Đi đánh ghen, bị bồ của chồng cho 1 trận tơi tả
Ngày tôi phát hiện chồng có bồ, ruột gan nóng như lửa đốt. Vì tôi thật sự không biết sẽ làm cách nào khiến chồng bẽ mặt, cũng không biết nên làm gì để cô bồ của chồng sợ xanh mặt.
Thật ra, tính tôi hiền, tôi cực kì nhút nhát chuyện ghen tuông. Tôi sợ lắm cảnh đánh nhau ngoài đường ngoài chợ, càng sợ hơn chuyện đánh ghen trong nhà nghỉ. Trước giờ, thấy chồng vô tâm, tôi chỉ biết khóc thầm, than thân trách phận, gặm nhấm nỗi cô đơn. Tôi chỉ trách tại sao chồng đối xử với mình như vậy, tại sao anh ấy lại hết yêu mình. Nhưng trách cứ chẳng giải quyết được gì, và tôi cũng chẳng dám nói gì để mất lòng anh…
Cho đến ngày biết chắc anh có hẹn hò với người đàn bà khác, tôi đã theo xe anh đến nhà nghỉ mấy lần mà lại về, không dám làm gì. Đánh ghen ư, tôi không đủ bạn lĩnh, tôi sợ lắm. Vì tôi đâu phải là hạng đàn bà đao to búa lớn, hạng đàn bà đanh đá để chửi bới người khác. Nhưng lần này, vì bạn bè nói, thúc giục, tôi quyết định phải đánh ghen cho tới bến…
(Ảnh minh họa)
Tôi và bạn đến nhà nghỉ nơi cô bồ và anh chồng đang ăn nằm với nhau. Gõ cửa phòng nghỉ, tôi bị bạn đẩy vào còn cô ấy đứng quay phim. Tôi lao vào chửi cô bồ kia như bạn tôi đã dạy. Nhưng giọng tôi chẳng cứng được, vừa chửi nước mắt lại trào ra. Chồng tôi đứng đó, không một mảnh vải che thân, còn tôi cứ thế mà khóc như mưa. Tôi nói cô ta là loại đê tiện đi cướp chồng người khác. Máu ghen nổi lên, tôi xông vào định túm tóc ả bồ của chồng thị bị cô ta đánh ghen ngược.
Video đang HOT
Chẳng hiểu người đàn bà ấy cao tay như thế nào, có kinh nghiệm như thế nào mà xoay chuyển tình thế khay tức khắc. Người phòng bên cạnh sang, chứng kiến toàn bộ. Cô ta lại loa lên, &’đồ đàn bà không biết liêm sỉ, cô cướp chồng của tôi lại còn vào đây đòi đánh ghen, cô đúng là loại bỉ ổi. Tôi và anh ta đang đi du lịch với nhau, hà cớ gì cô theo dõi chúng tôi ở bên ngoài, cô đúng là loại không biết xấu hổ…’.
Từng lời cô ta nói khiến ai cũng nhìn tôi, giống như tôi là một kẻ dở hơi, bị tình yêu làm cho mù quáng, là kẻ đi cướp chồng của người khác còn la làng. Tôi ớ người ra, không nói được gì, cứ thế khóc. Còn chồng tôi, anh vẫn đứng đó, không nói một lời, mặc cho cô ta chửi tôi, và lao vào tát tôi một cái như trời giáng. Nói rồi, cô ta bỏ đi, quay lại nói &’tôi cho anh và cô ta giải quyết, xong việc, về nhà nói chuyện với tôi’.
Đúng là, không thể nào tưởng tượng nổi. Tôi từ là vợ anh bỗng chuyển thành cô ả bồ đê tiện, xen vào hạnh phúc người khác. Không thể tin nổi, tại sao cô ta lại xoay chuyển tình huống nhanh đến thế. Cô ta định chơi khăm tôi à, để tìm cách lẩn thật nhanh khỏi đám đông và không bị liên lụy gì. Còn chồng tôi, không một câu nói bênh vực vợ, anh mới chính là kẻ bỉ ổi vô liêm sỉ.
Còn tôi đứng đó với ánh mắt thương hại của bao người. Toàn bộ khung cảnh ấy, bạn tôi đã ghi lại. Tôi thật sự cảm thấy chán nản, mệt mỏi với cuộc sống này. Đi đánh ghen lại còn bị bồ của chồng ghen ngược, mà không dám làm gì. Tôi làm sao sống được với người đàn ông này nữa đây?
