Đi ăn phở đầu ngõ, tôi vô tình phát hiện ra ông thông gia cặp bồ với bà hàng thịt trong chợ gần nhà mình
Chuyện này thật sự không những có thể thay đổi gia đình của ông bà thông gia mà còn có thể ảnh hưởng cả đến vợ chồng con gái tôi.
Chắc sống trên đời hơn 40 năm nay tôi chưa bao giờ rơi vào tình huống đúng là không biết nên phản ứng thế nào nữa. Tôi kể ra đây để dân tình có lời khuyên nào cho tôi không chứ tôi khó xử quá!
Tính tôi ít khi đi ăn hàng lắm vì nói thì bảo là mình ảo tưởng sức mạnh chứ nói tôi nấu ăn ngon lại thích nấu ăn và kĩ tính nên không thấy hàng quán nào vừa miệng mình hết. Thế là từ rất lâu rồi muốn ăn gì thì tôi tự nấu chứ không ra hàng làm gì vừa tốn tiề.n vừa không ngon vừa mua bực vào mình.
Thế nhưng ở đầu ngõ nhà tôi có 1 hàng phở cực kỳ ngon, riêng phở thì nói công tâm là bà ấy nấu ngon hơn tôi nấu rất nhiều nên cứ hôm nào thèm phở thì tôi sẽ đi ra đầu ngõ để ăn 1 bát phở đúng vị Hà Nội xưa ở đấy.
Hôm ấy, tầm khoảng trưa trưa, trời nắng nhẹ, tôi rảo bước đến quán phở quen thuộc, ôm theo nỗi buồn mỏi mệt của những ngày làm việc căng thẳng. Vị phở nóng hổi, thơm lừng giữa không gian yên bình khiến tôi tưởng như có thể tạm gác mọi ưu phiền. Nhưng định mệnh thường thích trêu đùa con người; ngay giữa lúc tâm hồn lắng đọng, tôi lại vô tình phát hiện ra cảnh tượng không thể ngờ tới.
Phía bên kia đường, nơi bóng râm mát mẻ dưới tán cây, tôi thấy có dáng lưng ai đó quen quen. Nheo mắt mãi để nhìn kĩ hơn thì tôi mới phát hiện ra thôi đúng rồi, đúng là ông thông gia của tôi rồi.
Ông thông gia là một người mà gia đình tôi luôn kính trọng vì sự điềm đạm và lối sống đạo đức. Ông ấy đạo mạo lắm, trước khi nghỉ hưu thì ông ấy là giảng viên trường đại học cơ mà. Mấy năm nay ông ấy đến tuổ.i về hưu vẫn được rất nhiều trường mời về để giảng dậy. Con gái tôi cũng kính trọng bố chồng lắm, nó lúc nào cũng nể ông ấy vì là người vừa giỏi giang vừa hiền lành mà ông ấy cũng hay bênh vực con dâu khi có vấn đề mâu thuẫn phát sinh trong nhà.
Vấn đề đáng nói là ông thông gia đang ngồi uống cà phê thân mật với bà chủ hàng thịt lợn trong chợ gần nhà tôi.
Cái bà Lan bán thịt lợn này nổi tiếng trong khu nhà tôi là lẳng lơ, rất thích ỡm ờ với chồng người khác. Khu này làm gì có ai không biết cái danh nức nở gần xa này của bà Lan thịt lợn. Được cái là tuy cũng có tuổ.i rồi nhưng vì không chồng, chẳng con nên bà ấy rảnh rang làm đẹp lắm, ngót ngét 50 rồi nhưng mặn mà, dáng dấp cũng rất đâu vào đấy. Nhưng sao ông thông gia ở cách nhà tôi tận 30km mà lại quen biết gì bà Lan thịt lợn chứ?
Video đang HOT
Vì tò mò nên tôi ngồi im theo dõi, hai người họ trò chuyện cười nói tình tứ, vuốt lưng, xoa đầu nhau, thỉnh thoảng bà Lan thịt lợn còn tựa đầu vào vai ông thông gia nữa chứ.
