Đi đẻ ở bệnh viện quốc tế, mẹ chồng lên thăm mang lọ tinh bột nghệ tự làm mà em xấu hổ
Tôi là nhân viên ngân hàng còn chồng làm IT cho một công ty chuyên về phần mềm máy tính.
Vợ chồng tôi cùng quê, lên thành phố học rồi bám trụ luôn ở đây. Tôi gặp chồng trong 1 lần anh đến làm thủ tục chuyển tiền tại ngân hàng. Thấy cùng quê nên cả 2 nói chuyện rồi làm quen nhau từ lúc ấy.
Sau 1 năm tìm hiểu yêu đương, cuối cùng chúng tôi cũng làm đám cưới. Tới giờ cũng được hơn 6 năm rồi. Chồng tôi là người hiền lành, yêu thương vợ con, chăm lo kiếm tiền để xây dựng tổ ấm. Nói về chồng thì tôi chẳng chê anh ở điểm nào.
Ảnh minh họa
Rời khỏi cơ quan là anh về thẳng nhà giúp vợ con cơm nước, dọn dẹp nhà cửa. Ai cũng bảo số tôi sướng lấy được ông chồng có 1 không 2. Tôi công nhận điều ấy, nhưng điều làm tôi lúc nào cũng e ngại đó là gia đình nhà chồng.
Từ bố mẹ chồng tới các bác, các chú bên nhà chồng tôi cảm thấy ai cũng đều rất quê mùa, bệ rạc. Vợ chồng tôi hàng tháng vẫn gửi về cho ông bà 2 triệu để tiêu và 3 triệu tiền lương hưu của ông nữa thế mà lúc nào ông bà cũng ăn kham khổ rồi kêu không có tiền:
“Chẳng thấy tiêu gì mà tháng nào cũng thấy hết sạch tiền. Đám cưới, đám ma, đám hỏi cũng hết nửa già còn đâu nữa”.
Tôi thấy vô lý, già cả rồi còn ai mời nhiều nữa đâu, kể cả có mời họ cũng sẽ không lấy tiền cơ mà. Nhưng nói đi thì vậy, nói lại thì mẹ chồng tôi cũng cầy kỳ lắm. Cháu ốm cũng đến thăm rồi cho tiền, bạn của bà ốm cũng cho tiền…cứ ai ốm mà bà quen là đều tới thăm hỏi tới nơi tới chốn. Tính như bà có mà tiền núi cũng không đủ chi tiêu, bảo sao cứ suốt ngày than hết tiền hết tiền.
Tôi mua cho mẹ chồng ít nhất 5 bộ quần áo đẹp để mặc mỗi khi lên trên này chơi nhưng chẳng bao giờ thấy bà mặc. Lần nào cũng mặc những bộ nhìn rất quê mùa, nhếch nhác. Có lần 2 mẹ con đi siêu thị dưới sảnh tòa nhà gặp người đầu xóm mà họ hỏi:
“Nay đưa giúp việc đi siêu thị cơ đấy”.
Video đang HOT
Tôi thì thấy xấu hổ kinh khủng mà bà chẳng biết đấy là đâu còn tươi cười giải thích: “Tôi là mẹ chồng của cháu đấy”.
Vậy nên tôi thường không thích bà lên nhà tôi chơi dù chẳng tiếc bà thứ gì.
Tôi bầu đứa thứ 2 sắp tới tháng đẻ, mẹ chồng với chồng cứ bảo:
“Đẻ đứa này xong thì nhờ bà lên chăm cháu giúp vì 2 đứa vất vả lắm. Đằng nào bà nội cũng ở nhà chơi, bà ngoại thì bận không đi được”.
Ảnh minh họa
Tôi một mình chăm 2 đứa biết là sẽ khổ nhưng thà bỏ tiền ra thuê osin còn hơn nhờ mẹ chồng vì cái kiểu sống tùy tiện như thế của bà. Nghĩ vậy thôi chứ tôi không dám nói thẳng cho chồng biết sợ anh suy nghĩ.
Mẹ chồng cũng nhiệt tình lắm, bà cứ bảo: “Khi nào gần đẻ con gọi mẹ lên chăm cháu cho. Nếu cần mẹ lên ngay cũng được”. Tôi toàn tìm cách từ chối.
Tuần trước tôi đẻ trong bệnh viện quốc tế hẳn hoi, người ta chăm sóc tận tình từ A- Z mà gia đình không cần phải làm gì cả. Tôi đã cố tình chọn đẻ ở đây để chồng yên tâm không cần phải gọi mẹ lên rồi. Ai ngờ anh vẫn báo mẹ, nào ngờ bà nhiệt tình và háo hức gặp cháu quá cũng bắt xe lên luôn.
Đang nằm sang chảnh được y tá phục vụ tận nơi sung sướng là thế mà tự dưng nhìn thấy mẹ chồng quần áo quê mùa, đi dép lê, hớt hơ hớt hải đẩy cửa bước vào, nói oang oang:
“Cháu bà đâu bà xem tí nào, sao đẻ nhanh thế, bố mày gọi lúc bảo đang đau đẻ, thế mà bà lên tới nơi đã ra rồi”…
Trên tay còn cầm lọ bột nghệ tự làm ở quê lên đưa cho tôi bảo:
“Mẹ hì hục làm mấy ngày mới được chỗ tinh bột nghệ này đấy, sạch lại đảm bảo con cầm lấy mà dùng”.
Ảnh minh họa
Giờ cái đó ra siêu thị là có cả thùng rồi sao bà phải m.ất công làm rồi vác lên như thế. Hơn nữa có chắc bà làm đảm bảo vệ sinh hay không hay thậm chí còn bẩn nữa?
