Đi cặp bồ vì chồng hay đánh đập
Đầu tiên, xin tự thú nhận tôi là một người đàn bà đã có gia đình trót yêu một người đàn ông đã có vợ. Chuyện bình thường ngoài xã hội phải không? Sẽ có người cho rằng như thế nhưng cái mà chúng tôi hoảng sợ đó là thực sự chúng tôi không thể chấm dứt được mối quan hệ hư đốn đó.
Tôi lấy chồng đã 10 năm rồi. 10 năm đủ biến một con bé ngỗ ngược thông minh trở thành một ngưòi đàn bà chiều chồng, thương con và chăm chỉ cần mẫn với những công việc không tên trong gia đình. Thế nhưng ngược lại ngoài xã hội tôi lại là một phụ nữ tháo vát đảm đang. Điều quan trọng là tuy không xinh nhưng tôi lại có một sự hấp dẫn đặc biệt của giới tính: thân hình cân đối, nụ cười tươi và cách nói chuyện thông minh dí dỏm khiến tôi luôn trở thành tâm điểm của bất cứ nơi nào.
Nhưng điều đó không làm tôi dám vượt qua rào cản gia đình vì bản chất chồng tôi là một kẻ lưu manh có hạng. Anh ta sẵn sàng đánh và chửi tôi thừa sống thiếu chết nếu tôi làm phật ý anh ta. Nhưng ngược lại anh cũng là người chồng yêu vợ, tự hào về vợ hết mực. Đôi khi tôi không hiểu mình là người đàn bà hạnh phúc hay bất hạnh vì có thể tối nay tôi rạng ngời bên chồng, tay trong tay trao nhau những gì tình tứ nhất nhưng chỉ hai tiếng sau thôi tôi thân tàn ma dại ở góc nhà, âm thầm khóc vì đau đớn và tủi nhục.
Cuộc đời cứ như thế cho tới ngày tôi gặp anh, tình cờ như cuộc sống vốn thế. Chúng tôi giao lưu và gặp gỡ nhau trong một cuộc offline của một cộng đồng mạng. Anh kém tôi 3 tuổi, là trợ lý chủ tịch HĐQT một công ty lớn, một người tháo vát, khéo léo, đẹp đến mê hồn, kiếm tiền như nước. Thế mà anh lại tìm tôi, một ngưòi đàn bà hơn anh tới 3 tuổi để tâm sự. Và rồi chúng tôi lao vào nhau như những con thiêu thân. Thời gian đó chồng tôi đi vắng, tôi tự nhủ đó là một phút yếu lòng của mình thôi, ngày mai mọi thứ lại bình thường nhưng không được.
Video đang HOT
Chúng tôi cùng xác định không ai làm ảnh hưởng tới gia điình của ai nhưng cứ càng xa nhau thì càng nhớ nhau đến quay quắt. Ngày nào, ra khỏi nhà tới công ty là anh điện thoại cho tôi bắt đầu một ngày mới. Tối về, anh online nick của mình trong cộng đồng, cuống cuồng tìm khi không thấy tôi đâu cả. Chúng tôi nhìn thấy nick của nhau là hai đứa đều yên tâm, rồi chat với nhau tới sáng.
Vợ anh có linh cảm về sự thay đổi của anh, anh cũng mặc kệ tìm mọi cớ rời khỏi nhà, khoe khoang với bạn bè về người đàn bà của mình Còn tôi vẫn chăm sóc gia đình chồng con và bằng lòng với một tình yêu trong tưởng tượng. Cứ như thế này thì mọi cái sẽ đến đâu? Tôi yêu anh ấy nhưng không thể rời bỏ gia đình. Tôi phải làm gì đây? (Minh Thu).
Bạn đã có những ẩn ức không hay với những hành vi của chồng mà không xử lý được. Điều đó đẩy bạn vào mối quan hệ khác là điều hiển nhiên.
