Đi làm về muộn bị mẹ chồng nhiếc móc suốt bữa ăn, con dâu đáp trả một câu cả nhà chồng nghẹn đắng
Mẹ chồng đang hùng hổ mắng nhiếc con dâu, bị đáp trả một câu khiến bà nghẹn đắng không nói được thêm câu nào.
Tôi ở nhà chồng cũng đã được 3 năm. Từ ngày kết hôn tới giờ tôi luôn làm tốt vai trò của mình, ở nhà chăm chỉ làm hết các việc nhà. Hầu như mọi việc trong nhà đều một tay tôi làm, mẹ chồng và chồng không giúp gì. Cả em chồng đang tuổi ăn học cũng luôn lấy cớ học tập để trốn tránh việc nhà, cho dù đó là việc cá nhân.
Đi lấy chồng phải chấp nhận mọi chuyện, dẫu mẹ chồng hay em chồng có vô lý cũng phải nín nhịn cho yên thân. Vậy mà mẹ chồng cũng không vừa lòng, trong khi tôi gánh vác nhiều thứ trong nhà. Tôi đi làm vất vả nhưng sáng vẫn phải dậy sớm lo ăn sáng cho cả nhà, chuẩn bị cho bữa trưa. Chiều về là chưa được nghỉ ngơi đâu, phải nấu ăn, rửa bát, dọn nhà…
Mẹ chồng tôi rất khó tính, trong nhà ai cũng không dám cãi lại bà. Ngay cả bố chồng tôi cũng phải nhẫn nhịn, coi như không thấy những chuyện oái oăm của mẹ chồng. Vì thế bà càng được đà thể hiện uy quyền, ghê gớm trong nhà. Tôi là con dâu, dĩ nhiên phải hứng chịu nhiều nhất trước sự khó chịu của mẹ chồng.
Điều kỳ lạ là tôi chưa bao giờ thấy mẹ chồng tươi cười, khen ngợi con dâu lấy một câu, dẫu chỉ là động viên. Bà giữ thái độ dửng dưng, khó tính, ngay cả khi con dâu đã làm mọi thứ rất tốt. Tôi đi làm, cũng chỉ muốn phụ giúp gia đình, lo cho tương lai của con sau này. Vậy mà mẹ chồng luôn lấy cớ tôi đi làm ở công ty ra để soi mói, mắng mỏ.
Bị mẹ chồng mắng mỏ, con dâu đã phải đáp trả khiến bà bẽ mặt. Ảnh minh họa
Sống cảnh đi làm có lương, làm hết việc nhà, nhưng không khác nào là kẻ ăn bám trong mắt mẹ chồng và em chồng. Dạo này công ty nhiều việc, tôi đi sớm và về muộn hơn một chút so với bình thường. Đã nói trước với cả nhà như vậy rồi, nhưng mỗi khi chào mẹ chồng để đi làm mà trông mặt bà coi tôi không khác gì kẻ thù.
Về muộn cũng bị bà nói cho thậm tệ, mà tôi cũng đâu về quá muộn. Chỉ không kịp giờ nấu cơm, mọi thứ tôi chuẩn bị sẵn, mẹ chồng chỉ nấu chút là xong bữa cơm. Ngồi vào mâm cơm, là lúc tôi bị mẹ chồng chì chiết: “Chả ai sướng như con dâu nhà này, đi chơi cho đã rồi về nhà có người hầu hạ cơm nước. May mà tôi hiền lành thương con, thương cháu, chứ phải nhà khác họ đuổi cổ thẳng”.
