Đi đòi tình mẫu tử
Có thai, lấy chồng và làm dâu, hàng loạt sự kiện quan trọng của đời người đã xảy ra khi cô gái vừa qua tuổ.i 16, để rồi sau đó là những chuỗi ngày mòn mỏi đi đòi quyền nuôi con…
Căn nhà của Lại Thị Thùy Dung (SN 1993) nằm trong con hẻm thuộc khu phố 2, phường Đông Hưng Thuận, quận 12 – TPHCM mấy năm nay thường là nơi hàng xóm ghé mắt vào để tò mò, soi mói. Cũng vì vậy mà khi thấy người lạ, bà Nguyễn Thị Hường (mẹ Dung) tỏ ra e dè. Vẻ mặt buồn rười rượi, bà với gọi Dung từ sau bếp rồi nói: “Từ ngày nó mang thai, sinh con rồi nghỉ học, suốt ngày chỉ ở nhà phụ tôi buôn bán rồi đi đòi con, chứ có làm gì nổi đâu?…”.
Lại Thị Thùy Dung bên những bức ảnh của con gái
Làm mẹ ở tuổ.i 16
Dung có đôi mắt sáng, gương mặt ưa nhìn nhưng già dặn so với tuổ.i. Khi nghe tôi hỏi về bé Lại Thị Thùy Linh (SN 2010, con gái của Dung), Dung ứa nước mắt lấy ra những tờ đơn t.ố cá.o được gửi đi nhiều nơi nhưng đều được trả lại với nhiều lý do khác nhau: “không thuộc thẩm quyền”, “người b.ị t.ố cáo không còn ở địa phương”… Dẫu vậy, không ngày nào ý nghĩ đi đòi lại con bị dập tắt. Dung quả quyết: “Mong muốn lớn nhất của em là được đón con về nhà chăm sóc, nuôi dưỡng. Em không muốn đụng đến pháp luật, nhưng gia đình chồng cũ không cho em nhận nuôi con và muốn cắt đứt tình mẫu tử nên em buộc phải làm thế”.
Bốn năm trước, khi đang học lớp 10, Dung được ba mẹ của Nguyễn Văn Thái (SN 1988, ở trọ gần nhà Dung) để ý, thường tới lui ngỏ lời mai mối Dung cho Thái. Sau thời gian Dung và Thái qua lại, tháng 1-2010, Dung mang thai. Biết chuyện, gia đình Dung mời gia đình Thái đến nói chuyện, buộc Dung bỏ thai để tiếp tục đi học. Thế nhưng, ba mẹ Thái năn nỉ và đặt vấn đề được đón Dung về làm dâu. Một đám cưới nhỏ diễn ra khi Dung vừa tròn 16 tuổ.i 1 tháng. Em theo chồng về làm dâu.
“Vì con lỡ có thai nên tôi đành nhắm mắt cho nó đi làm dâu, lại thấy gia đình thằng Thái cũng thương con nên tôi đồng ý, nào ngờ…” – bà Hường buồn bã kể. Dung thường xuyên bị mẹ chồng la mắng do không biết đi chợ, nấu ăn… Nhà chồng mở lò rèn nên xong công việc nội trợ, Dung phải ngồi vào máy đột sắt để phụ giúp. Đến tháng 10-2010, Dung sinh b.é gá.i Lại Thị Thùy Linh. Do không đủ tuổ.i kết hôn, trong giấy khai sinh của bé bỏ trống mục “họ tên cha” và lấy họ mẹ.
Video đang HOT
Đòi quyền nuôi con
Ở với chồng hơn một năm, mâu thuẫn mẹ chồng – nàng dâu mỗi ngày càng thêm gay gắt. Ngày 22-10-2011, Dung bị chồng đán.h, trong lúc giằng co, mẹ chồng giật em bé trên tay Dung chạy vào trong nhà, còn Thái đẩy Dung ra ngoài đường tiếp tục đán.h. “Em kêu la, may nhờ có cô tổ trưởng gần đó chạy đến can ngăn. Thái không đán.h em nữa, bỏ vào trong nhà và khóa cửa lại. Em gào khóc yêu cầu trả con lại cho em nhưng họ mặc kệ. Được 10 phút, chồng em chở ba chồng bế con bé đi đâu không rõ. Cửa đóng sập lại, em và mẹ ngồi đó suốt đêm để chờ họ chở con em về nhưng… vô vọng. Em chỉ muốn gặp con để cho nó bú vì nó mới tròn 1 tuổ.i” – Dung ứa nước mắt kể lại.
Sau nhiều ngày tìm con, Dung được biết cháu bé đã được đưa về thị trấn Nam Giang, huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định. Tháng 11-2011, bà Hường vay mượn hơn 10 triệu đồng để hai mẹ con ra Bắc. Gần một tháng tá túc tại nhà người quen để tới lui thương lượng với gia đình Thái, xin được mang con về cho Dung nuôi dưỡng đến khi đủ 18 tuổ.i nhưng mọi nỗ lực đều thất bại.
