Đi làm về, tôi uất nghẹn rơi nước mắt trước khung cảnh lộng lẫy ở nhà chồng
Chuyện nhỏ không nói nhưng chuyện lớn như thế này mà cả nhà chồng cũng giấu giếm tôi.
Tôi đến với chồng qua mai mối. Bản thân tôi khi đó đã trải qua một cuộc hôn nhân đứt gánh và có một đứa con gái riêng. Khi yêu anh, tôi cũng băn khoăn chuyện này lắm. Nhưng chính anh đã an ủi, động viên tôi. Anh nói anh yêu tôi vì đức hạnh và không quan tâm đến quá khứ của tôi như thế nào. Mỗi lần đến nhà tôi chơi, anh đối xử với con tôi rất tốt. Đến mức con bé chủ động gọi anh là ba chứ không cần gượng ép.
Khi biết tôi với anh yêu nhau, bên nhà anh đã phản đối. Suốt cả năm trời, chúng tôi phải lén lút gặp nhau. Tôi cũng đối diện với áp lực từ chính mẹ anh. Bị phản đối dữ dội, anh đã gom đồ đạc chuyển qua nhà tôi ở. Đó là hành động phản kháng mạnh mẽ khiến mẹ anh càng căm ghét tôi hơn. Bà cho rằng tôi đã mê hoặc, bắt anh bỏ cả bố mẹ theo tôi.
Tôi cũng đối diện với áp lực từ chính mẹ anh. (Ảnh minh họa)
Ở với nhau được vài tháng, mẹ anh lại chủ động qua nhà tôi nói chuyện. Nhà anh chỉ có mỗi anh là con trai nên họ không muốn mất con trai. Tôi được chuyển từ nhà mình sang nhà chồng ở nhưng không được tổ chức cưới hỏi gì cả. Bản thân tôi cũng không đòi hỏi những chuyện đó. Tôi chỉ cần sống hạnh phúc là được.
Ngày tôi chuyển đi, mẹ tôi đã giữ lại con gái tôi. Mẹ tôi không muốn đứa bé trở thành cái gai trong mắt nhà chồng tôi. Dù không muốn xa con nhưng tôi buộc phải chấp nhận vì đi theo tôi, con bé chỉ càng khổ thêm.
Về nhà chồng, cuộc sống của tôi không thoải mái, tự do nữa. Mẹ chồng luôn theo dõi từng hành động dù là nhỏ nhất của tôi. Bà cũng không chấp nhận tôi gọi là “mẹ”. Mỗi lần nghe tôi gọi từ đó, bà đều bĩu môi, lườm quýt: “Không dám, tôi không dám làm mẹ cô”.
Chồng tôi đứng giữa cũng đau đầu vì mối quan hệ giữa tôi với mẹ anh. Biết anh khó xử, bao nhiêu uất ức tôi đều dằn lòng hết. Thế mà mẹ anh cũng đâu để tôi yên. Tôi đi làm ngày 8 tiếng, lương hàng tháng phải trích ra đóng tiền điện, nét, nước rồi mua thức ăn trong nhà. Mẹ chồng tôi nói bà có công nấu thì tôi phải chi tiền. Chưa kể hàng tháng tôi còn biếu thêm cho ông bà mỗi người 1 triệu để tiêu dùng.
Còn em chồng tôi dù cũng ở chung nhưng tiền làm ra không mẻ một đồng xu cắc bạc. Em ấy ăn xài thoải mái, mặc quần áo hàng hiệu, điện thoại nào mới ra liền sắm ngay. Nhưng mẹ chồng tôi đi đâu cũng khoe con gái, nói xấu tôi không ra gì.
Video đang HOT
Chuyện nhỏ có thể bỏ qua cũng được, chỉ là chuyện hôm qua khiến tôi thật sự uất ức.
Tan làm, tôi tất bật chạy ra chợ mua thức ăn buổi chiều. Thế nhưng khi về tới nhà, tôi choáng váng khi thấy khung cảnh tưng bừng, vui vẻ, khách khứa nhộn nhịp. Tôi uất ức trào nước mắt rồi lặng lẽ đem đồ ăn vào nhà. Chuyện đính hôn của em chồng mà tôi cũng không biết và không được quyền biết.
