Đi đẻ gặp ngay người yêu cũ, anh hỏi nhẹ một câu nhưng làm cả nhà chồng tôi giận đến mức đùng đùng bỏ về rồi gửi cả dâu lẫn cháu bên ngoại
Em biết là em sai nhưng cả nhà chồng em có cần phản ứng thái quá như thế không? Dù sao thì đây cũng là cháu đích tôn của họ mà.
Mới sinh xong mà em muốn trầm cảm với lão chồng. Chuyện cũ đã qua rồi nhưng chồng em vẫn để bụng. Giờ thì bỏ mặc vợ con ở nhà ngoại chẳng đoái hoài gì đến. Nghĩ là thấy mệt mỏi rồi.
Vợ chồng em mới cưới nhau chưa lâu, em vừa sinh con cách đây gần 3 tuần. Trước khi đến với chồng, em cũng quen một số người rồi. Khi chưa kết hôn và xác định thì ai mà chẳng trải qua vài mối tình. Đâu phải cứ yêu là sẽ lấy đúng không? Bản thân em cũng vậy, tính em thực tế lắm, kể cả yêu lâu hay sâu đậm thì khi đã muốn chia tay, em sẽ rất dứt khoát.
Trong những người yêu cũ, có một người mà em yêu suốt 2 năm trời. Anh ấy thì tốt tính và yêu thương em, mỗi tội nghèo lắm. Người ta cứ bảo bác sĩ thì nhiều tiền, không phải đâu, quen anh ấy mấy năm nhưng chẳng bao giờ thấy anh ấy có nổi một triệu trong ví. Nói thế là đủ hiểu anh ấy nghèo cỡ nào.
Không phải đó là bắt cá hai tay, mà em chỉ muốn dự phòng thôi. (Ảnh minh họa)
Cũng vì một phần như vậy nên em mới chia tay anh ấy. Thật ra là khi quen anh ấy, em cũng có qua lại với chồng. Không phải đó là bắt cá hai tay, mà em chỉ muốn dự phòng thôi. Phụ nữ mà, lúc nhỡ nhàng ra đấy thì ai chịu trách nhiệm cho tuổi xuân của mình.
Sau khi đắn đo suy nghĩ, em quyết định nói chia tay anh chàng bác sĩ. Lý do em đưa ra là em khó có con. Lúc đầu anh ấy không tin, còn đòi đưa em đi khám, vì anh ấy làm bác sĩ mà. Nhưng em nhất quyết không cho và dứt khoát nói chia tay.
Chấm dứt với người cũ xong xuôi, em lên xe hoa. Chồng em thì hơi vô tâm nhưng giỏi kiếm tiền, gia đình nhà chồng em cũng rất có điều kiện. Nói chung từ ngày lấy chồng, em không phải phàn nàn bất cứ điều gì. Trước hôm chuyển dạ, em đã đăng ký đẻ dịch vụ ở một bệnh viện quốc tế.
Video đang HOT
Nhưng đúng là trời không thương em, hôm đó vợ chồng em đang trên đường về nhà ngoại thì em bị vỡ ối. Chồng em sợ quá, đưa vợ vào bệnh viện gần nhất, lại đúng là nơi mà người yêu cũ của em đang công tác. Em vào viện được một lúc thì bố mẹ chồng cũng đến. Ông bà sốt sắng lắm, mẹ chồng thì cứ xoa lưng cho em.
Em đau nhưng cũng ngượng chín mặt. (Ảnh minh họa)
Vậy mà thái độ mẹ chồng em bỗng thay đổi sau khi người yêu cũ của em bước vào. Hôm đó là ca trực của anh. Em đau nhưng cũng ngượng chín mặt. Lúc đó, người yêu cũ liền hỏi em: “Em làm anh hơi bất ngờ đấy. Năm ngoái lúc này vẫn là người yêu anh, giờ lại đi đẻ với người khác rồi. Mà hồi đó em bảo em vô sinh cơ mà”. Chồng em nghe vậy, đứng phắt dậy, mặt đầy giận dữ.
Biết là em sai nhưng có đến mức bố mẹ chồng em đùng đùng bỏ về, còn chồng em cũng không màng tới vợ không? Sau khi em sinh xong, bố mẹ chồng đến chơi với cháu một lúc rồi gửi gắm mẹ con em ở nhà ngoại. Chồng em thì bỏ về luôn. Đấy, em về ngoại 3 tuần rồi mà chồng em đến thăm có mấy lần, cũng tỏ vẻ giận vợ lắm. Em buồn mà không biết kể với ai, em nên thanh minh với chồng thế nào đây?