Video đang HOT
Ấm ức vì mấy ngày liền bị mẹ chồng đối xử tệ bạc cũng chỉ đi về muộn, mà tôi đâu có được ai làm giúp được gì. Mọi việc nhà đều được mẹ chồng phần cho con dâu về làm. Không chịu đựng được nữa, tôi đành đáp lại: “Trong bữa ăn con cũng không muốn có lời qua tiếng lại, nhưng mẹ đã nói thế con cũng xin phép có ý kiến ạ. Cuối năm công ty nhiều việc, nên về muộn hơn một chút, điều này chắc cả nhà đã biết từ mấy năm nay. Giờ con đi làm có được đồng lương cao, hơn gấp mấy lần chồng con thì đương nhiên thời gian sẽ bận và áp lực hơn. Từ mai con xin phép nghỉ làm, xem nhà mình sẽ chi tiêu ra sao ạ”.
Sau câu nói của tôi, cả nhà im bặt, mẹ chồng không thể nói gì hơn mặc dù bà rất tức giận. Tôi thấy mọi người cố ăn mà nghẹn đắng, lo sợ nếu tôi giận dỗi, bỏ việc thì nhà cửa không biết lấy tiền đâu ra chi tiêu. Hàng tháng, tôi có bao nhiêu tiền lương cũng đều phục vụ gia đình hết, còn lo tiền ăn học cho cô út nhà chồng. Chồng tôi lương tháng 5 triệu, anh ấy tiêu gần hết, sao mà trông mong được.
Mấy hôm nay mẹ chồng không còn soi mói chuyện tôi đi làm sớm về muộn nữa. Tôi được yên thân, nhưng trong lòng vẫn còn ấm ức, đi làm không dám nghỉ ngày nào vì sợ giảm thu nhập, vậy mà bị nhà chồng nói ra nói vào. Tôi có nên nhân việc này cắt bớt số tiền đưa cho mẹ chồng hàng tháng? Nếu như không chịu nổi sự chèn ép của mẹ chồng và em chồng, tôi có nên ra ngoài ở riêng? Hãy cho tôi lời khuyên!
Thấy con dâu bị chồng bạo hành, mẹ chồng nhẹ nhàng bước tới nói một câu khiến tôi òa khóc nức nở
Thấy quá bất lực với cậu con trai của mình. Mẹ chồng kéo tôi vào trong phòng chốt cửa lại rồi nắm tay tôi nói một câu khiến tôi không thể nào kiềm được nước mắt.
Chị cũng từng có một cuộc hôn nhân hạnh phúc những ngày ban đầu khi mà chị với anh đều chưa có bất cứ điều gì xảy ra. Đó là khi anh vẫn còn thương yêu chị như những ngày cả hai mới bắt đầu yêu nhau.
Chẳng ai có thể trách người phụ nữ khi đem lòng yêu thương và tin tưởng một người đàn ông. Họ cũng yếu đuối, cũng hết lòng tin yêu chỉ có điều tình yêu ấy không được đáp lại. Từ ngày chị sinh cho anh 1 cô con gái. Nhiều người nói con gái là người tình kiếp trước của cha. Nhưng rồi, chị nhận ra điều đó không đúng với gia đình mình chút nào. Chồng chị, anh chẳng hề yêu thương con gái mình.
Để rồi chẳng được mấy chốc mà anh bỏ bê mẹ con chị. Trước kia anh không mấy khi đánh chị. Nhưng dạo gần đây có vẻ có nhiều người nói với anh về chuyện anh chỉ có 1 cô con gái đã 6 tuổi lại còn không có con trai nên anh ghét chị nhiều hơn. Chỉ cần nhìn thấy vợ con làm bất cứ điều khi không vừa ý là anh sẽ lập tức đánh chị.
Anh vừa đánh vừa chửi chị rằng chị là đồ không biết đẻ, là đồ không biết làm gì chỉ biết ở nhà ăn bám. Ngày xưa yêu thương được bao nhiêu không biết nhưng ở thời điểm hiện tại thì anh lại khiến cho chị vô cùng tổn thương. Tình yêu ấy tưởng sẽ có thể bền chặt mà cuối cùng lại không đến đâu cả.