Khoảng 15 phút sau, khi mà bát phở của tôi trương lên vì mải hóng “drama” thì tôi thấy 2 người ấy chở nhau đi vào “chỗ mà ai cũng biết đấy”.
Tôi chưng hửng ngồi giữa quán phở. Tôi không biết phải cảm thấy thế nào. Ôi chẳng lẽ một người đạo mạo như vậy mà cũng ngoạ.i tìn.h sao? Ông thông gia cũng có tuổ.i rồi, ở cái tuổ.i này ai lại đi đổ đốn ra như thế? Tôi đứng đấy, lẳng lặng quan sát, tự hỏi không biết mình nên xử lý tình huống này ra sao. Bao nhiêu câu hỏi chất chứa trong đầu, liệu tôi có nên tiến lại gần họ, hay giả vờ như chưa từng nhìn thấy gì? Liệu có nên báo cho người nhà biết để họ tự quyết định hay tự mình giữ kín mọi chuyện?
Tôi nhớ lại những lời ca tụng ông thông gia về sự chung thủy và tôn trọng, nhưng giờ đây, hình ảnh ông ngồi đó, gần gũi với một người phụ nữ khác không phải là bà thông gia, khiến tôi không thể không đặt dấu hỏi cho mọi điều đã nghe. Đúng là cuộc đời, không có cái gì là không thể xảy ra được hết.
Tầm này thì còn phở gì nữa. Tôi nổi má.u anh hùng nên đi theo họ xem thế nào. Tôi lẳng lặng ngồi ở quán trà đá ngay gần cái chỗ mà “đôi uyên ương” kia vừa chở nhau vào. Thật ra là tôi tò mò thôi chứ không có ý định bắt ghen hộ bà thông gia hay mách mỏ gì với con gái mình đâu.
Nhìn thấy cái biển xe máy đấy, tôi cũng lăn tay, hay là thôi cứ coi như không biết gì hết, nói thật là tôi không thể biết được tất cả những gì đang diễn ra trong cuộc sống của ông thông gia hay bất kỳ ai khác. Và có lẽ, đó cũng không phải là trách nhiệm của tôi. Tất cả những gì tôi có thể làm là cân nhắc hậu quả của mọi hành động và tìm kiếm cách tiếp cận vấn đề một cách đầy đủ trách nhiệm và khôn ngoan.
Trong lúc miên man suy nghĩ thì ông thông gia và bàn Lan hàng thịt đi ra từ lúc nào không biết và vô tình ông ấy lại nhìn thấy tôi đang ngồi quán trà đá bên này.
Tôi thấy rõ sự bất ngờ rồi lo lắng sợ hãi của ông ấy, nhưng nhanh chóng, ông ấy chở bà Lan thịt lợn phóng nhanh đi ngay lập tức.
Tối hôm ấy, ông thông gia nhắn tín rất dài nhưng tóm tắt lại mong tôi giữ bí mật chuyện hôm nay giúp ông ấy.
Trong cuộc sống, chúng ta thường phải đối mặt với những lựa chọn khó khăn. Tuy nhiên, hiện tại tôi vẫn giữ im lặng, chuyện này không phải là chuyện cứ thích là đi kể bô bô được. Tuy tôi là người lắm mồm thích buôn chuyện nhưng chuyện này thật sự không những có thể thay đổi cả gia đình của ông bà thông gia mà còn có thể ảnh hưởng cả đến vợ chồng con gái tôi.
Tôi không biết quyết định này của mình đúng hay sai. Tôi nên xử lý thế nào bây giờ?
Ông thông gia lấy vợ mới nhưng lại bắt vợ chồng con gái tôi phải chi tiề.n đám cưới
Đã chẳng giúp được gì cho con cái thì làm ơn đừng làm khổ chúng nó thêm nữa!
