm cô dâu. Hôm sau, tôi đến nhà cô dâu lúc 4h sáng. Đi quãng đường 30km đã mệt, tôi càng sốc khi chạm mặt chú rể. Anh ta cũng ngạc nhiên khi gặp tôi.
Đó là Khang, người yêu cũ của tôi. Tôi trang điểm cô dâu mà tay run rẩy, lại nhớ đến con. Con gái bé nhỏ của tôi đang ngủ một mình ở nhà. Bố mẹ tôi ngủ ở phòng bên cạnh. Con bé tự lập đã quen, mỗi lần tôi đi makeup cô dâu sớm là con đều ngủ một mình. Có ai ngờ, hôm nay, bố của con lại chính là chú rể. Nặng lòng làm sao?
Trang điểm cô dâu xong là 7h sáng, tôi xin phép về nhà nhưng cô dâu cứ giữ lại. Cô ấy vui vẻ, nhiệt tình khen tay nghề của tôi tốt, cô ấy ưng ý lắm. Cô ấy muốn tôi cùng đến lễ đường, phụ cô ấy thay váy (3 váy) và dặm phấn, dặm lớp trang điểm cho đến khi kết thúc tiệc.
Video đang HOT
Cô dâu trả thêm cho tôi gấp 3 số tiền so với ban đầu, nếu tôi đồng ý đi cùng. Vì tiền, tôi đã gật đầu. Chứng kiến cảnh người yêu cũ sánh bước với cô dâu xinh đẹp, cùng uống rượu giao bôi, nhận lời chúc mừng của khách mời mà tôi rớm nước mắt chua xót.
Sau hôm đó, tôi cứ nghĩ mãi. Tôi có nên tìm gặp Khang, nói cho anh ta biết về sự hiện diện của con gái trên đời không? Anh ta là bố ruột của con, anh ta phải biết chứ? Nhưng làm thế, tôi có đang quá ích kỉ với vợ của Khang không?
Sau một đêm gần gũi người yêu bỗng bặt vô âm tín, 5 năm sau quay trở lại tìm con và cái kết khiến người xem đau lòng
Sau lần đó tôi hận anh đến tột cùng. Cũng hận mình ngu dại. Tại sao không sớm nhận ra bộ mặt thật xấu xa đó mà đi yêu anh ta bằng cả con tim như thế.
Cô và anh yêu nhau đã một khoảng thời gian khá dài. Anh là người đàng hoàng, tử tế. Yêu anh, cô luôn nhận được sự quan tâm chăm sóc đúng mực. Không giống những cặp đôi khác, chỉ vài tháng bên nhau đã lên giường, cô và anh chưa bao giờ đi quá giới hạn. Anh không lợi dụng cô bất kì điều gì. Những gì hai đứa làm chỉ đơn giản là nắm tay, hôn môi. Khi bên nhau, anh luôn cố gắng giữ khoảng cách nhất định với cô. Anh nói, anh không muốn cô chịu thiệt thòi khi chuyện kết hôn của hai người chưa tính toán xong. Cô càng tin tưởng vào tình yêu của anh hơn và quyết tâm không phải anh thì không lấy ai khác.
Nhưng rồi sau một lần anh say rượu, không kiểm soát được bản thân, cô và anh đã ngủ cùng nhau. Khi chuyện xảy ra, cô không quá thất vọng hay suy nghĩ tiêu cực gì. Bởi cô yêu anh và cũng đã nghĩ đến chuyện kết hôn cùng anh từ lâu. Cô dự định hôm sau khi anh tỉnh, sẽ cùng anh bàn chuyện cưới xin.
Nhưng cô thật không ngờ về những gì xảy ra sau đó.
Sáng hôm sau cô tỉnh dậy, anh đã không còn bên cạnh. Thứ duy nhất còn sót lại sau cuộc ân ái đêm trước là một tờ giấy nhắn.
Anh viết: "5 năm sau hãy tìm anh"
Nhìn tờ giấy trong tay, cô bàng hoàng. Đây hẳn là một trò đùa của anh! Nhất định đây chỉ là một trò đùa, anh chỉ đang trêu chọc cô mà thôi!
Cô cứ ngồi ngây trên giường mà chờ đợi anh trở về. Cô không khóc. Cô nghĩ về những tháng ngày anh và cô bên nhau, nhớ những lời hứa hẹn về hôn nhân của hai đứa. Nhưng mà điều cô đợi được sau cả ngày trời trông ngóng, là những cuộc điện thoại không kết nối.
Rồi ngày qua ngày, tuần qua tuần, anh biệt tăm không tung tích. Đến lúc này, cô mới thật sự hết hi vọng. Cô nhận ra, sự tử tế khi trước của anh ta chỉ là giả dối. Lừa được cô lên giường, anh ta đã đạt được mục đích nên giờ cao chạy xa bay.
Cô hận anh đến tột cùng. Cũng hận mình ngu dại. Tại sao không sớm nhận ra bộ mặt thật xấu xa đó mà mù dại đi yêu anh ta bằng cả con tim như thế. Cô thề, nếu gặp lại, cô nhất định sẽ không để anh ta được yên.
Sau hai tháng đau khổ vì bị lừa tình, cô lại rơi vào một sự khó khăn khác. Cô phát hiện mình có thai. Cô vô cùng hoang mang, lo sợ, không biết phải làm như thế nào. Người đàn ông kia đã biệt tăm tung tích, cô giờ chỉ có một mình. Nên giữ hay nên bỏ cái thai này đây?