Không biết anh ấy thường đánh bạn khi bạn làm phật ý anh ấy về vấn đề gì? Dù cho về bất cứ lý do gì như ghen tuông, giận cá chém thớt thì đều không đúng đắn. Tuy nhiên, việc anh ấy đánh bạn liên tục như vậy một phần đáng buồn là do chính bạn. Bạn đã không lên tiếng, phản đối những hành vi đó của chồng ngay từ lần đầu tiên dẫn đến những lần tiếp theo xảy ra như mặc định. Hãy báo với chính quyền hoặc các tổ chức về các hành vi đánh vợ của chồng bạn nếu anh ấy tiếp tục làm thế một lần nữa. Bạn sẽ được tư vấn để xử lý việc đáng xấu hổ này.
Chính vì bạn cam chịu mà các ức chế trong bạn ngày càng lớn. Là một người hoạt bát, việc có nhiều mối quan hệ tạo nên cơ hội để bạn có sự so sánh, thả lỏng mình khi gặp trường hợp thuận lợi.
Chắc chắn người đàn ông kia không có ý định đến với bạn một cách chính thức, có thể anh ta cũng đang có những ức chế trong gia đình của chính mình. Nhưng tất cả đều chỉ là những ức chế nhỏ, anh ta sẽ không vì nó mà phá vỡ cái đang có. Bạn cũng vậy. Do đó, hãy đối mặt với vấn đề ở gia đình của mình trước, xử lý nó một cách triệt để, bạn sẽ dần thoải mái hơn. Nếu đến lúc đó, cuộc sống gia đình đối với bạn vẫn đầy ngột ngạt, tôi nghĩ bạn nên dứt khoát để có được cuộc sống mới tốt đẹp hơn.
Về mối quan hệ mịt mờ đó, nghĩ bạn nên rút lui khỏi nó một thời gian. Rút khỏi cộng đồng mạng, rút khỏi những cuộc chat vô nghĩa. Lúc đầu bạn có thể đau đớn, nhưng cùng với thời gian, với công việc, cuộc sống gia đình, bạn sẽ bình tâm lại và có những quyết định đúng đắn với hạnh phúc của bản thân.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chồng rất tốt nhưng tôi vẫn thương người khác
Đi làm thuê từ năm lên 8 tuổi, đến năm 17 tôi nhận ra mình yêu con trai bác chủ nhà. Nhưng tình cảm đó tôi chưa hề nói ra.
Hỏi:
Tôi năm nay 30 tuổi, đã kết hôn được 2 năm và hiện nay tôi có một bé trai 6 tháng tuổi. Mẹ tôi mất từ khi tôi chưa đầy 5 tuổi, vài tháng sau bố tôi đã vội vã đi lấy vợ khác vì ông không chịu được cảnh gà trống nuôi con.
Từ khi mợ về, chị em tôi phải làm lụng nhiều hơn, phải nghỉ học sớm. Thương em, tôi xin bố cho tôi đi làm để giúp đỡ kinh tế gia đình. Một người Hà Nội về quê tôi hỏi thuê người giúp việc cho gia đình họ, người ta giới thiệu tới nhà tôi, rồi họ đã nhận tôi về làm ô sin, khi đó tôi mới 8 tuổi.
May mắn cho tôi là từ đó, nhà chủ đã coi tôi như con cái trong gia đình họ và xin cho tôi được theo học cùng trường cậu con trai lớn của họ, nhưng tôi học kém anh hai lớp. Biết thân phận mình, tôi vừa đi học, vừa rất chăm chỉ công việc trong nhà, không để cho gia đình chủ buồn lòng.
Khi tôi mười bảy tuổi, cũng là lúc tôi đã để ý và thương thầm người con trai này. Anh sống rất tình cảm, chịu khó. Biết hoàn cảnh của tôi nên anh rất thương tôi và hay nhường phần cho tôi. Tình cảm trong tôi lớn dần, một tình cảm trong sáng và câm lặng, rồi tôi yêu đơn phương anh ấy, vì tuổi thơ cay đắng của mình, vì thân phận của mình mà tôi chưa từng dám thổ lộ tình cảm với anh ấy.
Tôi lớn lên, trường thành trong ngôi nhà này và đã tốt nghiệp trung cấp kế toán, hiện nay tôi làm việc cho một công ty liên doanh nước ngoài. Lòng tôi luôn biết ơn gia đình đã nuôi tôi và tôi nghiễm nhiên cho là mình có hai gia đình để đi về, để yêu thương.