Tôi gả con gái đi lấy chồng tính đến nay cũng phải được 10 năm rồi. Con gái tôi kết hôn sớm, mới 22 tuổ.i, vừa tốt nghiệp đại học đã đi lấy chồng nhưng 2 đứa chúng nó tuy ít tuổ.i mà lại rất chững chạc, bởi thế nên cuộc hôn nhân mà ban đầu nhiều người nghĩ là nhanh vội nhưng cuối cùng lại rất bền vững.
Tôi chẳng nói trước được chuyện mai sau này nhưng cho đến hiện giờ, chúng nó yêu thương nhau, cùng nhau làm ăn rồi nuôi nấng con cái. Có thể là cũng có những lúc vợ chồng cơm không lành, canh chẳng ngọt đấy nhưng 2 đứa chúng nó chưa bao giờ để những chuyện đấy làm ảnh hưởng đến bố mẹ cả.
Hoàn cảnh nhà con rể thì cũng hơi đặc thù một chút, ông bà thông gia l.y hô.n từ khi con rể còn nhỏ, thằng bé ở với bố là chính nhưng bên ngoại vẫn rất quan tâm đến con cháu chứ không phải bỏ bê gì đâu. Bà thông gia thì đi xuất khẩu lao động, mấy chục năm trời dù không ở gần con cái nhưng vẫn gửi tiề.n về cho con ăn học đầy đủ.
Về phần ông thông gia nhà ấy thì tôi cũng ít khi tiếp xúc vì nói thật là từ lúc chúng nó lấy nhau tôi toàn gặp gỡ ông bà nội của con rể và bà thông gia là chính chứ không thấy ông thông gia được mấy lần. Hai cụ bên đó khỏe mạnh lắm, rất quý mến con dâu cũ nên bà thông gia vẫn hay về thăm các cụ bình thường.
Đợt con gái tôi sinh cháu thì tôi có sang bên nhà nó chăm con chăm cháu. 2 cụ hiền lành mà mến khách lắm, thỉnh thoảng 2 cụ ngồi kể về con trai mình với giọng điệu ngao ngán thì tôi cũng hiểu phần nào tình hình bên nhà đó.
Bố chồng của con gái tôi là kiểu người vô tâm vô tính quá mức thành ra lại là vô trách nhiệm. Ông ấy tuy là người chịu trách nhiệm nuôi con sau l.y hô.n nhưng lại không bao giờ để tâm đến thằng bé, toàn là 2 cụ phải lo cho hết từ cái ăn đến cái mặc. Mà khổ, 2 cụ thời đó cũng không dư dả kinh tế, mãi về sau bà thông gia đi nước ngoài làm ăn mới gửi được đồng nọ đồng kia về cho bố mẹ chồng cũ và con trai.
Thế là, nghe thì buồn cười nhưng rõ ràng 2 cụ sinh được con trai mà cuối cùng người chăm lo được cho 2 cụ lại là cô con dâu cũ!
Ông thông gia thì là dân xây dựng nên cứ đi công trình suốt, cả năm có khi ở nhà không được nổi 1 tháng. Đi nhiều vậy nhưng chẳng bao giờ mang tiề.n về nhà cả, con cái ông ấy vô tâm đến mức có lần, bạn của con trai đến chơi nhưng lại hỏi tên thật của thằng bé, ông ấy thản nhiên nói nhà không có ai tên như vậy cả.
Thậm chí đến ngày con thi đại học ông ấy còn ngủ quên không đưa thằng bé đi, may mà gần nhà có bác hàng xóm đi chợ sớm qua điểm thi nên thằng bé tự túc xin được đi nhờ.
Rồi ngay cả đến đám cưới của con trai độc đinh trong nhà, ông ấy cũng chỉ về được 1 lúc cho đủ mặt phụ huynh rồi chẳng hiểu công to việc lớn gì vội vội vàng vàng đi ngay lập tức. Nhà bên đó họ cũng không buồn trách móc hay muộn phiền gì về ông ấy nữa rồi.