Cuộc đời của chị có lẽ may mắn nhất lại chính là có được một người mẹ chồng vô cùng thương yêu mình. Mẹ chồng thường xuyên nắm tay chị và nhẹ nhàng lên tiếng:
- Con à, mẹ thương con lắm.
- Mẹ ơi, con thấy mình khổ quá mẹ à.
- Cố gắng lên con, để xem một thời gian nữa xem thằng Đức nó có thay đổi được hay không đã.
- Dạ, con sẽ cố gắng.
Cứ như thế, chị tiếp tục làm vợ, làm dâu trong gia đình. Có lẽ mọi chuyện sẽ mãi mãi như vậy nếu như không có ngày hôm đó. Ngày mà chồng chị đi uống rượu say về. Anh cầm chiếc mũ bảo hiểm đánh vào đầu vợ rồi chửi bới:
- Ngu, mày ngu lắm, có mỗi việc đẻ con trai mà cũng không đẻ được. Thứ ăn hại, chết hết đi, cút hết đi. - mẹ chồng thấy con trai đánh vợ như thế chạy ra can ngăn:
- Con ơi, mẹ xin con đừng làm thế nữa, đánh nữa vợ mày nó chết mất con ơi.
- Mặc xác nó, chết thì chôn chứ có gì mà sợ. Loại đàn bà ăn bám thì chôn chết đi...
Thấy quá bất lực với cậu con trai của mình. Mẹ chồng đành kéo con dâu vào trong phòng chốt cửa lại rồi nắm tay con dâu thật chặt:
- Cả đời này mẹ chưa làm được gì cho con, làm con dâu của mẹ con phải chịu nhiều vất vả quá rồi.
- Mẹ à, mẹ đừng nói như vậy. Đấy là tại con, số con khổ, con bạc phận thôi.
- Con à, mẹ con ta đi kiếm chồng khác nhé!
- Nhưng con, còn anh Đức thì sao hả mẹ?
- Đừng lo cho nó nữa, con hãy lo cho bản thân con trước đi. Bị nó đánh đến nỗi thâm tím mặt mày cả lên rồi còn gì nữa. Nếu cứ thế này có ngày con sẽ chết vì chồng mất con ạ.
- Con...
- Giờ cứ ra khỏi nhà, đi kiếm chồng tốt. Khi nó tỉnh dậy không còn ai ở bên cạnh lúc ấy nó sẽ tự tỉnh ngộ. Nếu biết đường tỉnh ngộ thì tốt, còn nếu không coi như mẹ không có đứa con tồi tệ này.
- Mẹ ơi...
- Thôi mẹ con mình đi con.
Chị thu dọn quần áo ra đến ngoài anh đã ngủ say dừng chửi bới. Mẹ con chị cùng người mẹ chồng bỏ đi khỏi nhà giữa đêm. Trong người chỉ có một chút tiền phòng thân mà mẹ chồng dành dụm được. Rồi hi vọng một ngày tươi sáng sẽ đến với mẹ con chị và cả người mẹ chồng ấy. Đời này chị không hối tiếc kể cả chuyện lấy anh. Chị cảm ơn vì lúc nào bên cạnh chị cũng có một người mẹ chồng thương yêu mình đến thế. Chưa biết ngày sau sẽ ra sao nhưng chị tin rằng một tương lai tươi sáng hơn đang chào đón 3 mẹ con chị ở phía trước.
Đi làm về muộn bị mẹ chồng đuổi đi, con dâu nói một câu khiến bà quay ngoắt 180 độ Mẹ chồng tôi luôn lấy cớ o ép, dọa dẫm đòi trả con dâu về nhà ngoại. Tôi mới đi làm dâu được có 2 năm thôi mà cảm thấy cuộc sống nơi nhà chồng thật bế tắc, chỉ ước được ra ở riêng, dẫu có ở nhà thuê cũng là may mắn lắm rồi. Thời gian ở nhà chồng tôi cố gắng...