Bố tôi vì bệnh mà ngày một gầy yếu, chị em tôi dù làm vất vả, cố gắng thế nào cũng không đủ tiền chữa bệnh cho bố. Trong lúc khó khăn như thế, tôi đã gặp chồng tôi, người đã giúp tôi và gia đình tôi rất nhiều. Anh thanh toán tiền thuốc thang cho bố tôi và tạo rất nhiều điều kiện thuận lợi cho các em tôi. Rồi đến một ngày, anh ấy đã tỏ tình với tôi, dù không có cảm xúc nhiều với anh nhưng cảm động trước tấm lòng của anh, tôi đã nhận lời với anh và sau đó không lâu làm vợ để trả ơn anh.
Nhà anh có đầy đủ điều kiện, khi về nhà anh tôi không phải làm việc gì, bởi nhà anh có người giúp việc. Anh lo cho tôi mọi thứ. Tôi có bất cứ cái gì nếu tôi muốn. Tôi là sự ganh tị của bạn bè, niềm vinh dự của gia đình. Thế nhưng, thật bất hạnh cho tôi, trong tôi chỉ có hình ảnh Toàn, người con trai của bác chủ nhà ngày xưa.
Cách đây không lâu anh vừa trở về nước sau khi đi du học và tôi đã gặp lại anh. Tình cảm, thứ mà tôi cho là rất sâu nặng suốt cả thời niên thiếu khi tôi ở với gia đình anh, cùng học với anh một trường bất chợt trỗi dậy mãnh liệt, vùng vẫy, thôi thúc, cào xé, day dứt trong tôi. Toàn gần gũi và Toàn xa xôi quá. Anh vẫn ân cần với tôi như ngày nào, lịch lãm chúc mừng hạnh phúc của tôi. Anh có biết khi nghe anh nói mà trái tim tôi tan nát. Tôi chợt nhận ra mình là kẻ bất hạnh nhất trên đời. Hôm đó, tôi đi về nhà tôi như một kẻ mộng du, trong lòng trống trải hết chỗ nói, may mà tiếng bi bô của cu con đã làm dịu đi phần nào nỗi đau khổ của tôi.
Đã hơn một tuần trôi qua từ hôm ấy, tôi đã bình tĩnh hơn và hiểu rằng, dù không yêu chồng nhưng anh chính là vị thần hộ mệnh của tôi. Tôi không thể làm gì hơn được nữa, tôi tự nhủ mình như thế. Nhưng thật oái oăm, tôi càng cố quên Toàn thì hình ảnh lại càng rõ nét trong từng giấc mơ. Tôi sống cảnh đồng sàng dị mộng với chồng. Tôi cảm thấy tội lỗi với chồng, nhưng tôi không thể ngăn tim mình thôi nghĩ về Toàn.
Tôi lại tìm lý do để gặp nhưng anh chỉ nghĩ tôi đến thăm anh như em gái đến thăm anh trai mà không hề biết tôi đã day dứt yêu thầm anh. Không gặp anh thì tôi nhớ anh không thể nào chịu nỗi, nhưng gặp rồi, tim tôi lại như tan nát ra hàng nghìn mảnh.
Tôi biết làm sao đây? Tôi biết mình thật điên rồ, nhưng lý trí tôi không thể thắng con tim mình. Tôi có nên nói cho anh biết hay không? Thà khi nói ra để rồi nghe một câu phũ phàng nào đó rằng người ta không hề để ý đến tôi, rằng tôi hãy quên anh ấy đi. Như vậy thì tình yêu trong tôi mới chết hẳn. Tôi sống với chồng nhưng tôi không hề yêu chồng. Điều đó đang bào mòn sức sống trong tôi. Xin hãy giúp tôi một lời khuyên.
Hoài Nhung (Bắc Kạn)
Trả lời của Trung tâm Tâm lý Ngàn Phố (2239 8602 0989 199 184)
Hoài Nhung thân mến,
Chị rất thông cảm với những gì mà em đã tâm sự với chị. Đúng là cuộc sống muôn hình vạn trạng, chỉ có người trong cuộc mới thật sự hiểu những nỗi niềm của mình.