Không lẽ chỉ vì tôi đã từng có một đời chồng mà bị đối xử bất công như vậy sao? (Ảnh minh họa)
Khi đi ngang bàn ăn của mẹ chồng, bà nhìn tôi rồi nói thật to với con rể tương lai: “Đấy, con là sướng nhất nhé. Con gái mẹ trước giờ khuôn phép, chứ không như chị dâu nó, có chồng rồi bỏ chồng, mồi chài trai tân”.
Chồng tôi ngồi bên cạnh, im lặng. Tôi bước đi, nước mắt cứ chảy tràn khắp mặt, lên phòng nằm rồi, tôi vẫn uất ức, nghẹn ngào. Không lẽ chỉ vì tôi đã từng có một đời chồng mà bị đối xử bất công như vậy sao? Còn chồng tôi, sao anh không lên tiếng bênh vực tôi?
Suốt hôm qua đến giờ, tôi chỉ muốn rời khỏi căn nhà này thôi. Chồng tôi nói không muốn làm mẹ chồng mất mặt trước khách khứa nên mới im lặng. Nhưng anh có nghĩ đến tôi không? Tôi có nên ra đi, về lại với con gái mình không? Tôi mệt mỏi quá.
Theo Afamily
Vô tình phát hiện bố chồng ngoại tình, tôi đứng về phía mẹ chồng ngờ đâu lại bị dọa "trả về nơi sản xuất"
Chắc chẳng có câu chuyện nàng dâu nào về chung phe với mẹ chồng lại cười ra nước mắt như chính câu chuyện của tôi...
Tôi năm nay 30 tuổi, đã về làm dâu nhà chồng được 5 năm. Chúng tôi sống chung với bố mẹ chồng để tiện phụng dưỡng ông bà và ông bà cũng chăm sóc con cái đỡ đần cho vợ chồng tôi. Mọi việc không có bất cứ mâu thuẫn gì vì mẹ chồng tôi cơ bản cũng là người chịu thương chịu khó và hiền lành tốt tính. Bố chồng tôi là hưu trí, ông cũng chỉ tập trung quanh quẩn mấy thú vui như cây cảnh, vườn tược và đi khiêu vũ vào mỗi cuối tuần, còn con cái hay nhà cửa ông phó mặc cho bà lo hết.
Người ngoài nhìn vào đa số đều ngưỡng mộ gia đình tôi. Người ta nói ông bà tốt phúc khi đón về cô con dâu ngoan hiền, khéo léo đối nội đối ngoại. Còn khi nói chuyện với tôi, người ta cũng hết lời ca ngợi bố mẹ chồng tôi. Nhìn chung, những lời nhận xét có cánh ấy đều khiến mỗi thành viên trong gia đình tôi nở mày nở mặt.
Nhưng sóng gió bất chợt ập đến vào một ngày không báo trước. Hôm ấy là cuối tuần, mẹ chồng tôi về quê ngoại ăn giỗ, chồng tôi bận họp đột xuất nên về muộn. Ở nhà chỉ còn tôi với bố chồng cùng hai đứa nhỏ. Lúc tôi dọn mâm cơm tối lên ăn thì thấy ông có vẻ bồn chồn sốt ruột rồi ăn uống có vẻ vội vàng hấp tấp lắm. Khi tôi ngỏ lời hỏi ông chỉ bảo qua quýt là ông đi sinh hoạt câu lạc bộ.
(Ảnh minh họa)
Chuyện bố chồng tôi đi sinh hoạt câu lạc bộ thì tôi không lạ gì, nhưng không hiểu sao cứ có linh cảm ông sắp làm chuyện gì đó đáng ngờ. Biết thân biết phận là con dâu, tôi cũng không dám hỏi han nhiều, chỉ dọn cơm rồi rửa chén bát như thường lệ. Khi tôi từ dưới nhà đi lên trên tầng, vô tình nghe thấy cuộc trò chuyện của ông với ai đấy, nội dung loáng thoáng như sau:
"Ừ, chờ tí anh qua. Bà ấy về quê rồi!"