Thôi thì ông ấy cứ như vậy cũng chẳng ai làm được gì ông ấy, vợ chồng tôi có nhiều cái phật ý đấy nhưng thấy 2 cụ với bà thông gia bất lực như vậy thì cũng đành phiên phiến cho qua đi. Thế nhưng, dạo gần đây có 1 chuyện khiến tôi và ông nhà tôi không thể đứng ngoài được.
Bố chồng của con gái tôi, ông nội của 2 đứa cháu, ở cái tuổ.i U60, quyết định lấy vợ hai.
Chuyện ông ấy lấy vợ hai cũng chẳng có gì đáng để quan tâm nhưng không hiểu sao ở cái tuổ.i sang nửa kia dốc cuộc đời rồi mà ông ấy lại muốn làm đám cưới thật to để cho cô dâu đỡ thiệt thòi.
Ban đầu, con gái tôi còn tưởng là ông ấy định làm cái tiệc báo hỷ đã là quá lắm rồi vì vợ hai của ông ấy cũng xấp xỉ tuổ.i tôi. Ở cái tuổ.i này bảo tôi đi mặc váy cưới lồng lộn, diêm dúa thì tôi chịu! Xấu hổ lắm! Thế nhưng hóa ra ông ấy đòi tổ chức đám cưới linh đình. Phải mời đông đủ, phải tổ chức ở nhà hàng sang trọng, phải chụp ảnh cưới hoành tráng và phải có cả tuần trăng mật.
Ờ thì ngay kể cả ông ấy muốn như vậy cũng được vì đấy là quyền tự do cá nhân của người ta, tôi không dám nhận xét gì vì mình là người ngoài mà. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, ông ấy yêu cầu con gái và con rể tôi phải đứng ra lo cho đám cưới đấy.
Lo ở đây không phải chỉ ở khâu tổ chức, mời khách đâu mà còn phải chi tiề.n cho toàn bộ chi phí của đám cưới ấy. Ở đây ai mà không biết chi phí cho một cái đám cưới nó cao như thế nào? Với lại, làm gì có chuyện ngược đời con cái phải chi tiề.n cho đám cưới của bố mình cơ chứ?
Lý do ông ấy đưa ra là ngày xưa ông ấy đã lo cho vợ chồng con cái cưới xin đàng hoàng nên giờ vợ chồng chúng nó phải có trách nhiệm. Nhưng mà rõ ràng năm đó, ông ấy có làm được cái gì cho con cái đâu cơ chứ? Đến 1 chỉ vàng còn chẳng có ấy chứ!
2 cụ bên ấy biết chuyện thì giận đến mức muốn tăng xông nhập viện luôn với ông con trai quý hóa của mình. Còn bà thông gia thì cứ ngồi cười vì không ngờ chồng cũ lại có suy nghĩ hài hước đến như thế. Tôi nghe chuyện thì cũng chỉ dám để trong bụng chứ không dám ý kiến gì nhưng trong lòng thì lúc nào cũng sẵn sàng chiến đấu nếu như ông thông gia định có thái độ gì với vợ chồng chúng nó.
Đã chẳng giúp được gì cho con cái thì làm ơn đừng làm khổ chúng nó thêm nữa!
Gặp tình nhân cũ của chồng trên đường, tôi liền nối gót theo nào ngờ bắt gặp cảnh oái oăm ngay sau đó Dù chồng tôi đúng là đã cắt đứt với nhân tình nhưng tôi vẫn đau lòng lắm khi thấy cảnh này. Tôi và chồng trước đã l.y hô.n 5 năm, tôi nuôi con trai. Chồng tôi có điều kiện tài chính, anh nói rằng sau khi lấy nhau thì tôi không cần phải đi làm. Nhưng tôi không thích ở nhà chồng nuôi,...