Đi công tác về đột xuất và thấy một bác trai lạ mặt trong nhà, tôi điếng người phát hiện mưu đồ của vợ
Thấy tôi về, cả ba người đều vô cùng bất ngờ. Nhìn thái độ lúng túng mất tự nhiên của vợ và mẹ thì tôi biết họ đang có điều giấu mình.
Hôm trước tôi trở về nhà sau chuyến công tác 5 ngày. Lúc về tôi phát hiện trong nhà tôi có một người đàn ông lạ mặt. Ông ta trạc tuổi mẹ tôi, đang nói cười với mẹ rất vui vẻ. Vợ tôi thì nấu nướng dưới bếp. Cô ấy nấu khá nhiều đồ ăn ngon, có vẻ là để thết đãi người đàn ông kia.
Thấy tôi về cả ba người đều vô cùng bất ngờ. Nhìn thái độ lúng túng mất tự nhiên của vợ và mẹ thì tôi biết họ đang có điều giấu mình. Người đàn ông kia thấy tôi cũng nhanh chóng tạm biệt ra về chứ không ở lại ăn cơm nữa.
Tôi hỏi thì vợ bảo bác trai đó là bố một người đồng nghiệp của vợ. Ông ta góa vợ nhiều năm, hiện tại đang sống một mình, có nhà riêng đàng hoàng. Bố tôi cũng mất lâu rồi và vợ chồng tôi vừa đón mẹ từ quê lên sống chung với con cháu. Người chủ động mời bác trai kia về nhà chơi là vợ tôi. Cô ấy làm thế có khác gì đang muốn làm mai cho mẹ chồng!
Video đang HOT
Tôi đến phát điên mất. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi năm nay đã 57 tuổi, ngần ấy tuổi còn đi bước nữa để làm trò cười cho thiên hạ hay sao? Tôi hỏi vợ tại sao phải làm như thế? Cô ấy giải thích mẹ tôi cô đơn đã lâu, về già cũng cần có người bầu bạn. Một người bạn đời tốt sẽ tốt hơn là nương tựa vào con cháu vì con cái còn có cuộc sống riêng.
Vợ nói như thể suy nghĩ cho mẹ tôi lắm nhưng tôi thừa hiểu mục đích sâu xa của cô ấy. Đó là vợ không muốn sống chung với mẹ chồng nên tìm cách “gả” bà đi! Mẹ tôi và người đàn ông đó mà thành đôi thì bà sẽ dọn khỏi nhà chuyển đến ở với ông ta. Vợ không cần lo lắng chuyện chăm sóc mẹ chồng nữa.
Tôi tức giận cấm vợ không được tái diễn hành động tương tự. Ai ngờ cô ấy còn cãi là phải xem ý của mẹ chồng, chúng tôi là con cần tôn trọng mong muốn của bà. Nhìn thái độ vui vẻ của mẹ thì có vẻ bà cũng không bài xích lắm chuyện đó. Tôi đến phát điên mất, làm sao để giải quyết tận gốc chuyện này đây? Mẹ tôi từng đó tuổi rồi, cưới xin gì nữa.
Hùng hục làm 4 mâm cỗ để chồng đãi khách mà còn bị chê, điên tiết cô chỉ mặt tuyên bố khiến chồng cúi đầu nhận lỗi
Vợ chồng em bằng tuổi nhau nhưng lúc nào lão nghĩ mình là bề trên, hơn em cả cái đầu. Ý lão là ý trời em không được quyền can thiệp hay bàn bạc gì hết. Hễ em có mở miệng là bị chồng dập ngay: "Đàn bà nghĩ ngắn, biết gì mà ý kiến ý cò".
Nghĩ cho sĩ diện của chồng, dù sao lão là đàn ông là trụ cột gia đình, em chấp nhận cho lão nhất. Thế nhưng cái cách thể hiện của lão thì lại chẳng thấy tí nào là trụ cột. Tiền kiếm được bao nhiêu lão không đưa cho vợ một xu một hào. Ăn uống sinh hoạt cứ mình vợ lo. Lão bảo tiền lão để dùng cho việc lớn. Nhưng từ ngày lấy nhau em chưa thấy lão mua sắm gì được cho nhà này một vật gì giá trị, không biết khái niệm "lớn" ấy là thế nào?
