Đi làm quán rượu nghe lén bà chủ nói: “Con bé mới còn trinh, đảm bảo anh sẽ thích”
Hôm nay bên em có hàng mới đấy….Con bé này là nhân viên mới, nó là gái quê lại còn trinh. Đảm bảo anh sẽ thích tới bến luôn…Nhưng mà anh phải trả em 2 tỷ đấy nhé.
ảnh minh họa
Mất nửa tháng đi xin việc thì cuối cùng Liên cũng được một bà chủ nhà hàng nhận vào làm rửa bát thuê với mức lương 3 triệu/tháng. Khỏi phải nói lúc đó Liên sung sướng như nào vì đối với gái quê như Liên thì có được việc làm là đã hạnh phúc lắm rồi. Năm nay Liên mới 18 tuổi, vì gia đình không có điều kiện cho cô ăn học nên Liên khăn gói lên thành phố làm thuê. Bạn bè cùng trang lứa của Liên dưới quê đều đã đi lấy chồng, không muốn cảnh “ lấy chồng sớm để lời ru thêm buồn” nên Liên đi làm phụ bố mẹ.
Làm nghề rửa bát được hơn 3 tháng thì hôm đó Liên được mấy chị cùng xóm trọ rủ đi làm ở quán rượu. Nghe đến đó thì Liên hơi ái ngại vì cô thấy môi trường ở đó không lành mạnh.
- Em không dám đâu…làm trong quán rượu tai tiếng lắm.
- Mày đang nghĩ đến việc bị bọn đàn ông sờ mó ấy hả?? Mày đúng là ngu lắm em ạ, để cho chúng nó sờ một tý có mất gì đâu, lại được mấy trăm ngàn không sung sướng hơn à?? Mình cho nó sờ soạng nhưng không bán thân là được. Một tháng kiếm chục cũ quá đơn giản, chứ ngồi rửa bát mòn mông thì đến bao giờ mới thoát nghèo.
- Nhưng mà….
( ảnh minh họa )
- Mày đừng có phân vân nữa, lần này người ta tuyển đông mới có cơ hội. Thời đại nào rồi mà còn giữ gìn trinh tiết về nhà chồng. Nghèo thế này chắc gì có thằng nào lấy mà giữ trinh tiết. Có đại gia nào mua thì bán luôn. Chị mày mà còn trinh thì chị mày bán lâu rồi. Đi làm mấy tháng gửi tiền về cho bố mẹ.
Thấy mấy bà chị nói vậy thì Liên cũng hí hửng gật đầu luôn vì đúng là cơ hội kiếm tiền thật sự quá dễ dàng. Ngày đầu đến đoán rượu mới làm có 10 phút thì Liên đã được khách cho thêm 200 ngàn, cầm tiền mà Liên hí hửng nghĩ rằng đời mình sắp thoát được nghèo rồi.
Video đang HOT
Ấy thế nhưng trên đời này vốn cái gì cũng có giá của nó cả. Lúc đó là 9 giờ đêm rồi Liên định về nhưng bà chủ kéo lại bảo.
- Hôm nay khách đông…em ở lại thêm 2 tiếng nữa giúp chị nhé. Chị trả thêm 5 triệu. Ok. Thấy em nhanh nhẹn nên chị mới giữ em đấy…
Chỉ ở lại làm thêm 2 tiếng mà được số tiền lớn như vậy thì tất nhiên là Liên gật đầu luôn. Cứ tưởng mọi chuyện tốt đẹp, ai dè lúc đó đi qua phòng bà chủ thì Liên thấy bà ta đang đứng cnahj một lão đại gia cười sung sướng.
- Hôm nay bên em có hàng mới đấy….Con bé này là nhân viên mới, nó là gái quê lại còn trinh. Đảm bảo anh sẽ thích tới bến luôn.
- Có chắc còn trinh không hả??
- Em đã ra tay mà anh còn hỏi câu ấy được à??
- Tốt lắm, vậy lần này em muốn bao nhiêu.
- 2 tỷ nhé…nó là gái trinh lại mới 18 tuổi thôi.
- Ok, 2 tỷ thì 2 tỷ. Cơ mà nhớ là bắt cô bé uống thuốc mê đi nhé. Anh không muốn bị cào cấu đâu.
- Yên tâm…đảm bảo nó sẽ nằm im ngoan ngoãn chỉ với 1 ly nước cam.
Nghe đến đó mà Liên hoảng sợ vô cùng, cô tìm đường chạy nhưng lúc đó bị bà chủ kéo lại. Sợ bỏ chạy luôn thì bị bà chủ nghi ngờ nên khi à ta đưa cho Liên cốc nước cam thì cô vẫn uống rồi phun ra luôn vào người cô ta. Ngay lập tức lúc đó Liên bỏ chạy.