Theo Afamily
11 giờ đêm, tôi đánh ghen ầm ầm khách sạn còn chồng mếu máo: "Trời ơi, về ngay, cô giết tôi rồi"
Tôi sững sờ, từ tức giận, đau đớn tôi chuyển sang kinh sợ và coi thường chồng. Không ngờ anh lại cùng đường đến mức này sao?
Vợ chồng tôi kết hôn 5 năm, có với nhau một cậu con trai 3 tuổi. Nhà hai đứa ở gần nhau, ngày trước cũng có quen biết nhưng không thân lắm, mãi đến khi học xong đại học mới thân thiết hơn, anh theo đuổi tôi. Yêu được gần 1 năm thì làm đám cưới.
Nhà tôi cũng có điều kiện, nên khi vừa lấy chồng, bố mẹ đứng ra mở cho một quán ăn, tôi tập trung kinh doanh. Còn chồng, anh hơn tôi 4 tuổi, lúc mới tốt nghiệp cũng góp vốn cùng một người bạn mở một công ty riêng, thời gian đầu làm ăn cũng tốt.
Hai đứa sống riêng, nhà cửa được bố mẹ mua cho sẵn trước khi làm đám cưới. Nói chung tôi thấy rất hài lòng với cuộc hôn nhân này. Tôi có bầu, sinh con, chồng cũng yêu thương, chăm chút, chẳng nề hà việc cơm nước hay dọn dẹp nhà cửa, anh sẵn sàng giúp tôi. Tôi thấy mình thật may mắn khi lấy được một người chồng tốt như thế.
Cho đến khoảng 3 tháng trở lại đây, tôi thấy anh rất khác. Anh hay tỏ ra mệt mỏi, lo lắng, bồn chồn. Tôi hỏi thì anh không nói, gặng mãi thì anh bảo công ty làm ăn không tốt, tôi đừng hỏi nhiều, vì dù sao tôi cũng không giúp được anh đâu.
Anh thường xuyên có những cuộc điện thoại, tin nhắn kỳ lạ. Cứ thấy tôi là anh lảng đi. Có hôm muộn lắm rồi, tôi thấy anh có tin nhắn là lập tức đi luôn, tôi hỏi là anh cùn cáu ầm ầm lên, đâm ra tôi cũng sợ không dám hỏi nhiều.
Tôi để ý, theo dõi, nghi ngờ chồng có người khác bên ngoài nên quyết tâm làm rõ. Khi đã nắm chắc việc chồng ngoại tình, tôi lên kế hoạch vạch mặt anh. Cùng lắm thì lành làm gáo, vỡ làm muôi, tôi cũng chẳng thiết người phản bội.
Đêm hôm đó, 10 giờ rồi mà chồng lại đi, bảo có chút việc. Tôi vờ ngủ say rồi bám theo anh. Gần 11 giờ, anh đi lòng vòng rồi rẽ vào một nhà nghỉ, tim tôi như vỡ vụn. Bám theo anh, tôi đứng bên ngoài đập cửa ầm ầm, vừa chửi bới vừa réo tên anh. Lúc anh ra mở cửa, anh quát bảo tôi im đi, tôi xộc vào, thấy một bà cô chừng gần 50 tuổi, trang điểm đậm. Lúc ấy, tôi chợt khựng lại, không biết phải làm sao vì quá sốc. Chồng thảm thiết bên tai: "Trời ơi, về ngay, cô giết tôi rồi".
Hôm đấy về anh thú nhận, công ty làm ăn thua lỗ. Mà người đàn bà đó muốn giúp anh, bù lại anh phải "đáp ứng" mỗi khi bà ta cần. Chồng cầu xin tôi nhắm mắt làm ngơ, anh nói anh cố vài lần nữa để vực lại công ty, rồi anh sẽ cắt đứt tất cả mọi thứ mà chú tâm bên tôi.
Tôi choáng váng lắm, thật sự không ngờ anh lại làm chuyện như thế này. Giờ tôi không biết nên làm sao nữa...
Theo Afamily
Phụ nữ nếu đánh ghen thì hãy đánh người đàn ông phản bội, chứ không phải kẻ thứ ba... Tôi không hề có ý định cổ súy cho hành động đánh ghen. Thay vào đó, tôi chỉ định làm rõ hai vấn đề sau. Thứ nhất, bản chất của việc đánh ghen, và thứ hai là việc "đánh ghen nhầm"... Hình internet. Đừng hiểu nhầm! Tôi không hề có ý định cổ súy cho hành động đánh ghen. Thay vào đó, tôi...