"Có, có nhớ em. Để anh sang bây giờ nhé. Anh sang rồi anh ở lại, tối mai anh mới lại về."
Rõ ràng đối chiếu giữa nội dung cuộc trò chuyện với những biểu cảm đáng ngờ của bố chồng tôi, cộng thêm trực giác nhạy bén của phụ nữ, tôi có thể cam đoan rằng mẹ chồng tôi đang bị ông "cắm sừng". Cùng là phận phụ nữ với nhau, tôi cảm thấy uất ức cho mẹ tôi nhiều lắm. Cứ nghĩ tới việc bà cặm cụi cơm nước, dọn dẹp nhà cửa và chăm sóc cho ông từng cái quần là áo lượt, mà sểnh ra ông lại đi bồ bịch lăng nhăng bên ngoài là tôi không chịu được.
Tối ấy bố chồng tôi đi qua đêm thật, tôi mới kể chuyện cho chồng mình nghe. Những tưởng chồng tôi sẽ cùng tôi nghĩ cách gì đó ngăn cản hành động sai trái của bố, nhưng hóa ra anh lại dửng dưng:
"Anh biết lâu rồi. Nhưng mà em đừng có nói gì với mẹ. Sức khỏe mẹ không tốt, biết chuyện này không hay đâu!"
(Ảnh minh họa)
Tôi sững sờ. Là chồng tôi đang nói về việc ngoại tình của bố đẻ mình với thái độ không thể bình thản hơn. Còn người bị tổn thương chính là mẹ anh chứ ai? Sao anh có thể vô tâm như thế? Dường như biết tôi đang không hiểu gì, chồng tôi nói thêm:
"Em phải hiểu là đàn ông đều có nhu cầu sinh lý, bố chỉ là đi giải tỏa bên ngoài thôi, rồi vẫn về nhà với mẹ với gia đình chứ không bao giờ bỏ gia đình đâu. Chẳng lẽ cái chuyện này cứ phải oang oang lên cho cả khu phố người ta cười vào mặt nhà mình à?"
Không đồng tình với thứ lý lẽ bao biện của chồng, tôi vẫn bày tỏ ý muốn cho mẹ chồng biết chuyện. Lúc này đây, thấy tôi vẫn khăng khăng cứng đầu, chồng tôi chỉ ra một mệnh lệnh duy nhất:
"Em cứ liệu cư xử sao cho khéo. Để cái nhà này ầm ĩ lên, tan cửa nát nhà thì em cũng không được yên ổn đâu. Anh sẽ gửi trả em về ông bà ngoại ngay và luôn đấy!"
Đầu óc tôi quay cuồng, nhận ra rằng bấy lâu nay mình đã và đang sống trong một căn nhà được dựng nên bằng thứ hạnh phúc giả tạo. Bố chồng tôi ngoại tình đã đành, chồng tôi biết chuyện còn cùng ông che giấu, liệu với suy nghĩ ấy anh có đi theo vết xe của bố mình hay không?
Nhưng gia đình đang êm ấm, nếu tôi quyết làm chuyện này sáng tỏ thì có phải là một bước đi dại dột được đánh đổi bằng hạnh phúc riêng của mình hay không? Thương mẹ chồng, nhưng tôi bế tắc quá vì không biết phải làm sao...
Theo Afamily
Tôi xin về nhà mẹ đẻ ở cữ vì không chịu nổi cảnh ở bẩn của nhà chồng thế nên "xứng đáng" bị ăn tát ư?! Mới sinh con được hơn 1 tuần, tôi đã cảm thấy như phát điên, phát rồ vì không thể chịu được cảnh sống trong nhà chồng bẩn thỉu và tiết kiệm như thế này. Ngày mới lấy chồng, tôi đã thấy hãi hùng khi về làm dâu nhà anh. Nhà cửa lúc nào cũng bừa bộn như bãi chiến trường, mâm bát lúc...