Lắm lúc em cũng bực, song nghĩ vợ chồng trẻ mới cưới mà cứ cãi vã nhau suốt người ngoài nhìn vào lại cười cho nên em cố nhịn.
Đã thế lão không bao giờ nhúng tay vào việc nhà đỡ vợ. Lão bảo đàn ông sinh ra là để làm công to việc lớn, không có chuyện vào bếp, đeo tạp dề như thế còn gì thể diện. Vậy nên em cứ đi làm về là xoay như chong chóng, nào cơm nước, nào quần áo, nhà cửa, lão cứ ngồi vểnh râu xem ti vi.
Lúc chỉ có 2 vợ chồng đã thế, đến khi em sinh con vẫn vậy, lão không chia sẻ vất vả với vợ dù chỉ 1 tí. Nhưng nghĩ thôi thì đã đâm lao, phải theo lão chứ lẽ nào lại bỏ. Vì tính ra thì lão cũng còn ngoan chán, không cờ bạc, rượ u chè.
Đến hôm vừa rồi, chồng dở chứng bảo em làm 4 mâm cơm để mời anh em đồng nghiệp đến nhà chơi, coi như giới thiệu nhà mới. Vì từ ngày mua nhà xong, còn lo trả nợ nên chúng em cũng không có buổi ra mắt "khao nhà".
Thế là em lừa con, cắm đầu cắm cổ dậy đi chợ, nấu nướng từ sáng sớm mua đủ thứ trên đời. 4 mâm, mỗi mâm 6,7 món một mình nấu vã mồ hôi. Thế mà lúc bưng mâm lên, lão ngó nghiêng xong bĩu môi: "Có mấy mâm cỗ nấu không nên hồn. Lèo tèo, sơ sài quá".
Điên không tưởng, em để mâm xuống đỏ mặt chỉ thẳng tay mặt chồng:
- Anh nhìn em, mỗi mâm 7 món, đầy ú ụ thế này mà anh còn bảo tôi nấu đơn giản sơ sài hả. Anh muốn thế nào thì lần sau tự đi mà làm hoặc tự bỏ tiền ra thuê nhé. Tôi không rảnh đâu. Một mình tôi hùng hục làm từ 4h sáng, anh thì vẫn ngủ chỏng đến 8,9h mới dậy. Đỡ đần gì tôi không?"
- Ơ kìa, anh có nói gì đâu mà mẹ mày nóng thế?
- Nói cho anh biết, tử tế thì tôi ở, dở thì tôi bước. Tôi chán người gia trưởng bảo thủ như anh lắm rồi. Chẳng thiết tha gì đâu.
Em nói mà lão tái mặt, vì không nghĩ em lại phản ứng kinh khủng thế. Mà lần này em nói là làm, tuyên bố luôn sẽ không có kiểu cung phụng chồng như trước nữa. Khách khứa sắp đến, lão thấy em phản ứng mạnh nên vỗ về cho em hả giận.
Nhưng em vẫn còn điên lắm, mong là sau lần này chồng có thể thay đổi được.
Ngày tôi tái hôn, mẹ chồng cũ tìm tới cầu xin: 'Về gặp nó lần cuối đi con, nó chắc không chịu nổi hết ngày mai con à' Nghe mẹ chồng nói, tôi ngã khụyu tại chỗ. Đau đớn, cuộc đời 1 lần nữa sụp đổ dưới chân, không do dự, tôi bỏ bó hoa cưới đó mà một mạch chạy tới bên chồng cũ. Ngày tái hôn, tôi hi vọng cuộc đời mình sẽ bước sang một trang mới tươi sáng hơn trước. Vậy mà đúng giây phút quan trọng...