Theo Afamily
Tôi có sai khi không muốn qua lại với nhà chồng
Bảo về đó sao tôi thấy nặng nề và không hề muốn qua lại với họ, nhưng làm vậy vợ chồng sẽ xào xáo, mất hạnh phúc.
Ảnh minh họa
Tôi 34 tuổi, chồng 36, cưới được 5 năm thì ly hôn. Một năm rưỡi sau, chúng tôi quay lại vì còn yêu. Nhà chồng có 4 con, 3 chị chồng thì 2 chị ly hôn, một chị ở chung với bố mẹ. Tính các chị rất khắc nghiệt, ghê gớm nhưng lúc nào cũng nói mình là người tử tế. Vì gia đình chồng từ Bắc vào Nam lập nghiệp nên bên chồng chỉ có bố mẹ và các chị. Bố chồng cực kỳ gia trưởng, nghe lời con gái, thương và bênh con. Mẹ chồng nghe lời bố chồng.
Tôi là người miền Trung nên gặp khá nhiều bất đồng trong cuộc sống với nhà chồng. Phận làm dâu nên tôi nhẫn nhịn và cố làm hài lòng họ, kể cả khi mới cưới, bị chị chồng tát vì nghe vợ chồng tôi cãi nhau; chị thường dắt người yêu cũ của chồng sang nhà chơi và dẫn đi ăn riêng với anh. Nếu tôi tranh luận thì bị chồng chửi và đánh. Khi tâm sự với mẹ đẻ, bà không muốn tôi ly hôn vì sợ mang tiếng, sợ tôi không nuôi nổi con.
Tôi chịu đựng mãi cho đến ngày bố mẹ chồng bán miếng đất do vợ chồng tôi đứng tên. Tôi không đồng ý bởi nếu bán được, tiền đó bố mẹ chồng sẽ tùy nghi sử dụng. Hôn nhân đã trên vực thẳm, mình phải lo cho con. Vậy là họ bắt chồng tôi ly hôn, tìm mọi cách để giải quyết nhanh, không hề thương xót đứa cháu đích tôn mới 3 tuổi. Tôi được một khoản từ miếng đất đó, ra ngoài mua một mảnh đất, ba mẹ ruột cho tiền xây nhà. Anh cặp bồ chán chê, thấy ai cũng không bằng vợ nên muốn quay lại. Mẹ tôi khuyên nên quay lại vì con và vì tôi còn thương chồng. Chúng tôi ở nhà tôi mới xây. Dù quay lại và đã đăng ký kết hôn ngay nhưng 3 chị chồng phản ứng kịch liệt, ra sức mai mối cho chồng tôi, nhưng không thành. Vì vậy tôi không qua lại với nhà chồng, thỉnh thoảng ghé thăm bố mẹ cho phải phép.
Tết vừa rồi, con chị chồng 15 tuổi làm con tôi 10 tuổi đau và khóc. Ông nội bênh cháu ngoại, chửi và đòi đuổi con tôi. Chồng tôi rất ấm ức vì trước giờ con hay bị ăn hiếp nên hôm sau anh xuống nhà, muốn phân tích rõ. Bố chồng chửi tiếp, chị chồng nói tôi ghê gớm, xúi giục chồng, thêu dệt đủ điều nhưng thực tế tôi không hề nói gì. Chồng và nhà chồng làm hòa. Anh giải thích rằng tôi không nói gì, tôi cũng xuống phân bua nhưng chẳng ai tin. Tôi rất tức và nói với chồng không muốn về dưới đó, anh chửi tôi nhỏ mọn.
Tôi sinh 2 con nhưng nhà chồng không hề nuôi đẻ hay chăm cháu, còn chị chồng thì ông bà chăm đến khi cháu 3 tuổi. Tôi nói thì chồng bảo nhỏ mọn, so bì. Còn tài sản, ông bà chia hết cho các chị chồng, bảo khi nào chết thì để cho chồng tôi cái nhà đang ở nhưng cũng chưa chắc, có khi ông bà thấy còn cái nhà của tôi nên nghĩ chúng tôi có của rồi. Từ nhà, xe máy tôi đều tự sắm, không có sự đóng góp của chồng. Anh có tiền dư toàn gửi mẹ, hàng tháng chỉ góp tiền nuôi con. Anh hiểu hết mọi chuyện nhưng vẫn bênh vực gia đình mình, không muốn tôi nói ra, bảo nhịn đi. Anh cũng có nhiều điểm tốt là thương con, hiếu thảo, không rượu chè, bê tha, lo làm ăn. Từ khi quay lại, anh cũng thay đổi tích cực là làm việc nhà, không đánh tôi.