- Con khốn…chúng mày đâu…bắt nó lại cho tao. Cả đống tiền tỷ của tao đấy.
Liên cứ mặc sức bỏ chạy, thế nhưng lúc chuẩn bị lao ra khỏi quan rượu thì cô bị gã đại gia kia bắt lại bịt miệng rồi nhét Liên vào trong xe. Sau 1 tiếng đồng hồ gã ta kéo Liên vào nhà nghỉ.
- Xin anh…tha cho tôi. Tôi chỉ mới 18 tuổi thôi…tôi không thể mất trinh được.
- Em nói như vậy là sao hả?? Anh đã trả 2 tỷ cho bà chủ em rồi…em có xin thì đến xin bà ta. Giờ em phải chiều anh. Đáng lẽ cho em thuốc mê….nhưng giờ anh thích cảm giác mạnh nên sẽ để em phản kháng. Em càng phản kháng anh càng thích.
Nói rồi gã đại gia đè ngửa Liên ra, sức cô yếu không chống cự lại hắn ta. Liên bị hành hạ đau đớn tột cùng, anh ta tát Liên khi cô không hợp tác. Kết quả là Liên phải nằm im cho anh ta muốn làm gì làm. Sau 3 hiệp rã rời gã đại gia ngủ thiếp đi, lúc này Liên mới bỏ chạy được, cô ôm tấm thân nhơ nhuốc của mình bật khóc giữa đường vắng. Nhưng Liên không cam tâm với những gì xảy đến với mình. Cô gạt nước mắt đến đồn công an để báo sự việc….sau đó thì Liên biết rằng bà chủ quán rượu kia bị bắt vì thuê những cô gái trẻ về làm trá hình nhưng thực chất là để bán dâm…Dù kẻ ãm hại mình bị bắt…nhưng Liên vẫn không bao giờ quên được ơn ám ảnh khủng khiếp lúc cô bị cướp trinh. Giờ đây Liên chẳng biết rồi đời mình sẽ trôi về đâu nữa.
Theo Blogtamsu
Đêm tân hôn, chồng mở to mắt nhìn tôi thảng thốt: "Gái quê còn trinh như em sao...
"Gái quê còn trinh như em sao cái ấy to thế?" - Hoàng trợn tròn mắt và nhìn chằm chằm vào vòng một của Thoa.
"Gái quê còn trinh như em sao cái ấy to thế?" - Hoàng trợn tròn mắt và nhìn chằm chằm vào vòng một của Thoa. (Ảnh minh họa)
Hoàng tài giỏi, lại còn đẹp trai, gia đình có điều kiện. Bao nhiêu cô vây quanh, xin chết mà Hoàng có thèm để ý đâu. Lý do nghe ra thì đơn giản nhưng mà cũng nan giải ra phết. Tiêu chuẩn của Hoàng phải là xinh, ngoan và quan trọng nhất là phải còn trinh. Mà trong suy nghĩ của Hoàng thì mấy cô chân dài, ngực nở, ăn mặc đẹp vây quanh Hoàng kia làm gì có cô nào còn cơ chứ. Họ đẹp nên họ lớn sớm, biết sớm. Mà biết nhiều thứ sớm thì còn làm sao được. Vì thế, Hoàng đã quyết định rồi, người yêu của Hoàng, vợ tương lai của Hoàng sẽ là gái quê.
Tìm tới tìm lui, tìm ra tìm vào, cuối cùng Hoàng cũng tìm được người con gái trong mộng ước của cuộc đời mình. Thoa, trăm phần trăm là gái quê chính hiệu. Này nhé, cách ăn mặc thì kín đáo, đi đứng thì nhẹ nhàng, dáng vẻ lại còn ngây thơ nữa chứ. Quá hợp với tiêu chuẩn của Hoàng rồi còn gì. Xác định được mục tiêu, Hoàng nhanh chóng lên kế hoạch đánh bắt.
Thoa trông như vậy thôi mà khó tán ra phết. Hoàng chưa tán một cô gái nào mất 1 tuần, thế mà với riêng Thoa, Hoàng phải mất tới hai tháng. Thoa không tham vật chất như những cô gái khác vây quanh Hoàng. Mà Hoàng thì lại quen với cái cách dùng vật chất để tán tính rồi. Chính vì vậy, phải chật vật mãi, Hoàng mới có được cái gật đồng làm người yêu của Thoa.