Qua thư em, chị thấy chồng em là một người tốt. Trong lúc em khó khăn nhất anh đã xuất hiện đã giúp đỡ em, đúng như em nói, người ấy như vị cứu tinh của em. Vì cảm động trước tấm chân tình của anh ấy, em đã nhận lời tỏ tình và trở thành vợ của anh ấy. Hiện nay em và anh ấy đã có một cháu trai bụ bẫm. Nếu dừng lại ở đây thì có thể nói hạnh phúc đã và đang mỉm cười với em.
Thế nhưng, trong lòng em đã có một bóng hình và lần gặp lại anh ấy, em chỉ đã muốn để con tim vỡ òa. Chị muốn nói ngay với em rằng, trước khi đưa ra bất kì một quyết định nào đó, em hãy suy nghĩ thật kĩ những cái được cái mất để sau này không hối hận.
Em ạ, em đã có và nuôi dưỡng tình yêu với Toàn - người con trai tốt tính của gia đình người chủ của em trước đây. Thế nhưng, đã bao giờ Toàn nói với em rằng anh ấy yêu em? Chắc là chưa, phải không em? Theo như những gì em nói, anh ấy luôn đóng vai trò là người anh tốt bụng, lịch sự với em. Vậy thì tình yêu của em là tình yêu đơn phương. Khi em chưa có gia đình, nói ra điều ấy đã khó, nay em đã có gia đình, điều này càng khó hơn, thậm chí theo chị là không thể.
Tại sao không thể? Bởi nếu em nói ra có thể thỏa mãn tình yêu bản năng của em mà sẽ làm khó cho rất nhiều người. Toàn sẽ ra sao khi nghe những lời nói đó của em? Bởi vì không yêu em (chỉ thương và quí em như người em gái thông qua những gì anh ấy thể hiện) anh ấy sẽ không hiểu được tình yêu này của em và vì là người tốt, anh ấy sẽ không biết nói với em như thế nào và cuối cùng, mối quan hệ anh em đẹp đẽ bấy lâu này có thể dễ dàng trở thành mây khói. Thậm chí, vì điều em nói ra mà em dễ làm tổn thương đến quan hệ với gia đình người chủ xưa của em - gia đình mà em xem như gia đình thứ hai của em.
Ngòai ra, nếu chồng em biết, con em biết về mối tình này của em, họ sẽ đau khổ như thế nào? Hôn nhân của em liệu có còn được duy trì? Con em sẽ ra sao nếu chẳng may hôn nhân của em tan vỡ?
Chị biết trong cuộc sống đầy khó khăn trước đây của em, Toàn như một luồng gió mới thổi qua cuộc đời em. Toàn đã quan tâm tới em trong lúc khó khăn nhưng tình cảm đó ở Toàn chỉ là tình con người, tình anh em, tình bạn.
Em cũng biết rằng người ta không thể sống hạnh phúc khi tình yêu chỉ xuất phát từ một phía, hơn nữa em cũng đang có một gia đình có thể nói là hạnh phúc, vì vậy hãy để cho tình yêu của em với Toàn ngủ yên với những kí ức đẹp.
Bên cạnh đó, thay vì nghĩ đến Toàn và tìm cách gặp anh ấy, em hãy dành thời gian khám phá nhiều điều tốt đẹp hơn nữa của chồng em và biết tạo cảm xúc với nhau bằng những kỷ niệm. Chị tin là với con người tốt như anh ấy và với tình yêu anh ấy dành cho em, với những suy nghĩ và việc làm tích cực của em, sẽ rất nhanh chóng em nhận thấy không ai thay thế được chồng em.
Chúc em bình tâm, sáng suốt!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vợ chồng trục trặc vì phim sex 2h sáng tỉnh giấc không thấy chồng bên cạnh, Thu sang phòng làm việc thì thấy anh đang say sưa xem các cảnh lõa lồ trước màn hình vi tính. Cô thấy sốc và ghê sợ chồng. Vợ chồng Thu (Thanh Hà, Hải Dương) mới cưới nhau gần 2 năm và còn đang "kế hoạch". Chuyện chăn gối của họ vẫn bình thường....