Là một đứa trẻ không cha, lớn lên chỉ có mẹ và bà ngoại chăm sóc, cô không muốn con mình cũng chịu số phận như mình. Rất nhiều lần cô đã có suy nghĩ muốn từ bỏ đứa bé này. Nhưng cảm nhận được sinh mệnh mỗi ngày tồn tại cùng mình, cô lại không lỡ. Cô hận bố nó, nhưng nó vô tội.
Cuối cùng, cô quyết định giữ cái thai lại và nói dối gia đình là ra nước ngoài làm ăn một thời gian. Cô sẽ một mình nuôi dạy nó như một mình mẹ đã nuôi dạy cô.
Một mình với bao nhiêu vất vả khó khăn, cô đã đối mặt tất cả để sinh ra con mình, một cô công chúa nhỏ. Cô làm rất nhiều việc để kiếm tiền nuôi con. Biết con có nhiều thiệt thòi so với những đứa trẻ khác khi không có bố nuôi dạy, cô càng thương yêu và chăm sóc kĩ càng con hơn.
Rồi khó khăn cũng dần qua theo từng bước chân con lớn. Con gái cô giờ đã đi học nhà trẻ, và cô cũng tìm được một công việc ổn định với mức lương khá. Cuộc sống của hai mẹ con đã bớt đi rất nhiều chật vật. Nhìn lại những năm tháng vất vả mà cô và con phải trải qua, cô lại càng hận anh và không bao giờ muốn gặp lại anh nữa.
Thế nhưng sự đời chẳng ai đoán trước được điều gì. Tờ giấy nhắn 5 năm trước hóa ra không phải một trò đùa. Anh lại xuất hiện trong cuộc đời cô một lần nữa. Đột ngột và gây sốc hơn cả lần anh biến mất.
Không hiểu sao anh biết sự tồn tại của con gái nhỏ, cũng như biết địa chỉ của cô hiện tại. Trong ngày sinh nhật con gái 4 tuổi, nghĩa là gần 5 năm sau ngày ấy, anh đến trường đón con gái về nhà cô.
Nhận được điện thoại của anh, vẫn số điện thoại trước đây cô liên tục gọi trong lúc tuyệt vọng nhất. Chỉ khác là khi đó thuê bao không liên lạc được, còn hiện tại, thuê bao ấy gọi cho cô. Cô đã do dự rất lâu trước khi bắt máy. Cô không biết nên dùng giọng điệu nào để đối mặt với kẻ phản bội này.
Thế nhưng khi tiếp nhận, nghe được lời anh nói từ đầu dây bên kia, cô thực sự nổi điên. Anh lại dám đón con gái cô về nhà cô. Bỏ qua hết mọi cảm xúc, mọi thắc mắc tại sao anh làm thế, cô tức tốc trở về nhà. Anh dám quay lại sau bao nhiêu năm vô trách nhiệm, cái con người bỉ ối ấy. Cô sẽ không để yên cho anh.
Nhưng khi trở về nhà, cô choáng váng khi thấy căn nhà mình trang hoàng đầy hoa và nến. Con gái cô thì đang vô cùng thích thú với chiếc bánh sinh nhật mà bố nó cầm trên tay.
"Bố!"
Tiếng gọi mới trớ trêu làm sao? Cô nuôi con vất vả bao năm, mà anh chỉ định dùng mấy trò vớ vẩn này để dành con gái với cô?
Cô đinh gào lên cho thỏa nỗi căm hận trong lòng. Cô muốn lao ngay đến để xé tan cái bộ mặt giả dối của người đàn ông này.
Thế nhưng chưa kịp làm gì, anh đã buông bánh xuống và lao đến ôm chặt cô trước. Bị bất ngờ bởi cái ôm của anh, mọi cảm xúc phẫn hận của cô dường như tụt đâu hết. Và nỗi phẫn hận ấy hoàn toàn biến mất sau khi anh vội vàng giải thích cho sự biến mất 5 năm qua của mình.
Hóa ra trước khi bỏ đi, anh biết mình bị bệnh nặng. Hơn nữa sự nghiệp trong tay không có gì, nên anh không dám đối mặt với cô. Anh lựa chọn bỏ đi, với hi vọng cô gái mạnh mẽ như cô sẽ sớm vượt qua nỗi đau, dùng sự phẫn nộ với anh mà sống một cuộc đời tốt hơn. Anh đã rất đau khổ khi phải làm như vậy. Gần đây, khi bệnh tình đã thuyên giảm, công việc cũng tạm coi như có khởi sắc, anh mới đủ can đảm tìm kiếm tin tức về cô. Anh thật không ngờ, giữa cô và anh đã có kết tinh hạnh phúc này. Anh sẽ bù đắp cho hai mẹ con cô bằng tình yêu mãnh liệt mà anh vẫn dành cho cô trong suốt những năm tháng cách xa.
Anh khóc. Cô cũng nước mắt nhạt nhòa. Nhìn con gái ngây thơ đứng bên cạnh nhìn hai người, cô biết, cô nên làm gì.
Chỉ vài giây lấy chiếc lắc vàng tặng cháu chồng trong ngày thôi nôi ra khoe mà tôi lãnh hậu quả đầy căm tức Tôi ngơ ngác, không hiểu lý do tại sao chị dâu lại đem trả chiếc lắc vàng, là quà mình tặng cháu. Hôm chủ nhật, chị dâu tổ chức tiệc thôi nôi cho con. Chị đãi 9 bàn tiệc, gồm họ hàng và bạn bè, đồng nghiệp thân thiết. Mọi người đến dự rất đông đủ, ai cũng đem theo quà cho đứa...