Không nản lòng, tháng 12- 2011, Dung và gia đình lại ra Bắc thương lượng tiếp vẫn không thành. Dung nghẹn ngào nói: “Mỗi lần ra thăm con, em phải thập thò như ăn trộm, phải dò tìm thông tin mới biết con được ba mẹ chồng gửi ở một nhà trẻ tư nhân. Nhìn con mặt mày nhếch nhác, mũi chảy lòng thòng, bỉm ướt sũng giữa mùa đông mà em không cầm được nước mắt. Em muốn đưa con đi nhưng nghĩ còn có pháp luật nên đành để con lại”. Dung cho biết sẽ tiếp tục đi đòi con nhưng chưa biết bằng cách nào. “Đơn em gửi Công an quận 12 thì họ đẩy đưa, gửi Công an xã Đông Thạnh thì họ lắc đầu đẩy sang bộ phận tư pháp, em ra Nam Trực gửi đơn, đến nay cũng chưa được giải quyết… ” – người mẹ trẻ rưng rưng.
Có thể khởi kiện tại tòa án Về vụ việc này, theo luật sư Nguyễn Văn Hậu, Phó Chủ tịch Hội Luật gia TPHCM: Việc hai gia đình tổ chức đám cưới vào thời điểm Dung mới chỉ có 16 tuổ.i là vi phạm pháp luật hôn nhân và gia đình (điều 9, Luật Hôn nhân và Gia đình, nữ từ 18 tuổ.i trở lên mới được kết hôn). Cũng vì vậy, hôn nhân này không được pháp luật công nhận. Tuy nhiên, do con Dung sinh ra là con chung của Dung và Thái, Dung cần nộp đơn khởi kiện đến TAND cấp huyện (nơi Thái thường trú) để yêu cầu tòa án buộc Thái trao trả con cho Dung nuôi dưỡng, đồng thời buộc Thái phải cấp dưỡng nuôi con cho đến khi cháu bé đủ 18 tuổ.i. Hành vi của Thái và gia đình đem cháu bé về tỉnh Nam Định, không cho Dung chăm sóc con là chưa đủ căn cứ pháp lý để có thể truy cứu trách nhiệm hình sự về tội chiếm đoạt tr.ẻ e.m được quy định tại điều 120 BLHS, vì đứ.a tr.ẻ cũng là con của Thái. Tuy nhiên, nếu tại thời điểm Dung có quan hệ với Thái lần đầu mà Dung chưa đủ 16 tuổ.i, Thái đã thành niên thì Thái đã phạm vào tội gia.o cấ.u với tr.ẻ e.m được quy định tại điều 115 của BLHS (mức phat tu tư 1 năm đên 5 năm).
Theo NLD
Đắng chát tình mẫu tử
Đến tuổ.i "gần đất xa trời", có những người mẹ vẫn khổ đau vì con trọng vật chất hơn tình mẫu tử...
Không ai thương mẹ như con gái và cũng không ai hiểu con gái bằng người mẹ. Ấy thế mà vào cái tuổ.i gần đất xa trời, người mẹ già phải nhờ pháp luật "trục xuất" con gái ra khỏi nhà vì mâu thuẫn trầm trọng, không thể sống chung một mái nhà.
Đau lòng mẹ kiện con
Tài sản tranh chấp là một ngôi biệt thự cổ ba tầng tọa lạc tại mặt phố lớn, là tài sản riêng mà cụ Vũ Thị Bí (86 tuổ.i, ở quận Hoàn Kiếm) được hưởng thừa kế từ mẹ đẻ cụ. Cụ Bí có ba người con, trong đó chỉ có một người con gái duy nhất là bà Nguyễn Thị Thanh (60 tuổ.i, bị đơn vụ án).
Trong số những người con của cụ Bí, chỉ có bà Thanh đang sinh sống cùng nhà với mẹ đẻ. Hai người anh trai hiện đang làm ăn sinh sống tại nước ngoài. Năm 1968, bà Thanh lấy chồng, gia đình bà này ở nhờ tại nhà cụ Bí từ đó đến nay. Quá trình sinh sống, giữa cụ Bí và vợ chồng bà Thanh nảy sinh mâu thuẫn.
Theo bà Thanh trình bày, vợ chồng bà đã hết lòng hiếu thuận nhưng do cụ Bí già cả, khó tính nên cụ vẫn không vừa lòng. Cụ Bí thì cho rằng, tuy ở nhờ nhà của cụ nhưng vợ chồng bà Thanh rất quá đáng, quá quyền, họ chiếm toàn bộ diện tích khuôn viên và diện tích tầng 1 ngôi nhà để kinh doanh nhà hàng, khách khứa nườm nượp suốt ngày đêm.