Yêu Thoa, Hoàng thấy bản thân mình thay đổi nhiều lắm. Hoàng nhận ra rằng, cuộc sống này, tiền bạc không phải là quan trọng nhất. Tình yêu của Thoa, sự chân thành của Hoa, giản dị nhưng nó mang lại cho trái tim Hoàng những cảm xúc mà trước đó Hoàng chưa từng có được. Nhưng cái gì thuộc về bản chất con người thì hình như vẫn không thể thay đổi được. Mỗi lần ra đường, thấy Thoa khen cô này, cô kia đẹp, có vòng 1 nở nang thì Hoàng lại bĩu môi:
- Gớm, to thế kia thì làm gì còn. Có cho anh, anh cũng chẳng thèm ấy!
Thoa nghe xong mà cứ tím mặt lại. Không lẽ giữa đường giữa phố lại đi tranh luận câu chữ với Hoàng. Chẳng lẽ cứ cô nào ngực to là cô ấy không còn hay sao? Thoa nghe mà nực cười quá. Rồi Thoa chợt thấy có thứ gì đó hụt hẫng ở trong đáy tim mình.
Chuyện Thoa yêu Hoàng, bố mẹ Thoa, họ hàng nhà Thoa đều tán thành và ngày nào cũng giục giã đám cưới. Cũng đúng thôi, Hoàng vừa giàu có, đẹp trai, lại còn khéo miệng, lấy lòng được cả nhà Thoa như thế cơ mà. Nên trong khi Thoa vẫn còn băn khoăn suy nghĩ thì bố mẹ đã nhận luôn ngày đưa sính lễ của Hoàng rồi. Không phải Thoa không yêu Hoàng, chỉ là Thoa thấy giữa Hoàng và Thoa vẫn còn một thứ gì đó không thể hiểu được nhau.
Tới lúc này, nước mắt Thoa mới lăn dài, đầy cay đắng. (Ảnh minh họa)
Đêm tân hôn, Thoa diện chiếc váy ngủ đỏ rực nhìn quyến rũ vô cùng. Lần đầu tiên hở bạo như thế này trước Hoàng nên Thoa thấy lúng túng lắm. Ngượng ngùng bước ra khỏi nhà tắm. Thoa tưởng tượng Hoàng sẽ lại gần dịu dàng ôm lấy Thoa cơ. Vậy mà:
- Gái quê còn trinh như em sao cái ấy to thế? - Hoàng trợn tròn mắt và nhìn chằm chằm vào vòng một của Thoa
- Anh... Anh vừa nói gì vậy? - Thoa sửng sốt
- Anh nói rõ vậy mà em nghe không hiểu hay sao. Gái quê như em thì đáng lý ra vòng 1 phải nhỏ chứ. Em không biết vòng 1 to là đã qua tay rất nhiều người đàn ông rồi à.
Hoàng vừa dứt câu thì má đã hằn đỏ 5 dấu ngón tay của Thoa.
- Tôi thật hối hận khi đã nhận lời yêu anh. Anh không hề xứng đáng với tình yêu của tôi.
Thoa bỏ sang phòng bên cạnh ngay sau đó để mặc cho Hoàng ngơ ngác ngồi lại trong căn phòng tân hôn lộng lẫy. Tới lúc này, nước mắt Thoa mới lăn dài, đầy cay đắng. Vòng 1 của Thoa vốn đã nở nang. Chỉ là từ trước tới nay luôn ăn mặc kín đáo nên Hoàng không nhận ra điều ấy mà thôi. Nhưng chính cái suy nghĩ kia của Hoàng đã khiến trái tim Thoa tổn thương sâu sắc, bóp vỡ vụn tình yêu mà Thoa dành cho Hoàng. Đêm tân hôn còn chưa có mà cuộc hôn nhân ngỡ đẹp này đã phải kết thúc rồi hay sao? Lỗi ở Thoa hay ở Hoàng đây?
Tiếng Hoàng gõ cửa, tha thiết xin lỗi bên ngoài nhưng tất cả với Thoa đã chẳng còn nghĩa lý gì khi mọi thứ đã vỡ tan rồi!
Theo blogtamsu
Có cho tôi trinh tiết đâu mà anh có quyền đòi Ngày yêu nhau, cũng có đôi ba lần anh bâng quơ hỏi chị còn trinh hay là đã mất, mỗi lần như thế chị chỉ đáp nửa vời theo kiểu tùy anh đoán. Nhưng có lần thấy anh hỏi có vẻ nghiêm túc, chị liền hỏi vặn lại: "Thế anh cưới em hay là cưới màng trinh của em?". Anh á khẩu không...