Tự nhận mình không hoàn hảo nhưng tôi chưa bao giờ làm gì quá đáng, sai trái với nhà chồng. Vì gia đình chồng mà vợ chồng tôi mất tình cảm. Bảo về đó sao tôi thấy nặng nề và không hề muốn qua lại với họ, nhưng làm vậy vợ chồng sẽ xào xáo, mất hạnh phúc. Xin chuyên gia Nguyễn Bá Đạt và độc giả cho tôi lời khuyên, liệu tôi làm thế có sai không? Tôi sợ sau này con cái cũng đối xử với mình như vậy?
Quỳnh
Chuyên gia tham vấn tâm lý Nguyễn Bá Đạt gợi ý:
Gửi Quỳnh,
Tôi cảm nhận bạn là người phụ nữ chung tình. Bỏ qua tất cả mâu thuẫn, bạn vẫn chào đón chồng về sống cùng để hai con có cha.
Hiện nay, bạn đã tái hôn với chồng cũ, đang sống ở ngôi nhà của mình. Ngay cả bây giờ, khi anh ấy đã về ở với bạn, nhà chồng vẫn tiếp tục gây khó dễ, nói xấu bạn. Trong một gia đình, nếu mọi người gặp nhau mà không vui vẻ, chỉ cảm thấy tức tối và muốn cãi nhau, ở một chừng mực nào đó nên tạm dừng gặp mặt hay có những hoạt động chung với nhau. Sau một thời gian đóng băng mối quan hệ, có thể người trong cuộc nghĩ lại và sẽ hành xử khác đi. Lúc đó, gặp mặt và thực hiện vai trò của mỗi cá nhân trong gia đình cũng chưa muộn.
Để cuộc sống của bạn đỡ bị nhà chồng ảnh hưởng, bạn và chồng phải hiểu thật rõ về cuộc sống cặp đôi sau khi tái hôn. Các bạn tái hôn xuất phát từ tình yêu, từ mong muốn hai con có cha. Cuộc sống như vậy cũng tốt bởi yêu nhau được sống với nhau là hạnh phúc.
Chìa khóa giải quyết mọi vấn đề là ở bạn và chồng, đặc biệt là anh ấy. Đến thời điểm này, anh ấy phải có khả năng phân tách vai trò của người con đối với cha mẹ; vai trò của người chồng; vai trò của người cha đối với hai con. Đôi lúc cá nhân bị mâu thuẫn rất lớn khi cùng thực hiện các vai trò này. Những lúc như vậy, bạn chia sẻ, động viên anh ấy. Nhưng anh ấy cũng phải biết và hiểu được bạn mong đợi điều gì từ mình, các con đợi điều gì từ bố, chứ không phải lúc nào cũng nói là có hiếu với cha mẹ để làm khổ bạn và con.
Có những lúc, chồng bạn sợ mang tiếng, sợ cha mẹ, bị người người thân gây sức ép thực hiện nhiều việc chứ chưa hẳn là có hiếu. Anh ấy không phải người có suy nghĩ độc lập về điều gì là đúng, là tốt cho bản thân và gia đình. Để khắc phục điều này, anh ấy phải trưởng thành về khía cạnh trách nhiệm với gia đình riêng, tách gia đình riêng khỏi gia đình chung.
Hiện tại, vợ chồng bạn nên nói chuyện, đi đến thống nhất về trách nhiệm trong cuộc sống và hai con. Anh ấy đã giúp bạn làm việc nhà, góp tiền nuôi con, điều này là tốt rồi nhưng chưa đủ. Ngoài việc đó, anh ấy cần thực hiện thêm trách nhiệm khác như: đóng góp tài chính cho các khoản chi tiêu hàng ngày của gia đình, dành thời gian bên bạn và các con nhân dịp lễ tết, đưa bạn và các con tham gia các hoạt động xã hội, thăm thú bạn bè của hai người...
Chúc bạn và anh ấy sáng suốt, vận hành cuộc sống một cách phù hợp và hạnh phúc.
Theo docbao.vn
"Em họ" nhà chồng về ăn Tết cùng, tôi không thể ngờ sự thật về thân phận của cô ta... Hôm trong năm, tôi có nghe mẹ chồng nói năm nay sẽ có người cháu ở nước ngoài về ăn Tết cùng. Tôi cũng tin là thật, háo hức chuẩn bị mọi thứ cho chu toàn. Nào ngờ... Chưa bao giờ tôi cảm thấy cuộc sống của mình lại cay đắng đến nhường này. Tôi đã bị lừa dối một cách trắng trợn,...