Vào tuổ.i ngót nghét 90, cụ Bí bị đẩy lên sống tại tầng 3 ngôi nhà, hàng ngày phải đi lên đi xuống ba tầng cầu thang rất mệt nhọc, vất vả. Cụ Bí đã nhiều lần đề nghị vợ chồng bà Thanh rút bớt diện tích kinh doanh tầng 1 để dành diện tích cho mẹ già sống yên tĩnh tuổ.i già nhưng gia đình bà Thanh không nghe.
Bà Thanh còn mượn cớ để tiện việc kinh doanh, yêu cầu cụ Bí phải làm thủ tục tặng cho bà này ngôi nhà nhưng cụ Bí không chấp nhận. Với âm mưu thôn tính ngôi nhà, vợ chồng bà Thanh cho rằng mẹ già yếu, lẩm cẩm để đưa cụ vào trại dưỡng lão nhưng rất may cụ Bí đã "thoát" được.
Sau đó, cụ Bí đã phải triệu tập khẩn cấp hai người con trai ở nước ngoài về để họp gia đình, thuyết phục bà Thanh nhưng người con gái út vẫn tỏ ý bất hợp tác. Cực chẳng đã, cụ Bí phải khởi kiện ra Tòa đòi nhà cho ở nhờ đối với vợ chồng bà Thanh.
Xin đừng để buồn lên mắt mẹ
Lúc đầu, cụ Bí định ủy quyền cho Luật sư của mình làm đại diện tham gia tố tụng, nhưng rồi cảm thấy vẫn không yên tâm nên cụ Bí lại trực tiếp tham gia tố tụng tại phiên tòa. Những lời trình bày của cụ nhiều lúc ngắt quãng vì nghẹn ngào, chua xót. Cụ bảo, cụ vô cùng đau lòng và xấu hổ khi mẹ con phải đưa nhau ra tòa như thế này. Nhưng chính vì là người mẹ, cụ quá hiểu con gái mình nên mới phải thưa kiện, thà một lần đau để giải quyết dứt điểm sự việc.
Cụ Bí cho biết, hiện cụ còn một thửa đất ở bên Gia Lâm có nhà cấp 4, cụ tự nguyện cho gia đình bà Thanh chuyển về đó để có chỗ ở biệt lập, riêng rẽ. Nhưng bà Thanh không đồng ý mà muốn Tòa "cắt" cho mình một phần diện tích ngôi biệt thự với lý do bà và gia đình cũng có công sức cải tạo, đóng góp.
Tại Tòa, bà Thanh bức xúc: "Năm chục năm trước, bà ngoại đã di chúc cho mẹ tôi toàn bộ ngôi biệt thự chứ tài sản đó đâu phải do mồ hôi nước mắt hay công lao của mẹ tôi làm ra. Thế mà không ngờ bốn chục năm sau, mẹ tôi đang tâm đuổi gia đình tôi ra khỏi nhà...".
Giọng ông Thẩm phán nhẹ nhàng nhưng thấm đẫm xó.t x.a: "Tiên trách kỷ, hậu trách nhân bà Thanh ạ! Ở đời, chẳng ai thương con gái bằng mẹ, vậy nên trước khi trách cụ Bí thì Tòa muốn bà hãy nhìn lại mình xem đã...".
Bà Thanh vẫn cay cú: "Tôi muốn Tòa phải phân tích cho mẹ tôi hiểu bà đã già rồi, làm gì cũng phải để phúc cho con cháu chứ...".
Bị đơn chưa dứt lời thì bà mẹ già ôm ngực ho khan... Chính vì lý do sức khỏe của nguyên đơn, HĐXX phải tạm dừng phiên tòa. Bà Thanh quày quả ra về, vẻ mặt vẫn vô cùng hậm hực, thậm chí không nhìn sang mẹ già đang được người giúp việc dìu đỡ ra về.
Nhìn cảnh ấy, ai cũng buồn lòng, chẳng biết người đàn bà này có biết một bài thơ về tình mẫu tử, thơ rằng: " Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ. Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha... Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc. Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe con!".
Theo Pháp Luật VN
M.a tú.y ’che mờ’ tình mẫu tử Căn nhà bị thiêu rụi bởi chính người con bất hiếu Tên con trai Vũ Ngọc Dũng đang là nghi phạm đã thiêu rụi căn nhà 5 gian của mẹ mình vì nhiều lần xin tiề.n để hút m.a tú.y nhưng bị mẹ từ chối. 18h30 ngày 19/10, căn nhà của bà Đỗ Thị Tụ (52 tuổ.i, ở thôn Tiêu Hạ, xã Tiêu...