Chẳng biết mọi người thế nào chứ tôi thấy khó chịu khi mẹ chồng ở cạnh chăm sóc thế này lắm. Được chăm sóc mà tâm trạng chẳng thoải mái tí nào. Không biết giờ nên làm thế nào để bà nhanh chóng về quê đây. Mới đẻ xong mà đã mệt mỏi quá.
Theo kenhsao.net
Đêm tân hôn, tôi ăn mặc khêu gợi nằm đợi chồng rồi đau đớn khi anh thông báo sẽ ngủ với người khác
Ai đời đêm tân hôn, chú rể lại bắt cô dâu ngủ một mình trong nước mắt...
Tôi là cô dâu mới. Tôi mới có chồng được gần một tuần nay nhưng không hề thấy hạnh phúc, chỉ thấy u ám, mệt mỏi, chán nản. Chồng tôi cái gì cũng tốt, duy nhất một điểm tôi không thích là quá nghe lời mẹ.
Bố anh mất sớm, anh ở với mẹ từ thời 5 tuổi đến bây giờ. Mẹ anh không đi bước nữa vì sợ anh khổ nên cứ lo làm để nuôi anh ăn học. Tôi biết ơn mẹ chồng vì điều đó lắm. Nhưng cũng vì thế mà chồng tôi ỷ lại, yêu mẹ, dựa dẫm và nghe lời mẹ tuyệt đối. Trong mắt anh, mẹ là duy nhất, là số 1, còn vợ chỉ là thứ yếu.
Hồi còn yêu, tôi nghe anh kể về mẹ đến mức phát chán. Hầu như chuyện gì mẹ anh làm cũng tốt, cũng đẹp, cũng đáng khen. Tôi kể với mẹ tôi, mẹ tôi còn nói rằng chỉ cần tôi sống tốt với mẹ chồng, chắc chắn tôi sẽ giữ được chồng. Tôi cũng đến chơi nhà anh vài lần và thấy mẹ anh là một người hiền lành, chu đáo, ăn nói nhẹ nhàng. Tôi đã nghĩ rằng làm dâu một người phụ nữ như thế sẽ rất dễ. Vì thế, tôi chấp nhận làm vợ anh.
Mẹ tôi còn nói rằng chỉ cần tôi sống tốt với mẹ chồng, chắc chắn tôi sẽ giữ được chồng. (Ảnh minh họa)
Đám cưới tôi không quá hoàng tráng nhưng ấm cúng, đủ lễ nghi. Trên lễ đường, mẹ chồng nắm lấy tay tôi, hứa hẹn sẽ yêu thương tôi như con gái. Bà còn khẳng định nếu chồng có làm tôi buồn, bà sẽ dạy dỗ lại anh. Mọi người ở đám cưới đều cho rằng tôi may mắn khi có được một gia đình chồng tốt như thế.
Nhưng có ai ngờ, ngay đêm tân hôn, tôi đã phải khóc nức nở vì tủi thân. Tôi mặc váy ngủ đỏ khêu gợi, định bụng sẽ có một đêm tân hôn đáng nhớ với chồng. Ấy thế mà tôi đợi mãi đến tận 11 giờ vẫn không thấy anh lên. Tôi lò dò xuống lầu tìm anh và sững người khi thấy anh đang nằm ôm mẹ. Hai mẹ con họ thủ thỉ vừa trò chuyện vừa xem ti vi.
Tôi nói buồn ngủ, gọi anh lên ngủ. Anh cười rồi nói một cách rất tự nhiên là đêm nay sẽ ngủ với mẹ, bảo tôi tự ngủ một mình. Tôi ngớ người, mẹ anh vẫn nằm rất bình thường, tay không ngừng gãi lưng cho chồng tôi.
Nhưng có ai ngờ, ngay đêm tân hôn, tôi đã phải khóc nức nở vì tủi thân. (Ảnh minh họa)
Thấy tôi còn đứng chần chừ, anh lớn tiếng quát kêu tôi lên ngủ đi, mai mốt gì rồi anh lên. Tôi bỏ lên phòng mà không thể tin được điều mình đang chịu. Đêm tân hôn lẽ ra phải hạnh phúc lắm, nồng nhiệt lắm. Thế mà chỉ có mình tôi trống vắng, nằm khóc lặng lẽ, tủi thân một mình. Tôi giận chồng, giận cả mẹ chồng. Không lẽ mẹ định giành giật con trai với tôi ư?
IFrame
Không chỉ thế, ngay hôm sau, chồng tôi còn nói một tuần chỉ ngủ với tôi 2 đêm thôi, còn lại phải ngủ với mẹ. "Anh không muốn mẹ anh buồn khi anh có vợ. Vợ có thể bỏ được chứ mẹ, anh không bỏ được". Từng lời anh nói cứ như đâm thẳng vào tim tôi.
Mới cưới đã thế này, thử hỏi sau này tôi phải sống làm sao? Chỉ cần tôi lỡ lời với mẹ anh thôi, có lẽ cũng đủ để anh ly dị tôi rồi. Tôi chán nản quá, chán đến không thể cười được. Hãy cho tôi lời khuyên về cuộc hôn nhân này với?
Theo tintuconline.com.vn
Ly hôn vì mẹ chồng suốt ngày nói xấu tôi Không chỉ luôn kiếm chuyện, mẹ chồng còn suốt ngày ngồi lê đôi mách với hàng xóm, đặc biệt luôn nói những điều không tốt về tôi. Tôi và chồng cưới nhau hơn 2 năm, đã có một bé trai kháu khỉnh. Khi còn yêu nhau, chồng tôi luôn tỏ ra là một người hiền lành, biết yêu thương, chăm sóc cho người...